Ông Xã Cực Sủng Cục Cưng Mau Tới Đây

Chương 23: Cái đồ Quỷ sứ nhà em, thế mà lại ngọt ngào đến vậy




Nô dịch mười đầu Thượng Cổ cự ngạc, Triệu Phong bằng vào những thủ hạ đắc lực này, cũng đủ hoành hành một vùng ven Tử Yên hồ rồi.

Lúc này.

Thiên tài Thánh Địa ở phụ cận bờ hồ, kể cả hai gã Đại Đan Nguyên Cảnh kia, cũng sinh ra vài phần kiêng kỵ đối với Triệu Phong.

Nhất cử nhất động của Triệu Phong, đều gây sự chú ý.

Nghỉ ngơi một lát.

Triệu Phong lại khống chế mười đầu Thượng Cổ cự ngạc, hướng về phía trung tâm của Tử Yên hồ.

Hắn không dám đi vào quá sâu.

Ở bên trong Tử Yên hồ, các loại dị thú Thủy tộc có năng lực thiên kỳ bách quái. Một vài Yêu ngư, sống theo bầy đàn, số lượng lên tới ngàn vạn, một khi hãm nhập vào trong đó, cho dù là Nửa bước Vương Giả, cũng phải nhượng bộ lui binh.

Thực lực trên Thượng Cổ cự ngạc, chỉ có thể là những kẻ săn mồi đỉnh cấp bên ngoài Tử Yên hồ.

Đúng lúc này…

Phốc phốc phốc…

Trong hồ nước trước mặt, có một đàn Yêu ngư bơi lại, số lượng trên trăm đầu, chiến lực thấp nhất cũng là Chân Chủ Cấp, có gần mười đầu là cấp bậc Đan Nguyên Cảnh.

Những bầy Yêu ngư này, cảm nhận được khí tức của Thượng Cổ cự ngạc, cũng không dám mạo muội tiếp cận.

- Tiến lên!

Triệu Phong ngồi trên lưng một đầu Thượng Cổ cự ngạc, điều khiển đám Thượng Cổ cự ngạc còn lại, bơi đến gần bầy Yêu ngư kia.

Phốc phốc phốc…

Ngay lập tức, đám Yêu ngư kia liền bối rối.

Không có một đàn Yêu ngư mấy trăm con, rất khó uy hiếp được mười đầu Thượng Cổ cự ngạc này.

- Vạn Niệm Thần Quyết, nhất niệm hóa mười.

Tâm thần ý niệm của Triệu Phong, bỗng nhiên chia ra thành hai mươi luồng, thi triển Minh Tâm Ấn, nhằm vào những đầu Yêu ngư kia.

Những Yêu ngư này, dưới trạng thái sợ hãi bối rối, cho nên liền bị “Minh Tâm Ấn” dễ dàng đắc thủ.

Một nhịp hô hấp qua đi…

Minh Tâm Ấn của Triệu Phong, đã nô dịch mười tám đầu Yêu ngư.

Đẳng cấp của Yêu ngư, phổ biến là Chân Chủ Cấp, dùng “Minh Tâm Ấn” do Vạn Niệm Thần Quyết phân hóa thi triển, cộng thêm Thần Linh Nhãn của Triệu Phong, tất cả mọi chuyện đều rất thuận lợi.

Phốc phốc phốc…

Những đầu Yêu ngư bị nô dịch này, đều sợ hãi thần phục, bơi tới xung quanh Thượng Cổ cự ngạc.

- Chỉ một ý niệm mà đã điều khiển được nhiều Yêu ngư như vậy sao?

Nữ Tuần Thú Sư ở phụ cận bờ hồ, nhìn với vẻ không thể tin nổi.

Trong mắt nàng, lộ ra kính sợ sâu sắc, thậm chí còn nảy sinh một tia ngưỡng mộ sùng bài.

Không ngờ tạo nghệ khống chế tinh thần của đối phương lại cao thâm như vậy.

Dùng linh thức tinh thần, trong nháy mắt phân hóa thành hai mươi luồng, đồng thời còn thi triển bí thuật Hồn đạo cao thâm.

Điều này đối với nàng mà nói, không khác gì tiêu chuẩn cấp bậc Đại Sư.

Thế nhưng.

Một hơi nô dịch mười tám đầu Yêu ngư, chỉ là “luồng thứ nhất” của Triệu Phong.

Đợt thứ hai.

Tâm thần ý niệm của Triệu Phong, lại một lần nữa phân hóa, nô dịch một hai chục đầu Yêu ngư.

Đợt thứ ba… Đợt thứ tư… Đợt thứ năm…

Sau năm đợt…

Đám Yêu ngư mà Triệu Phong hạ thủ, nhiều hơn trăm, trong đó có trên mười đầu tiểu thủ lĩnh của đàn Yêu ngư.

Tại ven hồ, vẻ mặt của nữ Tuần Thú Sư đã rung động đến mức ngốc trệ.

- Hồn lực của hắn, rốt cuộc hùng hậu đến mức nào? Cho dù là huyết mạch đồng tử hệ Linh Hồn, nhưng thi triển bí thuật Hồn đạo với hiệu suất cao như vậy, cũng tiêu hao không nhỏ, thậm chí cũng không thể thi triển mà không dừng lại chút nào…

Nữ Tuần Thú Sư không thể tin nổi.

Nàng phân tích nội tình linh hồn của Triệu Phong, ít nhất cũng ngoài Đại Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ. Đây chính là có ưu thế huyết mạch đồng tử hệ Linh Hồn cực lớn, đề cao hiệu suất gấp mấy lần, giảm bớt tiêu hao còn một phần ba.

Trong Tử Yên hồ.

Thủ hạ của Triệu Phong, ngoài mười đầu Thượng Cổ cự ngạc, còn có hơn 100 đầu Yêu ngư, tạo thành một cái quân đoàn nhỏ.

- Ừm, bước đầu tiên, xem như đã hoàn thành.

Triệu Phong âm thầm gật đầu.

Dùng quân đoàn tiểu qu mô này, cũng đủ cho hắn xưng bá sơ bộ tại vùng ngoài của Tử Yên hồ rồi.

Nghỉ ngơi nửa canh giờ.

Triệu Phong khôi phục tinh lực, lập tức hạ đạt một loạt mệnh lệnh đối với quân đoàn thủ hạ.

Phốc phốc…

Những đàn Yêu ngư kia, phân tán khắp nơi tại vùng ngoài của Tử Yên hồ, hết sức sinh động.

Dưới sự chỉ huy của Triệu Phong, những đàn Yêu ngư này, bắt đầu khai hoang những trân tài Thượng Cổ trong Tử Yên hồ một cách có tổ chức.

- Dị bảo trân tài trong Tử Yên hồ có quá nhiều. Chỉ dựa vào nhân lực, hiệu suất rất thấp, thậm chí còn gặp phải rất nhiều uy hiếp quấy nhiễu.

Bản thân Triệu Phong không động thủ, tất cả đều giao cho tiểu quân đoàn thủ hạ.

Những cự ngạc, Yêu ngư này, đã quen thuộc và thích ứng với hoàn cảnh nơi này, với cấp độ của chúng, linh trí hoàn toàn không tầm thường.

Trên trăm đầu Yêu ngư kia, chính là chủ lực khai thác trân tài dị bảo.

Còn Thượng Cổ cự ngạc thì phụ trách cảnh giới, trở thành hộ vệ.

Thần Linh Nhãn của Triệu Phong phụ trách quan sát, tìm kiếm những tài nguyên trân quý trong hồ.

- Tử Lân Thảo.

Ánh mắt Triệu Phong sáng lên, rất nhanh đã phát hiện ra tung tích của Tử Lân Thảo.

Tử Lân Thảo chính là một loại dị thảo quý hiếm trong Tử Yên hồ, lực lượng thần kỳ khó mà tưởng tượng nổi.

Những thiên tài đến Tử Yên hồ này, có đến một nửa là đến vì những dị thảo này.

Phốc phốc phốc…

Không lâu sau, mấy đầu Yêu ngư kia đã thu thập được mấy gốc Tử Lân Thảo, sau đó đưa đến chỗ Triệu Phong.

- Không tệ.

Triệu Phong nắm vài gốc Tử Lân Thảo, lập tức xác định đây là chính phẩm.

Dưới tay hắn có một tiểu quân đoàn Thủy tộc như thế, tin rằng có thể thu thập được càng nhiều Tử Lân Thảo hơn.

Vì muốn thử hiệu quả của “Tử Lân Thảo”, nên Triệu Phong ăn trước vài gốc.

Thoáng chốc.

Một luồng khí tức âm hàn, rót vào trong huyết nhục của Triệu Phong, bên trong huyết nhục lại truyền đến một luồng cảm giác nóng cháy.

Chỉ thấy, một tầng diễm khí màu tím nhàn nhạt, di động quanh thân Triệu Phong.

Trên mặt Triệu Phong thoáng lộ ra một tia thống khổ, có chút vặn vẹo.

Nếu như Đan Nguyên Cảnh phục dụng một gốc Tử Lân Thảo, ít nhất cần mất nửa tháng.

Chẳng qua.

Thể chất sinh mệnh của Triệu Phong không phải tầm thường, hấp thu một lượng khí tức Mộng cảnh Thái Cổ khổng lồ, giống như một đầu cự thú Thái Cổ, bất luận là lực tiêu hóa hay lực hấp thu, đều không thể dùng lẽ thường mà cân nhắc được.

- Gốc Tử Lân Thảo này, quả thật có hiệu quả lột xác nhất định đối với thể chất sinh mệnh. Chẳng qua đối với ta mà nói, tác dụng cũng không lớn.

Triệu Phong đã cảm thụ được.

Bởi vì.

Thể chất sinh mệnh của hắn, đạt tới cực hạn Đại Đan Nguyên Cảnh, thậm chí tiếp cận Vương Giả.

Cho dù là thể chất sinh mệnh của Nửa bước Vương Giả, cũng không bằng Triệu Phong.

Đương nhiên.

Thứ mà Triệu Phong coi trọng ở Tử Lân Thảo, chính là hiệu quả thần kỳ huyết mạch tăng cường phòng ngự.

Loại thiên địa dị vật này, có thể khiến cho sinh linh có được một loại lực lượng huyết mạch, đây chính là thứ hiếm thấy nhất khắp toàn bộ Phạm Trụ.

Đây cũng thứ hiệu quả có giá trị nhất của Tử Lân Thảo.

Theo thời gian trôi qua.

Triệu Phong điều khiển tiểu quân đoàn, ở trong Tử Yên hồ, thu thập được rất nhiều dị bảo trân tài Thượng Cổ, trong đó, “Tử Lân Thảo” là chủ đạo.

Trong quá trình thu thập.

Tiểu quân đoàn Thủy tộc của Triệu Phong, khó tránh khỏi có chút tổn thất.

Cho nên, hắn vẫn chậm rãi gia tăng nội tình của quân đoàn.

Nửa ngày sau…

Thủ hạ Yêu ngư của Triệu Phong, không giảm mà ngược lại con tăng, nhiều đến hơn hai trăm đầu.

Chỉ cần là mục tiêu bị “Minh Tâm Ấn” nô dịch, tại phương diện tư duy linh hồn, đều triệt để thần phục.

Từ nay về sau khống chế chúng, Đồng lực tâm hồn cũng tiêu hao rất ít.

- Tử Lân Thảo… Thủy Mặc Trùng Thảo… Thủy Oánh Thảo… Cổ Ô Bối…

Các loại trân tài dị bảo, không ngừng được đưa đến trước mặt Triệu Phong.

Hơn nữa.

Tầm mắt của Triệu Phong rất cao, ít nhất là những trân tài dị bảo có sức hấp dẫn đối với Đan Nguyên Cảnh, hoặc là gần như tuyệt tích ở ngoại giới, thì hắn mới khai thác.

Trong đó, trọng điểm của Triệu Phong, vẫn là Tử Lân Thảo.

Những trân tài dị bảo khác, phần lớn chỉ có công dụng tăng cường ngoại lực hoặc luyện đan, luyện khí, giải độc,…

Mà Tử Lân Thảo này, lại có thể trực tiếp tăng cường thực lực bản thân.

Đây chính là dị bảo trân tài mà Triệu Phong coi trọng nhất.

Hơn hai trăm đầu Yêu ngư, vơ vét trên phạm vi rộng, hiệu suất cực cao.

Ngay lập tức, số lượng Tử Lân Thảo trong tay Triệu Phong, đang không ngừng gia tăng.

- Mười tám gốc, mười chín gốc, hai mươi gốc…

Thanh quả chiến đấu của Triệu Phong, khiến người khác phải ủ rũ không thôi.

Người khác mất nửa ngày mới có thể thu thập được một hai gốc, lại còn gặp phải sự đuổi giết của phần đông sinh vật Thủy tộc.

Còn hắn, giống như một chủ soái, chỉ cần phất tay cho binh tôm tướng của, thay mình ra sức.

Mỗi canh giờ, Triệu Phong lại phục dụng một gốc “Tử Lân Thảo”.

Dưới tình huống số lượng tích lũy, khí lực của Triệu Phong vẫn có sự tăng cường nhất định, nhất là lực phòng ngự.

Lúc phục dụng đến gốc Tử Lân Thảo thứ mười, Triệu Phong đột nhiên cảm giác thể chất huyết mạch của mình, sinh ra một loại dị biến kỳ lạ.

Ồ?

Triệu Phong thông qua thân thể, khống chế luồng khí tức này.

Ô...ô...ô...n...g!

Bên ngoài thân thể Triệu Phong, hiển hiện một tầng gợn sóng màu tím, không ngừng nổi lên hình thái lân phiến.

- Thành công rồi.

Trong lòng Triệu Phong cuồng hỉ không thôi.

Trong thân thể có thêm một loại năng lực huyết mạch, vừa nghe đã không thể tưởng tượng nổi rồi.

Triệu Phong cảm thấy, tầng gợn sóng màu tím hình thái lân phiến bên ngoài thân thể mình, có lực phòng ngự không hề tầm thường.

Loại huyết mạch phòng ngự này, ngược lại có chút giống lân giáp bên ngoài cơ thể Thượng Cổ cự ngạc.

Thượng Cổ cự ngạc cấp độ Tiểu Đan Nguyên Cảnh, thế nhưng lực phòng ngự lại có thể chống đỡ được công kích của Đại Đan Nguyên Cảnh.

Mà năng lực huyết mạch này, lại thành lập dựa trên tu vi khí lực.

Thể chất sinh mệnh của Triệu Phong, tiếp cận Vương Giả, khí tức Mộng cảnh Thái Cổ mà hắn hấp thu được, cũng cường hóa năng lực huyết mạch phòng ngự này, hiệu quả cũng rất kinh người.

- Huyết mạch phòng ngự đã tăng phúc thêm ba thành lực phòng ngự rồi.

Trong lòng Triệu Phong mừng rỡ vô cùng.

Mà hiệu quả này, chỉ mới là bắt đầu mà thôi.

Hắn vẫn không ngừng phục dụng “Tử Lân Thảo”, để tăng cường nồng độ huyết mạch của mình.

Đồng thời.

Triệu Phong còn có thể trong thời gian ngắn tiến vào Mộng cảnh Thái Cổ, hấp thu khí tức Mộng cảnh Thái Cổ, khiến cho năng lực huyết mạch phản tổ.

- Hai mươi tám gốc… Ba mươi gốc… Ba mươi lăm gốc…

Triệu Phong điều khiển tiểu quân đoàn Thủy tộc, quy mô vẫn tiếp tục mở rộng, hiệu suất ngày càng cao.

Những sinh vật Thủy tộc này, bản thân có linh trí nhất định, Triệu Phong đem hình dáng “Tử Lân Thảo”, truyền lại cho một số Yêu ngư thủ lĩnh, để chúng chỉ huy, trọng điểm thu thập loại dị thảo quý hiếm này.

Ngày hôm sau…

Số lượng Tử Lân Thảo trong tay Triệu Phong, đã hơn ba bốn mươi gốc.

Tốc độ khai thác Tử Lân Thảo của hắn, thậm chí còn vượt qua tốc độ hắn phục dụng.

Lúc này.

Năng lực huyết mạch của Triệu Phong, đã tiến thêm một bước cường hóa. Chỉ cần một ý niệm của hắn, bên ngoài thân thể sẽ hiện lên một tầng gợn sóng hoa văn lân phiến màu tím.

Gợn sóng hoa văn lân phiến này, càng ngày càng ngưng thực và tinh xảo hơn.

- Lực phòng ngự đã cường hóa đến gấp đôi rồi. Hơn nữa loại huyết mạch phòng ngự này, trực tiếp dung hợp vào trong thân thể, không ảnh hưởng đến lực lượng hộ thể của huyết mạch Thủy hệ.

Triệu Phong cảm giác khí lực của mình, nhất là lực phòng ngự, tăng trưởng trên phạm vi lớn.

Hết thảy những điều này, tự nhiên rơi vào trong mắt đám thiên tài Thánh Địa ở phụ cận Tử Yên hồ.

Di viên đã mở ra được một ngày rưỡi.

Trước mắt, phụ cận Tử Yên hồ, cũng tập trung hai ba mươi tên thiên tài Thánh Địa.

Thu hoach jcuar Triệu Phong, khiến cho đám thiên tài Thánh Địa, vừa yêu thích ngưỡng mộ vừa ganh ghét.

Thế nhưng, quân đoàn Thủy tộc mà Triệu Phong điều khiển, quy mô càng lúc càng lớn, khiến cho phần lớn thiên tài Thánh Địa ở gần đó, đều nhìn mà phát khiếp.

- Hai mươi đầu Thượng Cổ cự ngạc, ba bốn trăm đầu Yêu ngư…

Ánh mắt của nữ Tuần Thú Sư kia, khi nhìn về phía Triệu Phong, có chút giống như đang nhìn phi nhân loại.

Tại một góc của bờ hồ.

- Chỉ là một Tiểu Đan Nguyên Cảnh, lại độc chiếm chín thành Tử Lân Thảo thu hoạch được.

- Quân đoàn Thủy tộc của hắn, đã vơ vét quá nửa Tử Lân Thảo và phần lớn các trân tài dị bảo, chúng ta ngay cả xương cũng không có mà gặm.

Năm sáu tên thiên tài Thánh Địa, tập trung tại một chỗ.

Những người này đều phẫn hận không cam lòng, nhìn qua phía Tử Yên hồ, chỉ thấy một quân đoàn Thủy tộc dày đặc.

Hai người trong số đó, tu vi cao tới Đại Đan Nguyên Cảnh, lần lượt là một nam tử mặt khô và một thanh niên Kiếm Đạo.

Nam tử mặt khô này, tinh thông Quỷ Thi đạo, trong tay thao túng một đại quân trên trăm Khô lâu, trong đó có tám bộ cấp bậc Đan Nguyên Cảnh, còn có một bộ Khô lâu Hoàng Kim cấp Tôn Chủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.