Ông Xã Cực Sủng Cục Cưng Mau Tới Đây

Chương 2: Có lẽ đây chính là thú vui của ông chủ




Lý lão râu trắng đơn giản tóm tắt, Triệu Phong đại khái đã hiểu tình huống của Kim Sơn Tông.

Tinh anh nòng cốt của Kim Sơn Tông, phần lớn đóng trong Chân Vũ Thánh Địa.

Thế lực xung quanh, số lượng to lớn, cùng rất nhiều Nhị Tinh cường tông, cùng tồn tại trong Quần Đảo vực Chân Vũ.

- Triệu Phong, qua hai tháng nữa, Tông phái ta sẽ vận chuyển một vài cường giả và thiên tài, vào trong Chân Vũ Thánh Địa. Ngươi có 'Lai Khách Lệnh', đến lúc đó theo chúng ta cùng vào Thánh Địa.

Lý lão râu trắng dặn dò nói.

- Làm phiền tiền bối.

Triệu Phong liên tục gật đầu, Lý Vân Nhai cùng Lâu Lan Chỉ Thủy bên cạnh, thần sắc có chút hâm mộ.

Cùng ngày.

Lý lão râu trắng, đem bọn người Triệu Phong, dàn xếp tại điểm nhập trú của Kim Sơn Tông.

Đãi ngộ của đám người Triệu Phong, cũng không tệ, được bố trí trong đại biệt viện độc lập.

Phải biết rằng, nơi đây là Quần Đảo vực Chân Vũ đông đảo Nhị Tinh cường tông hội tụ, chỗ ở Hư Hải Linh Điện, tấc đất tấc vàng.

Cho dù là Kim Sơn Tông, ở nơi này sắp xếp điểm tiếp đãi, phạm vi cũng có hạn.

- Lý trưởng lão, tiểu tử kia rốt cuộc lai lịch ra sao, lại lãng phí một tấm 'Lai Khách Lệnh' quý giá của bổn tông? Bình thường ngoại viện là hậu kỳ Đại Đan Nguyên Cảnh trở lên, cùng với Tông Sư đặc biệt, được bổn tông mời đến, mới có tư cách như thế.

Một nam tử Đại Đan Nguyên Cảnh, có chút không cam lòng nói.

Ở Kim Sơn Tông.

Tôn Chủ Đại Đan Nguyên Cảnh bình thường, chẳng qua là trưởng lão bên ngoài.

Trưởng lão thực quyền chính thức, phần lớn là như Lý lão râu trắng Nửa bước Vương giả.

- Tư chất kẻ này, ở trong Thánh Địa, coi như không tồi, chúng ta đại khái có thể thu hắn làm đệ tử...

Một trưởng lão khác nói.

Lý lão râu trắng lắc đầu:

- Chỉ là một tấm Lai Khách Lệnh mười ngày mà thôi, huống hồ kẻ này thật đúng là có chút lai lịch, nếu như phát huy thoả đáng, tương lai đối với Kim Sơn Tông, có tác dụng không lường được.

Đối với bối cảnh lai lịch Triệu Phong, Lý lão râu trắng, không muốn nói thêm.

Hắn há có thể không nhìn ra tiềm lực tư chất của Triệu Phong?

Nhưng ở Linh Vực Thánh Địa, một vài thiên tài ngạo thế chính thức tuyệt đỉnh, phần lớn đều thuộc về Tông phái Tam Tinh.

Biệt viện, trong phòng.

Triệu Phong một mình ở một phòng, khoanh chân tĩnh tu.

Qua mấy ngày.

Hắn đều đang củng cố, gia tăng “đan hạch” trong cơ thể.

Với thể chất sinh mệnh và cảnh giới linh hồn của hắn hiện tại, tu luyện đương nhiên là lớn mạnh vượt bậc.

Chỉ cần đem “Lượng” của đan hạch nâng cao lên tiếp, Triệu Phong tu luyện ở cấp độ Tiểu Đan Nguyên Cảnh, cơ bản không có bình cảnh.

Lượng lớn trân tài linh đan thuộc tính Phong Lôi, nhanh chóng tiêu hao trong tay Triệu Phong.

Cũng may, vốn liếng hắn cũng hùng hậu, khi ở trong Vĩnh Phong Hư Hải Linh Điện, kiếm được khoản rất lớn.

Nhờ vào ngoại lực, “đan hạch” của Triệu Phong, đang từng bước tích lũy gia tăng.

Đương nhiên.

Hắn chưa từng từ bỏ thăm dò Mộng Cảnh Thái Cổ.

Cứ cách vài ngày, hắn đều sẽ vào Mộng Cảnh Thái Cổ một lần, đem khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ hấp thu, phần lớn dùng cho tâm hồn đồng lực.

Hiện tại.

Triệu Phong ở trong Mộng Cảnh Thái Cổ, có thể kiên trì chín mươi nhịp hô hấp trở lên.

Hắn mỗi một lần tiến vào, đều có thể hấp thu rất nhiều khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ, hơn xa lúc ban đầu gấp mười lần.

Cho nên.

Tâm hồn đồng lực của Triệu Phong, lớn mạnh ngưng thực, có thể nói là tiến triển cực nhanh, lớn mạnh vượt bậc.

Một tháng thời gian trôi qua.

Lực lượng linh hồn Triệu Phong, đạt tới có sánh với cấp độ hậu kỳ Đại Đan Nguyên Cảnh, hơn nữa càng thêm ngưng thực.

Trong không gian mắt trái.

Cái kia đồng lực hồ nước, đường kính khuếch trương đến hơn sáu mươi trượng.

- Đợi đến khi hồ nước đồng lực, đột phá một trăm trượng, sẽ đón nhận dị biến Thần Linh Nhãn một lần nữa.

Triệu Phong có một tia tác động trong tăm tối.

Đến lúc này.

Khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ đối với tâm hồn ngưng luyện lớn mạnh, hiệu quả suy yếu rất lớn.

Triệu Phong phỏng chừng, càng tiến gần Hư Thần cảnh, tác dụng khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ, sẽ càng ngày càng nhỏ, đến mức không đáng kể.

Một ngày nọ…

Triệu Phong lần nữa tiến vào Mộng Cảnh Thái Cổ.

Dựa theo thể phách sinh mệnh, cấp độ linh hồn đồng loạt lớn mạnh, thời gian Triệu Phong kiên trì ở trong Mộng Cảnh Thái Cổ, càng ngày càng dài.

- Bảy mươi nhịp hô hấp... Tám mươi nhịp hô hấp... Chín mươi nhịp hô hấp...

Triệu Phong rất thoải mái kiên trì đến chín mươi nhịp hô hấp.

Chín mươi lăm nhịp hô hấp... Chín mươi sáu nhịp hô hấp... Chín mươi bảy nhịp hô hấp!

Rốt cục.

Cho đến thời điểm chín mươi bảy nhịp hô hấp, Triệu Phong đón nhận áp lực càng lúc càng lớn, miễn cưỡng bước ra một bước, rời khỏi Mộng Cảnh Thái Cổ.

Thế này cũng chẳng khác gì so với nín thở dưới nước, càng đến phía sau, lồng ngực thừa nhận áp lực càng lớn.

- Chín mươi bảy nhịp hô hấp, cách mục tiêu một trăm nhịp hô hấp, càng ngày càng gần rồi.

Triệu Phong lần này rút ra, không có bị thương, lưu lại đường sống.

Trước mắt, chủ yếu phương hướng của hắn, vẫn là củng cố tăng cường cảnh giới tu vi.

Những ngày này chăm chú khổ luyện, tiêu hao lượng lớn ngoại vật trân bảo, kích thước “đan hạch” của Triệu Phong, vẫn đang nhanh chóng tiến gần trung kỳ Tiểu Đan Nguyên Cảnh.

Phải biết rằng.

Khi Triệu Phong vừa đột phá Đan Nguyên Cảnh, kích thước đan hạch, đều không bằng Tiểu Đan Nguyên Cảnh bình thường.

Thế nhưng luận cường độ Chân Nguyên, hắn tiếp cận hậu kỳ Tiểu Đan Nguyên.

Đã tới ngày thứ bốn mươi Quần Đảo vực Chân Vũ.

Triệu Phong đang chuẩn bị tiến vào Mộng Cảnh Thái Cổ, đột phá đại nạn một trăm nhịp hô hấp.

- Triệu Phong tiểu hữu.

Thanh âm Lý lão râu trắng truyền đến.

Bên ngoài biệt viện, Lý lão râu trắng, lần đầu tiên đến tìm Triệu Phong.

- Lý lão.

Triệu Phong nhẹ nhàng đi ra, nghênh đón Lý lão râu trắng.

Nhập trú nơi đây, hắn vẫn luôn không có bế quan trình tự sâu, bởi vì không bao lâu nữa, sẽ tiến vào Chân Vũ Thánh Địa.

- Là thế này, còn hai mươi ngày, Kim Sơn Tông ta sẽ đưa một nhóm nhân mã, vào Thánh Địa. Trong đó, có gần mười thiên tài bổn tông, chuẩn bị đưa đến Thánh Địa bồi dưỡng.

Lý lão lại cười nói.

Dứt lời, hắn hơi giơ tay.

Sau lưng hắn, đứng chín thiên tài Kim Sơn Tông.

Những thiên tài này, có thể được đưa vào Thánh Địa, có thể nói đã là chuẩn thiên tài Thánh Địa, tư chất tiềm lực của hắn, đương nhiên không cần nói.

- Tu vi thấp nhất chính là đỉnh phong Chân Chủ, phần lớn là Nửa bước Đan Nguyên Cảnh, còn có hai Tiểu Đan Nguyên Cảnh.

Triệu Phong ánh mắt quét qua. Tư chất những thiên tài này, mỗi người đều vượt qua cái thế thiên kiêu bình thường của Thanh Hoa Vực. Trong đó vài Nửa bước Đan Nguyên Cảnh, tuổi cũng không quá ba mươi tuổi. Hai thiên tài sơ kỳ Tiểu Đan Nguyên Cảnh kia, tuổi không đến năm mươi. Dựa theo tình hình chung không gian ngoại vực. Tuổi tác không quá năm mươi, đều có thể xem như thế hệ mới. Bởi vì cấp Chân Chủ, có thể có thọ nguyên ba trăm năm, Đan Nguyên Cảnh có thể có mấy trăm năm.

- Triệu tiểu hữu, những người này đều là vãn bối của bổn Tông, trước khi đi Thánh Địa, ngươi có thể chỉ dạy bọn họ một chút chứ.

Lý lão cười nói.

- Những bọn tiểu bối các ngươi, có rảnh cùng Triệu tiểu hữu giao lưu một phen không.

Đồng thời, hắn âm thầm nháy mắt, ý bảo những thiên tài Kim Sơn Tông sau lưng này.

- Vâng, trưởng lão!

Chín thiên tài Kim Sơn Tông này, cùng kêu đồng ý.

Đối với mệnh lệnh trưởng lão thực quyền, bọn họ không dám vi phạm.

Hơn nữa, với tuổi thọ tu vi của Triệu Phong, cũng đủ khiến phần lớn bọn họ kính nể.

Dụng ý của Lý lão râu trắng, Triệu Phong không khó đoán ra.

Hắn hi vọng đệ tử Kim Sơn Tông, có một hai người, có thể kết giao với Triệu Phong.

- Triệu huynh đệ, ngươi là xuất xứ từ môn hạ vị cao nhân nào?

- Trẻ tuổi như thế, đột phá cấp độ Tôn giả, chỉ có Ân sư huynh của bổn Tông nhập trú Thánh Địa, mới có thể sánh bằng.

Chín thiên tài này, đối với thân phận lai lịch Triệu Phong, đều rất hiếu kỳ.

Trong đó một nam một nữ, cũng là Tôn giả Đan Nguyên Cảnh.

Phân biệt là một nam tử cường tráng, một bạch y mỹ nữ dáng người thướt tha.

Hai người này, ánh mắt lóe hiện, đánh giá Triệu Phong, mặc dù giật mình tuổi tác tư chất của đối phương, nhưng cũng không chân chính chịu phục.

Tất cả mọi người là Đan Nguyên Cảnh, hẳn nên ngang hàng ngang vế.

Triệu Phong rất hứng thú, cùng trao đổi với những chuẩn thiên tài Thánh Địa của Kim Sơn Tông này.

Những chuẩn thiên tài Thánh Địa này, dù sao xuất xứ từ đỉnh phong Nhị Tinh Kim Sơn Tông, mỗi người truyền thừa và công pháp tham tu, đều vượt qua Nhị Tinh Tông phái bình thường.

Với cấp độ linh hồn của Triệu Phong, ý cảnh ngộ tính, từ trong giao lưu, cũng đạt được không ít lợi ích.

Sau đó.

Triệu Phong cùng chín chuẩn thiên tài Thánh Địa này, hữu nghị luận bàn một hồi.

Điểm nhập trú của Kim Sơn Tông, cũng có Diễn Võ Trường đặc thù, có thể hạn chế cấp độ lực lượng Đan Nguyên Cảnh trút ra ngoài.

Tỷ thí giữa thiên tài, ngay cả các trưởng bối Kim Sơn Tông, cũng đều âm thầm chú ý.

Đầu tiên.

Vài thiên tài Nửa bước Đan Nguyên Cảnh, hướng Triệu Phong đề nghị tỷ thí.

- Mấy người các ngươi, thăm dò lai lịch của hắn trước.

Nam tử cơ bắp, thiên tài Đan Nguyên Cảnh kia, âm thầm truyền âm nói.

Đương nhiên.

Cấp độ Nửa bước Đan Nguyên Cảnh, không đủ Triệu Phong thi triển toàn lực, chỉ cần nhẹ nhàng một chiêu liền đánh bại.

Liên tiếp mấy Nửa bước Đan Nguyên Cảnh, ngay cả góc áo Triệu Phong đều chưa chạm tới được.

- Tốc độ thật nhanh!

Nam tử cơ bắp cùng bạch y mỹ nữ, liếc nhìn nhau, sắc mặt có chút rùng mình.

Trong chúng thiên tài, chỉ có hai người, có thể miễn cưỡng nhìn rõ quỹ đạo Triệu Phong.

Sau khi chiến thắng vài Nửa bước Đan Nguyên Cảnh, Triệu Phong cảm thấy buồn tẻ hết hứng.

Cuối cùng.

Hắn đề nghị tỷ thí với hai thiên tài Đan Nguyên Cảnh là nam tử cơ bắp, bạch y mỹ nữ.

Lời vừa nói ra, vài thiên tài Kim Sơn Tông ở đây, cảm thấy xấu hổ, giận dữ.

Nhưng nam tử cơ bắp cùng bạch y mỹ nữ, đồng thời tức giận, thoáng thả lỏng một hơi.

Lấy thực lực cùng tốc độ Triệu Phong vừa rồi biểu hiện, hai người đơn đả độc đấu, phần thắng quá mức thấp bé.

Kết quả.

Một cách không ngờ chính là.

Bịch! Bịch!

Hai thiên tài Đan Nguyên Cảnh, ở trước mặt Triệu Phong, cũng là vừa đụng đã chịu thua.

Ầm…

Mắt thường chỉ thấy một đạo tử điện tàn phong, từ trên người hai thiên tài Đan Nguyên Cảnh, xoẹt qua.

- Tử Diệt Phong Lôi? Chẳng lẽ là truyền thừa của Phong Lôi Đại Đế vạn năm trước?

Các trưởng bối Kim Sơn Tông, âm thầm líu lưỡi.

Thực lực Triệu Phong, căn bản là miểu sát đồng cấp, chỉ sợ dưới Đại Đan Nguyên Cảnh, hiếm người nào là đối thủ của hắn.

- Người có thể có mối quan hệ sâu xa với Đoan Mộc Thanh, quả nhiên không tầm thường.

Lý lão râu trắng, âm thầm thở dài, không khỏi tiếc hận.

Triệu Phong cùng những chuẩn thiên tài Thánh Địa của Kim Sơn Tông này thực lực khác biệt, thật sự quá lớn.

Cái này đã định, dụng ý của hắn, không thể nào thành công rồi.

Cấp độ đôi bên không cùng đẳng cấp, rất khó cùng một chỗ kết giao.

Những thiên tài Kim Sơn Tông này, đồng thời xấu hổ, đối với thực lực Triệu Phong, cũng triệt để thần phục.

- Cho dù là Ân sư huynh nhập trú Thánh Địa – thiên tài mạnh nhất bổn tông, cũng chưa hẳn là đối thủ của hắn.

Bạch y mỹ nữ kia ánh mắt quan sát Triệu Phong, có vài phần hâm mộ.

Những ngày về sau.

Bởi vì song phương cấp độ quá lớn, Triệu Phong cùng những thiên tài Kim Sơn Tông này, cũng không giao thiệp quá nhiều.

Bạch y mỹ nữ kia, đã thử hẹn Triệu Phong một hai lần, nhưng đều là qua loa.

Triệu Phong dốc lòng tu luyện, trong đầu ngẫu nhiên nhớ lại nữ tử thanh nhã điềm tĩnh, giống như tiên trong tranh kia, gương mặt xinh đẹp không linh lạc nhạn, dáng vẻ thanh u tựa oán.

Liễu Cầm Hâm ngày xưa, cũng là một bộ lụa mỏng trắng tuyết, dung mạo bóng dáng xinh đẹp kia, theo thời gian trôi qua, vẫn khắc sâu rõ ràng.

Hô!

Triệu Phong thở phào một hơi, trong mắt lộ ra một tia hung ác hiếm thấy.

Ý niệm khẽ động.

Triệu Phong lần nữa tiến vào Mộng Cảnh Thái Cổ.

Mười nhịp hô hấp... Ba mươi nhịp hô hấp... Sáu mươi nhịp hô hấp... Chín mươi nhịp hô hấp!

Sau chín mươi nhịp hô hấp.

Triệu Phong áp lực tăng mạnh.

Chín mươi lăm nhịp hô hấp... Chín mươi bảy nhịp hô hấp... Chín mươi chín nhịp hô hấp.

- Một trăm nhịp hô hấp!

Triệu Phong giống như tượng đá kéo dài từ thiên cổ đến nay, cắm rễ trên đất đai Thái Cổ Nguyên Thủy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.