Ông Xã Bá Đạo Rất Cưng Chiều Vợ

Chương 3: Xấu nữ vang danh kinh thành




Tiếng trống tiếng nhạc tiếng kèn, tràn ngập tư tưởng dị quốc, trên đài ánh kiếm lóng lánh như mặt trời. Kỹ thuật nhảy của Thác Bát Nghiên mạnh mẽ mà kỳ diệu, như đàn tiên phi long bay liệng. Trong lúc lùi xuống, nhịp múa xoay nhanh, tiếng trống ầm ầm nhưng tiếng sấm, mạnh mẽ cường trào như dòng biển động khiến tất cả thất kinh.

Nhạc thái phi ngẩn người, nhìn hoàng hậu nói: “Này, vũ đạo của Nam Ảnh quốc cùng vũ đạo của chúng ta, thực sự bất đồng rất lớn! Ai gia chưa bao giờ biết nữ nhân cũng có thể múa kiếm vũ, hơn nữa còn có khí thế như vậy!”

Hoàng hậu nhìn lên khán đài, gật gật đầu, cũng nhịn không được khen thanh: “Đúng là rất tuyệt, động tác nhanh nhẹn không ngừng, như cầu vồng du long, đầu đuôi lần lượt, lại như nước chảy mây trôi, đều đều mà nhẹ nhàng không dứt.”

“Hoàng hậu tỷ tỷ nói đúng, phân tích rất có đạo lý, làm cho chúng ta càng mở rộng tầm mắt.” Một tần phi vội vàng phụ họa.

Chu Minh đế cũng thập phần thán phục, liên tục tán thưởng: “Luật điện hạ, trẫm đã sớm nghe nói Nam Ảnh quốc Thập công chúa kiếm vũ lợi hại nhất, hôm nay vừa thấy, quả nhiên không giống bình thường, vũ thực sự rất đẹp.”

Thác Bát Luật cười nhẹ: “Nghiên nhi là niềm kiêu ngạo của hoàng thất chúng ta, không phải ta khoe khoang, nhưng tài nghệ nàng ở Nam Ảnh quốc cũng đứng nhất nhì, hơn nữa văn võ song toàn, là một kỳ nữ tử hiếm có!”

“Nói như vậy là trẫm có phúc, tìm được con dâu toàn tài như thế, ha ha!” Chu Minh đế cười lớn, càng nhìn Thác Bát Nghiên càng thấy hài lòng.

Hoàng hậu liếc Chu Minh đế một cái, nghe họ nói chuyện mà thập phần lo lắng. Hạ Vân Hi có thể thắng Thác Bát Nghiên sao?

Kiếm vũ củaThác Bát Nghiên càng múa càng sinh động, càng múa càng dũng mãnh, âm nhạc cũng càng ngày càng mãnh liệt.

Sau một đoạn vũ đạo kịch liệt, Thác Bát Nghiên đột nhiên ném kiếm về trước, cao tới mấy trượng, sau đó, kiếm như một đạo điện quang phóng xuống từ không trung, tay nàng tiếp kiếm, kiếm chuẩn xác tra vào vỏ, khom người chào lễ mọi người dưới đài, âm nhạc dừng lại.

Chu Minh đế kêu to ‘Hảo’, dẫn đầu vỗ tay.

Nhạc thái phi cùng quan gia vỗ tay như sấm dậy.

Thác Bát Nghiên dẫn các thị nữ xuống đài, hướng Chu Minh đế hạ thấp người hành lễ: “Khấu kiến hoàng thượng!”

“Thập công chúa, quá đặc sắc, kiếm vũ của ngươi thật là làm cho ta được mở rộng tầm mắt!” Chu Minh đế tán thưởng nhìn nàng.

“Hoàng thượng quá khen!” Thác Bát Nghiên khiêm tốn cười nói, nhưng nét mặt lại khó nén vẻ đắc ý.

“Hoàng thượng, kiếm vũ, ưu mỹ hoa lệ như vậy thật sự là khó gặp, thần thiếp nghĩ lần tỷ thí này người thắng được hẳn là Thập công chúa.!” Dung phi cười nói.

Chu Minh đế còn chưa đáp, hoàng hậu đã giành nói: “Dung phi, vẫn là xem Vân Hi biểu diễn trước rồi hãy kết luận.”

“Đúng rồi hoàng hậu!” Nhạc thái phi lúc này nhớ tới lời đồn đại trong cung, không khỏi tò mò hỏi: “Các ngươi nói nữ nhân Vân Hi kia, thực sự rất giống Dịch Ly sao?”

Hoàng hậu gật gật đầu: “Quả thực là thế!”

“Thật vậy chăng?” Nhạc thái phi mặt lộ vẻ vui mừng, vội vàng phân phó: “Mau gọi nàng lên sân khấu đi, ai gia rất muốn trông thấy nàng!”

Hạ Dịch Ly thông minh cơ trí thường giúp bà giải quyết không ít vấn đề nan giải, bà rất thích nữ tử như vậy, ngoại trừ yêu chất Sở Hạo Thần ra, thì Hạ Dịch Ly rất được bà sủng ái, bây giờ nghe nói có người giống Dịch Ly như đúc, nàng thực không thể chờ được gặp nữ tử kia.

“Thái phi không cần lo lắng, Vân Hi đang chuẩn bị, sẽ ra sân ngay thôi!” Hoàng hậu cười nói

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.