Ông Xã Ăn Vụng Xin Chùi Mép

Quyển 2 - Chương 4: Kẻ gieo tai họa




Tô Mạt cắn răng nói :“ Ta không có yêu cầu khác. Ta biết ta cũng không tư cách muốn cái gì. Nhưng nha hoàn của ta, ta cũng phải có quyền xử trí đúng không? Ta cũng không cần thêm nữa, chỉ cần đem nha đầu đó đuổi đi cho ta thể diện là được. Ta không thể lại dùng nàng ta. Nếu là không đuổi nha đầu đó đi, còn để nàng ta ở lại trong phủ, vậy để nàng ta làm này tứ tiểu thư đi.”

Tô Mạt nói xong, dập đầu đến cùng, chờ đợi Tô Nhân Vũ nói.

Tô Nhân Vũ nhìn Vương phu nhân một cái :“Nếu như vậy, vậy cha mẹ của nha đầu đó đem nàng lĩnh trở về.”

Vương phu nhân trừng mắt nhìn Tô Mạt, không nghĩ tới nha đầu này vẫn là cái khó trị, tiểu nha đầu này một khi gây chuyện, chính mình cũng không dễ chịu , dù sao cũng là tiểu thư trong nhà.

Tiểu thư có tôn nghiêm tiểu thư.

Phu nhân nói với Trần mụ mụ :“ Quên đi, bảo người ta đem nàng lĩnh trở về đi, khế ước bán mình của nàng không cần chuộc. Hầu hạ mấy năm nay, cũng đủ tận tâm tận lực.”

Tô Mạt còn muốn tranh cãi, Vương phu nhân trừng mắt :“Tứ tiểu thư cũng không cần tranh cãi nữa, làm người phải có lòng dạ thiện lương. Nha đầu đó như thế nào cũng là nha đầu của ngươi. Chẳng lẽ muốn đánh chết mới cam tâm.”

Tô Mạt liền không nói nữa, dập đầu tạ ơn.

Vương phu nhân lại hỏi “Thiếu một đại nha hoàn.”

Trần mụ mụ nói :“ Để cho Kim Kết nha đầu kia bổ sung cũng được.”. Con cái nô bộc trong phủ, hiểu tận gốc rễ, dễ khống chế.

Vương phu nhân gật gật đầu, sai Trần mụ mụ đích thân đi làm.

Dương di nương cùng Lâm di nương ở dưới hầu hạ, tiến lên giúp Tô Mạt đứng lên, sai người rửa mặt chải đầu giúp nàng.

Tô Nhân Vũ nhìn Tô Mạt một cái, thản nhiên nói :“ Về sau hạ nhân nếu là khi dễ ngươi còn nhỏ, chỉ có thể nói cùng phu nhân, cần gì phải đem chính mình biến thành chật vật như vậy, không có bộ dáng của chủ tử.”

Tô Mạt cảm thấy nóng lên, đứng dậy cung kính cảm tạ :“ Tạ phụ thân, về sau nữ nhi sẽ nhớ kỹ.”

Vì cho Tô Mạt sĩ diện, lần trước Vương phu nhân thật ra đã cho Hoàng Oanh không ít đồ, Hoàng Oanh tự nhiên biết nguyên do, cũng không cảm kích Vương phu nhân.

Nàng làm nha hoàn lâu, những kiểu chuyện như này tự nhiên biết cũng nhiều, từng có vài tỷ muội tốt bởi vì bị Quốc Công gia chú ý hay tán thưởng vài câu, liền bị phu nhân phái gả cho người ở trong thôn trang, hiện nay vẫn còn đang chịu khổ.

Cho nên Hoàng Oanh từ đầu đến cuối biết bản thân muốn gì, có thể rời Tô phủ đi, nàng cầu còn không được, tuyệt đối sẽ không có nửa phần do dự.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.