Ông Xã Ác Ma Của Tôi

Chương 49: Nam cung kình hiên anh không cần phải khinh người quá đáng





Lệ Nhược Nhã sau khi nói xong, hơi kéo Anna về phía sau, ý là nếu thấy không ổn thì nhanh chóng chạy trốn. Tiếp nàng, nàng liền nhìn thấy trên tường thành thiên đường đột nhiên chạy ra hơn mười bát dực thiên sứ. Lệ Nhược Nhã trong lòng nhất thời cả kinh, lập tức muốn quay đầu lui lại, nhưng không ngờ những người đó lại nói ra một câu chấn động :"Chúng ta đầu hàng."

Lệ Nhược Nhã có một loại xúc động muốn té xỉu tại chỗ, nàng nghĩ nát óc cũng nghĩ không ra đây là như thế nào, vội vàng bỏ đi ý niệm lui lại trong đầu. Chỉ thấy những đám bát dực thiên sứ kia người nào cũng béo mập, vừa nhìn liền biết là người quen sống sung dướng, bọn hắn hẳn là quan chức phụ trách quan lý trong thiên sứ quân đoàn, tinh thông hành chính, tuy rằng cũng có tám cánh, nhưng sức chiến đấu rất kém cỏi. Cho nên, không bao giờ được phụ trách cái nhiệm vụ thủ thành này, thế mà lần này sao chỉ có bọn hắn xuất hiện chứ? Lẽ ra phải là trưởng quan phụ trách chiến đấu đi ra nói chuyện mới đúng a? Chẳng lẽ có gian trá gì?

Lệ Nhược Nhã nghĩ vậy, vội vàng hỏi :" Các ngươi chủ quản hành chính, phương diện quân sự không có quyền hỏi đến, mau kêu trưởng quan phía sau các ngươi đi ra nói chuyện với ta."

" Lệ Nhược Nhã đại nhân." Một bát dực thiên sứ đầu lĩnh cười khổ nói :" Chúng ta nơi này không có trưởng quan phụ trách chiến đấu, đều đã bị Athéna trưởng quan đem đi hết rồi, chúng ta chỉ là được nàng tạm thời giao cho nhiệm vụ thủ thành a."

"Cái gì?" Lệ Nhược Nhã chấn động nói :" Athéna lại dám phá lệ dùng quan văn thủ thành?"

"Đây cũng là chuyện cực chẳng đã, tiền tuyến đang rất cần quân, toàn bộ thiên sứ chiến đấu cấp cao toàn bộ bị điều đi hết, không dùng chúng ta thì không được a? Với lại, các nơi khác đại khái cũng là như thế." Người nọ giải thích nói.

"Chẳng lẽ toàn bộ thủ hạ của Athéna đều bị điều đi hết, không lưu cho ngươi chút binh lính nào sao?" Lệ Nhược Nhã không thể tưởng tượng nổi nói.

"Đương nhiên còn có một số lớn quân lính tinh nhuệ, nhưng mà bọn hắn phải thủ vệ biên cường, dù sao mấy người hàng xóm kia với chúng ta đều như hổ rình mồi." Người nọ vội vàng nói :"Cho nên hiện ở trên tay ta không có bao nhiêu quân lính, căn bản không phải là đối thủ của ngươi và Ba Ba Đa Tát, nếu không, ai chịu đầu hàng a?" Kỳ thật, những lời này của hắn thật ra còn quá khiêm nhường, lấy thực lực của bọn hắn, ít nhất bảo vệ thiên đường còn không thành vấn đề, dù sao nơi này là đại bản doanh của Da Cáp Đức, phòng ngự cực mạnh, cũng không phải là chút nhân mã ấy của Lệ Nhược Nhã là có thể dễ dàng gặm được.

Chỉ bất quá, trong thời gian bần đạo xuyên qua cửa không gian, nhân viên thủ thành cũng đã biết được tin tức hai người Đức Nạp và Cáp Mặc bỏ mình. Ngoài ra các vị diện của thiên sứ quân đoàn khác cũng đồng loạt bị công hãm, địch nhân bốn phía ào ào tăng cường thế công, những thứ này gây ra áp lực rất lớn cho bọn hắn. Cho dù là chúng ta không đến, bọn hắn cũng sẽ chủ động đi ra ngoài tìm chỗ dựa vững chắc mà đầu hàng. Cho nên vừa nhìn thấy Lệ Nhược Nhã, quả thực giống như là nhìn thấy nhân thân, dù sao tất cả mọi người đều là có cánh, nói chuyện cũng dễ hơn a!

Cho nên bọn hắn liền thương nghị rồi lập tức quyết định tập thể đầu hàng. Đương nhiên, nguyên nhân vì Lệ Nhược Nhã chỉ là một phần, mấu chốt nhất vẫn là danh khí của danh khí thật sự quá lớn, lần trước chính là ta dẫn người đến đem nơi này biến thành đống hoang tàn, bọn hắn đối với ta ấn tượng cực kỳ khắc sâu. Hơn nữa ta mấy năm nay tổ chức thị trường chư thần, thanh danh truyền xa, ai cũng biết sau lưng ta có thế dực rất lớn, cho nên bọn hắn cũng nhất trí cho rằng ta là núi dựa lớn, bằng không, bọn hắn cũng sẽ không đầu hàng thống khoái như vậy, dù sao, bán mình cũng phải chọn một chủ nhân tốt mới được phải không?

Vì thế, dưới tình huống như vậy, mấy trăm vạn đại quân lưu thủ thiên đường, được sự dẫn đầu của mấy tên bát dực thiên sứ đi ra khoải thiên đường, quỳ gối trước người Lệ Nhược Nhã, chính thức hướng Lệ Nhược Nhã tuyên thệ đầu hàng, làm cho Lệ Nhược Nhã nhìn thấy mà trợn mắt há hốc mồm, dở khóc dở cười, nàng cảm thấy giống như mình đang nằm mơ.

Bất quá, chuyện đã tới nước này, nàng ngược lại yên lòng, nếu các đầu não đều ở đây, Anna chỉ cần một hơi là có thể phun chết toàn bộ, đó là hoàn toàn thuyết mình, trong này không có gian trá, lại xem thần sắc chân thành của bọn hắn, hiển nhiên là không có giả vờ. Cho nên, Lệ Nhược Nhã cũng yên lòng tiếp nhận bọn hắn quy phục. Nhưng mà, vì phòng ngừa vạn nhất, nàng vẫn là trước hết điều đi đại bộ phận, cũng dẫn theo những bát dực thiên sứ này đi theo bên cạnh, mới chính thức đi vào tiếp nhận thành thiên đường.

Sau khi bần đạo mang theo Âu Dương Nhược Lan dạo quanh một vòng thần giới trở về, Lệ Nhược Nhã đã hoàn thành xong toàn bộ bố phòng của thành thiên đường, tuyệt đối nắm trong tay cả tòa thành. Vừa nhìn thấy ta, Lệ Nhược Nhã lập tức giữ chặt tay của ta, dẫn ta cùng Âu Dương Nhược Lan tiến vào trong phòng hội nghị nói :" Chàng có phải đã sớm biết tình huống nơi này rồi phải hay không?"

"Hắc hắc!" Bần đạo cười nói :"Đương nhiên, bằng không ta sao có để các nàng đi vào hiểm cảnh chứ?"

"Đáng ghét, làm người ta sợ muốn chết." Lệ Nhược Nhã nhẹ nhàng đấm ta, cười nói :"Nói mau, chàng lấy tin tức được từ đâu?"

"Hắc hắc, ta đoán." Bần đạo cười nói.

"Nói xạo!" Lệ Nhược Nhã bất mãn đánh ta một quyền nói :" Athéna luôn luôn dụng binh cẩn mật đến cực điểm, lần này sao lại xuất hiện quyết sách sai lầm lớn như thế, cư nhiên phái một đám vô dụng thủ thành, cho dù chỉ chừa lại một tên tướng lãnh quân sự, hay một gia hỏa cứng đầu, chúng ta hôm nay cũng khó tránh khỏi phải quyết chiến một hồi. Việc này bản thân ta cũng không thể tưởng tượng nổi, chàng làm sao lại có thể tiên đoán được nàng ta sẽ phạm sai lầm như vậy chứ? Đây là chuyện căn bản không có khả năng, chàng coi ta là tiểu hài tử sao?"

"Trong đó tự nhiên có một vài cố sự!" Bần đạo cười khổ nói :"Chẳng qua tạm thời không tiện nói với các nàng."

"A! Hiểu rồi." Lệ Nhược Nhã sắc mặt nhất thời tái nhợt, cho dù là Âu Dương Nhược Lan cũng là biểu hiện thương cảm.

Bần đạo vội vàng giải thích nói :" Ngàn vạn lần không nên suy nghĩ nhiều, không phải không tin các nàng mà bởi vì thực lực các nàng thật sự quá kém, vạn nhất bị điểu nhân bắt được đọc lấy trí nhớ, chúng ta đây sẽ tổn thất thảm trọng mất.

Âu Dương Nhược Lan sắc mặt hơi hơi khá hơn một chút, miễn cưỡng chấp nhận lời giải thích của ta.

Chẳng qua Lệ Nhược Nhã còn không phục nói :"Thực lực của ta nguyên lai còn rất kém sao?"

"Thế nào? Không phục hả?" Bần đạo cười nói :" Da Cáp Đức có mạnh hay không?"

"Mạnh!" Lệ Nhược Nhã khó hiểu nói :" Thế nhưng hắn có quan hệ đến vấn đề của chúng ta chứ? Ta tuyệt đối không cho rằng ta sẽ dễ dàng bị bắt, chẳng lẽ Da Cáp Đức lại có thể sao?"

"Ha ha, không gì là không thể!" Bần đạo cười nói. Lập tức hướng Âu Dương Nhược Lan ra hiệu.

" Tỷ tỷ, Da Cáp Đức ở đây này." Âu Dương Nhược Lan cười khổ nói :" Hắn thật sự bị bắt." Nói xong, liền lấy ra tinh thạch chứa linh hồn của Da Cáp Đức.

"A! Không! Trời ạ!" Lệ Nhược Nhã trợn mắt há hốc mồm nhìn hư ảnh Da Cáp Đức quen thuộc trên tinh thạch, cũng không biết biểu đạt sự khiếp sợ của mình như thế nào.

"Hắc hắc!" Bần đạo cười nói :"Nhìn thấy rồi chứ? Chỉ cần sách lược đúng đắn, cho dù là ta cũng có thể bắt sống Da Cáp Đức, về phần thực lực của nàng thì, chẹp!"

Lệ Nhược Nhã trừng mắt nhìn ta, cười khổ nói :"Coi như chàng lợi hại, thật không hỗ là âm hiểm quân thần, không ngờ cũng có thể sáng tạo được kỳ tích như vậy, chỉ sợ Cáp Mặc lúc trước cũng không biết phải không? Trời ạ, chàng không ngờ đồng thời qua mặt được một tổng chỉ huy cùng với sáu vị chủ thần đỉnh cấp, chàng thật là thần kỳ."

"Ha ha, được rồi, chỉ cần các nàng hiểu được sự khổ tâm của ta là được, ta thật không phải là cố ý muốn giấu diếm các nàng cái gì, bí mật này thật sự quá quan trọng, ta không thể không phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn a!" Bần đạo lại giải thích nói.

"Coi như chàng thông minh." Lệ Nhược Nhã lập tức không dây dưa việc này nữa, tiếp theo nói :"Những bát dực thiên sứ vô dụng này chàng tính toán xử trí thế nào?"

"Gọi cả vào đi, nhìn ta sai khiến thế nào." Bần đạo cười híp mắt nói.

"Ta dự cảm." Lệ Nhược Nhã cười khổ nói :"Bọn hắn tám phần sẽ bị chàng chơi một vố." Nói xong liền đi ra gọi người.

"Như thế nào lại đánh giá ta như vậy a?" Bần đạo bất mãn nói với Âu Dương Nhược Lan :"Ta thật sự âm hiểm như vậy sao?"

"Không phải âm hiểm như vậy." Âu Dương Nhược Lan nghiêm trang nói :"Mà là vô cùng âm hiểm."

"Ta kháo!" Thân là một người xuất gia có xuất thân thanh bạch lại bị đánh giá như thế, bần đạo thật muốn ngất.

Khi chúng ta đang trêu đùa nhau, thì mười mấy bát dực thiên sứ sớm đợi ở bên ngoài sôi nổi đi vào, hướng ta quỳ xuống đất thi lễ nói :"Tham kiến đại nhân."

"Tất cả đứng lên đi." Bần đạo hơi bất mãn nói :" Sau này không cần quỳ xuống đất, ta rất ghét cái lễ tiết này, hiểu chưa?"

"Dạ dạ, đa tạ đại nhân." Bọn hắn nhanh chóng đứng lên.

"Ngồi xuống hết đi, ta có chuyện muốn các ngươi đi làm." Bần đạo nghiêm nghị nói.

"Dạ!" Bọn hắn vừa nghe thì liền lập tức hăng hái. Nguyên nhân rất đơn giản, nếu ta muốn bọn hắn đi làm việc, đó rõ ràng thừa nhận địa vị của bọn hắn, ít nhất cũng sẽ không dễ dàng giết chết. Bảo vệ được mạng già, còn bảo vệ được địa vị, bọn hắn tự nhiên cao hứng, cho nên đồng loạt nâng cao tinh thần, tập trung nghe ta phân phó.

"Chỗ của ta không nuôi phế vật, các ngươi có sở trường gì thì nhanh chóng nói ra cho ta, ta sẽ an bài chức vụ cho các ngươi, nhưng mà, đây chỉ là tạm thời, nếu làm được việc, có thể được giữ lại thậm chí lên chứ, làm không tốt thì lập tức cút ngay cho ta." Bần đạo nghiêm nghị nói :" Nghe rõ chưa?"

"Dạ đã nghe rõ rồi." Mọi người nhanh chóng đáp.

"Tốt lắm, hiện tại bắt đầu từ ngươi, nói ra sở trường của mình." Bần đạo chỉ vào một người nói.

"Bẩm báo đại nhân, ta trước kia là phụ trách quản lý thương khố, một nửa số vật tư ở thân giới là do ta phân phối." Người nọ hơi khẩn trương nói :"Ta bây giờ vẫn muốn làm việc này."

"Ân!" Bần đạo vẻ mặt có chút hòa hoãn, thầm nói, gia hỏa này tám phần là bảo bối Athéna cố ý lưu lại. Phải biết rằng một nửa vật tư của thần giới là một số lượng lớn cỡ nào a? Hơn nữa địa phương cũng nhiều, quân đội cũng nhiều, hắn có thể một mình điều phối, đây tuyệt đối là siêu cấp nhân tài, tuyệt đối không thể bỏ qua. Nghĩ vậy, bần đạo thuận miệng nói :"Ngươi hiện tại sẽ tiếp tục phụ trách phân phối vật tư của thần giới. Người tiếp theo!"

Những người khác thấy thế thì ít nhiều có chút an tâm, đồng loạt nói ra sở trường của mình, có người thì quản lý thành thị, có người thì am hiểu chế tạo khí giới, còn có kiến trúc nữa. Bần đạo nhất nhất cấp cho trọng trách, hiển nhiên, bọn hắn khẳng định đều là Athéna cố ý để lại cho ta, ta cũng không thể lãng phí.

Bất quá, bốn người cuối cùng lại đỏ mặt, nửa ngày nói không ra lời, bần đạo khó hiểu nói :" Các ngươi tại sao không nói a?"

"Đại nhân!" Một người trong đó bất đắc dĩ nói :"Chúng ta không có sở trường gì, chỉ là lăn lộn sống qua ngày, đại nhân nếu cảm thấy chúng ta vô dụng, xin hãy thả chúng ta trở về làm dân đen."

Kỳ quái, Athéna sao lại để cho ta mấy phế vật chứ? Bần đạo khó hiểu suy nghĩ.

Nhìn thấy vẻ mặt nghi hoặc của ta, một bát dực thiên sứ bên cạnh đánh bạo giải thích :" Đại nhân, bọn hắn am hiểu nhất là nịnh nọt, không hề có bản lãnh gì nhưng lại có thể hưởng thụ đãi ngộ cao cấp."

"Ha ha!" Mọi người cười ha hả. Bốn người kia xấu hổ hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào.

"Ân!" Bần đạo vừa nghe, nhãn tình sáng lên, nói :"Khả năng ăn nói vị tất không phải là sở trường, ta hỏi các ngươi, có thể chiêu hàng không?"

"Chiêu hàng?" Mấy nguời kia sửng sốt. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL

"Không sai, chính là chiêu hàng." Bần đạo cười nói :"Xung quanh thần giới có hơn chục vị diện còn chưa có thu phục, đặc biệt là bảy vị diện thiên giới kia, cùng với đại quân tinh nhuệ ở tiền tuyến, chỉ cần các ngươi có thể chiêu hàng bọn họ, thì đó là một cái công lớn."

Bốn người nhìn nhau một cái, sau đó cùng nhau kiên quyết nói :"Đại nhân chúng ta sẽ cố hết khả năng."

"Ha ha, tốt lắm!" Bần đạo cười nói :"Hiện giờ kỳ thật không khó, bọn hắn không có hậu phương trợ giúp, căn bản đánh không lại những ngoại tộc khác. Mà những ngoại tộc này cùng bọn hắn chinh chiến lâu năm, song phương thù sâu như biển, căn bản không có khả năng hòa giải, ngoại trừ đi nhờ vả ta ra, bọn hắn không có lựa chọn nào khác."

"Đại nhân cao kiến." Bốn người vội vàng vuốt mông ngựa, quả nhiên không hổ là nịnh hót mà sống.

"Được rồi, ta ăn không tiêu mấy cái lời nịnh hót của các ngươi đâu." Bần đạo cười cười nói :"Nói cho bọn hắn biết, sau khi đầu hàng, chức tước chỉ có tăng lên không có giảm xuống, những người trước kia cùng ta quyết chiến sa trường cũng không cần phải lo lắng, ta không trách lỗi xưa, hết thảy ân oán xóa bảo, bọn bọn hắn yên tâm mà đầu hàng."

"Dạ!" Bốn người vội vàng đáp.

"Việc này không thể chậm trễ, các ngươi hiện tại phân công nhau hành động đi." Bần đạo phân phó nói :"Đúng rồi, đừng quên tặng cho bọn hắn chút lễ vật, còn có cấp dưỡng cho đại quân, xem như là bày tỏ thành ý của ta."

Sau khi đuổi đi những người này, bần đạo lại an bài Lệ Nhược Nhã đảm nhiệm quan chỉ huy thiên sứ quân đoàn, cũng bảo nàng mượn sức thân tín trong thiên sứ quân đoàn, tranh thủ nhanh chóng nắm chặt trong tay quân đội. Tiếp theo kêu Âu Dương Nhược Lan chuyên tâm quy hoạch xây dựng thần giới, yêu cầu của ta chính là kiến tạo một quần thể kiến trúc cực lớn có phong cách đông tây kết hợp. Mặt khác, xây cho ta một chỗ ở, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, nơi này sau này sẽ là đại bản doanh của ta.

Bởi vì ta bận túi bụi, cho nên vì nhanh chóng hoàn thành xây dựng hang ổ của mình, bần đạo không thể không vận dụng đến phân thân đang tu luyện ở hỏa nguyên tố giới, để cho hắn ở thần giới tìm kiếm địa phương có linh khí nồng đậm nhất cho ta tu luyện.

Về phần bản thân bần đạo, là phải trấn thủ thiên đường, tiếp nhận tin tức từ các nơi truyền đến, cũng chủ trì công việc hàng ngày. Tuy rằng việc này tương đối nhàm chán, nhưng mà bởi vì đều là tin tốt lành truyền đến, cho nên ta nhất thời còn có thể chịu đựng được.

Những tin tốt này chính là Thái Thản Thần Hoàng, Đại Địa mẫu thần, Hỏa Tổ cùng Nguyên Tố nữ thần đã viên mãn hoàn thành xong kế hoạch dự định, phục kích thành công bảy tên điểu nhân chủ thần đỉnh cấp, ngoại trừ gia hỏa do Nguyên Tố nữ thần phụ trách chạy thoát ra thì sáu tên còn lại toàn bộ bị giết, làm cho Nguyên Tố nữ thần buồn bực không thôi, vì thế mà lửa giận trút xuống xác vị diện phụ thuộc xung quanh. Hiện tại, các vị diện thần giới bọn họ đều đã công chiếm được, trọng điểm đại quân càn quét, chuyển dời đến các vị diện phụ thuộc, chính yếu dĩ nhiên đều là vị diện thần giới phụ thuộc.

Bọn họ đều là thế lực lớn vũ lực cường hãn, cho nên đều là tấn công là chủ yếu, mà bần đạo thế lực yếu kém, quả thật không có nhiều quân đội để phái ra càn quét, cho nên đành phải dùng thủ đoạn chiêu hàng. Cũng may bần đạo tuy rằng quân đội không nhiều, tuy nhiên lại có thế lực cực đại bí mật, hơn nữa uy danh ở bên ngoài rất lớn, lại chiếm cứ một trong những trọng địa của bọn hắn, cho nên các đại quân đoàn ở tiền tuyến được sự khuyên bảo của bốn tên ta giao nhiệm vụ kia đều đầu hàng. Làm cho bần đạo không tốn một binh một tốt, liền dễ dàng lấy được quyền chỉ huy mấy tỉ binh lính.

Sau khi một cái tiểu vị diện cuối cùng tuyên bố hiệu trung với ta, bần đạo cẩn thận thống kê một chút, lần này ta tổng cộng chiếm được một cái vị diện thần giới, bảy vị diện thiên giới cùng năm mươi bảy cái vị diện phụ thuộc lớn nhỏ khác. Mà quân đội dưới trướng ta gia tăng đến bốn ức, mặt khác còn có một tỷ thiên sứ công tượng, bọn hắn chịu trách nhiệm gieo trồng lương thực, khai thác khoáng vật, cùng với chế tạo vũ khí...

Chỉ tiếc là tướng lãnh cấp cao làm thủ hạ của ta quá ít, tướng lãnh có thực lực bát dực thiên sứ chỉ có khoản trăm người, phải biết rằng, ở thời kỳ Da Cáp Đức thống trị, chính là có khoảng sáu bảy trăm người. Về phần đại thiên sứ trưởng cấp bậc mười cánh, thì một người cũng không có. Cho nên, ta tuy rằng có số lượng quân đội lớn như thế, nhưng thực tế sức chiến đấu cũng không có cường đại, thế lực vẫn rất nhỏ yếu.

Vì thế, có mấy tên gia hỏa không có mắt lại dám đánh chủ ý lên ta. Nguyên bản thiên sứ quân đoàn sau khi đầu hàng, ta liền đưa thư tín cho các thế lực giằng co với thiên sứ quân đoàn, nói cho bọn hắn biết thiên sứ quân đoàn bây giờ là của ta, xin bọn hắn sinh sống hòa bình. Bởi vì bọn hắn sợ hãi thế lực phản điểu liên minh sau lưng ta, cho nên cũng tỏ vẻ nguyện ý chung sống hoàn bình, nhưng mà không biết bọn hắn lại nghe ai giật dây hay là vẫn nhìn ta không thuận mặt mà ngấm ngầm đối chọi ta.

Tuy rằng ở mặt ngoài còn không đến mức gây chiến, nhưng mà xung đột nhỏ thì không ngừng tăng lên. Quá phận nhất là một gia hỏa tên là Tà Thần, không ngờ vu cho ta phái người giết chết đại tướng của hắn mà đi công kích một cái vị diện của ta, chém giết mấy vạn thiên sứ cấp dưới của ta.

Bần đạo khi nhận được tin, thì tức giận đến đầu bốc khói. Hiển nhiên, đây chỉ là mở đầu, nếu ta không thể hiện cái gì đó, không chỉ làm cho thiên sứ quân đoàn mới sát nhập nội bộ lục đục, mà những tiểu thế lực khác đang đứng ở ngoài quan sát, sẽ cùng nhau nhào lên, cắn cho ta một miếng. Mẹ nó, lão hổ không phát huy, bọn hắn còn cho ta là còn mèo bệnh đây mà!

Bất quá, việc này quả thật cũng là phi thường khó giải quyết, vì Tà Thần là chủ thần đỉnh cấp, thủ hạ có một tên nhất cấp chủ thần, chiến tướng cấp bậc thứ thần có đến mấy ngàn, cũng không phải là thế lực ta hiện tại có thể đối kháng. Trước kia, Athéna đối với hắn cũng rất đau đầu, đã mất rất lớn khí lực nào là dụ dỗ, mai phục, còn đặc biệt mời hai điểu nhân chủ thần đỉnh cấp trấn thủ, cuối cùng mới dùng bát quái trận cho hắn ăn một vố đau mới khiến hắn thành thật một chút. Cho nên, thế lực của hắn là phi thường cường đại, ta lần này muốn đối phó hắn, cần phải suy tính cẩn thận mới được. Hơn nữa tốt nhất là không cần người khác hỗ trợ, bằng không, chẳng phải là để cho người ta chê cười sao? Khó khăn a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.