Ông Xã Ác Ma Của Tôi

Chương 32: Chạm vào cô là để mắt tới cô




Đây quả thực là có thể dùng xa xỉ đến hình dung.

Tiểu Hoan Hoan ngồi vào trên giường nệm, ánh mắt tìm tòi một vòng, cũng chỉ nhìn đến một ít quý báu gì đó, cũng không có quá...

Quá vào mắt

Ánh mắt của Tiểu Hoan Hoan của chúng ta, thế nhưng rất cao đấy .

Hai người nghỉ ngơi một chút, sau đó lại đi vài phòng, phát hiện đều không sai biệt lắm.

Không có gì thu hoạch, Tiểu Nhạc Nhạc đem khóa khóa kỹ, Tiểu Hoan Hoan nhàm chán gãi gãi đầu, nói:

“Chúng ta lại đi dạo......”

Tự nhiên Tiểu Nhạc Nhạc đi cùng, bọn họ đi xuống thang lầu, sau đó ở lầu một xem.

Xoay xoay xoay xoay, bỗng nhiên phát hiện một cánh cửa khép chặt, đây là......

Khép chặt, khóa ......

Tiểu Hoan Hoan muốn mở ra, phát hiện chính mình vẫn không mở được.

“Ngươi thử xem......”

Mặc dù có phần bị đả kích, nhưng......

Đối với Tiểu Nhạc Nhạc, Tiểu Hoan Hoan vẫn là ghen tị không được.

Tiểu Nhạc Nhạc nhìn đại môn liếc mắt một cái, bố trí này, so với những phòng vừa rồi trái lại muốn lợi hại hơn.

Nghĩ đến đây quan trọng hơn một chút.

Tiểu Hoan Hoan tính toán, mà Tiểu Nhạc Nhạc nhìn cửa kia liếc mắt một cái, nghĩ nghĩ, cũng liền trực tiếp vận công.

Tiểu Nhạc Nhạc là hồ ly, không phải người bình thường, cùng người tu luyện có chút khác nhau.

Chướng ngại kia, đối với nó không có tác dụng gì.

Hoan Hoan có chút buồn bực, tại sao lại cách xa nhiều như vậy đây?

Thế nhưng, kỳ quái là, một chút cũng không có mở được cửa này ra.

Tiểu Nhạc Nhạc cũng không tức giận, rõ ràng tiếp tục phát công.

May mắn, lần này nó thay đổi biện pháp một chút, thế nhưng ở lần thứ ba vẫn đem cửa mở ra.

Hai người nhanh chóng đi vào.

Tiểu Hoan Hoan đóng cửa lại, tò mò nhìn phòng ở đen tuyền kia.

“Này...... Thoạt nhìn thật sự là đủ tốn công đấy ......”

Tiểu Hoan Hoan oán giận, may mắn bé có bảo bối.

Theo nhẫn trữ vật xuất ra chính mình gì đó, một viên dạ minh châu không lớn, cũng chỉ như ngón tay, không phải quá sáng.

“Hoan Hoan, ta có cái này lớn hơn, nếu không đổi một cái?”

Tiểu Nhạc Nhạc vội vàng hỏi.

“Không cần, cái này là có thể......”

Tiểu Hoan Hoan khoát tay, giải thích nói:

“Chúng ta là vụng trộm vào, phải khiêm tốn chút......”

Tiểu Nhạc Nhạc im lặng, bọn họ còn chưa đủ khiêm tốn sao?

Lại nói, ở đây căn bản không có người nào được không?

Nhưng mà, Tiểu Hoan Hoan không đồng ý, tự nhiên nó sẽ không đổi, gắt gao theo ở phía sau Tiểu Hoan Hoan, nó cũng rất hiếu kỳ đó là chỗ nào đây?--

“Tiểu Hoan Hoan?”

Nữ vương chính là đi ra ngoài một chút, trở về thế nhưng không thấy được Tiểu Hoan Hoan, bà sốt ruột gọi!

Trong phòng không có, quốc sư bên kia cũng không có, Tiểu Hoan Hoan này, chỉ trong chốc lát, sẽ tới chỗ nào đây?

Đông Phương Ngữ Hinh nói qua để bà giúp đỡ xem Tiểu Hoan Hoan, giờ bỗng nhiên mất tích......

Bà vội vàng chạy tìm Đông Phương Ngữ Hinh, có lẽ, Tiểu Hoan Hoan ở bên kia......

Nhưng mà, Tiểu Nhạc Nhạc cũng không ở ......

Nhưng bọn hắn luôn luôn là ở cùng nhau, cùng nhau ở bên kia cũng nói không chừng.

Nữ vương chạy đến phòng ngủ của Đông Phương Ngữ Hinh, thế nhưng......

Đông Phương Ngữ Hinh còn chưa có trở về, nữ vương sốt ruột, Phong cũng không ở đây.

Thật không biết giờ phút này đều đến chỗ nào rồi.

Bà nghĩ ra đi tìm người, nhưng có lo lắng bọn họ đến không thấy mình càng sốt ruột.

Có lẽ, Tiểu Hoan Hoan chỉ tùy tiện đi ra ngoài chơi, rất nhanh sẽ trở về .

Nữ vương an ủi chính mình nói.

“Xin hỏi đây là nơi ở của Đông Phương Ngữ Hinh sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.