Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi

Chương 8: Ôm




Editor: Hạ Trần

Hạ Thần Hi cúp điện thoại, vừa lúc Đường Bạch Dạ trở về, sắc mặt có chút nghiêm túc, Hạ Thần Hi đem sự tình Hạ Thanh nói với anh, Đường Bạch Dạ gật đầu, đồng ý cách làm của Hạ Thần Hi, cho bọn họ thiếp mời, đích xác so với bọn họ cải trang đi vào sẽ tốt hơn nhiều.

Nếu là có sự kiện xung đột, sợ rằng không tốt để thu thập.

Cũng sẽ ảnh hưởng hôn lễ của mình.

"Sắc mặt thế nào lại khó coi như vậy? Xảy ra chuyện gì?"

Đường Bạch Dạ liếc nhìn cô một cái, khẽ nói, "Người bên Pháp báo tin, Lâm Lâm là giả, cô ta sớm đã rời Pháp, chẳng biết đi đâu, theo như anh thấy, cô ta hẳn là theo đường thủy đến thành phố S. Anh vẫn chú ý bên phía nhập cảnh cùng máy bay tư nhân, lại không chú ý bên hải quan, khả năng sơ sót."

Lâm Lâm tới, đang ở trong dự liệu của Hạ Thần Hi, cô tuyệt không kinh hãi.

Chuyện đấu súng, đã định cùng Lâm Lâm có quan hệ, cô chỉ là không ngờ, cô ta có động thái cấp tốc như thế.

"Thần Hi, anh lại để cho em lo lắng hãi hùng."

"Chuyện này cùng anh có quan hệ gì?" Hạ Thần Hi bật cười, khẽ nói, "Cũng không thể bởi vì người khác bệnh tâm thần liền đem trách nhiệm đưa tới trên người mình, cái kia không tất yếu."

Đường Bạch Dạ trong lòng cảm động, nhất là như vậy, còn cầu gì nữa.

"Anh nhất định sẽ bảo vệ em cùng đứa nhỏ thật tốt, sẽ không để cho các người chịu một điểm ủy khuất, anh thề." Đường Bạch Dạ trầm giọng nói, anh thề, sẽ không làm cho cô lại bị khiếp sợ, cũng sẽ không lại để con của bọn họ, bị một tia thương tổn.

"Em tin anh." Hạ Thần Hi ôn nhu cười, ôm anh, "Quên cô ta đi, đừng nhắc tới những thứ không vui ấy, làm anh cũng không vui, em tin, người tạo nghiệp chướng, lão thiên thủy sẽ báo ứng bọn họ."

Tựa như cô, cũng từng tạo quá nghiệt, cũng nhận được báo ứng.

"Thần Hi, đa tạ em khoan dung."

"Những lời này, anh đã nói qua, không cần lặp lại." Hạ Thần Hi cười nói, cũng không thèm để ý, việc này cũng không phải là bọn họ có thể khống chế, cần gì phải đi quản, hà tất đi cưỡng cầu.

Cô hội bảo vệ tốt mình và đứa nhỏ.

Lâm Lâm, cô đã tới, lần này, cô sẽ đi không được.

Thành phố S cao thủ nhiều như mây, cô cũng không tin, Lâm Lâm có 9 cái mạng, mỗi lần đều may mắn như vậy.

Nếu không phải là có thai trong người, cô nhất định mạo hiểm một lần.

Đoạn tuyệt hậu hoạn.

Nhưng hôm nay, không thể mạo hiểm, một chút nguy hiểm cũng không thể có.

Lâm Nhiên đưa Tiết Giai Vân trở lại dưới lầu nhà trọ của cô, một đường không nói gì, cô đang muốn xuống xe, Lâm Nhiên khóa cửa xe, Tiết Giai Vân tức giận nhìn về phía anh, "Anh muốn làm cái gì?"

"Chúng ta nói một chút." Lâm Nhiên đơn giản nói.

Anh đã chịu không nổi, Tiết Giai Vân biểu tình lạnh nhạt như vậy, cũng chịu không nổi, cô đối mặt đạm mạc như vậy, anh nên thế nào đối mặt Tiết Giai Vân.

Cô đi quanh thân du ngoạn, anh không đếm xỉa nguy hiểm, cũng không chiếu cố Trầm Lộ Lộ, liều lĩnh, cũng theo cô cùng đi, bất quá, thuyết pháp chính xác là, anh tìm cô đi, cô không muốn có người quấy rầy, ngay cả Hạ Thần Hi cũng không liên hệ được.

May mắn, Đường môn mạng lưới quan hệ so sánh toàn, cô đi chỗ nào, anh cũng có thể tra được.

Ngay cả khách sạn cũng có thể tra được, anh làm bộ vô tình gặp được, vô sỉ cầu cô cười, cô cũng hờ hững.

Cô hạ quyết tâm, muốn nhất đao lưỡng đoạn, anh lại luyến tiếc.

Anh biết, sự tình đứa nhỏ, là ngăn cách giữa bọn họ, anh nghĩ, anh có thể giải quyết tốt, chỉ cầu Tiết Giai Vân cho anh một chút dũng khí, cho anh lòng tin, có thể chờ anh một chút, vấn đề quá khứ, anh nhất định có thể xử lý tốt.

Cô lại nổi lên tâm ngạnh, không cho anh một chút cơ hội.

Anh không rõ, khi nữ nhân nổi lên tâm ngoan, vì sao như vậy không để lối thoát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.