Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi

Chương 5: Tay này phải ngắm cho thật kĩ thôiiiii




Editor: Hạ Trần

"Được, các người cũng là đừng có tâm thủy tinh như thế, nó cũng không phải là một đứa nhỏ bình thường, không tới phiên chúng ta bận tâm, nó muốn đi đường gì, chính nó đã sớm suy nghĩ được rồi, phần gia nghiệp này của Đường môn, nó đều nhìn không thuận mắt đâu."

Đường Bạch Dạ nói xong đáng thương, Hạ bảo bối mếu máo, daddy, cha liền biết châm chọc, cha liền biết châm chọc.

Người Đường gia một lúc lâu mới tiếp thu nổi tin tức này, Đường lão phản ứng đầu tiên là không chuẩn đi, Hạ bảo bối theo lý cố gắng, "Gia gia, con hiện tại chính là một phần tử khủng bố, định vị, có rất nhiều người mỗi ngày muốn tới giết con, ông xem bảo bối một chút, một chút năng lực tự bảo vệ mình cũng không có, ngày nào đó daddy mammy không ở bên cạnh, bảo bối liền đi đời nhà ma, vì bảo bối suy nghĩ, gia gia hẳn là để bảo bối đi học tập."

"Học tập giết người thế nào?"

Hạ bảo bối gãi gãi đầu, "Nói cũng không phải nói như vậy."

Câu nói này nghe được thật nhỏ, không có mất chút khí gì.

Đường lão giận không kìm được, nhìn Đường Bạch Dạ, "Xem anh đi, dạy dỗ ra cái dạng con cái gì?"

Đường Bạch Dạ cấp tốc phủi sạch quan hệ, "Này cùng con có quan hệ gì, con cũng không biết có một nhi tử như bé, toàn là trách nhiệm của Hạ Thần Hi."

Hạ Thần Hi cùng Hạ bảo bối, cùng với toàn bộ thành viên Đường gia đều khinh bỉ Đường Bạch Dạ.

Nha, sảng khoái lúc trước anh không phủi trách nhiệm, trái lại trách nhiệm với đứa nhỏ anh phủi sạch được mau.

"Daddy, con khinh bỉ cha."

Đường Bạch Dạ kiên trì bình tĩnh, khinh bỉ cha cũng vậy, trách nhiệm là của mẹ con.

Hạ Thần Hi lắc lắc đầu, ám Đường Bạch Dạ một phen.

Hạ bảo bối nói, "Gia gia, được chuyện kết cục đã định, ông hãy chập nhận, để bảo bối một người lưu lạc, con nhất định sẽ bình bình an an."

"Ông có thể nói không sao?" Đường lão rất phiền muộn, cũng rất lo lắng.

Hạ bảo bối nói, "Gia gia, kỳ thực, con còn quên nói cho ông biết một việc, ông không cần lo lắng cho con sẽ bị người chống khủng bố bắt, em gái của mammy chính là chống khủng bố, dựa theo cấp bậc của dì, chỉ cần giết chết đốc tra cùng thiếu tá, dì chính là một tay chống khủng bố, đủ khả năng để che chở con."

Mọi người, "..."

Hạ Thần Hi mắt trợn trắng, bé cùng Hạ Thanh thông đồng lúc nào, còn có, chống khủng bố, chỉ một mình thiếu tá các người đã ứng phó mệt mỏi, đốc tra còn chưa có ra chiêu đâu, giết bọn họ dễ thế sao?

Nói rất đơn giản giống như cắt dưa, thái rau vậy.

Thực sự là thật ngông cuồng.

Đường lão hỏi, "Em gái ruột?"

"Tuyệt đối là ruột, em gái cùng một cha một mẹ, nhưng lợi hại." Hạ bảo bối nói khoác, "Một phen súng ngắm, thiên lý khu không người, trên đường thế nhưng nổi danh, lúc tới giết daddy, daddy cũng chỉ có thể chạy trốn."

Đường Bạch Dạ nhếch khóe môi một, "Khoe khoang không cần thổi chi tiết, dễ lộ tẩy."

"Đây là khoe khoang sao?" Hạ bảo bối hỏi lại, phấn thuần khiết nói, "Daddy, cha thật đúng là không lợi hại như tiểu di (tiểu di ý chỉ em gái của mẹ)."

"Lợi hại cũng sẽ không che chở con." Đường Bạch Dạ nói, "Người ta là chống khủng bố □□, chuyên môn bắt con."

"Không phải vậy, lần này chính là dì cho chúng con biết chống khủng bố lập cạm bẫy, bảo con đi nhanh lên, kết quả..."

Đường Bạch Dạ vô cùng hiểu con trai hồ ly của mình, "Kết quả con tương kế tựu kế, đem bọn họ tính kế, tiểu không lương tâm."

Hạ bảo bối cắn ngón tay, "Con đã hữu tình nhắc nhở tiểu di, bảo dì nên đi xa được bao nhiêu thì hãy đi, đã rất có lương tâm."

Hạ Thần Hi, "..."

Cô không ngờ, Hạ Thanh sẽ che chở bảo bối.

Đường Thành Nam nói, "Đây không phải là quan phỉ cấu kết sao?"

Đường Bạch Dạ nói, "Quan phỉ cấu kết là văn hóa quan trọng mà lịch sử chúng ta cần lưu lại."

Mọi người, "..."

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.