Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi

Chương 42: Công khai?




Đường Bạch Dạ, "mint1."

...

Đường Bạch Dạ, "mint1."

...

Đường Bạch Dạ, "Mắt."

...

Đường Bạch Dạ, "Nhà trọ dưới lầu."

Các vấn đề bị hạn chế ở trong vòng mười giây đồng hồ, toàn bộ hoàn thành, cùng đáp án cô dâu giống nhau như đúc, Hạ Thanh dựng thẳng lên ngón cái, tính qua cửa, Đường Bạch Dạ thở phào nhẹ nhõm, lau mồ hôi, đám người kia quá xảo quyệt.

Lúc trước tại sao muốn mời các cô làm phụ dâu a a a a a.

Đoàn phụ rể nghiêm chào chú rể theo nghi thức quân đội thể hiện thái độ đồng tình.

Hạ bảo bối ưu nhã cười, "Daddy, suất sắc, lại nhìn vào ống kính, cho một đặc tả, cha hôm nay thật giỏi."

Đường Bạch Dạ quay đầu, liếc mắt trừng bé một cái, Hạ bảo bối nói, "Daddy, smile."

Đường Bạch Dạ kéo kéo khóe môi, anh có dự cảm, vấn đề phía dưới, nhất định khó hơn.

Các phụ rể đều ồn ào bàn luận, Lục Trăn nói, "Tiểu mỹ nhân, đặt yêu cầu cho chú rể bao nhiêu cũng được, chúng tôi thì không cần a a a."

Lâm Nhiên cũng đồng tình, Đường Bạch Dạ giận, "Các cậu quá không nói nghĩa khí."

Mục Vân Sinh nói, "Là cậu kết hôn, đâu phải chúng tôi kết hôn, làm khó dễ cậu là chuyện đương nhiên, làm khó dễ chúng tôi thì thật không hợp tình hợp lý."

Lý Hoan Tình mỉm cười nói, "Đều là chú rể cùng tập thể phụ rể hợp sức vượt qua được tới hai đề mục, mời chú rể cùng tập thể phụ rể hát một bài, boys boys, boys."

Đến phiên người bình tĩnh nhất là Vân Dật cùng An Tiêu Dao đều mở to hai mắt nhìn, không phải hát tình ca? Mà là hát một bài rock and roll như thế?

Lục Trăn che mặt, "Tôi sẽ không hát."

Long Tứ cũng quyết đoán nói, "Tôi cũng sẽ không."

Đoàn phụ rể ồn ào, tất cả đều nói mình sẽ không hát, Hạ bảo bối lấy ra máy tính bảng dò tìm thông tin về bài hát này, "Đến đây đi, các quý ông, có lời bài hát cho mọi người đây, hát đi, đây chính là ca khúc rock and roll mà các quý cô thích nhất ak."

"Chúng ta cũng sẽ không a a a a..." Mọi người hô to, " Các mỹ nhân, tha cho chúng ta đi."

Mọi người trừng Đường Bạch Dạ, vì sao cô dâu của cậu khó tiếp ra như vậy, Đường Bạch Dạ rất vô tội, đây cũng không phải là tôi có thể khống chế a a a a a.

Các cô bên trong cũng có người yêu của mấy cậu, có em gái mấy cậu.

Thế nào là lỗi của tôi a a a.

Khi các phụ rể đang ồn ào, Hạ Thanh nhàn nhạt nói, "Cũng có thể không hát."

"Thật tốt quá." Các phụ rể hoan hô, chỉ có Hạ bảo bối cười đến rất thần bí.

Hạ Thanh một câu nói ra, "Đó là mời các phụ rể cởi ra tám mươi tám món đồ trên người, nhất định phải đủ, không đủ có thể cắt thịt, đương nhiên, tóc không tính."

Mọi người, "..."

Long Tứ giận, "Mẹ kiếp, coi như cô giỏi!!!!"

Quần áo trên người đàn ông vốn ít, vài người cởi tám mươi tám món, vậy một người phải hơn mười món, chuyện này là không thể nào, trừ phi bọn họ đều cởi hết.

Mục Vân Sinh nói với An Tiêu Dao, "Nhắc nhở tôi lần sau đừng đi làm phụ rể."

Lục Trăn cũng còn trong lòng sợ hãi.

Quá kinh khủng.

An Tiêu Dao nhàn nhạt nói, "Cậu lần sau trực tiếp làm chú rể, cũng sẽ bị làm khó dễ, cậu hẳn là bảo tôi nhắc nhở cậu tìm một đám đơn thuần đáng yêu cô nương làm phụ dâu."

Vân Dật cùng Lâm Nhiên bật cười.

Mục Vân Sinh chững chạc đàng hoàng nói, "Tôi nhớ kỹ."

Hạ bảo bối hô to, "Muốn hát, hay là khỏa thân?"

"Đương nhiên hát." Mọi người hô to.

"Hey there sugar baby

Saw you twice at the pop show

You taste just like glitter

......

......

Boys boys boys

We like boy sincars

Boys boys boys

Buy us drink sinbars

Boys boys boys

With hairs pray and denim

Boys boys boys

We love them

We love them

Oh

Wow-oh-oh-wow-oh-oh-oh-oh

............

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.