Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi

Chương 30: Năm mới




Hôn lễ diễn tập chính thức bắt đầu, kỳ thực một ít diễn biến trong lúc diễn tập mọi người đều biết, cha xứ cùng mọi người tham dự hôn lễ đều được chứng kiến cảnh cha của cô dâu nắm tay cô dắt đến đặt lên tay chú rể, Đường lão mang theo Hạ Thần Hi đi hướng Đường Bạch Dạ, cha xứ nói cho bọn họ biết, ngày mai bọn họ nên đứng ở chỗ nào, nên nói cái gì nói.

Tất cả chi tiết, cũng điều đã nói thử một lần.

Cũng làm thử một lần.

Lần thứ nhất, mọi người diễn xuất có chút khó nhập, cho nên nghỉ ngơi một chút sẽ thử lại lần thứ hai.

Cuối cùng sau một hồi lục đục thì cũng thuận lợi, mọi người nhà ta cũng thở phào nhẹ nhõm, bố trí cho hôn lễ toàn bộ đều giao cho công ty tổ chức xử lí hết, Hạ Thần Hi mấy ngày nay tinh thần không tính rất tốt, sau một hồi tham gia diễn tập Thần Hi đã thấm mệt nên hiện tại đang ngồi dưới tàng cây nghỉ ngơi.

Đường Bạch Dạ cùng cha xứ còn có một chút chi tiết muốn nói.

Các nam nhân đều tập trung dưới tàng cây nói chuyện phiếm, Hạ Thần Hi có chút không thoải mái, đứng dậy muốn đi toilet, Vân Oánh Oánh đứng dậy nói, "Tôi cùng đi với cô."

"Tốt."

Hai người cùng đi toilet, toilet cách địa phương lúc nãy cũng tương đối gần, không được hai mươi mét, vô cùng gần.

Trong Toilet nữ.

Chỉ có một nhân viên vệ sinh mang theo khẩu trang đang làm vệ sinh, tay Hạ Thần Hi chống ở trên một bên bồn rửa tay, sắc mặt tái nhợt, Vân Oánh Oánh cuống quít đỡ Thần Hi, "Làm sao vậy? Có phải khó chịu hay không?"

"Không có việc gì, tôi nghỉ một chút là được rồi." Hạ Thần Hi giọng điệu có chút mệt mỏi rã rời.

Vân Oánh Oánh lo lắng nói, "Đợi tôi đi nói cho Đường tổng đến."

Vân Oánh Oánh vừa mới quay người chuẩn bị ra ngoài, đột nhiên cửa bị đóng lại, chị nhân viên làm vệ sinh bỗng kéo khẩu trang xuống thì lộ ra khuôn mặt của Lâm Lâm.

"Thần Hi..." Hạ Thần Hi lui về sau vài bước, Vân Oánh Oánh cũng quá sợ hãi đứng trước che chở cho Hạ Thần Hi, Lâm Lâm cười lạnh, chỉ một khoảng thời gian không thấy Lâm Lâm bây giờ mặt mày cô ta tất cả đều là lệ khí.

"Hạ Thần Hi, tôi nghe nói cô lại mang thai phải không."

"Lâm Lâm vì sao cô lại ở đây?" Hạ Thần Hi hỏi, đột nhiên Thần Hi bưng bụng dưới, đau đến mồ hôi nhễ nhại, mồ hôi lạnh không ngừng hạ xuống, Hạ Thần Hi kinh hoảng nhìn Lâm Lâm, "Lâm Lâm cô đã bỏ gì vào nước hả..."

Thần Hi vừa uống nước tinh khiết, vừa mới uống xong không bao lâu thân thể liền rất khó chịu.

Lâm Lâm cười dữ tợn, "Thần Hi cô là một nữ nhân ngu xuẩn, lại không có một điểm phòng bị, Lần trước, tôi đã làm mất đứa bé của rồi thì hôm nay, tôi muốn cho Hạ Thần Hi cô chôn cùng đứa nhỏ của mình."

Lâm Lâm đắc ý vênh váo, cười ha ha, Hạ Thần Hi cả giận nói, "Lâm Lâm cô trốn cũng không thoát đâu, ở đây toàn là cao thủ, dù cho cô có giết tôi thì cô cũng sẽ trốn không thoát."

"Kia chưa chắc, ai sẽ nghĩ tới một chị nhân viên vệ sinh sẽ giết người?" Lâm Lâm cười nói sau đó cô ta lấy ra một cây súng lục nói: "Súng lục này là loại cách âm nha, Thần Hi hôm nay cô chết chắc rồi."

Lâm Lâm một phen đẩy Vân Oánh Oánh ra, lúc ả đang muốn nổ súng, đột nhiên, thủ đoạn bị người bắt lấy, đem họng súng hướng lên cao, đạn bắn ra đánh vào đèn trên trần nhà, thấy vậy Vân Oánh Oánh cấp tốc tránh đi lại trở tay ôm lấy tay Lâm Lâm, đầu gối đá liên tục vào người ả, đem Lâm Lâm kìm trên mặt đất, đoạt lấy súng trên tay ả, lúc đầu Lâm Lâm kịch liệt giãy giụa không yên. Vân Oánh Oánhcười lạnh, đem họng súng chỉa vào đầu gối của cô ta, nả một phát súng.

Lâm Lâm kêu thảm thiết!!

Đạn bắn gần kịch liệt và mạnh như vậy, Oách Oách nhìn vết thương trên đùi của cô ta mà cảm thán nhất định đem xương cốt của ả đều đánh nát hết rồi, cô ta nảy đến giờ cũng không thể đứng lên.

"Thần Hi..." Lâm Lâm mắng, cô ta đã điều tra những người xung quanh Thần Hi rồi chỉ thấy trong tư liệu nói Vân Oánh Oánh chỉ là một danh tiểu thư của một gia đình viên chức, yếu đuối, sao có thể có thân thủ lợi hại như vậy. Vân Oánh Oánh ở trên mặt nở nụ cười nhạt nói nhẹ:"Thần Hi chị quá khinh địch."

Thì ra là Thần Hi là Hạ Thanh giả trang.

Lâm Lâm kinh hoảng nhìn Hạ Thanh nở nụ cười quyến rũ với Vân Oánh Oánh sau đó Vân Oánh Oánh cũng tháo xuống một tầng mặt nạ, "Tôi cùng tỷ của tôi hình thể tương tự, Lâm Lâm cô bị lừa, cô đúng là đồ ngu xuẩn."

Đúng đó là Hạ Thanh giả dạng thành Thần Hi.

"Thần Hi vẫn ở trong nước..."

"A, đã quên nói cho cô biết, thân thể tôi có thể kháng nhiều độc tố lắm, chỉ là một ít độc, với tôi một điểm ảnh hưởng cũng không có."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.