Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi

Chương 22: Tiếp xúc thân mật




Editor: Kina.

"Các anh thật là một đám làm nghiên cứu khoa học? Anh nói thật dễ nghe, làm nghiên cứu khoa học có thể chế tạo ra vệ tinh của chính mình, làm nghiên cứu khoa học lại có thể nghiên cứu vũ khí hạt nhân, làm nghiên cứu khoa học có thể nghiên cứu vũ khí virus, đây gọi là nghiên cứu khoa học?" Nolan thiếu tá sắc bén hỏi lại.

Lục Trăn ung dung mỉm cười trả lời, "Nhiều quốc gia cũng có vũ khí hạt nhân như vậy, chúng tôi nghiên cứu thì thế nào? Có những quốc gia không có, chúng tôi muốn nghiên cứu ra đưa đến, đưa cho bọn họ đi, cũng không thể nước Mỹ các anh có, Triều Tiên, Iran không có, như vậy là không công bằng, trở ngại hoà bình quốc gia phát triển."

Nolan thiếu tá quả thực muốn khinh bỉ Lục Trăn, người này ngụy biện kiểu gì cũng có thể nói ra, mà luôn làm anh ta không thể phản bác lại.

Chính xác, có quốc gia bị rớt lại phía sau, có quốc gia phát triển, cho nên, khoa học kỹ thuật phát triển là không đồng đều, cũng là không giống nhau, nhưng mà, đây không phải là lý do để bọn họ buôn lậu súng ống đạn dược, nếu là không ngăn chặn, sợ rằng tương lai, một đạn hạt nhân tuỳ tiện bắn cũng có thể uy hiếp an toàn cả thế giới.

Lục Trăn không thèm nói, "Chỉ có các anh nhân đạo, các anh nghĩ bảo vệ hòa bình, cũng không suy nghĩ một chút, nếu không phải là các anh, ở đâu ra nhiều khủng bố tập kích như vậy, không phải là lòng dạ chật hẹp, mơ ước kỹ thuật cùng nhân tài chủa chúng tôi, không muốn khoa học kỹ thuật của chúng tôi phát triển hơn so với các anh sao?"

"Biết là được."

Nolan thiếu tá cũng thẳng thắn, Lục Trăn nói thẳng, anh ta cũng không giấu giếm.

Lục Trăn nói, "Mặc kệ các anh ngăn chặn thế nào, cũng đã muộn, nếu là bảy tám năm trước, các anh ngăn chặn, có lẽ, chúng tôi không phát triển quy mô như hôm nay, bây giờ, mỹ nhân thiếu tá, tôi chỉ nghĩ nói cho anh biết, đừng quá tích cực, bằng không, ai thắng ai thua, chưa chắc biết."

"Phải không?" Nolan thiếu tá cười lạnh, hiển nhiên không tin anh.

Lục Trăn nhàn nhạt nói, "Sự thực thắng với tranh luận."

Nolan thiếu tá không biết Lục Trăn tự tin chỗ nào, có thể cùng các nước ở Âu Mỹ qua lại, với Nolan mà nói, Lục Trăn có phần hơi điên, đương nhiên, chính Lục Trăn như vậy, mới là Lục Trăn.

"Buông tha dây dưa, toàn thế giới bình yên vô sự thật tốt, anh lại sống chết quấn quít lấy không buông như vậy." Lục Trăn châm chọc.

"Như vậy chúng tôi cũng thật khó khăn."

Nét mặt Nolan thiếu tá băng lãnh, cũng không bị thuyết phục.

Lục Trăn tiếp tục nói, "Đường môn bây giờ cùng chúng tôi giải hoà, Hoả Vân thay đổi người lãnh đạo, cũng không phải là Tiêu Tề, cũng chưa chắc sẽ cùng chúng tôi giao chiến, tương lai, anh có thể tự dự đoán được."

"Nhất định là đen trắng thống trị thế giới, cũng đừng đến can thiệp, đây là kết cục tốt nhất, nếu nhất định phải phá hư cân bằng này, chẳng qua chịu thiệt là người dân vô tội. Nếu nghĩ bảo vệ địa vị bá chủ quốc tế, không bằng đến giúp đỡ chúng tôi."

"Anh nằm mơ."

Lục Trăn lắc lắc đầu, "Tôi nói là thật, anh không muốn tiếp thu sự thực, mười năm sau, xem một chút tình thế có phải như tôi nói hay không, chúng tôi bây giờ đã thành một quy mô phát triển, quân sự so ra không nhiều người như các anh, nhưng kỹ thuật khoa học hiện đại, không phải có nhiều người là có thể thắng."

Lục Trăn ngụ ý uy hiếp, rất rõ ràng.

Anh vuốt cằm, cà lơ phất phơ nói, "Nói không chừng đến lúc đó tổ chức chống khủng bố khiếp sợ, bộ trưởng bộ Quốc phòng cùng bộ trưởng Quốc an noi theo cách làm của Trung Quốc, để chúng tôi chọn một người, tùy tiện vung tay lên, thích cái nào tùy tiện chọn, chỉ cần chúng tôi đừng đánh."

Giọng điệu Lục Trăn, đặc biệt kiêu ngạo, đặc biệt hào khí.

Hình như, chống khủng bố đã nhận thua.

Anh vốn tưởng rằng Nolan thiếu tá sẽ chịu thua, phẩy tay áo bỏ đi, ai biết, Nolan thiếu tá hỏi lại một câu, "Vậy anh sẽ chọn ai?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.