Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi

Chương 18: Tỏ tình




Editor: Kina.

Không nên cùng thiếu tá dính dáng quá nhiều, chỉ là, có một số việc, khiến anh rất nghi hoặc, không hiểu.

Anh biết rõ ràng, cũng không biết Nolan thiếu tá có thể cho anh cơ hội hay không.

"Anh thực suy nghĩ nhiều." Lục Trăn cười rất mê người.

Nolan thiếu tá nhìn thẳng, xem như là tin Lục Trăn.

Lục Trăn nói, "Nói đến Ireland, tôi rất thích Ireland, anh đã từng ở Ireland sao?"

"Không có." Nolan thiếu tá nói, "Mẹ của tôi từ lúc nhỏ liền rời khỏi Ireland, về sau quen cha tôi, rất ít trở về Ireland, anh thích Ireland?"

"Vô cùng thích." Lục Trăn nói, "Tôi có một khoảng thời gian đặc huấn ở đó, tôi vẫn cho là đặc huấn là khô khan mà buồn khổ, Ireland lại cho tôi cảm giác không giống như vậy, điểm then chốt a, a a, cô gái Ireland rất đẹp a, đặc huấn ở đó, anh sẽ cảm thấy đặc biệt hạnh phúc."

Ngay lúc trước còn nói chuyện rất nghiêm túc, nói đến phụ nữ, liền bắt đầu biến chất.

Nolan thiếu tá có một loại cảm giác quay đầu liền đi, cùng người này nói chuyện chính là lãng phí sinh mạng.

Anh không thể nghiêm túc ba phút sao?

"Anh không cảm thấy phụ nữ Ireland xinh đẹp sao? Tôi nghĩ, mẹ anh nhất định rất đẹp, nếu không, không thể sinh ra anh xinh đẹp như vậy."

"Chớ đem loại đẹp này để hình dung tôi."

"Là lỗi của tôi, vậy dùng mỹ lệ thì thế nào?"

"Câm miệng!"

Lục Trăn cười ha ha, khiến cho vài người trong quán bar ghé mắt nhìn, kỳ thực, lúc bọn họ tiến vào liền khiến cho rất nhiều người ghé mắt, mọi người đều suy đoán soái ca từ nơi nào tới, một người phong tình khác thường, một người soái ca phương Đông, đều là vô cùng hiếm gặp, đi cùng một chỗ lại tạo cảnh đẹp ý vui.

Người khác nhìn đều cảm thấy rất tốt đẹp.

Nolan thiếu tá cũng không thích bị người khác nhìn, ánh mắt lạnh lùng đảo qua, những người kia cũng thức thời, không tiếp tục nhìn bọn họ.

"Anh ghét nhất quốc gia nào?" Nolan thiếu tá hỏi.

Lục Trăn cười cười, bộ dáng phong lưu phóng khoáng, "Tôi thích sở hữu một nơi."

"Nói bậy."

Lục Trăn ha ha cười, "Được rồi, nếu nhất định phải nói, Israel đi."

"Vì sao?" Sắc mặt Nolan thiếu tá ngưng lại, Lục trăn ghét nhất Israel, giống dự đoán của anh ta, nhưng, tâm tình rất phức tạp, đau lòng, cũng có một chút thất lạc.

"Có lẽ là phụ nữ Israel không đẹp đi, tôi thích những quốc gia có nhiều phụ nữ đẹp."

Nolan thiếu tá cũng không giống như trong dự đoán của Lục Trăn, cho anh một cái liếc mắt, hoặc là giơ ngón tay giữa lên, anh ta nhăn mặt mày, không biết đang suy nghĩ gì, anh không nhìn thấy tâm tình của Nolan, anh phát hiện, Nolan rất thích nhăn mày như thế.

Không biết có phải động tác theo thói quen hay không?

Nghe nói, những người từng có nhiều bóng mờ, mới có thể theo thói quen, che khuất mắt, không cho phép người khác thấy rõ chính mình.

"Nơi tôi thích nhất là Israel." Nolan thiếu tá nhàn nhạt nói, ngẩng đầu.

Lục Trăn có chút ngoài ý muốn, nơi đó, vừa nguyên thủy, lại dã man, còn có rất nhiều tín ngưỡng kỳ quái, rốt cuộc có chỗ nào đáng để Nolan thiếu tá thích, Lục Trăn không hiểu hỏi, "Vì sao?"

Nolan thiếu tá nhàn nhạt nói, "Mẹ của tôi là đại sứ ngoại giao Mỹ ở Israel, tôi hồi bé theo mẹ sinh sống, lớn lên ở Israel."

Lục Trăn vô cùng giật mình, nhìn Nolan thiếu tá, giọng điệu của anh ta rất bình thản kể, "Ngay từ đầu, tôi cũng không thích chỗ đó, về sau, chỗ đó có rất nhiều hồi ức trân quý của tôi."

"Tôi mười lăm tuổi rời khỏi Israel, trở lại nước Mỹ, mất rất nhiều thời gian đều không thích ứng."

......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.