Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi

Chương 15: Tình ý manh nha




Đường Bạch Dạ vuốt cằm, "Hạ Thanh, tôi vẫn rất kỳ quái, Nolan thiếu tá trước đây đã biết Lục Trăn sao? Tôi nhớ bọn họ trước đây chưa từng gặp nhau trước đó, đánh cho một chút cũng không lưu tình, về sau thấy, tình huống bắt đầu nghịch chuyển quỷ dị."

Hạ Thanh cười mà không nói.

Hạ bảo bối cũng học Đường Bạch Dạ sờ cằm suy nghĩ sâu xa, rất bí hiểm nói, "Chẳng lẽ thiếu tá nhìn trúng mỹ mạo của Lục Trăn, vừa gặp đã yêu?"

Cố Thất Thất nói, "Nolan thiếu tá không có khả năng đối một người vừa gặp đã yêu, người khác với anh ta vừa gặp đã yêu còn không sai biệt lắm."

"Này liền quái, Hạ Thanh, cô nhất định biết?"

"Đây là sự tình của thiếu tá cùng Lục Trăn, tôi không tiện nói, nếu là thiếu tá nói, chắc chắn sẽ đề cập cùng Lục Trăn." Hạ Thanh nói, mặc dù cô không chịu quản thúc, nhưng đối với Nolan thiếu tá rất trung tâm, phi thường trung thành.

Hạ Thần Hi cũng không hỏi sự tình Nolan thiếu tá cùng Lục Trăn nữa, hai người này có gian tình, những người lãnh đạo của các tổ chức lớn, cơ hồ đều biết, đặc biệt người vương bài, nội bộ người của chống khủng bố biết, có lẽ không phải rất nhiều, vương bài sẽ không như vậy.

Hạ Thanh nói, "Chị, chuyện chị bị tập kích, em có nghe nói, ngày mai không phải có diễn tập hôn lễ sao? Em có một kế hoạch, nếu là Lâm Lâm tùy thời mà động, chắc chắn sẽ hạ thủ, nếu là cô ta kiên trì tốt, có thể sẽ đợi đến hôn lễ."

"Kế hoạch gì?"

Hạ Thanh cười thần bí, đưa lỗ tai Hạ Thần Hi bên người nói kế hoạch của cô.

Một tràng biệt thự hai tầng, thư phòng đèn sáng, Nolan thiếu tá xử lý văn kiện khẩn cấp khu Trung Đông, an bài nhân thủ, truy kích bên kia phần tử khủng bố, người vương bài cực nhỏ tác loạn, chính là thế lực mở rộng quá lớn, chọc người bất an.

Phần tử khủng bố khác, nhưng vẫn chế tạo khủng bố tập kích, phiền không thắng phiền.

Đột nhiên, mi tâm Nolan thiếu tá vừa nhảy, hơi nheo lại đẹp mắt, dừng lại một chút, tiếp tục ấn phím bàn, một đạo nhân ảnh tiêu không một tiếng động tiến vào, Nolan thiếu tá nghe thấy được đạo mùi vị quen thuộc.

Vị đạo thuộc về Lục Trăn.

Anh hừ lạnh một tiếng, "Lục tiên sinh đêm khuya tới chơi, có chuyện gì quan trọng?"

Ngữ khí như băng.

Lục Trăn phong độ ưu nhã đi tới, kéo qua ghế tựa, ngồi xuống, tươi cười như dĩ vãng bình thường mê người, "Vân Sinh để cho tôi tới gửi một chút đồ cho mỹ nhân thiếu tá."

"Cái gì?"

Lục Trăn cười đem một cái hộp lấy ra, nếu là một nam một nữ, hộp này chỉ sợ sẽ là một hộp nhẫn, đối phương nhất định lòng tràn đầy vui sướng mở, Nolan thiếu tá chân mày cũng không động một chút.

Anh lấy tới, mở, là một mặt đạn thủ công của Hà Lan.

"Có ý gì?"

"Lần trước chúng ta hãm hại anh, chỉ do bất đắc dĩ, mỹ nhân thiếu tá anh minh thần võ, cơ trí hơn người, là một ngày, đến lúc tôi thực sự không thể chống trả, chỉ có thể để anh về nước tiếp thu thẩm tra."

"Bởi vì lúc này, tôi cùng Mục Vân Sinh ăn ngủ khó yên, cho nên, làm lễ vật xin lỗi, tặng anh mai đạn này, phó bộ trưởng quốc an bị phần tử khủng bố mưu sát, hung khí không biết tung tích, đạn cũng không biết tung tích, anh cùng đốc tra phụ trách, tôi nghĩ trách nhiệm không nhỏ, mai đạn này có thể cung cấp cho anh đầu mối tốt nhất."

Lục Trăn cười đến phong độ nhẹ nhàng, duy chỉ có Nolan thiếu tá biết, nụ cười dưới dung mạo như vậy, là dạng độc châm gì.

Anh ta châm chọc cười, tiếp nhận hộp, "Đã cầm đạn đưa cho tôi, hà tất che che giấu giấu, trực tiếp nói cho tôi biết, ai là hung thủ, chẳng phải là tiết kiệm thời gian của mọi người."

"Nếu muốn biết hung thủ là ai, để xem người của chống khủng bố điều tra thế nào, tôi nghĩ, không làm khó được các người."

Nolan thiếu tá hừ lạnh, khép lại hộp, Lục Trăn mỉm cười...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.