Ông Chủ Là Cực Phẩm

Chương 47: Ngoại truyện 2




Không phải lực lượng suy yếu, mà là tinh thần. Trên phương diện lực lượng có thể dùng các loại thuốc cường đại bổ sung. Nhưng trên phương diện tinh thần tuy rằng cũng có thể sử dụng thuốc, nhưng không có khả năng hồi phục nhanh như vậy. Lực lượng tinh thần dù sao cũng là điều tương đối huyền bí.

Vì để tránh nguy hiểm, trước hết cứ để cho lão nữ vương tinh linh trở lại cung điện Cổ Ma có sát trận bảo vệ rồi nói sau.

- Vâng!

Hai người đáp lại. Lão nữ vương tinh linh không chút chậm trễ xông về phía cung điện Cổ Ma.

Đây là chỗ lợi khi có chủ trận. Chỉ cần vào bên trong cung điện Cổ Ma khoan một lỗ hướng về phía sát trận, muốn chết cũng khó. Nói thật ra, lúc này lão nữ vương tinh linh rất hưng phấn. Bởi vì nàng nằm mơ cũng không ngờ được sau mấy nghìn năm, nàng lại trở thành nữ vương Tinh Linh nắm Thần Nỏ Tinh Linh viễn cổ trong tay. Đây là vinh quang cực lớn. Nữ thần tinh linh ở trên cao, ta quá hạnh phúc.

Điều hạnh phúc nhất là, nàng tự tay bắn chết ba gã Thần Tướng Cổ Duệ. Đây chính là đại địch diệt quốc gia tinh linh.

Tuy nói nàng cũng không phải là chủ nhân của Thần Nỏ Tinh Linh viễn cổ, chỉ mượn mà thôi, nhưng trước khi tuổi thọ hết, có thể nắm giữ Thần Nỏ, nàng đã cảm thấy thỏa mãn. Không, vẫn chưa đủ. Nàng phải bắn chết càng nhiều dân Cổ Duệ hơn nữa.

Nghĩ như vậy, tốc độ lão nữ vương phóng về phía cung điện Cổ Ma càng nhanh hơn. Nhưng vào lúc này, nàng bỗng nhiên cảm giác được phía sau dường như có thứ gì đó. Kế tiếp nàng lại dường như thấy được một nhân ảnh.

Đó là Hắc Nguyệt Thần Vương. . .

- Hắc Nguyệt Thần Vương chạy đi đâu. . . Lão nữ vương tinh linh, cẩn thận.

Ngay thời điểm các Thần Tướng Bách tộc nghe mệnh lệnh của Vu Nhai, chuẩn bị bao vây tấn công số Thần Tướng Cổ Duệ còn lại, trong lúc đó lại phát hiện Hắc Nguyệt Thần Vương vừa rồi còn cảnh cáo Vu Nhai đã biến mất. Dầu óc vừa chuyển đã biết vấn đề nằm ở đâu. Vu Nhai điên cuồng quát lớn.

Lão nữ vương tinh linh giết chết ba gã Thần Tướng Cổ Duệ. Hiện tại người Hắc Nguyệt Thần Vương có khả năng giết nhất chính là nàng.

- Vu Nhai, sao ta có thể để cho ngươi được như ý nguyện? Lão bà này ta xử lý trước.

Giọng nói âm trầm của Hắc Nguyệt Thần Vương truyền ra. Tay hắn đã biến thành bán nguyệt nhận màu đen, nhẹ nhàng cắt về phía lão nữ vương tinh linh.

Lão nữ vương tinh linh là Thần Tướng, tốc độ tất nhiên nhanh khủng khiếp. Chí ít cao thủ bình thường cũng không bắt được tiếng ảnh của nàng. Nhưng so với Hắc Nguyệt Thần Vương mà nói, tốc độ của nàng, chẳng khác nào người lớn đuổi theo tiểu hài tử.

Hắc Nguyệt Thần Vương cũng không chỉ tới vì báo thù cho ba gã Thần Tướng Cổ Duệ, cũng không chỉ là vinh quang của dân Cổ Duệ bọn họ hay thể diện của chính hắn. Mà lão nữ vương tinh linh đúng là một sự uy hiếp.

Hoặc nói là Thần Nỏ trên tay nàng là một sự uy hiếp đáng kể. Thật không nghĩ tới, chấn bảo chi tộc của Tinh Linh Tộc bất ngờ được sửa xong?

Hắc Nguyệt Thần Vương đương nhiên biết Tinh Linh Tộc Thần Nỏ. Đó là đại lục Thần Huyền Thần Binh cao cấp nhất. Thần Binh bình thường cũng không thể sánh bằng. Bằng không cũng không thể giết chết được Thần Tướng phía hắn. Cho dù là bản thân hắn đụng phải Thần Binh này, cũng muốn tránh đối mặt trực diện. Nếu như thực lực lão nữ vương tinh linh đạt được Thần Vương, cũng có khả năng bắn chết hắn.

Phải biết rằng, trước đây Thần Nỏ Tinh Linh viễn cổ có khả năng hủy diệt nhưng Kinh Thiên Nhất Kiếm.

Bây giờ không phải là thời điểm truy đuổi nguồn gốc. Giết nàng rồi nói sau.

Trong nháy mắt lão nữ vương tinh linh cảm nhận được cái chết sắp tới. Chỉ có điều trong lòng nàng lại hoàn toàn yên bình. Chết thì chết. Chí ít trước khi chết nàng không khiến nữ thần tinh linh thất vọng. Đáng tiếc là không thể giết thêm mấy người nữa, còn chưa yên lòng về Tuyết Đế. . .

- A. . .

Ngay khi Hắc Nguyệt Thần Vương muốn im hơi lặng tiếng chém giết lão nữ vương tinh linh, không, hắn dường như đã chém vào hư không. Hắn cảm giác nguyên tố thời gian xung quanh đang điên cuồng chấn động. Đại quản sự từng nói qua Vu Nhai có thời gian thánh đạo?

- Thời gian thánh đạo? Nếu như là thời gian đạo thần, ngươi có thể cứu nàng. Đáng tiếc. . .

Ầm. . .

Chấn động kịch liệt vang lên, cắt ngang lời Hắc Nguyệt Thần Vương nói. Tương tự với, Hắc Nguyệt Thần Vương chính là cự nhận màu đen từ trên trời chém xuống, nặng nề chém ở trên cánh tay Hắc Nguyệt Thần Vương vừa muốn giết chết lão nữ vương tinh linh. Một giọng nói rất nặng truyền đến:

- Lão nữ vương, lui!

- Vâng, vâng!

Lão nữ vương tinh linh ngẩn người một lát. Nàng cũng không biết mình đã sống lại thế nào, nhưng bây giờ không phải là thời điểm để suy nghĩ về điều này.

Là cường giả cấp Thần Tướng, rất nhanh nàng đã kịp phản ứng, lại vọt về phía cung điện Cổ Ma. Nhưng trong nháy mắt khi vừa tiến vào cung điện Cổ Ma, thân hình nàng thoáng dừng lại, rất muốn quay đầu. Nhưng cuối cùng nàng vẫn không quay đầu lại. Nguyên nhân nàng muốn quay đầu lại chính là. . .

Giọng nói vừa rồi hình như không phải do Vu Nhai phát ra. Nhưng nơi âm thanh phát ra lại rõ ràng là từ hướng Vu Nhai?

- Ngăn cản ngươi? Thời gian thánh đạo lại thêm Ma Nhận trong tay ta, đủ để làm được điều đó!

Giọng nói rất nặng nề kia quả nhiên lại từ trong miệng Vu Nhai truyền đến. Đó tuyệt đối không phải là giọng nói Vu Nhai. Còn nữa, một đòn vừa nãy cũng tuyệt đối không phải là đòn mà Vu Nhai có thể phát ra. Phải biết rằng, đây chính là một đòn ngăn cản Hắc Nguyệt Thần Vương.

Mọi người ngơ ngác quay đầu lại, nhìn về phía Vu Nhai vừa phát ra âm thanh nặng nề kia.

Chỉ thấy, lúc này toàn thân Vu Nhai dường như lóe lên ma khí. Trên phương diện khí thế cũng đạt được, thậm chí vượt qua cả hai Đại Thần Vương. Biểu tình trên mặt không phải loại đại đế đặc trưng của Vu Nhai trước đây, mà mang theo sự thâm trầm, khí phách và uy nghiêm. . .

- Vu Nhai hình như bị bám vào thân. Bị ai bám vào thân vậy?

Đan Đạo Hùng tự lẩm bẩm.

Chuyện vừa rồi chỉ phát sinh trong chớp mắt. Ngay cả cường giả thần cấp trở lên đều có cảm giác đầu thắt lại.

A, có vẻ như bắt đầu từ lúc Vu Nhai bảo lão nữ vương tinh linh quay về cung điện Cổ Ma, sau đó Hắc Nguyệt Thần Vương truy sát. Ngay sau đó Vu Nhai thi triển thời gian thánh đạo ngăn cản không co Hắc Nguyệt Thần Vương giết người. Tiếp đó, hắn lập tức bị thứ gì đó phụ thể đồng thời phát ra lực lượng cường đại, chặt đứt công kích và truy sát của Hắc Nguyệt Thần Vương. Cuối cùng hắn lại bảo lão nữ vương tinh linh trở về cung điện.

Chỉ có điều, cuối cùng khi bảo lão nữ vương tinh linh trở về, giọng nói đã không phải là Vu Nhai nữa, mà là người phụ thể ở trên người Vu Nhai.

- Chẳng lẽ là vị Vu Thuấn đại đế Cổ Ma kia?

Đúng lúc này, chậm rãi, các Thần Tướng Bách tộc cuối cùng cảm thấy âm thanh kia có chút quen thuộc, lập tức nghĩ đến đại đế Cổ Ma trước đó đã từ trong đến ấn Cổ Ma xuất hiện, cũng chính là đại đế cuối cùng của Cổ Ma tộc.

Là hắn, chính là hắn. Hóa ra Vu Nhai thật sự có phương pháp đối phó với Thần Vương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.