Ông Chủ Là Cực Phẩm

Chương 45




Đây là lần thứ hai mọi người đờ ra. Thật sự chuyện trước mắt đều diễn ra trong chớp mắt. Thật ra từ lúc Hắc Nguyệt Thần Vương ra lệnh Cổ Duệ ra tay đến bây giờ, chỉ có hai mười mấy giây ngắn ngủi mà thôi. Nhưng bọn họ đã giết hai Thần Tướng cấp Cổ Duệ.

Đối với dân Cổ Duệ mà nói, dĩ nhiên tổn thất hai Thần Tướng cấp Cổ Duệ là điều khó có thể tin được.

- Lão nữ vương tinh linh, trở lại.

Vu Nhai vẫn không cho mọi người có thời gian phản ứng. Hiện tại chính là lúc tranh thủ thời gian. Có thể giết một người thì tốt một người.

Cùng lúc đó, các Thần Tướng cấp Bách tộc cũng giống như phản xạ có điều kiện, trực tiếp lao về phía Hắc Nguyệt Thần Vương. Trước đó, bọn họ đã để Hắc Nguyệt Thần Vương động thủ đối với tháp cao một lần. Hiện tại tuyệt đối không thể lại để cho bọn họ dễ dàng ra tay được.

Mặc dù Nham Khổ có tấm lá chắn mặt đất kia, nhưng có trời mới biết lần sau có thể ngăn cản được nữa hay không? Bọn họ tin tưởng, vừa rồi Hắc Nguyệt Thần Vương phát ra bán nguyệt cự nhận kia tuyệt đối không phải là lực lượng mạnh nhất của hắn.

- Muốn chết.

Hắc Nguyệt Thần Vương thật sự nổi giận. Hai lần, sỉ nhục đúng là sự sỉ nhục.

Hắc Nguyệt Thần Vương hắn ngoại trừ Thần Hoàng tộc và Ngự Thời Ngự Không ra, ở trong Thần Vương chính là cao cấp nhất. Không có bất kỳ Thần Vương nào dám nói có thể thắng được hắn. Nhưng hắn lại bị một tiểu tử nhân loại hại chết hai Thần Tướng Cổ Duệ. Không thể lại xuất hiện lần thứ ba.

Thần lực Hắc Nguyệt bạo phát. lực lượng vô cùng âm hàn bao phủ ra ngoài. . .

- Hắc Nguyệt quả nhiên đáng sợ. Phải ra đại chiêu.

Ánh mắt Thanh Mộc Thần Vương chớp động nói.

- Đại chiêu thì đại chiêu. Sợ hắn cái lông. Vu Nhai và lão nữ vương tinh linh còn có thể giết chết hai Thần Tướng Cổ Duệ. Chẳng lẽ chúng ta còn không ngăn cản được hai Thần Vương sao? Chúng ta chẳng lẽ phải để bọn họ ngăn cản sao?

Tộc người lùn tính tình nóng nảy nói trước. Thần Tướng cấp người lùn Khắc Lan Tạp điên cuồng hét lên:

- Thần búa người lùn. Chúng ta lên, đánh hắn đi.

- Lên, cực thú thần kiếm.

Sư nhân Lai Nhân Đông cũng giơ cao Thần Binh thú Nhân tộc của bọn họ lên, liều mạng lao về phía Hắc Nguyệt Thần Vương.

- Xông lên!

Hắc Nguyệt Thần Vương thật sự khủng khiếp, nhưng áp lực này căn bản không ép các thần tướng lùi lại được. Mặc dù chỉ là Thần Tướng cấp, nhưng tâm chí bọn họ lại được rèn luyện đến mức cực cao. Chỉ dựa vào uy áp, sợ là không thể khiến bất kỳ cường giả nào ngoài thần cấp ngã xuống được.

Lại nói sau, Vu Nhai đang đánh bên kia. Chỉ cần hắn bảo lão nữ vương tinh linh bắn thêm mấy mũi tên, hy vọng thắng lợi sẽ càng lớn hơn. Khả năng bọn họ sống sót lại càng lớn. Không đánh có thể được không?

Gần 20 Thần Tướng Bách tộc xông về phía Hắc Nguyệt Thần Vương, dường như tập thể một đám thiêu thân lao vào lửa. Không, bọn họ cũng không phải là thiêu thân!

Trong nháy mắt, Thần Binh lập lòe, đủ loại màu sắc lực lượng hình thành liên minh đối lập với lực lượng màu đen của Hắc Nguyệt Thần Vương. Xung quanh núi vỡ đất nứt. Nhưng hiện tại ai thèm để ý xem địa thế xung quanh vì cuộc chiến đấu của bọn họ biến đổi thế nào. Bọn họ chỉ quan tâm tới đánh và đánh mà thôi. . .

- Các ngươi hình như quên còn có ta.

Thanh Mộc Thần Vương nhìn Hắc Nguyệt Thần Vương bị Bách tộc Thần Tướng giống như phát điên bao vây tấn công, chỉ cười lạnh. Hắn dường như đang tự nhủ nói:

- Lấy trận pháp vây khốn Thần Tướng bên ta. Vu Nhai lại liên kết với Thần Nỏ Tinh Linh trên tháp cao, tập trung mục tiêu trong trận. Sau đó lấy lực lượng lão nữ vương tinh linh thôi động Thần Nỏ bắn chết mục tiêu. Trong chớp mắt khi bắn tới, Vu Nhai sẽ cởi một lỗ hổng nho nhỏ ở trên trận pháp, để mũi tên Thần Nỏ bay ngang qua. Thật đúng là sự phối hợp không chê vào đâu được. Cùng lúc đó, bên cạnh tháp cao lại có một gia hỏa cầm lá chán có phòng ngự cường đại ngăn cản sự công kích của phe ta. Lấy tốc độ mũi tên cực nhanh, chỉ cần thoáng ngăn cản, như vậy mũi tên có thể lập tức bắn ra.

Dừng lại, Thanh Mộc Thần Vương lại nói:

- Nếu trong lúc nhất thời không có cách nào để ngăn cản được mũi tên của lão nữ vương tinh linh, vậy chỉ cần phá vỡ trận pháp của ngươi là được. Chỉ cần trận pháp được mở ra, mũi tên này không thể đơn giản bắn chết bất kỳ người nào của Cổ Duệ ta nữa.

Miệng thì nói, Thanh Mộc Thần Vương đã ra tay. Lực lượng màu xanh từ tay hắn tan ra ngoài, giống như từng năng lượng tạo thành một dây, trong chớp mắt quấn lấy sát trận màu đen của Vu Nhai thành con nhộng màu xanh lục.

- Không xong. Mấy người các ngươi đi ngăn cản Thanh Mộc Thần Vương đi.

Đan Đạo Hùng đột nhiên kêu lên.

- Đã quá muộn rồi. Vỡ cho ta.

Bởi vì Thanh Mộc Thần Vương quấn lấy, lão nữ vương tinh linh cũng không bắn mũi tên ra, sợ lãng phí. Bởi vậy, cục diện đã trở thành 20 vị Thần Tướng Bách tộc bao vây tấn công Hắc Nguyệt Thần Vương.

Vu Nhai cùng các Thần Tướng Cổ Duệ ở trong sát trận. Thanh Mộc Thần Vương vươn tay, lấy ra dây năng lượng màu xanh quấn quanh sát trận màu đen. Sau đó tay Thanh Mộc Thần Vương chợt nắm chặt, dây theo đó mà co lại. . .

- Lão nữ vương. Không cần lo lắng vì hắn. Tiếp tục bắn!

Đúng vào lúc này. Vu Nhai nóng nảy hét lên một tiếng:

- Theo ý thức của Thần Nỏ Tinh Linh viễn cổ bắn ra.

- Được!

Lão nữ vương tinh linh đã trải qua nhiều lần phong sương, tâm tình không có quá nhiều dao động. Theo lời Vu Nhai nói, mũi tên màu xanh lục lại phát ra tiếng rít chói tai. Trong nháy mắt, dây năng lượng màu xanh của Thanh Mộc Thần Vương đập vụn sát trận, mũi tên màu xanh lục cũng xuyên qua.

Ầm. . .

Trong nháy mắt, âm thanh gì cũng có, nhưng tiếng nổ lại mãnh liệt nhất. Từng mảnh màu đen giống như thủy tinh bị nghiền nát dưới sợi dây năng lượng màu xanh, dưới áp lực tung bay trong không trung, giống như hoa tuyết màu đen.

Cùng lúc đó, dây màu xanh cũng xoắn lại thành một đoàn. Trên bầu trời mũi tên màu xanh lục bắn ra lại bay trở về trên tháp cao. Mọi người đang liều chết đánh với Hắc Nguyệt Thần Vương chợt dừng tay lại. Đương nhiên cũng bao gồm cả Hắc Nguyệt Thần Vương, và mấy Thần Tướng Bách tộc muốn đi ngăn chặn Thanh Mộc Thần Vương lại không tới kịp. . .

. . .

Khoảng hơn mười bóng người từ trong gió bão do sợi dây màu xanh bao quanh đi ra. Trong đó tính luôn cả Vu Nhai. Tuy rằng sợi dây màu xanh đập vụn sát trận, nhưng vẫn không giết chết được người ở bên trong. Thanh Mộc Thần Vương cũng sẽ không xuống tay quá nặng. Hắn rất sợ ngay cả Thần Tướng Cổ Duệ cũng bị giết chết.

Các Thần Tướng Cổ Duệ đi ra, nhưng sắc mặt của bọn họ lại đặc biệt đặc biệt khó coi. Y phục trên người không chỉnh tề. Toàn bộ nhìn qua có chút chật vật. Hiển nhiên, ở bên trong sát trận bọn họ cũng không mấy dễ chịu.

Ngược lại, bộ dạng Vu Nhai vẫn rất tự tại, không bị thương. Chỉ có điều sắc mặt hắn trầm trọng. Ai, hiệu quả sát trận thật sự không tưởng tượng được. Vốn có thể làm được tốt hơn.

Không có cách nào. Lực lượng Thần Vương thật sự vượt quá sự tưởng tượng của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.