Đúng vậy, chỉ còn mình Thủy
Tinh ở lại vì lấy cớ là lo nội bộ giùm Vu Nhai, tức là điều phối người
hầu, xây dựng, đoàn đội chữa bệnh này nọ.
Dạ Tình, Vu Tiểu Dạ đều tham gia Thí Thần quân, chỉ còn Thủy Tinh ở lại, thì ra nàng có ý đồ riêng.
Hai cô nương cũng muốn ở lại, tiếc rằng không có cớ.
Lúc trước Vu Tiểu Dạ nói muốn giúp Vu Nhai, ai ngờ nâng đá rồi tự đập
vào chân mình. Vu Nhai không muốn các nàng ở lại vì đây là chiến tranh
cho thần giai, không ai biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Tất cả người có sức chiến đấu đều tham gia vào chiến tranh này, ở lại là
đứng ngó. Tuy Vu Nhai không muốn các nàng tham gia chiến tranh, nhưng ở
lại càng thêm nguy hiểm, hắn đành nhịn đau phái bọn họ ra ngoài.
- Nhưng mà . . .
Thủy Tinh cười nói:
- Ta có Tiểu Hắc ở bên cạnh, không sao. Hơn nữa nếu ngươi đuổi ta ra, rồi ngươi bị gì thì ta sẽ không chạy về sao?
Đôi khi Thủy Tinh bướng lên thì còn cứng đầu hơn Vu Tiểu Dạ, đặc biệt kèm nụ cười làm người đau lòng.
- Tiểu Hắc . . .
Vu Nhai sửng sốt sau đó gật gù.
Vu Nhai biết không thể thuyết phục được Thủy Tinh, đành nói:
- Được rồi, lúc đó nếu thật sự có nguy hiểm gì thì nhớ khiến Tiểu Hắc mang nàng vào mật thất kia, chỗ đó không dễ bị phát hiện.
- Biết rồi, ta sẽ không bị gì, ngươi cũng vậy.
Vu Nhai gật đầu, nói:
- Ừm!
Vu Nhai nhẹ ôm Thủy Tinh rồi xoay người vào chính điện, hắn cần ở đó tu
luyện cho đến khi chiến tranh bắt đầu. Chuyến này Vu Nhai không tu luyện
huyền khí trong cơ thể, bây giờ huyền khí không tiến bộ được nữa, dù có
tăng tiến cũng không được bao nhiêu. Đến đỉnh Thánh binh sư thì sao? Vu
Nhai cần tu luyện phù văn.
Vu Nhai vào chính điện, lẩm bẩm:
- Chỉ có cường đại hơn mới có cơ hội đỡ nhất kiếm kinh thiên.
Vu Nhai ngồi xếp bằng, giơ tay ra, mắt nhìn chằm chằm những phù văn mới
chui ra, bắt đầu lĩnh ngộ. Chớp mắt Vu Nhai thành công lĩnh ngộ phù văn
góc thứ ba mươi tám.
Vu Nhai trải qua nhiều lắng đọng, mấy góc phù văn tiếp theo căn bản không thành vấn đề.
Vù vù vù vù vù!
Trong tiểu thế giới binh linh của đám huyền binh bản mệnh tăng thêm phù
văn theo Vu Nhai lĩnh ngộ phù văn. Vu Nhai lĩnh ngộ phù văn nghĩa là
khiến huyền binh bản mệnh càng cường đại hơn.
Thủy Tinh đứng ở cửa chính điện, nàng canh giữ và chờ đợi nam nhân mình yêu.
Trong khi Vu Nhai điên cuồng tu luyện phù văn thì bách tộc loạn địa hành
động theo mệnh lệnh của hắn. Những cường giả thần giai hỗ trợ dựng
tuyến phòng ngự bách tộc nhanh chóng lùi về Thú Đằng vương thành. Đám
cao thủ thần giai chiến ý ngút trời, đã chuẩn bị sẵn sàng.
Cường giả thần giai bách tộc không biết rõ về phân chia đẳng cấp thần giai, bọn họ không biết thần vương đáng sợ cỡ nào.
Bách tộc đến đẳng cấp thần tướng giai đã là cực hạn, từ thời đại Tinh
Linh trở xuống chưa ra một đẳng cấp thần vương nên quên mất nó. Bách tộc
giống như Vu Nhai biết thần vương lợi hại hơn thần giai bình thường
nhiều, nhưng bọn họ cho rằng có mấy thần giai bao vây là sẽ đánh bại
được thần vương.
Binh linh thần binh trấn tộc có lẽ biết về đẳng cấp thần giai, có lẽ vài
cường giả thần giai biết. Nhưng binh linh thần binh thù hận Cổ Duệ chi
dân vượt sức tưởng tượng, cũng tin Vu Nhai có cách đối phó với thần
vương.
Trời biết Vu Nhai không rõ ràng thần vương là gì đã dám thống nhất bách
tộc, trở thành Cổ Ma đại đế. Thêm nữa bọn họ không có đường lui, chỉ có
thể chiến.
Người như Đan Đạo Hùng, Lâm Mộc Phong biết phân chia thần giai gồm những
gì, bọn họ là nhân loại bình thường chứ không phải bách tộc. Đan Đạo
Hùng là hội trưởng công hội võ học. Nhưng suy nghĩ của hai bọn họ giống
như các binh linh, cho rằng sự kiện lần này là rèn luyện cho Vu Nhai,
thậm chí là bản thân họ. Muốn tiếp tục sống trên Thần Huyền đại lục thì
phải liều mạng.
Đương nhiên cường giả thần giai bách tộc chưa thấy chiến đấu đẳng cấp
thần vương, không biết sức chiến đấu của thần vương mạnh cỡ nào.
Trong lúc các cường giả thần giai chạy về thì cao thủ thánh giai, Thí
Thần quân nhanh chóng chạy đến tiền tuyến. Chiến tranh lặng lẽ vén màn.
Mảnh đất bí ẩn, Hắc Nguyệt thần thành, trong thần vương điện.
- Phụ thân . . .
- Thật không ngờ ngươi tới lui với nhân loại bình thường đê tiện ngay
trước mắt ta. A, nói thật thì ta hơi phục nhân loại bình thường đê tiện
đó, nên ta sẽ tự tay giết hắn, chặt đứt tơ tưởng của ngươi!
Hắc Nguyệt thần vương mặc trường sam màu sậm, mặt sa sầm như than nhưng
rất đẹp trai lạnh lùng nhìn Tiểu Mỹ bị trói trước mắt mình.
Hắc Nguyệt thần vương lạnh lùng nói:
- Nhưng ngươi yên tâm, trước khi giết hắn ta sẽ cho một cơ hội, nếu hắn
chịu đầu phục Thần Duệ chi tộc thì ta sẽ bỏ qua chuyện cũ, thậm chí gả
ngươi cho hắn. Điề kiện là hắn phải cải tạo thành dòng máu Thần Duệ.
Hắc Nguyệt đại quản sự đã lành lặn, mặt lão đen như lọ nồi, lão không
ngờ Hắc Nguyệt thần vương định cho tiểu tử kia cơ hội. Thần vương cũng
động lòng tích tài.
Hắc Nguyệt đại quản sự vội góp lời:
- Thần vương, e rằng chân thần sẽ không đồng ý.
Chết tiệt, nếu về mảnh đất bí ẩn chậm một bước thì lão đã chết, mười mấy
ngày qua Hắc Nguyệt đại quản sự sống trong đường sinh và tử.
Hắc Nguyệt đại quản sự mới về Hắc Nguyệt thần thành, được Hắc Nguyệt thần vương giúp đỡ chỉ vài canh giờ là khỏe khoắn ngay.
Hắc Nguyệt thần vương nhìn Tiểu Mỹ chằm chằm, nói:
- Hừ! Khi đó ta sẽ giao hắn cho chân thần xử lý, hy vọng chân thần không quá tức giận nếu không ta không cứu hắn được!
Hắc Nguyệt thần vương xoay người rời đi, Hắc Nguyệt đại quản sự theo đuôi.
Hắc Nguyệt thần vương bước ra khỏi cửa, ra lệnh:
- Trông chừng công chúa khi ta xuất chiến.
Hắc Nguyệt thần vương nói xong đi mất.
Trong phòng chỉ còn lại Tiểu Mỹ và đám người trông coi đứng ở góc tối.
Vẻ mặt Tiểu Mỹ ủ rũ, nàng rất căng thẳng nhưng không làm được gì, chỉ có
thể cầu nguyện.
Tiểu Mỹ vuốt bụng mình, khuôn mặt mũm mĩm toát ra vẻ từ mẫu:
- Siêu lừa đảo, ngươi phải sống, nếu không thì sẽ không thể trông thấy tiểu lừa đảo của chúng ta.
Trong khi ý thức mảnh đất bí ẩn phủ trùm Thú Đằng vương thành thì Lam Thương Tử cũng nhận được tin.
Khi Lam Thương Tử biết những gì Vu Nhai đã làm, gã không tin vào lỗ tai
mình. Vu Nhai vượt mặt Huyền Binh đế quốc và Ma Pháp đế quốc, trực tiếp
thống nhất bách tộc, trở thành Cổ Ma đại đế? Vu Nhai là Cổ Ma đại đế
khiến Lam Thương Tử nghi ngờ trong mười mấy này qua?
Lam Thương Tử phản ứng lại, gã tức điên. Ba đại thế lực Thần Huyền đại lục đều bị Vu Nhai dắt mũi.
- Tốt tốt tốt, Vu Nhai, quá to gan, ta không ngờ dã tâm của hắn lớn đến mức này! Cổ Ma đại đế, giỏi, rất giỏi.
- Tiếc rằng ta không vào Thú Đằng vương thành được, không thể tận mắt nhìn ngươi chết!