Ông Chủ Là Cực Phẩm

Chương 28




Vu Nhai cất huyền binh bản mệnh đi, không để các binh linh và Thủy Tinh gặp mặt. Trời đã khuya, lát nữa sẽ sáng, là lúc nghỉ ngơi. Vu Nhai đang định nêu ý kiến nghỉ ngơi thì bỗng cười tủm tỉm, làm Thủy Tinh mừng giùm hắn đột nhiên rợn gai ốc.

Thủy Tinh ôm người, hỏi:

- Ngươi muốn làm gì?

Vu Nhai cười gian, đôi mắt háo sắc nói:

- Nàng có nghe lời Tiểu Dạ dã nói đúng không? Nàng ấy từ bỏ cơ hội giúp ta làm cái kia, kêu ta đến tìm nàng tức là biết chắc nàng sẽ giúp ta. Xem . . .

Hiện giờ xung quanh không có Đan Đạo Hùng theo đuôi, Vu Nhai không kiêng dè gì với thê tử của mình.

Không khí tốt đẹp bị Vu Nhai phá tan tành.

- Giúp . . . Giúp gì?

Tất nhiên Thủy Tinh có nghe lời Vu Tiểu Dạ nói, khi thấy nàng rất bực mình, tiểu tử thối này làm cách nào khiến đám nữ nhân chết sống đi theo hắn, chết tiệt. Bản thân Thủy Tinh thì mặt đỏ, tim đập nhanh, lúc trước nàng có học tập chuyện nam nữ nên hiểu ý Vu Tiểu Dạ nói. Thứ cứng, Thủy Tinh liếc quần Vu Nhai.

Vu Nhai bá đạo ôm eo nhỏ, nói:

- Giúp cái gì? Hì hì, không lẽ nàng muốn nghe ta nói rõ nên giúp thế nào thì nàng mới chịu giúp ta sao?

Hai người dán sát nhau, thứ cứng rắn dán sát bụng Thủy Tinh làm mặt nàng đỏ gay, vùng vẫy nhưng vô ích. Người Thủy Tinh mềm nhũn.

Vu Nhai hỏi:

- Thật sự muốn ta nói ra sao?

Thủy Tinh hoảng hốt nói:

- Không, đừng!

Thủy Tinh không chịu để Vu Nhai nói ra lời đáng xấu hổ.

Vu Nhai cười tà hỏi:

- Vậy tức là ta không cần nói nàng cũng giúp?

- Ta . . . Ta . . .

Vu Nhai cười dâm:

- Đến đây, tìm chỗ nào để nàng giúp ta đi. Thật sự rất khó chịu.

Vu Nhai như dâm tắc đùa giỡn thiếu nữ ngây thơ, hắn bế Thủy Tinh lên hôn cái chụt. Người Thủy Tinh mềm nhũn, mới đầu nàng còn chống cự nhưng cơ thể dần mềm nhũn, nằm im trong vòng tay Vu Nhai.

Vu Nhai liếm môi mềm, nói:

- Chỗ kia có phòng lớn, chúng ta vào đi.

Giọng Thủy Tinh nũng nịu làm chân người mềm nhũn:

- Ngươi bá đạo!

Đặc biệt thanh âm của Thủy Tinh nhẹ tênh, làm đùi Vu Nhai mềm nhưng cái chân thứ ba thì cứng ngắc. Mọi người tự hiểu.

Vu Nhai cười to bảo:

- Thì ta bá đạo, nàng thích bá đạo nhất đúng không? Không bàn bạc với ta đã gọi thẳng Cổ Ma đại đế, ta còn chưa tính sổ chuyện đó. Nếu nàng thích lão công theo đường bá đạo thì lão công chiều ý nàng!

Vu Nhai đi hướng gian phòng trống, chỗ đó nằm đằng sau chính điện, trước kia Cổ Ma đại đế thiết kế để ở.

Thủy Tinh không nói nên lời, vùi đầu vào ngực Vu Nhai, mặc hắn bá đạo.

Khi Vu Nhai ôm Thủy Tinh vào trong, nơi nào đó cách gian phòng khá xa, Tuyết Đế Nhi và Nghiêm Sương ngủ chung. Không biết hai nữ nhân này làm sao lại ở cùng nhau, lúc trước Tuyết Đế Nhi, Nghiêm Sương giả bộ ngủ giờ thì mở mắt ra.

Lúc trước khi Vu Nhai nói chuyện thì phong tỏa không gian, người khác không nghe được giọng hắn. Vu Nhai nói xong việc chính thì mở phong tỏa, chuyện trước và sau bí mật bị Nghiêm Sương, Tuyết Đế Nhi nghe thấy hết. Đặc biệt Thủy Tinh nói câu bá đạo rất lớn tiếng, hai nàng nghe rõ mồn một.

Tuyết Đế Nhi hỏi:

- Nghiêm Sương tỷ tỷ nói xem Vu đại ca rốt cuộc là người như thế nào?

Xung quanh chỉ có Tuyết Đế Nhi, Nghiêm Sương, những người khác không ở gần đây vì hai nàng cũng bị xem là nữ nhân của Vu Nhai. Dạ Tình, Thủy Tinh, Vu Tiểu Dạ được mặc nhận là nữ nhân của Cổ Ma đại đế nên bị đưa đến gầy đây. Dù sao các nàng chia tay Vu Nhai lâu như vậy, cần có thời gian tâm sự.

Không phải vì lo nhu cầu sinh lý cho Vu Nhai mà là chăm sóc tâm linh, gia đình hắn cần đoàn tụ.

Kết quả đám thần giai bách tộc không rõ ràng Vu Nhai có bao nhiêu nữ nhân thế là đẩy Tuyết Đế Nhi, Ma Pháp đế quốc vào luôn. Độc Cô Cửu Huyền không đến, lúc trước có người sắp xếp nàng vào ở nhưng vì chứng tỏ mình trong sạch, nàng không chịu. Không ai nhớ đến thánh giai, dù gì nàng không nổi bật. Tuy bây giờ nàng cũng thành viên của Thí Thần quân, nhưng trong mắt người khác thì thánh giai vẫn chỉ là thị nữ. Tuyết Đế Nhi vừa thấy Vu Nhai liền quên lối về, mơ hồ đến chính điện.

Nghiêm Sương có chủ kiến, nhưng gần đây nàng khá bối rối, có vẻ nàng bị bệnh tâm lý, lòng hoang mang. Nghiêm Sương không phản bác thế là bị sắp xếp vào chính điện, hai nữ nhân ở chung.

Tuyết Đế Nhi, Nghiêm Sương không thể giống như Thủy Tinh, Vu Tiểu Dạ, Dạ Tình canh ba cửa chính điện chờ Vu Nhai xuất quan, chỉ có thể tìm một căn phòng ngủ một giấc.

Nghiêm Sương lắc đầu, nói:

- Ta không biết, ta gần như nhìn Vu Nhai từng bước trưởng thành nhưng không rõ ràng tiểu tử này rốt cuộc là loại người gì.

Trong giọng nói chất chứa ai oán, thiên tài làm người ta khó đoán. Ngẫm lại lần đầu tiên Nghiêm Sương gặp là vụ Thất Tinh Thần Kích.

Vu Nhai dùng trí tuệ chiến thắng nhiều thanh niên, lấy được Thất Tinh Thần Kích. Lúc ấy không ai biết Vu Nhai chiếm Thất Tinh Thần Kích, cho rằng công chúa Nguyệt Lâm Sa lấy đi. Mãi đến Mông thân vương mới đổ bể ra. Bắt đầu từ khi đó Vu Nhai rất bí hiểm.

Lần đầu tiên Nghiêm Sương gặp Vu Nhai là trong phòng phụ thân, nhưng nàng không có ấn tượng.

Khi ấy Nghiêm Sương cho rằng nàng hiểu biết Vu Nhai, một tiểu binh có thân thể bi thảm, có tình cảm, nhiệt huyết, thông minh lanh lẹ. Nhưng càng tìm hiểu về Vu Nhai thì không còn sự bi thảm, nhiệt huyết và lém lỉnh còn đó, rồi thì xấu xa, kiêu ngạo, chân thành, trọng tình trọng nghĩa, vô sỉ, cường đại, nghịch thiên . . . Nghiêm Sương sắp điên.

Tuyết Đế Nhi gật đầu, hỏi:

- Bây giờ Nghiêm Sương tỷ tỷ có thích Vu Nhai không?

Nghiêm Sương khẽ thở dài:

- Ài, nói không thích là xạo, nam nhân cường đại như vậy có ai không thích? Hoặc nói đúng hơn là ngưỡng mộ. Bởi vì hắn cao cao tại thượng như thần nên ta chỉ có thể ngước đầu nhìn hắn.

Nghiêm Sương vốn không có ý nghĩ gì với Vu Nhai, ngay từ đầu đã không. Nghiêm Sương còn tưởng lầm Vu Nhai thích nàng, yêu cầu Nghiêm Lôi gả nàng cho hắn nên Nghiêm Sương cực kỳ tức giận. Sau này Nghiêm Sương mới biết mình lầm to, từ khi đó nàng hơi thích hắn nhưng chưa từng nghĩ sẽ có kết quả với Vu Nhai. Dù sao hai người không quen thân, chưa đi vào lòng ai.

Còn vì Dạ Tình, Tiểu Mỹ, nhưng sâu trong lòng Nghiêm Sương vẫn muốn hấp dẫn Vu Nhai.

Đặc biệt khi Nghiêm Sương nghe nói Vu Nhai xem nàng huynh đệ, không hề nhìn nàng như nữ nhân làm Nghiêm Sương cực kỳ buồn bực. Nàng thật sự không có nữ tính sao? Khi Nghiêm Sương có được truyền thừa Ngọc Nữ tộc mới vui hơn.

Nhờ tu luyện công pháp của Ngọc Nữ tộc nên đường cong thân thể Nghiêm Sương rất hấp dẫn, nhưng bóng ma còn ám ảnh tâm lý nàng.

Tuyết Đế Nhi cô đơn hỏi:

- Nói này, Vu đại ca quá thần kỳ, sau này Nghiêm Sương tỷ tỷ định làm sao?

Vu đại ca cao cao tại thượng như thế, nàng làm nữ vương Tinh Linh chỉ có thể ngước nhìn. Vu Nhai còn có nhóm Thủy Tinh tỷ tỷ, nàng so với bọn họ thì thật vô dụng. Tuyết Đế Nhi rất buồn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.