Ôn Thôn Nương Tử

Chương 39: Tôi cho bạn ở cùng




Trên con đường thông giữa Sơn Âm và Tiền Đường, một đội kị binh quân Sở cầm trong tay giáo mác, đang áp giải hàng ngàn hạng vạn người già, trẻ nhỏ, phụ nữ âm thầm tiến hành di chuyển về phương bắc.

Trong đám người thỉnh thoảng lại vang lên những tiếng khóc đau thương, không ít người già, tù nhân đang đi liền dừng lại, quay đầu nhìn về cố hương với ánh mắt đau thương, rơi lệ, chỉ có những đứa trẻ chưa hiểu chuyện, lẫn ở trong đám người qua lại, thỉnh thoảng phát ra những tiếng vui cười, hoặc những đứa trẻ sơ sinh trong tã lót, chắc chắn không biết gì đối với những việc này.

Trải qua nửa tháng chuẩn bị tỉ mỉ, Hạng Trang cuối cùng cũng triệu tập đủ binh lực, sau đó liền dựa vào khí thế mạnh mẽ hạ thủ tàn ác đối với những thế lực dòng họ đối địch của sáu huyện phía bắc quận Hội Kê, ước chừng hơn một trăm thế lực dòng họ bị tiêu diệt liền một lúc, gần vạn tráng đinh bị đi đày trấn thủ biên cương Lịch Dương phương bắc, gần vạn người già, trẻ nhỏ, phụ nữ bị cưỡng ép di chuyển đến đồn điền Mạt Lăng.

Mạt Lăng nằm ở vùng đất trung tâm của đồng bằng châu thổ sông trường giang gần Nam Kinh của đời sau, ở đời sau là vùng đất trù phú nổi tiếng của Giang Nam, tuy nhiên hiện tại, lại là cánh những cánh đồng hoang vu rộng lớn, Hạng Trang đã và đang suy nghĩ, cần cải tạo vùng đất Mạt Lăng này trở thành vùng đất phồn hoa, trù phú nhất Giang Đông, sau đó rời đô từ Ngô Trung chuyển đến Mạt Lăng.

Nhóm di dân đầu tiên này chính là người già, trẻ nhỏ dòng họ của sáu huyện phía bắc quận Hội Kê.

Ở tương lai không xa, thế lực dòng họ còn thừa lại của sáu huyện phía bắc quận Hội Kê cũng sẽ đần dần phân tán di chuyển đến các huyện của quận Ngô, quận Đan Dương, cho dù đã bị lôi kéo, hay là tạm thời bị cô lập, thời gian tới, số vũ trang dòng họ này đều phải vô điều kiện di chuyển ra khỏi Nguyên Tạ, sau đó phân tán sắp đặt đến các khu vực mới.

Hạng Trang rất rõ ràng, nếu muốn hậu phương yên định, thì cần phải nhổ tận gốc vũ trang dòng họ, Hạng Trang quyết không thả lỏng cho số vũ trang dòng họ này phát triển lại, nếu đợi đến sau khi số vũ trang dòng họ này mạnh lên rồi mới giải quyết, thì không chỉ tốn nhiều thời gian, cũng sẽ phải trả giá rất lớn.

Giống như trong lịch sử của Tôn Ngô, tốn bao nhiêu sức lực để bình định Sơn Việt, Kết quả cũng làm tiêu hao thực lực của một nước, từ đó không có sức mạnh để đánh chiếm Trung Nguyên nữa, Hạng Trang không muốn dẫm vào vết xe đổ của Tôn Ngô, cho nên hắn nhất thiết phải chiếm đoạt vũ trang dòng họ của Giang Đông trước khi còn chưa có hình hài phải bóp chết ở trong trạng thái đang măng chồi.

Đương nhiên, cơm cần ăn từng ngụm một, đường cũng cần phải đi từng bước một, ở giai đoạn hiện tại, Hạng Trang chỉ có thể hạ thủ đối với thế lực dòng họ đối địch, về phần những thế lực dòng họ có thể lôi kéo được, những thế lực dòng họ bị cô lập tạm thời, trước mắt vẫn là lợi dụng yên lòng dân là chính, thậm chí thả lỏng họ có thời hạn phát triển lớn mạnh cũng không phải là không thể tiếp nhận.

Thí dụ nói hiện tại, Hạng Trang cần phải cưỡng ép di chuyển đối với hàng trăm thế lực dòng họ đối địch, thì phải nhận được sự ngầm đồng ý của các thế lực dòng họ khác, như làm một cuộc trao đổi vậy, Hạng Trang cũng cần phải ngầm đồng ý cho những dòng họ này được phân chia ruộng đất, nhà cửa, tài sản còn lại của những dòng họ bị chuyển đi, đây quả thực chính là một cuộc giao dịch, nếu không thì người khác dựa vào cái gì để nghe ngươi?

Hiện nay Hạng Trang, lôi kéo một nhóm, cô lập một nhóm, thủ đoạn chính trị chèn ép một nhóm đã thể hiện được sự thuần thục, vị quân sư lâu năm Úy Liễu nếu ở dưới suối vàng có biết, cũng nên mỉm cười nhắm mắt đi.

Những thủ đoạn chính trị cay nghiệt đã mang đến cho Hạng Trang những việc tốt ngoài ý muốn khác.

Là ở đêm trước hôm Hạng Trang chuẩn bị rời Sơn Âm, lúc hắn chuẩn bị khởi hành thì đột nhiên nghênh tiếp một vị khách không mời mà đến, người này họ Khuất, tên Bất Tài, tuy nhiên Khuất phi bỉ khuất, tên khuất bất tài này là con cháu của một dòng họ nhỏ quận Sơn Âm, mà còn là con thứ, tuy nhiên lại giỏi về kinh doanh, đã tích lũy được không ít của cải.

- tiểu nhân Khuất Bất Tài, tham kiến đại vương!

Nhìn thấy Hạng Trang, Khuất Bất Tài vội vã hành lễ.

- Khuất Bất Tài

Hạng Trang vẫn rảnh rỗi nhìn người được đưa đến, thản nhiên nói:

- Mau đứng lên đi.

- Tạ ơn Đại vương.

Khuất Bất Tài vái lạy, sau đó mới đứng dậy kính cẩn hầu hạ bên cạnh, nói thực, Khuất Bất tài chính mình cũng không ngờ sẽ nhận được triệu kiến của đại vương.

Hạng Trang như thoáng chút suy nghĩ nói:

- Ngươi vừa từ Đông Âu trở về?

- Hồi bẩm đại vương, tiểu nhân vừa mua hai chiếc thuyền tơ sống đi Đông Ký Quốc nửa tháng trước, hôm qua mới vừa trở về Sơn Âm.

- Ồ, ngươi mua hai cái thuyền tơ sống đi Đông Âu?

Hạng trang cảm thấy hứng thú hỏi han:

- Ngươi kinh doanh tơ sống sao?

- Dạ, không phải chỉ như vậy, tiểu nhân không phải chỉ chuyên kinh doanh tơ sống, còn có mặt hàng khác như chè, đồ gốm, đồ gỗ, thậm chí là đồ sắt nữa…, tiểu nhân đều kinh doanh.

Hạng Trang gật gật đầu, lại nói:

- Lúc ở Đông Xứng, người nhìn thấy quân Đông Vũ đang tập kết không?

Bất Tài gật gật đầu, nói:

- Đông Âu Vương Nô Sồ Diêu hạ chiếu lệnh, các thôn đưa ra tráng đinh từ một trăm người đến năm trăm người, các huyện đưa ra tráng đinh từ một nghìn người đến năm nghìn người, lúc tiều nhân rời Đông Phối Quốc, trong thành Đông Âu ít nhất đã tập kết không đường mười nghìn người! Còn nữa, Đông Phối Vương đang ra lệnh cho thừa tướng của hắn tập trung tiền lương, hai thuyền tơ sống của tiểu nhân đều bị trưng dụng.

Hạng Trang nhíu mày, nói:

- Ngươi cũng biết, Đông Ký Quốc có thể thu thập bao nhiêu tráng đinh?

- Điều này thật sự rất khó nói.

Khuất Bất Tài lộ vẻ khó xử, dường như một lúc lâu sau mới nói:

- Tuy nhiên, dựa vào sự ước chừng của tiểu nhân, nhân khẩu Đông Miên Quốc tổng cộng khoảng ba trăm nghìn người, triệu tập năm mươi nghìn tráng đinh chắc chắn không thành vấn đề.

- Năm mươi nghìn tráng đinh?!

Hạng Trang giật mình kinh sợ, nói:

- Phải hay không phải cùng Mân Việt Quốc đánh giặc?

- Đông Miên Quốc và Mân Việt Quốc cùng một dòng họ, tuy nhiên quan hệ thường không tốt, đánh nhau là chuyện bình thường.

Khuất Bất Tài gật đầu, chợt lại lắc đầu nói:

- Tuy nhiên Đông Âu Vương lần này triệu tập tráng đinh quy mô lớn, nên chắc không phải đánh trận với Nhiễm Việt Quốc, bởi vậy lương thực chuẩn bị của Lương Phối Quốc đều đưa từ hướng bắc, tiểu nhân lo rằng họ sẽ tạo ra bất lợi với đại sở, cho nên mới gấp rút tới bẩm báo.

- Tốt lắm, Khuất Bất Tài.

Hạng Trang sờ râu quặp dưới môi, đột nhiên nảy sinh một ý niệm trong đầu, cái tên Khuất Bất Tài này giỏi về kinh doanh, còn giỏi về quan sát, khéo phân tích, trời sinh ra chính là một tên tình báo giỏi, phải chăng có thể giúp hắn con đường làm ăn dàn ra các nước, sau đó lợi dụng con đường làm ăn này thu thập tình báo?

Thấy Hạng Trang trầm ngâm không nói, Khuất Bất Tài không khỏi có chút bồn chồn trong lòng, thầm nghĩ đừng hoài nghi mình đang tranh công mà khai sai tình hình quân sự chứ? Lập tức Khuất Bất Tài lại nơm nớp lo sợ nói: - Đại vương, tiểu nhân, tiểu nhân chỉ nói sự thật, tuyệt đối không có nửa lời nói dối, đại vương nếu không tin, có thể phái người đến Đông Ký Quốc xác minh.

- Không cần nữa, Quả nhân tin người.

Hạng Trang dừng một lúc, lại nói:

- Khuất Bất Tài, ngươi có muốn kinh doanh lớn hơn không?

- Muốn, đương nhiên là muốn, tiểu nhân kiếp này mong muốn lớn nhất chính là đem kinh doanh mang đến khắp góc ngách của thiên hạ, tích lũy thêm của cải nhiều hơn nữa so với Chu Công….

Khuất Bất Tài không nghĩ ngợi nói thêm một câu, lập tức trong lòng giật mình, lúng túng nói:

- Đại vương, tiểu nhân nói, cũng chỉ là nói mà thôi, haha

Hạng Trang không thể nhịn cười, Tên Khuất Bất Tài này, hiển nhiên là lo lắng mình thèm muốn của cải của hắn nên mới chữa lại, đây có thể xem thường hắn rồi, lập tức Hạng Trang nói:

- Khuất Bất Tài, ngươi không cần lo lắng quả nhân sẽ thèm muốn của cải của người, vừa vặn đúng dịp, quả nhân cần sự trợ giúp của ngươi một tay, quả nhân giúp ngươi mở đường làm ăn dàn ra các nước ở trung nguyên, tuy nhiên…

Khuất Bất Tài hai mắt liền sáng lên, lập tức trong lòng lại bồn chồn, dựng tai lên.

Hạng Trang dừng một chút, lại nói:

- Tuy nhiên, ngươi cũng phải giúp quả nhân làm một chuyện, đó chính là thu thập tình báo của các nước trung nguyên, sau đó âm thầm đưa vào Giang Đông, thế nào? Có nguyện làm vụ giao dịch này với quả nhân?

Khuất Bất Tài đảo mắt, Lập tức nằm sấp xuống đất:

- Có thể cống hiến sức lực vì đại vương, là phúc phận của tiểu nhân.

- Đứng lên đi

Hạng Trang mỉm cười nghiêm túc, lại nói:

- Ngươi về trước đi, đến lúc đó tự nhiên sẽ có người tới tìm ngươi, đến lúc đó ngươi cần cái gì, có thể thể cử người đến đưa ra, đi đi.

- Tiểu nhân cáo lui.

Khuất Bất Tài vái lạy, sau đó đứng dậy cáo từ.

Khuất Bất Tài vừa mới bước đi, Hô Duyên Chính Đức liền vội vàng vào, thở dài bẩm báo:

- Đại vương, quân sư Bách Lý đã đến.

Tiếng nói vừa dứt, Bách Lý Hiền đã vội vàng bước vào hành dinh, hành lễ đối với Hạng Trang nói:

- Đại vương, Giang Bắc có biến.

- Ồ

Hạng Trang hồi liễu lễ, lại đưa tay mời Bách Lý Hiền ngồi vào vị trí, liền nói:

- Tử Lương, xảy ra chuyện gì?

Bách Lý Hiền lắc lắc ống tay áo, Ngồi vào vị trí đáp:

- Thần nhận được cấp báo, nói là Chu Ân, Cận Tiễn, Lý Tả Xa chiếm giữ quận Cửu Giang đang tập trung quân đội, ý đồ không minh bạch!.

- Ừ?

Hạng Trang nghiêm nghị nói:

- Chu Ân, Cận Điện, Lý Tả Xa cũng đang tập trung quân đội.

- Như thế nào?

Bách Yếu Hiền ngạc nhiên nói:

- Đại vương, còn có người nào cũng đang tập trung quân đội phải không?.

Hạng Trang gật đầu, nghiêm nghị nói:

- Quả nhân vừa nhận được tin báo, Đông Âu Vương Nô Than Diêu cũng đang tập kết đại quân!.

- Đông Âu Vương Nô Than Diêu.

Bách Lý Hiền nghe vậy liền hít một hơi dài nói:

- Đại vương, nói như vậy, việc này tuyệt đối không đơn giản, làm không tốt thì sẽ có người trợ giúp, ngoại trừ Chu Ân, Cận Điện, Lý Tả Xa và Đông Miên Vương Nô Sồ Diêu, chỉ sợ Hành Sơn Vương Ngô Miêu, Hoài Nam Anh Bố và Mân Việt Vương Nô Vô chư cũng đã tập kết quân!.

- Tuyệt đại đa số.

Hạng Trang gật đầu, trầm giọng nói:

- Đây có thể thật là gió thổi mưa giông trước cơn bão.

- Gió thổi mưa giông trước cơn bão?

Bách Lý Hiền gật đầu, nói: xem tại TruyenFull.vn

- Đại vương, nếu thật là như vậy, đại Sở của ta cần phải sớm lên kế hoạch, nếu không, đợi các chư hầu đánh đến cửa cùng một lúc, lại bị các thế lực đối địch cùng tiến đánh nhất định sẽ gây nên sóng gió, đến lúc đó quân ta không muốn lâm vào cảnh trong ngoài đều có khó khăn, cả tám phương đều chịu cảnh chống địch.

Hạng Trang gật đầu, lại quay đầu quát:

- Hô Diên, Tấn Vương, Mau đem bản đồ lên đây!

- Vâng!

Hô Duyên Chính Đức, Tấn Dương hô vang, lập tức đem nhất phương bình phong tiến vào đại điện, lại triển khai treo một mặt của tấm bản đổ lên ở trên bình phong.

Hạng Trang, Bách Lý Hiền lúc này đứng ở trước tấm bình phong.

Bách Lý Hiền chỉ vào bản đồ nói:

- Đại vương, chư hầu ở xung quanh Giang Đông, Nam vương Anh Bố, đại quân Hoài Nam từ Nam Độ Ô Giang của quận Quảng Lăng uy hiếp lớn nhất, không quá mười ngày có thể quân vây bốn mặt Ngô Trung, Uy hiếp ít nhất là Mân Vương Nô Vô Chư, đại quân Mân Việt muốn tiến vào Giang Đông, ít nhất cũng phải ba tháng, hơn nữa còn phải đi qua huyện Đại Mạt của quận Hội Kê.

- Hành Sơn Vương Ngô Miêu cũng không thể xem thường.

Hạng Trang vỗ vỗ bản đồ, trầm giọng nói:

- Ngô Miêu nắm giữ Hành Sơn, hai quận Lư Giang, diện tích lãnh thổ ngàn dặm, nhân khẩu triệu người, tướng sĩ không dưới hai trăm ngàn, Mai Kiếm lại là danh tướng trên đời, một khi quân Hành Sơn dốc lực tiến đánh, e rằng quả nhân đưa đại quân tiến về phía trước, chỉ sợ là khó có thể cản được.!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.