Ôn Nguyễn Của Tri Hoán

Chương 43




Nàng vừa nói xong, ánh mắt tên áo đen cứng lại, hiểu ngay tên Lạc Tử Dạ trước mặt này không phải là kẻ dễ nói chuyện. Nhưng hắn ta vẫn cố khuyên giải: “Thái tử, chủ nhân của ta không có ý đối địch với Thái tử, ngài cần gì phải tự gây thù chuốc oán như thế?”

Suýt chút nữa là Lạc Tử Dạ bật cười bởi những lời này. Nàng nhướng mày nhìn hắn ta: “Đừng nói như thể chủ nhân nhà các ngươi vô cùng tôn kính gia, thậm chí còn muốn kết bạn với gia vậy. Nếu hắn ta nể mặt gia thì sao có thể phái người tới phủ đệ của gia, động tới người của gia hả?” Lúc nói ra những lời này nàng dùng giọng điệu rất lớn nên mặc dù bây giờ Doanh Tần đang bị thương, phải nghỉ ngơi2và điều dưỡng ở trong phòng, nhưng vì có nội lực mạnh mẽ nên tại hắn vẫn rất thính, có thể nghe thấy những lời nàng nói.

Người của Lạc Tử Dạ? Khóe môi Doanh Tần hơi run rẩy. Trong hai người bọn họ, rốt cuộc ai là người của ai, điều này chưa nói chắc được đâu!

Lạc Tử Dạ đã nói như vậy, tức là dù có thế nào cũng sẽ không thể cho bọn họ đi. Tên áo đen kia rút trường kiểm trong tay ra, nhìn Lạc Tử Dạ, lên tiếng: “Nếu Thái tử cứ khăng khăng như thế thì chúng ta sẽ không khách khí nữa!” Chủ nhân từng nói rằng Lạc Tử Dạ không hề đơn giản như vẻ bề ngoài, và cũng đã căn dặn, nếu có thể thì tốt nhất là đừng có trêu chọc đến y. Thế nhưng, rõ ràng là8tình hình hiện tại không cho phép hắn ta né tránh! Lạc Tử Dạ nhìn lướt qua mái hiên. Tới thời điểm này, đội quân siêu việt của nàng đã lên tới hơn năm trăm người, bây giờ đang phân tán khắp nơi! May mà phủ Thái tử khá là lớn, ừm, thật ra là bởi vì lần trước bị Phượng Vô Trù dẫn binh san bằng, vẫn còn chưa sửa xong nên xung quanh hết sức trống trải, gió lùa khắp nơi. Cũng chính vì vậy mà phủ Thái tử nhìn có vẻ rộng rãi lắm, cho năm trăm người đặt chân cũng chẳng phải là vấn đề lớn lao gì! Nàng liếc mắt mắt nhìn bọn họ một cái, mở miệng cười nói: “Hôm nay gia sẽ làm mẫu cho các ngươi xem một lần để biết phải thế nào để kết thúc tính mạng của6kẻ địch một cách nhanh nhất!” Nàng vừa nói xong, những gã đàn ông bên dưới đều sửng sốt, ngẩng đầu nhìn nàng. Đúng là bọn họ tới phủ Thái tử nhưng trong lòng vẫn tràn đầy nghi ngờ đối với Lạc Tử Dạ. Bọn họ không cho rằng một tên Thái tử có tiếng xấu đồn xa lại thật sự có bản lĩnh xử lý tốt Thần Cơ doanh, có khả năng dẫn bọn họ đi làm việc đàng hoàng hay làm việc lớn gì đó!

Tuy nhiên, trên các thị đã nói là nếu như không hài lòng thì có thể rời đi, vì vậy bọn họ cũng yên tâm, mạnh dạn tới tìm Thái tử.

Thế nhưng nhìn tình hình trước mắt mà xem, ý của Thái tử là muốn thể hiện tài năng của mình đấy à?

Vân Tiêu Náo cũng háo hức mong chờ Lạc Tử3Dạ biểu diễn bản lĩnh thật sự, nhanh chóng quét sạch đám người này, giải trừ nguy cơ của phủ Thái tử. Sau đó, nàng có thể tới báo cho Thái tử biết tình hình hiện tại của Nhiếp chính vương điện hạ. Sau khi Lạc Tử Dạ nói xong, bọn người áo đen kia càng thêm thận trọng.

Mượn đám thích khách này để lập uy trước đội quân siêu việt của nàng, quả thực là một mũi tên trúng hai đích! Lạc Tử Dạ nhướng mày, ánh mắt còn duyên dáng phóng điện nữa, sau đó mới thuận miệng nói: “Đến đây nào, các cục cưng bé bỏng của ta!” Nàng vừa dứt lời, cả đám “cục cưng bé bỏng” mặc y phục màu đen kia đều run bắn lên! Sau đó, bọn chúng liếc nhìn nhau, giơ kiểm phóng tới Lạc Tử Dạ. Lạc Tử Dạ5cũng đột ngột ra chiêu, chộp lấy kẻ đầu tiên đang lao về phía mình, đánh một đòn lên khuỷu tay đối phương. Nàng bắt lấy cánh tay cầm kiếm của gã, xoay người một cái! Tiếp đó, nàng kéo gã về phía trước vài bước, rồi bất chợt cướp lấy thanh kiếm trong tay đối phương, đâm vào giữa lưng gã!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.