Ôn Nguyễn Của Tri Hoán

Chương 29




1 tuần sau đó,nó đã chính thức đi làm lại nhưng không trực tiếp tham gia vào các cuộc phẫu thuật. Nó đi làm rất đều đặn, thường ngày cùng anh đi làm, chỉ đến khi vào phòng làm việc của chính mình, nó mới thở phào nhẹ nhõm, như lớp mặt nạ đã được tháo xuống, vội vã đẩy tất cả sang một bên. Ngã người ra sau ghế, một tay cầm lấy bút đưa lên rồi lại đặt xuống bàn,nó đang mông lung suy nghĩ điều gì đó mà cả 1 tuần nay khiến nó phải lo lắng.

Được một lúc thì điện thoại nó đã đổ chuông, nhưng nhìn vào màn hình điện thoại thì nó cảm thấy bất ngờ, người gọi cho nó chính là Resd. Nhận được cuộc thoại nó nhanh chóng thay ca và đến địa điểm vì Resd nói có chuyện quan trọng cần gặp nó nhưng không phải tại nhà.

Tranh thù vào lúc giờ trưa, Resd cũng rời khỏi Tống thị, cả hai cùng hẹn nhau tại quán cà phê Serect.

Anh bước vào, anh đơn giản với chiếc áo sơ mi trắng xoắn tay, quần âu mang kính đen, anh đã thấy nó ngồi ở góc khuất cạnh thác nước nhân tạo, nó thanh lịch với chiếc váy suông công sở màu tím nhạt giày cao gót đen, mái tóc được buôc gọn gàng ra, đang thưởng thức tách cà phê.

- Đã để em đợi lâu. - Resd tự nhiên ngồi xuống.

- Không đâu, em cũng mới đến thôi. Anh gọi em ra đây có việc gì không? - nó xác định được tình cảm của mình đối với Resd, 5 năm trước là của 5 năm trước, còn bây giờ là hiện tại, nó xem Resd như người anh của mình. Nó nói, anh tháo kính xuống sau đó lấy ra một tập somi, trong đó anh đưa cho nó xem bản di chúc. Nó nhận lấy, sau đó liền thắc mắc.

- Có lẽ em không biết chuyện công khai di chúc của ba vào ngay lúc em ở bệnh viện. - Thấy nó bất ngờ, anh biết chắc là việc này nó không biết, nhưng điều anh nghi ngờ nhất chính là người em trai song sinh của mình - Rick, sự việc này do Rick khởi xướng nhưng không hề nói cho nó biết. Theo thông tin Resd âm thầm điều tra và liên lạc với ông Ngạn Bác và người ba quá cố của mình thì ba anh cực kì tin tưởng nó, còn ông Ngạn Bác thì bảo anh có chuyện gì xảy ra cũng nên gặp nó và bàn bạc, nên hôm nay anh mới hẹn nó gặp mặt và đưa nó bản di chúc "thực"

- Chuyện này là sao? - nó bàng hoàng về bản di chúc trong tay, vừa xem vừa nghe anh nói, anh cũng nói sự thật về bác Ngạn Bác mà nó đã gặp và đưa ông ra sân bay.

Sau khi nghe toàn bộ câu chuyện, nó lại rơi vào trạng thái bất động "mình có nên nói cái chết của ba là có liên quan đến Rick không?", nó đang phân vân không biết nên làm thế nào.

- Fasmin...Fasmin...em ổn chứ.. - anh thấy nó im lặng nên gọi nó.

- Em ổn, đừng gọi em là Fasmin nữa. chuyện này anh định thế nào, có công khai không? - nó hỏi.

- Vẫn chưa. Hiện tại chị hai vẫn còn bàn hoàng, anh chỉ mong em nên cẩn thận với chú và Rick. Rick, nó không hề đơn giản....nó...

- Được rồi...em biết nên làm thế nào..em có 1 việc cần yêu cầu anh. - nó ngắt lời Resd vừa khiến cho Resd hiểu lầm nó tin tưởng Rick và yêu Rick rất nhiều.

- Chuyện gì em nói đi. - Resd đã hiểu, dù nói thế nào nó cũng là vợ Rick, nghĩ sao anh lại nghe lời ông Ngạn Bác đi nói chuyện này với nó.

- Anh đón mẹ về ở chung đi, nên nhớ chỉ uống thuốc theo đơn của em thôi. nếu anh muốn bảo vệ mẹ an toàn. - nó toan đứng lên rời khỏi nhưng bị Resd giữ tay lại.

- Nghĩa là sao? Nghĩa là em cũng nghi ngờ Rick sẽ làm hại mẹ sao? - Resd gấp gáp muốn biết ngay đáp án nó có cùng suy nghĩ với anh không.

- Em vì muốn tốt cho mẹ thôi, em và anh Rick đi làm cả ngày, mẹ ở nhà 1 mình sẽ rất buồn chán, sẽ khiến cho tình hình của mẹ tệ hơn. Em còn phải về bệnh viện, em đi đây. - nó nói sau đó nhanh chóng lấy túi xách rời khỏi, vừa đi ngang người Resd trong thâm tâm nó luôn có một suy nghĩ luôn cầu mong "Resd, xin hãy nghe theo lời em nói"

.....................................................................................................

Tối hôm đó tại nhà chung đã xảy ra cuộc cãi vã giữa hai anh em Resd và Rick, do ý định đưa bà Tống sang nhà của Resd, Rick kịch liệt phản đối.

- Không được. Em không đồng ý đâu. - Rick bực dọc, nó thì đang đưa bà Tống xuống. Rick có lẽ mới vừa đi làm về được một chút, cavat đã được anh nới lỏng. Resd cũng thế, từ khi Rick phản đối và trở nên cáu gắt, nỗi nghi ngờ của anh càng nhiều hơn, khiến cho anh càng muốn đưa mẹ mình về nhà cùng mình.

- Tại sao lại không được..-

- Hai anh em con đang làm gì vậy. - nó đưa bà Tống xuống, bà mệt mỏi nói. Thật sự sức khoẻ mấy ngày nay của bà Tống phải nói xuống cấp trầm trọng, hiện giờ phải ngồi xe lăn, giọng nói mệt mỏi cả người không chút thần sắc. Nó đang mặc chiếc vày trắng dài tay phồng, mái tóc búi thấp, có vài sợi rơi tự do bên ngoài sau đó cũng nắm bắt được tình hình.

- Mẹ à, mẹ về nhà với con nha.. - Resd ngồi quỳ xuống trước bà Tống, ánh mắt thành khẩn mong bà Tống về với mình.

- Không được đâu mẹ à, sức khoẻ mẹ rất yếu, ở đây con sẽ chăm sóc cho mẹ. - cả hai anh em lời qua tiếng lại, nó đứng cạnh thấy bà Tống có vẻ mệt, không chịu nổi nữa liền ngăn cản.

- Tại sao chứ ông...tại sao lúc chưa công bố di chúc thì anh em chúng nó hoà thuận vui vẻ, còn bây giờ thị lại ra thế này..

- Di chúc? - nó nói với vẻ bất ngờ.

- Phải..là..

- Hy à, chuyện này anh sẽ nói với em sau, anh Resd. Em nói không là không. - Rick ấn người nó ngồi xuống sofa như đợi anh giải quyết xong việc sẽ nói với nó vậy, nó nghe theo ngồi xuống nhưng thấy tình hình Rick nhất quyết như thế liền níu lấy tay Rick.

- Rick...chúng ta hằng ngày đều phải đi làm, để mẹ ở nhà 1 mình với người làm, em thấy ý định của anh Resd cũng tốt, anh đừng phản đối nữa. Hay là để cho mẹ quyết định có được không? - nó không đứng lên chỉ là nói nhẹ nhàng mềm mỏng, hai tay nó níu lấy tay Rick mà lắc lắc.

- Được rồi. Mẹ, mẹ chọn đi, ở với con hay về với anh. - thái độ Rick nhẹ hơn nhìn thẳng vào bà Tống với ánh mắt 'độc đoán" như thể "bà phải ở lại với tôi vậy", bà Tống không nói gì chỉ nhìn vào Resd đang quỳ dưới chân bà, ánh mắt của Resd tha thiết chân thành như đang khẩn xin bà về sống ới mình, nhanh chóng c1 bà lại quay sang nó, nhìn ánh mắt kiên định của nó khiến bà nhớ lại lúc nó chuẩn bị đưa bà xuống dưới nhà "mẹ, nếu mẹ tin tưởng ở con, mẹ hãy về sống với anh Resd, anh ấy sẽ bảo vệ mẹ" chỉ một câu nói này của nó khiến bà phải suy nghĩ. Vừa rồi bà nhìn thái độ của Rick thì đã hiểu vì sao nó khuyên bà như thế, nhưng cũng thắc mắc tại sao nó như biết trước điều này? Điều mà con trai Rick của bà đã thay đổi.

- Mẹ..mẹ muốn về ở cùng Resd. - Bà Tống nói mà nước mắt bà rời lã chã, Resd mừng rỡ ôm lấy bà, sau đó nhanh chóng kêu người làm thu xếp đồ đạc đưa ra xe. Rsd đẩy bà Tống ra xe, Rick chỉ nhìn theo với ánh mắt tức giận, nó biết điều đó, liền giả vờ ho vài tiếng sau đó ôm lấy ngực ngã người ra sau.

- Hy.....Hy...- anh thấy nó có điều gì đó bất ổn vội bế đó về phòng sau đó lấy thuốc cho nó uống vì anh nghĩ chất độc trong người nó lại tái phát, mặc kệ bên ngoài tiếng xe khởi động và đi từ lúc nào, giờ phút này, điều anh quan tâm nhất, chính là tình hình của nó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.