Ôn Nguyễn Của Tri Hoán

Chương 27




Phòng khách rộng lớn, hoa lệ cũng chỉ còn lại một mình Hạ Cự Giải, trong đầu cô lúc này bắt đầu hiện ra rất nhiều suy nghĩ hỗn độn. Tôn Sư Tử hắn đến cuối cùng là có trở về hay không? Đã hai tiếng trôi qua, hắn rốt cuộc là muốn cô chờ đến lúc nào nữa?!

Ngẫm nghĩ một chút, cô buồn bực nhìn đồng hồ trên tường. Tôn Sư Tử, Tôn Sư Tử! Nếu đã không muốn cô đi thì chỉ cần nói một tiếng cô liền không cần chờ nữa, hắn như vậy có phải là đang đùa giỡn sự nhẫn nại của cô hay không?

Có điều, hiện tại thì hình như cô không còn nhiều ý nghĩ bài xích với Tôn Sư Sư Tử như trước đây, nhưng cũng không thể nói là cô cùng với hắn sẽ tiến triển đến mức độ thân mật nào đó được. Ngoài mặt thì là Tôn phu nhân thân phận cao quý hơn người, nhưng vị trí này trong lòng Tôn Sư Tử mà nói, hắn chưa một lần thừa nhận.

- "Ông chủ!"

Tức thời, Hạ Cự Giải liền nhanh chóng đánh bay những suy nghĩ miên man trong đầu, lập tức ngoảnh đầu nhìn ra ngoài cửa lớn.

Dưới ánh nắng dịu nhẹ, dáng người cao lớn của hắn cùng bờ vai rộng vững trải như được phủ một tầng hào quang nhàn nhạt, tản mát dịu dàng, ôn nhu. Hôm nay hắn trông rất khác lạ trong chiếc áo sơ mi đen đơn giản, khiến hắn trở nên càng cuốn hút đến lạ thường. Tất cả mọi thứ của hắn đều được cô thu vào tầm mắt.

Cách thức gặp mặt cùng với điệu bộ hiện tại của Tôn Sư Tử hoàn toàn khác xa so với hai tháng trước, hắn hình như có nét gì đó âm trầm hơn, đáy mắt cũng không còn lạnh lẽo như trước đây..

Là do cô tưởng tượng sao?!

- "Còn ngây ngẩn cái gì? Muốn đổi ý?" Tôn Sư Tử hơi nghiêng người tựa vào chiếc xe màu đen phía sau, hướng mắt về cô, kiên nhẫn chờ đợi.

Hạ Cự Giải bị đột nhiên bị vẻ ngoài của hắn thu hút, khiến cho cô nhìn rất lâu, cũng không hề chớp mắt.

Rất lâu sau cô mới có thể định thần, dường như nhìn thấy được nụ cười tựa như cố ý châm chọc của Tôn Sư Tử, sự xấu hổ dần dần hiện ra rõ ràng trên khuôn mặt ửng hồng của cô. Hạ Cự Giải một khắc cũng không dám chậm trễ, đứng dậy đi ra ngoài.

Nhìn cô xấu hổ đến mức không dám ngẩng đầu, trong lòng hắn đột nhiên nổi lên ý nghĩ muốn trêu chọc cô một chút.

- "Kiểu tóc này hình như không phù hợp với em."

Tôn Sư Tử vươn tay chạm lên mái tóc đen tuyền, mượt mà của Hạ Cự Giải.

Cô nhất thời theo bản năng thụt lùi ra phía sau, né tránh bàn tay của hắn, có chút bối rối ngẩng đầu, "Tôi thấy như vậy không sao cả!" Có phải là cô quá đề phòng hắn hay không? Điều này cô nghĩ sẽ khiến hắn không vui.

Hắn thu hồi cánh tay, sắc mặt không đổi, vẫn lãnh đạm nhìn cô.

- "Tôi giúp em sửa một chút." Chủ động bước lên, hai bàn tay hắn nắm lấy vai cô, vai cô rất nhỏ, nhỏ đến mức nằm gọn trong lòng bàn tay của hắn. Cơ thể ốm yếu đến như vậy, cơ hồ chỉ cần một làn gió mạnh thổi qua liền khiến cô chao đảo.

Hạ Cự Giải không nói gì, vai cô bị hắn nắm giữ có chút run lên, trái tim dường như không nghe theo bản năng mà đập loạn nhịp, trong lòng cũng sinh ra cảm xúc hồi hợp cùng lo sợ. Hắn xoay người cô, mái tóc dài của cô chạm nhẹ lên bàn tay của hắn, cảm giác mềm mại tựa như tơ mềm.

- "Được rồi!" Tôn Sư Tử rút tay về, đút hai tay vào túi quần thong thả nhìn cô, hắn muốn nhìn xem cô rốt cuộc đối với sự gần gũi của hắn là có những loại biểu cảm gì.

Cô quay đầu đối diện hắn, nét mặt thoáng ửng hồng, ngón tay bám chặt lấy tà váy, có chút xấu hổ không dám nhìn thẳng vào mắt hắn, cố ý nhìn đi chỗ khác: "Có thể đi được chưa?"

Hắn cười, vươn tay mở cửa xe, "Lên đi!"

Chờ sau khi cô bước lên xe hắn mới từ từ đóng cửa sau đó đi vòng qua chiếc xe, ngồi vào ghế lái, khởi động xe.

- "Muốn đi đâu?" Ngón tay hắn chậm rãi di chuyển trên vô lăng, chiếc xe từ từ chuyển động, rời khỏi biệt thự.

Cô cúi đầu, "Dạo quanh thành phố.." Cô cũng chưa từng nghĩ Tôn Sư Tử sẽ đích thân hộ tống cô như thế này, bản thân rõ ràng chờ đợi hắn nhưng lại xấu hổ đến mức không dám ngẩng đầu nhìn hắn.

Hắn dễ dàng nhìn ra vẻ khó xử xuất hiện trong lời nói lẫn hành động của cô, cố ý nói thêm, "Chỉ vậy thôi sao? Thế thì thật đáng tiếc, hôm nay tôi đang rất rảnh." Hắn càng thêm cố tình để lộ ra vẻ mặt tiếc nuối, "Vậy thì tôi chỉ đành sắp xếp lại công việc một chút..."

Sắc mặt Hạ Cự Giải đột nhiên biến hóa, bị lời nói của hắn lay chuyển tâm trí, không tự chủ được nắm lấy cánh tay hắn, "Chờ một chút! Tôi còn muốn đi mua sắm, đi khu vui chơi..!"

Không thể không thừa nhận, từng câu từng chữ từ miệng Tôn Sư Tử nói ra đều có sức ảnh hưởng không nhỏ đến Hạ Cự Giải. Nhất định lần này sẽ khiến cô xấu hổ đến chết mất! Hận không biết giấu mặt vào đâu.

Hắn biết trước được là cô sẽ phản ứng lại, nhưng không nghĩ là sẽ phản ứng mạnh như vậy! Phu nhân của hắn, không ngờ vẫn còn có một mặt đáng yêu như thế này. "Được, theo ý em."

Nghe được câu này của Tôn Sư Tử, trong lòng cô thật sự rất vui, vui đến nổi sắp không kìm chế được mà nhảy dựng lên mất.

- "Có thật không? Tôi có thể được đi đến khu vui chơi thật sao?!" Dù đã nghe rất rõ từng lời mà hắn nói, cô vẫn muốn hắn một lần nữa nói cho cô nghe.

- "Muốn tôi đổi ý sao?" Hắn nhìn cô, trong mắt tản mát lãnh đạm.

- "Không có, tôi hoàn toàn không có ý đó! Chỉ là công việc của anh quá bận, tôi.. tôi sợ sẽ làm phiền.. cho nên, cho nên.." Đến đây, dường như từng câu từng chữ trong đầu cô đều bay đi mất, ấp úng nửa ngày cũng không nói ra được chữ nào.

Tôn Sư Tử rút từ trong túi ra một chiếc thẻ màu đen đưa đến trước mặt Hạ Cự Giải, "Cầm lấy, em sẽ cần." Không đợi cô nhận lấy, trực tiếp nhét vào trong tay cô.

Hạ Cự Giải ngắm nghía rất lâu, "Cái này.." Cô thật sự chưa tưngg thấy qua thứ này, nhưng hình như có nghe nói đến. Trong này chắc chắn sẽ có tiền!

- "Đó là thẻ vô hạn, có thể để em tùy ý muốn mua sắm thứ gì cũng đều được!" Hắn kiên nhẫn giải thích đồng thời dừng xe lại. Chiếc xe màu đen sang trọng vừa đỗ trước một trung tâm mua sắm lớn nhất thành phố, mọi sự chú ý, ngưỡng mộ của người qua đường đều dồn lên hết hai con người từ trong xe bước ra.

Dương như, tất thảy mọi sự đẹp đẽ trên người tựa như đều dồn hết vào hắn khiến hắn trở thành một người đàn ông hoàn mỹ trong mắt vô số phụ nữ. Người con gái bên cạnh, cô dù không phải là minh tinh nhưng từ khuôn mặt cho đến vóc dáng đều có nét của người nổi tiếng, dung mạo vô cùng nổi bật.

Tôn Sư Tử chủ động nắm lấy tay Hạ Cự Giải kéo đi, bàn tay trắng nõn của cô nằm trọn trong bàn tay to lớn, thô ráp của hắn.

Cô nhất thời không kịp phản ứng, cứ thế mà bị hắn kéo đi.

Vào đến trung tâm, hắn đưa cô đến tầng 24, tầng cao nhất của khu trung tâm mua sắm, nơi đó chắc chắn sẽ có rất nhiều loại quần áo cao cấp được nhập khẩu hoặc được chính tay những người thiết kế nổi tiếng làm ra, đi cùng với đó là giá cả nhất định cũng sẽ là từ trên trời rơi xuống.

Có vẻ như vì nơi này quá mức xa hoa cho nên hầu như mọi người đều rất hiếm khi lui tới.

Hạ Cự Giải ngơ ngác nhìn khắp nơi, có vẻ như cô sắp không chịu nổi sự hoa lệ, rộng lớn và lộng lẫy của nơi này rồi.

- "Em thích gì, muốn mua cái gì, tôi đưa em đi chọn?" Tôn Sư Tử nhìn cô vẫn chưa hết ngây ngốc đứng im một chỗ.

- "Anh nói xem, với cái thẻ này của anh thì tôi có thể mua được bao nhiêu kẹo bông gòn?!"

#Cung Khuyết Ngã Tâm#

7/7/2019

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.