Ồn Ào Nhỏ

Chương 51: Dĩ nhiên là hắn!




Ngải Lập vừa thấy biểu lộ của Ngọc Diệu Âm đã biết rõ đây là muốn mình đưa ra kiến nghị. Nhưng chỉ có một món vũ khí tối cao cấp, năm món vũ khí cao cấp, phân chia thật là một vấn đề khó.

Tất cả những vũ khí này đều rất tuyệt. Phong Hỏa phiến, Giao Cân tiên cần tu sĩ đã ngoài trung cấp mới có thể hiển lộ thần thông, lúc này trong ba người chỉ có mình là đủ năng lực sử dụng. Nếu như phân chia theo độ thích hợp, như vậy hắn nên lựa chọn hai thứ vũ khí này.

Sáu món vũ khí chỉ có một món tối cao cấp – Phong Hỏa phiến, nếu không phải Ngọc Diệu Âm may mắn, thu được tài liệu đại sư đang cần gấp thì chỉ dựa vào chính mình, Ngải Lập tin tưởng dù mười năm nữa, vũ khí cao cấp như thế này hắn cũng mua không nổi, chưa nói gì vũ khí tối cao cấp.

Vũ khí cao cấp theo giá thị trường đều hơn vạn đến vài vạn tinh thạch, mà vũ khí tối cao cấp bình thường đều chỉ có thể thấy ở phòng đấu giá, giá cả thế nào thì khỏi phải nói.

Trong sáu loại vũ khí, Giao Cân tiên là thích hợp với Ngải Lập nhất, nó giống với Thủy Kỳ Lân của Ngải Lập. Đối với công pháp hệ thủy Ngải Lập tu luyện mà nói thì đây chính là dệt hoa trên gấm.

Mặc dù mình mạnh lên thì có thể bảo vệ Ngọc muội muội tốt hơn, nhưng hắn vẫn cảm thấy mình làm như vậy là rất ích kỷ.

“Ngọc muội muội, ta hiểu ý của muội, chỉ là không thể thuyết phục mình lấy hai món vũ khí được. Như vậy đi, ta chọn Giao Cân tiên này, như vậy là đủ rồi.”

Ngọc Diệu Âm thấy Ngải Lập nghiêm túc thì biết rõ việc này chỉ có thể như thế.

“Ngải ca ca, muội hiểu ý huynh rồi, tham thì thâm. Huynh cứ luyện Giao Cân tiên này trước đi, còn một món vũ khí nữa muội sẽ giữ giúp huynh, đợi sau này có cơ hội rồi nói sau!”

Tuy ý trong lời nói không hoàn toàn giống nhau nhưng Ngải Lập biết rõ, ít nhất trước mắt Ngọc Diệu Âm sẽ không để mình phải chọn một món vũ khí nữa, thế nên hắn liền gật đầu đồng ý.

“Lâm Đa Bảo, Ngải ca ca chọn Giao Cân tiên rồi, huynh muốn cái gì?”

“Ha ha, Âm Nhi, nàng chọn trước đi, nàng chọn hết rồi ta chọn!” Lâm Đa Bảo thâm tình nhìn Ngọc Diệu Âm.

Ngọc Diệu Âm bị Lâm Đa Bảo nhìn thế thì hơi không được tự nhiên, chỉ đành làm như không thấy, quay đầu nhìn năm món vũ khí còn lại. “Kim ti y hộ thể đối với ta trước mắt là rất hữu dụng, lúc nghiên cứu trận pháp cao thâm có thể bị ngộ thương, đã có kim ti y hộ thể này, có thể nâng cao trình độ trên phương diện nghiên cứu trận pháp rồi.”

“Toa Ngư kiếm cũng là trợ thủ vô cùng tốt vào lúc ta nghiên cứu trận pháp, có thể giúp ta nghiên cứu trận pháp dưới cấp 6 vô kinh vô hiểm, cho nên ta chọn hai món vũ khí chính là kim ti y hộ thể và Toa Ngư kiếm.”

“Ta chọn xong rồi, Lâm Đa Bảo, tới phiên huynh!”

Lâm Đa Bảo nhìn ba món vũ khí còn lại, kỳ thật không cần phải chọn nữa, bằng công lực của mình thì không thể chọn Phong Hỏa phiến rồi. “Ha ha, không cần chọn, Âm Nhi đã để hai món vũ khí ta cần lại rồi, ta đây cũng không khách khí nữa. Ngoại trừ Phong Hỏa phiến, hai vũ khí kia liền để cho ta đi.”

“Vốn ta cũng muốn Trảo Sơn câu cùng Phong Toàn hạp. Sử dụng Phong Toàn hạp phối hợp với Trảo Sơn câu, lúc nguy hiểm có thể đánh lén, cho địch nhân một kích trí mạng. Dù sao khi treo mình ở trên vách đá hoặc giữa không trung, thân thể rất khó dịch chuyển đối địch, Phong Toàn hộp có thể giải quyết vấn đề này rất tốt, không cần công lực phụ trợ, có thể tùy ý phát động. Tuy chỉ có một cơ hội nhưng thời khắc mấu chốt, một lần sử dụng cũng có thể thay đổi cục diện rồi.”

Ngọc Diệu Âm và Lâm Đa Bảo đều cất kỹ vũ khí mình chọn, sau đó Ngọc Diệu Âm kín đáo đưa Phong Hỏa phiến cho Ngải Lập.

“Ngải ca ca, thứ này quá quý giá, để trên người muội áp lực quá lớn, huynh tạm thời giúp muội bảo quản nha!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.