Ồn Ào Nhỏ

Chương 25: Tuyển phi (một)




Giờ phút này, nàng chỉ vừa thong dong nhàn nhã ăn chỗ thạch anh bồ đào do nam nhân đưa tới, vừa lười biếng xem ca múa phía dưới.

Biểu diễn ca múa trong hoàng cung đều tương đối tẻ ngắt, có thể là do đã quen xem biểu diễn ca múa hiện đại đặc sắc , cho nên đối với những tiết mục ca múa biểu diễn bên dưới, Đồng Nhạc Nhạc đều tỏ vẻ không hứng thú!

Liền vào lúc Đồng Nhạc Nhạc suy tính có nên rời khỏi đây hay không , đi thư giãn vận động chân tay, hay là lại đến Thiên Lí Trì bắt cá ăn , đột nhiên, tiếng nhạc vốn ồn ào đã dừng lại .

Thay vào đó , là một tiếng đàn tao nhã mềm mại . . .

Cùng với tiếng đàn dịu dàng êm tai này vang lên, mọi người ở bên dưới vốn đang nói thì thầm gì gì đó , vội vàng bất giác dừng nói chuyện, rồi nhìn lướt quanh một lượt, sau đó nhất loạt nhìn vào giữa đại điện .

Chỉ thấy, ở trong đại điện , có mười mấy nữ nhân xinh đẹp mặc quần áo lụa mỏng màu lục.

Những thiếu nữ này, ai nấy đều có dung mạo thanh tú, xinh đẹp hơn người.

Giờ phút này, những thiếu nữ áo xanh này, đang cùng với tiếng đàn dịu dàng êm tai , từ từ uốn éo vòng eo, hợp thành hình ảnh cánh hoa đang chậm rãi nở rộ , trông rất đẹp mắt!

Cuối cùng khi tất cả nữ nhân áo xanh đều từ từ hạ vòng eo ngả lưng ra sau, một nữ nhân mặc áo quần lụa mỏng màu đỏ , dùng lụa đỏ che mặt liền đứng lên từ giữa đám nữ nhân áo xanh .

Chỉ thấy Hồng Y nữ nhân này mặc một bộ quần áo lụa mỏng , nó phác họa dáng người yểu điệu kia vô cùng nhuần nhuyễn .

Hơn nữa, bộ quần áo màu đỏ này lại còn được thiết kế nổi bật khác thường. Ống tay áo và vạt áo rộng rãi, cùng với động tác nhảy múa mềm mại của nữ nhân , nó phảng phất như bông hoa đang nhanh chóng nở rộ !

Chỉ là, chỗ cổ áo cũng khoét hơi sâu, để lộ ra cần cổ mảnh dẻ và xương quai xanh lõm sâu của nữ nhân kia.

Làn da trắng như tuyết có hơi lộ ra, càng khiến cho tất cả nam nhân ở đây nhìn mà đua nhau tưởng tượng đủ thứ . . .

Còn có vùng bụng của nữ nhân, chỉ là một tầng lụa mỏng đơn bạc phủ qua. Mỗi khi nữ nhân xoay người thì tấm lụa mỏng lại hất lên, đúng là để lộ ra vòng eo thon nhỏ giống như rắn nước của nữ nhân kia, nó còn được đính Hồng Bảo Thạch ở chỗ rốn. . .

Trang phục đầy gợi cảm mê người như thế , dáng người lồi lõm khêu gợi, lại thêm kỹ thuật múa duyên dáng kia. Cho dù nữ nhân dùng hồng sa che mặt, thì vẫn đẹp xiêu hồn lạc phách, khiến cho tất cả nam nhân ở đây đều bị thu hút .

Có vẻ giống thế nhất chính là, theo như Đồng Nhạc Nhạc thấy , một viên quan văn trong đó nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, ngay cả rượu trên tay bị nghiêng tràn ra mà cũng không biết. . .

Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi phì một cái, cười thành tiếng.

Đúng lúc này, trên đỉnh đầu , đột nhiên một bàn tay dịu dàng ôm lấy đầu nàng .

Thấy vậy, Đồng Nhạc Nhạc không khỏi ngước mắt lên, đối diện chính là huyết mâu xinh đẹp động lòng người kia của Huyền Lăng Thương .

Thấy vậy, trong lòng Đồng Nhạc Nhạc không khỏi kinh ngạc.

Dù sao, ở chính giữa đại điện đang có Hồng Y nữ tử tung tăng múa lượn tuyệt đẹp như thế . Coi như là nàng, cũng không tránh khỏi phải nhìn vài lần.

Có điều là nam nhân này trước mặt nàng thì sao! ?

Hắn lại nhìn cũng không liếc mắt, cũng không giống như nam nhân khác, nhìn như si như mê.

Là nam nhân này có định lực tốt chăng! ? Hay là hắn đã sớm nhìn quen mỹ nữ, cho nên thấy nhiều thành không lạ ! ?

Đồng Nhạc Nhạc không biết, nàng chỉ biết là, Huyền Lăng Thương không buồn nhìn Hồng Y nữ tử kia, trong lòng nàng đột nhiên phảng phất như tưới mật , cực kì ngọt ngào.

Cũng không biết, tâm tư người nào đó, hoàn toàn trái ngược với Đồng Nhạc Nhạc!

Mà người nào đó không phải ai khác, đúng là Hồng Y nữ tử An Y Na giờ phút này đang tung tăng múa lượn trên đại điện !

An Y Na là đệ nhất mỹ nữ Vân Quốc , từ nhỏ đã tự phụ xinh đẹp, tự nhận tài trí hơn người.

Coi như là hoàng tử Vân Quốc theo đuổi nàng, thì nàng cũng có thể ngoảnh mặt xem thường!

Dù sao, Vân Quốc chẳng qua là một tiểu quốc phụ thuộc vào Linh Nhạc Quốc thôi, coi như cho nàng làm Hoàng Hậu Vân Quốc, thì đã có gì! ?

Cho nên, sau khi mà nàng biết được, hoàng đế Linh Nhạc Quốc chính là một vị đế vương trẻ tuổi trí dũng song toàn, thông minh quyết đoán, nàng liền đặt mục tiêu nhằm vào hoàng đế Linh Nhạc Quốc.

Hơn nữa, nàng vẫn còn nghe nói, hoàng đế Linh Nhạc Quốc hiện nay hai mươi lăm tuổi, hậu cung vẫn không có một bóng người, ngôi hậu cũng vẫn bỏ không .

Vừa được biết chuyện này, nàng liền lập tức tự động đề xuất cho bản thân đi theo phái đoàn đến Linh Nhạc Quốc. Hoàng tử Vân Quốc tuy không giải thích được, nhưng cho đến bây giờ cũng không cự tuyệt yêu cầu của nàng. Cho nên lần này đây, nàng mới có may mắn có mặt ở chỗ này.

Đối với quyết định của chính mình, An Y Na cảm giác được là đúng!

Đặc biệt, vào lúc lần đầu tiên nàng nhìn thấy nam nhân cao cao tại thượng vô cùng cao quí trước mắt này!

Chỉ thấy đế vương trẻ tuổi này, đầu đội kim mào, người mặc long bào, cả bộ đã phác họa vô cùng nhuần nhuyễn vóc người khôi ngô cao lớn kia .

Còn gương mặt tuấn tú kia, càng phảng phất Bảo Ngọc được gọt rũa tỉ mỉ điêu luyện sắc sảo mà thành .

Mày kiếm vắt đến tóc mai, mũi thẳng như đao tước, đôi môi kim cương hình trám, mỗi một chỗ đều phối hợp hoàn mỹ!

Nhưng điều làm người khác chú ý nhất, vẫn là một đôi mắt huyết sắc của nam nhân kia !

An Y Na quả là lần đầu tiên thấy, có người đôi mắt là Huyết Hồng Sắc!

Phảng phấtmột viên Hồng Bảo Thạch xinh đẹp nhất thế gian , đẹp đến rung động lòng người!

Chỉ là, nam nhân gây cho người ta cảm giác, cũng rất lạnh lùng!

Một đôi huyết mâu động lòng người kia, kín đáo như thế , lạnh như băng, phảng phất như nó chụp lên một tầng Vạn Niên Huyền Băng .

Lại phảng phất hồ sâu ngàn năm đến sâu không thấy đáy kia, làm cho người ta không thấy rõ lắm tâm tư của hắn.

An Y Na chưa từng có nhìn thấy một đôi mắt như vậy!

Lại thêm sự tuấn tú khí phách kết hợp với vẻ khôi ngô đế vương như vậy!

Nam nhân này, hiện tại coi như lẳng lặng ngồi ở nơi này, nhưng khí phách vương giả bẩm sinh làm cho không người nào có thể bỏ qua!

Nam nhân này, là vương giả trời sinh! Đủ để cho thần dân thiên hạ thần phục dưới chân hắn!

Mà nàng, sẽ đứng ở bên cạnh vị đế vương tuấn tú này, cùng hắn quan sát cả thiên hạ! ! !

Nghĩ tới đây, ánh mắt An Y Na nhìn Huyền Lăng Thương , càng là như bắt buộc phải chiếm hữu!

Thế nhưng, điều khiến cho An Y Na ảo não chính là, chính mình nhảy múa rất lâu, kỹ thuật múa mê người kia đã sớm khiến cho mọi người bốn phía chung quanh như si như mê!

Chỉ tiếc, duy độc không hấp dẫn được vị đế vương tôn quý ngồi ở kia!

Vị đế vương kia, đối với chính mình làm nhìn như không thấy, lại dịu dàng chu đáo tự mình bóc vỏ bồ đào cho con tiểu điêu trong lòng.

Phảng phất, mọi người ở đây với hắn mà nói, còn không bằng cái con điêu nhi nho nhỏ trong lòng kia!

Nghĩ tới đây, trong lòng An Y Na không khỏi dâng lên một sự không vui lộ rõ.

An Y Na nàng chínhlà đệ nhất mỹ nữ Vân Quốc , đã từng phải chịu đối xử như vậy sao! ?

Trong lòng nghĩ vậy, An Y Na không khỏi hung hăng trợn mắt nhìn con tiểu điêu trong lòng nam nhân .

Bởi vì giờ phút này, ở trong mắt nàng, con tiểu điêu này thật sự chướng mắt!

Đến lúc cần thiết, nàng nhất định loại bỏ nó!

Khi mà An Y Na thầm nghĩ trong bụng ,Đồng Nhạc Nhạc vốn đang thong dong nhàn nhã nằm ở trong lòng Huyền Lăng Thương, cực kì ngọt ngào ăn thạch anh bồ đào . Đột nhiên nàng thấy trong lòng phát lạnh một hồi, thân thể càng là không khống chế nổi co thắt run rẩy một phen.

Cảm giác như thế, tới quá đột nhiên, khiến cho Đồng Nhạc Nhạc trở tay không kịp và không hiểu ra sao cả.

Bởi vì nàng cũng không biết đây là xảy ra chuyện gì.

Mới rồi vẫn còn ăn thạch anh bồ đào thật ngon, không phải vậy sao! ?

Tại sao đang yên lành lại bị rùng mình! ?

Hơn nữa, trong lòng còn có cảm giác kinh hãi . . .

Vào lúc trong lòng Đồng Nhạc Nhạc thấy bất an , Huyền Lăng Thương rõ ràng cũng cảm nhận được điểm này.

Dù sao, ánh mắt Huyền Lăng Thương cũng không hề rời một phân khỏi con tiểu điêu trong lòng. Cho nên, khi cảm giác được tiểu điêu nhi trong lòng có gì đó khác thường, trong bụng hắn cũng nghi hoặc.

Huyết mâu hạ thấp , đầu tiên là liếc mắt nhìn thoáng qua vẻ mặt vô tội của tiểu điêu nhi , Huyền Lăng Thương mới từ từ ngẩng đầu.

Đôi mắt đồng kia liền nhẹ nhàng quét một vòng bốn phía.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.