Ồn Ào Nhỏ

Chương 19: Giải quyết tốt hậu quả!




Lúc này, Diệp Sơ Vân khiếp sợ lấy lại tinh thần, quát khẽ một tiếng, nàng thân là Đại Hiền, một tiếng quát khẽ, Tiểu Tướng quốc Thái tử lập tức đông đông đông lùi lại mấy bước, chỉ là một tiếng quát khẽ, liền trấn áp đến Tiểu Tướng quốc Thái tử đứng không dậy nổi, song phương thực lực cách biệt quá xa.

Lý Thất Dạ y nguyên bình chân như vại ngồi ở đó, vẫn là đầu bù cấu mặt, nhìn lấy Diệp Sơ Vân, nhàn nhã cười một tiếng, nói ra:

- Diệp cô nương, đã lâu không gặp.

Xưng hô như vậy, để không ít người vì đó ngạt thở, tại Nam Đường có ai dám gọi thẳng đại tông chủ như thế, trừ khi là Đại Hiền thế hệ trước.

Diệp Sơ Vân bước nhanh hướng Lý Thất Dạ đi đến, nói ra:

- Lý huynh, đã lâu không gặp, không nghĩ tới Lý huynh đại giá quang lâm, nếu Lý huynh thông báo một tiếng, tiểu muội sẽ đích thân nghênh đón.

Thấy một màn như vậy, để chưởng môn hoàng chủ ở đây vì đó ngạt thở, có thể làm cho đại tông chủ của bọn hắn khách khí như thế, có thể nghĩ thân phận của đối phương.

Bọn người a Bảo sau lưng Y Xuyên càng là bất khả tư nghị nhìn lấy một màn này, Lý Thất Dạ đầu bù cấu mặt, bất luận từ chỗ nào nhìn, đều không đáng đến đại tông chủ của bọn hắn khách khí như thế.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nhẹ nhàng lắc đầu nói:

- Diệp cô nương khách khí, ta cũng là vừa trở về mà thôi, vừa vặn đi qua Nam Đường, có một việc nhờ vả cô nương.

Diệp Sơ Vân nhìn Lý Thất Dạ, mặc dù nàng không biết chuyện gì phát sinh, nhưng mà, nàng minh bạch Lý Thất Dạ đã từng trải qua đại sự ầm ầm sóng dậy, thử nghĩ một cái, năm đó nam nhân ở trước mắt phong khinh vân đạm liền có thể đồ diệt một tông một phái, cử chỉ ở giữa liền có thể lừa giết vô số lão tổ của đế thống tiên môn.

- Lý huynh có gì cần, tiểu muội tất hết sức giúp đỡ.

Diệp Sơ Vân vội nói ra:

- Lý huynh phong trần mệt mỏi, nếu không ngại, Lý huynh vào hàn xá của tiểu muội ở một hai ngày như thế nào?

- Thôi được rồi, Diệp cô nương đã thịnh tình như thế, cung kính không bằng tuân mệnh.

Lý Thất Dạ mỉm cười, nhẹ nhàng gật gật đầu, nói xong muốn đứng lên.

Diệp Sơ Vân chung quy là một vị Đại Hiền, vội đỡ dậy Lý Thất Dạ. Nàng đối với đệ tử bên người phân phó vài tiếng, liền vịn Lý Thất Dạ rời đi.

Trong lúc nhất thời, Thủy tạ viên vô cùng yên tĩnh, tất cả mọi người đưa mắt nhìn đại tông chủ tự mình đỡ lấy Lý Thất Dạ rời đi.

Vô số người bị một màn trước mắt này chấn kinh, không có ai biết thanh niên đầu bù cấu mặt kia lai lịch ra sao, đại tông chủ của bọn hắn vậy mà tự mình dắt đỡ, cái này không chỉ là khách khí, càng nhiều là cung kính!

Trong lúc nhất thời, rất nhiều người là trong đầu trống rỗng, ngạt thở đến thật lâu không thở nổi. Đại tông chủ không chỉ là chấp chưởng lấy quyền hành Nam Đường, càng là một vị Đại Hiền không tầm thường, phóng nhãn thế hệ trẻ tuổi của Nam Xích Địa, nàng đều là một trong các thiên tài đứng đầu nhất.

Hôm nay, đại tông chủ của bọn hắn vậy mà tự mình dắt đỡ thanh niên đầu bù cấu mặt kia, cử chỉ ở giữa, không mất cung kính, cái này có thể nghĩ người thanh niên này ở trong suy nghĩ của đại tông chủ địa vị cao bậc nào.

Chuyện như vậy, bất luận kẻ nào ở đây đều không thể tin được, coi như là Y Xuyên cũng không nghĩ đến, hắn còn tưởng rằng Lý Thất Dạ là một tán tu bình thường mà thôi.

Về phần bọn người a Bảo càng là miệng há thật lớn, trong lúc nhất thời là thật lâu khép lại không được, đối với bọn hắn mà nói, đại tông chủ chính là thần nữ để bọn hắn ngưỡng vọng, cao không thể chạm, nhưng mà, hôm nay, đại tông chủ lại tự mình dắt đỡ Lý Thất Dạ, thần thái cung kính, cái này thật là làm cho người ta cảm thấy bất khả tư nghị!

Trước đó, bọn người a Bảo còn đối với Lý Thất Dạ là đủ loại bất mãn, hiện tại tỉ mỉ nghĩ lại, chân chính vô tri chính là bọn hắn!

- Xong…

Tiểu Tướng quốc Thái tử đặt mông ngồi dưới đất, sắc mặt lập tức trắng bệch, thất hồn lạc phách, ngay cả đại tông chủ của bọn hắn đều cung kính như thế, nhưng mà, hắn lại đem đối phương hoàn toàn đắc tội.

Ngay cả hoàng chủ vừa rồi muốn ra tay với Lý Thất Dạ cũng không khỏi mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, hắn cũng không có nghĩ đến tiểu ăn mày không đáng chú ý kia lại có lai lịch kinh thiên.

Ở thời điểm này, có ít người nghĩ đến Y Xuyên. Ở trong sân Y Xuyên là người duy nhất cùng Lý Thất Dạ giao hảo.

- Y huynh, vừa rồi vị công tử kia lai lịch ra sao?

Lúc này có không ít hoàng chủ chưởng môn nhao nhao hướng Y Xuyên tìm hiểu tin tức của Lý Thất Dạ. Bọn hắn còn tưởng rằng Y Xuyên biết lai lịch của Lý Thất Dạ.

Y Xuyên cũng không khỏi cười khổ một cái, lắc đầu nói ra:

- Ta cũng không rõ ràng lai lịch cụ thể của vị công tử này.

Lý Thất Dạ ngồi ở trong xe ngựa của Diệp Sơ Vân, Diệp Sơ Vân gặp Lý Thất Dạ bộ dáng chật vật, không khỏi quan tâm hỏi:

- Lý huynh đã xảy ra chuyện gì?

Nàng chung quy là một vị Đại Hiền, từ đó nhìn ra một chút mánh khóe.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, lắc đầu nói ra:

- Không có gì ghê gớm lắm, chẳng qua là mới từ Thạch Dược giới trở về, có chút chật vật mà thôi.

Lý Thất Dạ nói đến phong khinh vân đạm như thế, Diệp Sơ Vân lại không khỏi vì đó động dung, Cửu Giới thông đạo chưa mở, muốn cưỡng ép xông giới bích, vậy tuyệt đối là tự tìm đường chết, coi như là Thần Vương cũng chết!

- Lý huynh không sao chứ.

Diệp Sơ Vân không khỏi lo lắng nói.

Lý Thất Dạ nở nụ cười, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

- Diệp cô nương không cần lo lắng, việc rất nhỏ. Chỉ là cùng người đánh cược một chút mà thôi, đạo cơ bị khóa, việc nhỏ.

Diệp Sơ Vân đương nhiên minh bạch, "việc rất nhỏ" trong miệng hắn, đối với bất luận kẻ nào mà nói, đây tuyệt đối là kinh thiên đại sự.

Diệp Sơ Vân đem Lý Thất Dạ đón vào Thanh Liên tông, an bài chỗ ở tốt nhất, lấy quy cách khách quý tối cao tiếp đãi.

Sau khi Lý Thất Dạ tắm rửa một phen, Diệp Sơ Vân đã ở trong sảnh đợi lâu, nàng nhìn thấy Lý Thất Dạ tiến đến, lập tức đứng lên, đối với Lý Thất Dạ bái một cái, nói ra:

- Năm đó rời đi vội vàng, không thể hảo hảo cảm tạ Lý huynh, hôm nay mời Lý huynh nhận tiểu muội cúi đầu.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng khoát tay, cười nói ra:

- Đều là chuyện đã qua, không cần nhắc lại, năm đó ngươi cũng không cần cám ơn ta.

- Không, năm đó nếu không phải Lý huynh dìu dắt, chỉ sợ không có tiểu muội hôm nay.

Diệp Sơ Vân khăng khăng bái một cái, nghiêm túc nói ra:

- Tiểu muội có thành tựu hôm nay, hơn phân nửa là Lý huynh ban tặng.

Năm đó Lý Thất Dạ mang nàng lên Thế Giới Thụ, nàng đạt được cơ duyên không nhỏ, cái này khiến nàng sau khi trở về, tu luyện là đột nhiên tăng mạnh, thậm chí được người xưng là sau khi Đạo Gian thời đại kết thúc, vị Đại Hiền thế hệ trẻ tuổi thứ nhất!

Năm đó Diệp Sơ Vân vội vàng rời đi, không thể hảo hảo bái tạ Lý Thất Dạ, hôm nay gặp lại Lý Thất Dạ, nàng trang trọng bái một cái, để bày tỏ cảm kích trong lòng mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.