Ồn Ào Nhỏ

Chương 17: Ám sát




Thủy tạ viên, đây là một khối sản nghiệp của một đại giáo, đại tông chủ nam tuần đến đây, môn phái này lập tức nhượng xuất Thủy tạ viên, lấy nghênh đón đại tông chủ đến.

Thời điểm Lý Thất Dạ đuổi tới Thủy tạ viên, tuyệt đại đa số môn phái cường giả thậm chí là tán tu đều đã lặng chờ đại tông chủ đến.

Đại tông chủ Diệp Sơ Vân nam tuần, bất kỳ tu sĩ nào đều có thể gặp, mặc kệ ngươi là đệ tử xuất thân từ đại môn phái, hay là tán tu xuất thân rễ cỏ, đều có thể tiếp kiến.

Cho nên, tại Thủy tạ viên tu sĩ đông nghịt, có chưởng môn hoàng chủ của đại môn phái đại cương quốc, cũng có tiểu tu sĩ xuất thân thấp hèn. . .

Đối với tu sĩ tiến vào Thủy tạ viên, có thể nói là không có yêu cầu gì, chỉ cần ngươi là tu sĩ, đều có thể đi vào.

Mặc dù là như thế, Thủy tạ viên y nguyên có thị vệ gác, đây là để ngừa có người quấy rối.

- Phàm nhân không thể đi vào!

Thời điểm Lý Thất Dạ đuổi tới Thủy tạ viên, lập tức bị thị vệ canh giữ ở cổng chặn lại, không hề nghi ngờ, Lý Thất Dạ bị liệt vào loại người không cho phép tiến vào.

Coi như Lý Thất Dạ không phải phàm nhân, lấy bộ dáng của hắn này, là không có khả năng đi vào, thả người như vậy đi vào, vậy đơn giản liền là có hại mặt mũi Nam Đường bọn hắn.

- Đừng ngăn cản đường của ta.

Lý Thất Dạ chỉ là vẩy cái tóc, nhìn lấy hai thị vệ dùng trường thương ngăn trở đường đi của hắn.

Thời điểm ánh mắt bình thản của Lý Thất Dạ chiếu tới, hai thị vệ cầm trường thương trong tay không khỏi run một cái, cái ánh mắt bình thản này không có bất kỳ thần uy, lại cho người ta một loại áp bách không nói được, để cho hai chân người ta như nhũn ra, sinh ra bản năng e ngại!

Hai thị vệ này đạo hành vốn cạn, sao có thể thừa nhận ánh mắt của Lý Thất Dạ, hai chân mềm nhũn, căn bản không dám cản con đường của Lý Thất Dạ, tùy ý hắn đi vào.

Sau khi Lý Thất Dạ đi vào, hai thị vệ này mới thở ra một hơi thật dài, hai người bọn họ không khỏi hai mặt nhìn nhau, lưng phát lạnh, cũng không khỏi lầm bầm nói ra:

- Cái này, đây thật là gặp quỷ rồi!

Lúc này, tại Thủy tạ viên đã có rất nhiều tu sĩ lẳng lặng chờ đợi đại tông chủ đến. Ở bên trong đông đảo tu sĩ, trong đó không thiếu một giáo chi trưởng, một nước chi chủ, những cường giả này quen biết là thân thiện chào hỏi.

Mà rất nhiều tán tu hoặc là tu sĩ xuất thân từ tiểu môn tiểu phái đến tiếp kiến đại tông chủ thì có tự mình hiểu lấy, bọn hắn ngồi ở nơi hẻo lánh không đáng chú ý, không dám cùng những cường giả kia tranh phong, lại không dám cùng những chưởng môn hoàng chủ kia đoạt vị trí.

Đương nhiên, những chưởng môn hoàng chủ thực lực tương đối cường đại kia cũng là ngồi ở phía trước, bọn hắn có được tư cách ưu tiên tiếp kiến đại tông chủ.

- Đó là ai…

Thời điểm các vị chưởng môn hoàng chủ tương hỗ hàn huyên, ân cần thăm hỏi, có người nhìn thấy Lý Thất Dạ từ bên ngoài đi tới, không khỏi kinh ngạc nói ra.

Trong lúc nhất thời, ở đây không ít ánh mắt rơi vào trên người Lý Thất Dạ, rất nhiều người nhìn thấy bộ dáng kia của Lý Thất Dạ, cũng không khỏi nhíu chặt mày lên.

- Ở đâu tới ăn mày, tại sao người như vậy cũng có thể vào.

Có chưởng môn nhìn thấy Lý Thất Dạ, không khỏi nhíu mày, nói ra.

Đối với bọn hắn mà nói, tiếp kiến đại tông chủ là một đại sự, hiện tại chạy tới một tên ăn mày, này làm sao trách bọn hắn không vui đây?

- Hừ, hắn chạy tới nơi này làm gì, chỗ như vậy là hắn có thể tới sao?

Nhìn thấy Lý Thất Dạ vậy mà chạy đến Thủy tạ viên, a Bảo một mực đối với Lý Thất Dạ bất mãn không khỏi hừ một tiếng.

Coi như là Y Xuyên cũng không có nghĩ đến Lý Thất Dạ đột nhiên chạy đến nơi đây, hắn cũng là mười phần ngoài ý muốn.

- Tiểu bối, ngươi có phải đi lầm đường hay không.

Có chưởng môn đối với Lý Thất Dạ đi tới, hết sức bất mãn, trầm giọng nói, khí thế cực kỳ khiếp người, nếu là phàm nhân bình thường, ở dưới khí thế của hắn, chỉ sợ là bị dọa đến hai chân như nhũn ra.

Lúc này Lý Thất Dạ mới chậm rãi nhìn hắn một cái, nói ra:

- Nơi này là Thủy tạ viên sao?

- Không sai, nơi này là Thủy tạ viên, nhưng, đây không phải địa phương ngươi có thể tới. . .

Vị chưởng môn này trầm giọng nói, trên người hiển hiện hoàng uy.

Lý Thất Dạ lắc nhẹ, đánh gãy hắn, nói ra:

- Là Thủy tạ viên liền không sai, vậy ta không đi sai địa phương.

- Nha, đây không phải bằng hữu của Y Xuyên hoàng chủ sao? Làm sao, Y Xuyên hoàng chủ, bằng hữu của ngươi muốn tới nơi này xin cơm sao?

Lúc này, một thanh âm châm chọc khiêu khích vang lên, người nói chuyện chính là Tiểu Tướng quốc Thái tử.

Trước mặt của mọi người, Tiểu Tướng quốc Thái tử nói như vậy, là có chủ tâm muốn để Y Xuyên mất hết mặt mũi, có chủ tâm cùng Y Xuyên gây khó dễ.

Trong lúc nhất thời, không ít người nhìn về phía Y Xuyên, một chút chưởng môn hoàng chủ muốn đuổi Lý Thất Dạ cũng không khỏi nhìn lấy Y Xuyên.

Tục ngữ nói, đánh chó cũng phải nhìn chủ nhân, Y Xuyên tại Nam Đường cũng là một đại nhân vật, bất kể là ai, đều phải bán hắn mấy phần thể diện, giống Tiểu Tướng quốc Thái tử cùng Y Xuyên vạch mặt vẫn là thuộc về số ít.

Lúc này, những đệ tử như a Bảo sau lưng Y Xuyên không khỏi nhìn hằm hằm Lý Thất Dạ, ở mấy đệ tử bọn hắn xem ra, Lý Thất Dạ đây là mất hết mặt mũi của Tô Hàng quốc bọn hắn, đây là có chủ tâm để bệ hạ bọn hắn không cách nào xuống đài!

Ở trước mắt bao người, Y Xuyên không khỏi có chút xấu hổ, hắn cười khan một tiếng, nói ra:

- Vị tiểu hữu này lão phu đích thật là nhận biết.

Ở trước mắt bao người, Y Xuyên cũng không phủ nhận, thừa nhận nhận biết Lý Thất Dạ.

Lý Thất Dạ nhẹ nhàng khoát tay, nói ra:

- Ta tới đây, không có quan hệ gì với Y hoàng chủ, ta không cần các vị quan tâm, mọi người nên làm gì thì làm đi.

- Ha ha, tiểu tử, nếu không phải Y Xuyên mang ngươi đến, chỗ như vậy là ngươi có thể tới sao?

Tiểu Tướng quốc Thái tử châm chọc khiêu khích nói.

- Ngươi con mắt nào nhìn thấy bệ hạ chúng ta dẫn hắn đến!

A Bảo không khỏi nhìn hằm hằm Tiểu Tướng quốc Thái tử, Tiểu Tướng quốc Thái tử nói như vậy, đó là cố ý nhục nhã bệ hạ bọn hắn!

- A Bảo, bất quá vô lễ.

Y Xuyên nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:

- Coi như là lão phu mang vị tiểu hữu này tới, đây cũng không đáng trách gì, đại tông chủ nam tuần, liền là gặp tu sĩ các nơi.

Đối với dạng tình huống này, Lý Thất Dạ chỉ là nở nụ cười, đại mã kim đao ngồi xuống.

- Tiểu bối, cút sang một bên, vị trí này không phải ngươi có thể ngồi!

Thời điểm Lý Thất Dạ tọa hạ, lập tức có hoàng chủ trầm giọng quát.

Trong lúc nhất thời, không ít ánh mắt lạnh lẽo nhìn Lý Thất Dạ. Theo bọn hắn nghĩ, Lý Thất Dạ thật sự là quá không biết tiến thối. Vậy mà ngồi ở phía trước nhất.

Ở rất nhiều người xem ra, dạng người giống như Lý Thất Dạ này, chỉ có thể ngồi ở nơi hẻo lánh không đáng chú ý, thậm chí ngay cả tán tu cũng không nguyện ý cùng hắn ngồi chung một chỗ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.