Omega Đó Là Một Tiểu Tinh Tinh Vô Song

Chương 17: Nghìn quân cởi giáp.




Chử Ngôn đứng ở cửa biệt thự Cố gia, nghe nam nhân trung niên bên người thổ lộ, sắc mặt có chút khó coi.

Y hôm qua sau khi quyết định, về khách sạn hảo hảo ngủ một giấc trước, lại ăn vài thứ, sau đó mới đến Cố gia, tính vồ một cú, lại không nghĩ rằng mới vừa xuống xe ở gần đây, thế nhưng liền đụng phải một người bệnh từng trị liệu qua trước kia, người bệnh này sau khi nhìn thấy y, còn lòng như lửa đốt tìm y thổ lộ.

“Bác sĩ Chư, tôi thật sự rất thích cậu, lúc trước khi cậu mổ cho tôi tôi liền thích cậu, lúc ấy còn cố ý ở thêm vài ngày… Cậu có đồng ý cho tôi một cơ hội hay không?” Ánh mắt của nam nhân hơn bốn mươi tuổi này lưu luyến trên mặt Chử Ngôn không dừng.

Nam nhân này Chử Ngôn có ấn tượng, lúc trước có chuyện gì đều thích tìm y, y còn tưởng rằng người này muốn tìm tra mình, lại không nghĩ rằng dĩ nhiên là có ý với mình.

Nhưng người này có ý với y, y lại không có ý với người này, y nhớ rõ, người này lúc trước khi nằm viện, vợ con đều tới.

Đã có vợ con, còn tìm y làm cái gì? Chử Ngôn thấy coi nhẹ cũng vô dụng, lúc này cau mày nhìn về phía đối phương: “Ngài Lương, rất xin lỗi, tôi hiện tại không tính nói chuyện tình cảm!”

“Chử Ngôn, cậu không phải gặp phiền toái sao? Chỉ cần cậu theo tôi, tôi nhất định giúp cậu…”

Người trung niên họ Lương tựa hồ chắc chắn Chử Ngôn sẽ không từ chối mình, chỉ là ông ta còn chưa nói xong, cửa Cố gia liền bị mở ra, một người trẻ tuổi thân hình cao lớn, ước chừng ba mươi tuổi lập tức từ bên trong đi ra, đúng là Cố Hành Diễn.

Chử Ngôn trước kia có gặp qua Cố Hành Diễn, lúc này thoải mái kêu một tiếng: “Cố thiếu.”

Cố Hành Diễn đảo mắt qua, liền nhìn thấy nam nhân bên người Chử Ngôn đang nghi ngờ nhìn mình cùng Chử Ngôn, hắn không muốn có người xem nhẹ Chử Ngôn, bởi vậy nói thẳng: “Bác sĩ Chư, cậu thật sự có thể mổ cho gia gia tôi?”

“Tôi có thể.” Chử Ngôn nói, các loại kiểm tra của Cố lão gia tử lúc trước y đều xem qua, lúc ở trong không gian, cũng mô phỏng rất nhiều lần, thậm chí nghiêm trọng hơn cũng thử qua, hiện tại tự nhiên là nắm chắc.

Về phần thất bại… Y có tiếp xúc với Cố Hành Diễn qua, đây là một chính nhân quân tử, sau khi y giải phẫu thất bại, dù có bị giận chó đánh mèo, Cố Hành Diễn cũng không đến mức làm quá mức.

Không, phải nói, y căn bản liền không có khả năng thất bại.

“Vậy cậu vào đi.” Cố Hành Diễn nói, đi vào trước, từ đầu tới đuôi đều không chào hỏi người khác.

Nhìn thấy tình huống này, nghi ngờ trên mặt người trung niên họ Lương kia ngược lại là biến mất, cũng không có dây dưa không ngớt nữa. Hắn vốn định thừa dịp Chử Ngôn gặp rủi ro mà ôm được mỹ nhân về, hiện tại Chử Ngôn còn có chiêu khác, cũng chỉ có thể buông tha.

Sân biệt thự Cố gia rất lớn, khắp nơi lộ ra tinh xảo, nếu là trước đây đến nơi như vậy, Chử Ngôn khẳng định sẽ có chút gò bó, nhưng bây giờ trải qua không ít chuyện, trái lại bình tĩnh tự nhiên, trực tiếp đi tới trước mặt người Cố gia.

“Cậu một người xảy ra sự cố chữa bệnh, có thể mổ cho nhị gia gia tôi?” Cố Hành Châu vừa mới nhìn thấy Chử Ngôn, mày liền nhíu lại.

“Em họ, em đúng là đưa cậu ta vào? Em không phải bởi vì coi trọng cậu ta, liền tùy tiện đưa gia gia cho cậu ta mổ đi?” Cố Hành Tri cũng nói.

Chử Ngôn nghe thấy lời Cố Hành Châu, cũng không cảm thấy có gì, dù sao y vừa bắt đầu cũng không nghĩ tới có thể lấy được tín nhiệm của Cố gia, chỉ là lời của Cố Hành Tri…

Cố Hành Diễn coi trọng y? Chử Ngôn nhịn không được liền có chút sững sờ —— sao vừa chia tay Ngụy Thiên Thành, y lại đột nhiên bắt đầu mở đào hoa?

Đương nhiên, hiện tại điều này cũng không quan trọng: “Người bệnh chết ở bệnh viện lúc trước không có quan hệ với tôi, tôi phẫu thuật cho người bệnh rất thành công, hơn nữa người bệnh là sau khi tôi bị tạm thời cách chức mới gặp chuyện không may.”

Cố Hành Diễn chú ý tới Chử Ngôn nháy mắt không được tự nhiên sau đó rất nhanh liền khôi phục tự nhiên, ngẩng đầu ưỡn ngực vô cùng tự tin, không biết vì sao đã nghĩ phải tin tưởng y: “Cậu thật sự nắm chắc?”

“Ừ!” Chử Ngôn khẳng định tỏ vẻ: “Tôi biết mấy người sẽ không lập tức liền tin tưởng tôi, cho nên tôi có thể mổ cho người khác trước, cho mấy người nhìn xem kỹ thuật của tôi, mặt khác, tôi nghĩ mấy người hẳn là đã liên hệ bác sĩ khác, tôi cũng có thể tiến hành trao đổi với họ phương án phẫu thuật mà tôi lập ra.” Cố lão gia tử nếu như còn không phẫu thuật, chỉ có một con đường chết, Chử Ngôn tin tưởng, người Cố gia hiện tại nhất định sẽ coi ngựa chết như ngựa sống mà liều mạng một trận.

“Đi, cứ làm như vậy!” Cố Hành Diễn gật gật đầu, hắn tin tưởng Chử Ngôn cũng không phải là người bắn tên không đích, huống chi, cũng không phải cho y lập tức liền mổ cho gia gia, mà là để y mổ cho người khác trước, xem kỹ thuật của y.

“Hành Diễn?” Cố Hành Châu cau mày nhìn về phía Cố Hành Diễn, tuy rằng Cố Hành Diễn là người thừa kế Cố lão gia tử định ra, đến nay cũng luôn là Cố Hành Diễn chăm sóc Cố lão gia tử, nhưng chuyện lớn như vậy…

Trên mặt những người Cố gia khác cũng đều có hoài nghi, bọn họ tuy rằng không cảm thấy Cố Hành Diễn sẽ làm gì bất lợi cho Cố lão gia tử, nhưng vẫn như cũ không có biện pháp tin tưởng Chử Ngôn.

“Chử Ngôn hiện tại liền đặt trong lòng bàn tay chúng ta, chẳng lẽ cậu ấy còn dám gây bất lợi cho gia gia? Dù cậu ấy thật sự muốn gây bất lợi cho gia gia, gia gia hiện tại…” Lúc này, cũng đã không có người đồng ý mổ cho Cố lão gia tử! Trên mặt Cố Hành Diễn hiện lên một chút ảm đạm, lập tức nói: “Con tin tưởng cậu ấy.”

Nghe thấy lời Cố Hành Diễn, mấy người còn lại cũng không ngăn cản nữa, Chử Ngôn cũng chấn động cả người. Mấy ngày nay y gặp rất nhiều nghi ngờ, kết quả dĩ nhiên là từ phía Cố Hành Diễn hoàn toàn không quen thuộc nghe được một câu “Tin tưởng”.

Biểu tình Chử Ngôn nhất thời liền nhu hòa, trước khi y đến kỳ thật đã chuẩn bị tốt, thậm chí cảm thấy mình rất có khả năng sẽ bị đá ra ngoài, lại không nghĩ rằng còn có thể tiến hành thuận lợi như vậy, càng không nghĩ tới Cố Hành Diễn thế nhưng sẽ giúp mình.

Nhưng mà, Cố Hành Tri nói Cố Hành Diễn coi trọng y, lời này y lại không tin, y cùng Cố Hành Diễn cũng không gặp qua vài lần, tuy rằng y lớn lên không sai, nhưng lấy thân phận Cố Hành Diễn, muốn tìm được người lớn lên dễ nhìn như y là dễ như trở bàn tay, sao có thể coi trọng y vừa mới ầm ĩ gièm pha?

Buổi chiều hôm ấy, Chử Ngôn liền gặp được một bác sĩ Cố Hành Diễn tìm đến, bác sĩ này cậu biết, là Hans chuyên gia khoa giải phẫu thần kinh vô cùng nổi tiếng ở nước M, trước kia y còn xem qua rất nhiều tư liệu giải phẫu của người này.

Hans trước đây, với y mà nói là tồn tại không thể vượt qua, nhưng hiện tại, y lại có tin tưởng làm tốt hơn cả Hans.

Chẳng sợ Hans đã làm rất nhiều nghiên cứu, nổi danh thế giới, luận đến giải phẫu lâm sàng khẳng định cũng kém hơn y, dù sao Hans không có khả năng làm nhiều phẫu thuật hơn y.

Hans rất lễ phép với người Cố gia, nhưng lại rất xoi mói Chử Ngôn, tuy nhiên, sau khi Chử Ngôn có thể tiếp được đề tài có liên quan đến ngoại khoa não của ông, thậm chí lấy ra một phần phương án phẫu thuật đặc biệt cho Cố lão gia tử, ông đối với Chử Ngôn, liền không còn không tín nhiệm như lúc đầu.

Đêm hôm đó, Cố gia liền an bài cho Chử Ngôn cùng Hans một ca phẫu thuật —— trong bệnh viện tư nhân ở thành phố nào đó gần thành phố H, cũng có một bệnh nhân giống Cố lão gia tử, đã chảy máu não hôn mê rất lâu.

Người nhà bệnh nhân trả không nổi chi phí giải phẫu, thậm chí đã tính đưa người về nhà chờ chết, hiện tại bệnh viện cung cấp giải phẫu miễn phí, mặc dù không thể cam đoan xác suất thành công, bọn họ cũng cầu còn không được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.