Ôm Con Đi Làm Phú Ông Giàu Có

Chương 127: Đến Chỗ Huyền Lão




Tiêu Phàm mang lòng hiếu kỳ đi vào Huyễn Hồn Tháp. Mới vừa tiến vào, một cỗ khí tức huyền diệu đập vào mặt, không gian xung quanh đột nhiên đại biến, trước người hắn xuất hiện tám đạo bóng người.

- Chiến Vương sơ kỳ?

Tiêu Phàm mặc dù sớm có phỏng đoán, nhưng trong lòng cũng có chút ngoài ý muốn.

Huyễn Hồn Tháp này thật đúng là cùng công năng với Luyện Tâm Tháp. Khí linh Luyện Tâm Tháp đã từng nói qua, để hắn hỗ trợ tìm tới bản thể.

Tiêu Phàm vẫn luôn đem chuyện này đặt ở trong lòng, chỉ là một mực không có bất kỳ đầu mối gì.

Bây giờ nhìn thấy Huyễn Hồn Tháp, có lẽ có thể tìm một chút dấu vết để lại về Luyện Tâm Tháp.

Tiêu Phàm chậm rãi hướng tám đạo bóng người kia đi đến, trên người tản ra một cỗ Sát Ý cường đại, toàn bộ hình ảnh đột nhiên biến mất.

Cùng lúc đó, ngoại giới Huyễn Hồn Tháp tầng thứ nhất tỏa ra quang mang sáng chói.

- Một hơi?

Đám người trợn mắt hốc mồm, bọn hắn đều rõ ràng bên trong tầng thứ nhất Huyễn Hồn Tháp đối mặt là tám Chiến Vương sơ kỳ, dù là Tuyệt Thế Chiến Vương cũng chưa chắc có thể một hơi chém hết.

- Các ngươi mau nhìn, tầng thứ hai vừa sáng, lại là một hơi.

Lại có một đạo tiếng kinh hô vang lên.

Nếu như bắt đầu vẫn chỉ là kinh ngạc mà nói, hiện tại hoàn toàn chấn kinh.

Điều này căn bản không giống như thông quan, mà là đang leo thang, tám tên Chiến Vương trung kỳ lại bị miểu sát?

Ngay sau đó, tầng thứ ba, tầng thứ tư quang mang cũng đồng thời mà sáng. Hiện trường im ắng như tờ, tốc độ thông quan này quá kinh khủng, một hơi một cửa, đây là sự tình chưa bao giờ có.

Nếu như bọn hắn biết, Tiêu Phàm thông qua bốn quan phía trước ngay cả một kiếm đều không xuất ra, vẻn vẹn quanh thân tản ra sát khí liền diệt đối thủ, thì không biết sẽ có gì ý nghĩ.

Bên trong tầng thứ năm, Tiêu Phàm lại xuất hiện ở một mảnh Diễn Võ Tràng, khí tức tám người đối diện so với trước đó càng cường đại hơn nhiều.

- Huyễn Hồn Tháp so với Luyện Tâm Tháp vẫn không bằng.

Tiêu Phàm híp hai mắt nói. Nếu như là Luyện Tâm Tháp, tầng như nhất đã đối chiến hư ảnh cùng gia mình.

Mỗi một tầng cao hơn, số lượng hư ảnh sẽ gia tăng gấp bội, hơn nữa càng lên trên, thực lực hư ảnh cũng càng mạnh. Độ khó kia so với Huyễn Hồn Tháp lớn hơn rất nhiều.

Tầng thứ năm, đối mặt là tám Phong Vương Chiến Vương. Tiêu Phàm rốt cục rút Tu La Kiếm, đối mặt Chiến Vương đỉnh phong bình thường, Tiêu Phàm còn không để trong lòng, nhưng đối mặt Phong Vương Chiến Vương, Tiêu Phàm cũng không dám khinh thường.

Dù sao Phong Vương Chiến Vương đều là lĩnh ngộ Tam Trọng Thế, cũng không phải cường đại bình thường.

- Nghĩ muốn thông qua mỗi một cửa khảo hạch, cũng không phải là nhất định phải giết chết những hư ảnh này, mà là chỉ cần kéo dài thời gian nhất định liền có thể.

Trong lòng Tiêu Phàm nghĩ thầm.

Phía trước khảo hạch có không ít Chiến Vương sơ kỳ, có một hai tên thậm chí có thể thông qua tầng thứ hai, cũng không phải bọn hắn giết chết tám Chiến Vương cảnh trung kỳ, mà là trong tay tám Chiến Vương cảnh trung kỳ kiên trì thời gian nhất định.

Nếu như nói vòng thứ nhất khảo hạch khảo thí là lực công kích một người mà nói, vòng thứ hai khảo hạch là ý thức chiến đấu một người.

- Hô hô!

Lúc này, tám đạo thân ảnh giống như tám đạo thiểm điện hướng Tiêu Phàm đánh tới, hư không đao quang kiếm khí lấp lóe, Tam Trọng Thế triển lộ phát huy vô cùng tinh tế.

- Hồng Trần Sát!

Tiêu Phàm quát nhẹ một tiếng, Tu La Kiếm lăng không vung lên, từng đạo kiếm khí màu bạc quanh người hắn xoay quanh mà mở.

Bang bang!

Hư không truyền đến một trận thanh âm rít lên, trong đó hai đạo thân ảnh bị Tiêu Phàm chém giết, sáu người khác công kích đã đi tới trước người Tiêu Phàm.

- Xem ra cũng cũng không phải nhỏ yếu như tưởng tượng.

Trong lòng Tiêu Phàm hơi ngoài ý muốn, chân đạp Phiêu Miểu Thần Tung Bộ đột nhiên biến mất tại chỗ.

Một chiêu Tuyết Trung Nguyệt quét ngang ra, lại có ba đạo thân ảnh bị chém giết.

Tiêu Phàm không cho bọn hắn bất cứ cơ hội nào, Phong Thế thi triển đến cực hạn, tại hư không lưu lại từng đạo tàn ảnh, cuối cùng ba người trong nháy mắt chết ở dưới kiếm Tiêu Phàm.

Trường kiếm vào vỏ, Tiêu Phàm sợi tóc phiêu đãng, nhắm hai mắt, hình ảnh bốn phía đột nhiên biến mất, Tiêu Phàm ngẩng đầu nhìn cửa hướng tầng thứ sáu, cất bước đi vào.

Tiến vào tầng thứ sáu, trước mắt Tiêu Phàm đột nhiên xuất hiện tám đạo hư ảnh, trong đó ba người tỏa ra Kiếm Thế đáng sợ, còn có ba người đứng ở đó giống như ba thanh thiên đao, hai người cuối cùng lại là Quyền Thế hung mãnh như biển, quanh thân khí lãng cổ động, nhiếp nhân tâm phách.

Rất hiển nhiên, mỗi người đều là lĩnh ngộ Tứ Trọng Thế, Tuyệt Thế Chiến Vương.

Tiêu Phàm hít sâu một hơi, khó trách Lâu Ngạo Thiên cùng Quan Tiểu Thất thông qua một cửa cũng tốn thời gian dài như vậy, hơn nữa sau khi thông quan cơ hồ tâm lực lao lực quá độ.

Tám Tuyệt Thế Chiến Vương nha, toàn bộ Ly Hỏa Đế Đô cũng không có nhiều như vậy, dù sao có thể dựa vào tự thân lĩnh ngộ Tứ Trọng Thế cực kỳ thưa thớt.

Y Vân đã từng nói cho hắn biết, Chiến Hồn Học Viện có thể lĩnh ngộ Tứ Trọng Thế, tuyệt đối sẽ không vượt qua mười ngời, số liệu này mặc dù không nhất định chuẩn xác, nhưng đủ để chứng minh lĩnh ngộ Tứ Trọng Thế rất gian nan.

Khó trách có người nói, Nam Cung Thiên Dật cùng Sở Khinh Cuồng bọn hắn cuối cùng đều không thông qua một cửa này. Nếu xét về một khía cạnh nào đó thì một cửa này cũng không phải dễ qua như vậy.

- Tám Tuyệt Thế Chiến Vương, nếu như đổi lại nửa tháng trước, ta thực sự không có biện pháp, nhưng hiện tại thì.

Tiêu Phàm nhếch miệng cười một tiếng, Hồn Lực cuồn cuộn xuất hiện.

Chỉ một thoáng, một cỗ hủy diệt, sát phạt chi khí từ trên người Tiêu Phàm bắn ra, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ Diễn Võ Tràng.

Hắn xuất thủ trước tiên, nhẹ như yến bắn ra, Tu La Kiếm bắn ra một đạo lợi mang xông thẳng một cái bóng đang dần mờ đi.

Cũng đúng lúc này, tám đạo hư ảnh đồng thời động, tám cỗ khí tức đáng sợ xông thẳng đến Tiêu Phàm, Tứ Trọng Kiếm Thế cho hắn một loại cảm giác áp bách cực lớn.

- Hồng Trần Tiếu!

Tiêu Phàm không dám khinh thường, Tam Trọng Kiếm Thế dung hợp Tam Trọng Phong Thế một kích khóa chặt một cái bóng mờ.

Nhưng khiến hắn rất ngạc nhiên là, cái bóng mờ kia phản ứng rất nhanh, vậy mà trực tiếp tránh thoát đi, đồng thời, mặt khác bảy người từ bốn phía đánh tới.

- Không chỉ là cảnh giới chiến lực đề cao, lực phản ứng cũng cường đại không ít.

Trong lòng Tiêu Phàm giật mình, toàn thân chiến ý tăng vọt.

- Thiên Địa Tiêu Sát!

Một tiếng quát như sấm, Vô Tận Kiếm Khí từ trên người Tiêu Phàm bắn ra, hư không bỗng đứng im. Tiêu Phàm tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này, Tam Trọng Phong Thế thi triển đến cực hạn.

Phốc! Một kiếm xuyên thủng một cái bóng mờ, thân thể tại hư không đạp mạnh, thân thể như xoắn ốc bay ngược ra lại đâm về một đạo hư ảnh khác.

Cái bóng mờ kia trực tiếp bị Tiêu Phàm xuyên qua, thân thể hắn vững vàng rơi trên mặt đất.

Giờ phút này, trán hắn cũng chảy ra giọt giọt mồ hôi, thi triển một kích này đối với Hồn Lực cùng tâm thần tiêu hao cực lớn.

- Cứ tiếp tục như thế, cho dù có thể thông qua tầng thứ sáu, cũng tuyệt đối không có cách nào thông qua tầng thứ bảy.

Tiêu Phàm cau mày một cái, con ngươi băng lãnh nhìn chằm chằm lục đạo hư ảnh đối diện.

- Chỉ có thể thi triển một chiêu này, nếu như có thể giết chết bọn hắn, cũng có thể tiết kiệm được Hồn Lực.

Vừa dứt lời, khí thế Tiêu Phàm đại biến, một cỗ sát khí ngút trời tản ra, dưới chân hắn xuất hiện một mảnh huyết hải ngập trời.

Mũi kiếm Tu La Kiếm sinh ra quang điểm huyết sắc, xoay tròn cấp tốc, điểm sáng nhanh chóng biến lớn, ngưng tụ thành một cái vòng xoáy khổng lồ, kiếm khí màu đỏ ngòm xoắn nát hư khôn tứ phương.

- Đồ Lục!

Tiêu Phàm gào thét một tiếng, Tu La Kiếm rung động, một đạo huyết mang đáng sợ gào thét ra, cuốn lên kiếm khí phong bạo to lớn, đem sáu người còn lại tất cả đều bao phủ vào trong.

Một kích này lúc trước có thể chém giết Chiến Vương cảnh trung kỳ Tần Đao, lần này lại có thể chém giết sáu tên Tuyệt Thế Chiến Vương hay không?

MềuSiuBự - Lục Đạo -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.