Ôm Chặt Em, Giam Cầm Em

Chương 49: Nổi máu ghen




-Hok cảm ơn……..-Hắn nói rùi gượng dậy bước đi, đi đc 3 bước hắn dừng lại

-Cẩn thận với rắn độc ….-hắn nói nhưng hok quay đầu lại, rùi bước đi

-Đứng lại-Kiệt nói lớn, hắn đứng lại nhưng hok quay đầu lại

-Sao! đổi ý ah``-HẮn nói

-Cầm láy cái này, có thể nó giúp đc mầy…-Kiệt bước tới nhét vào túi quần của hắn 1 cái thẻ ATM

-Ơn này tao sẽ trã……-Hắn lạnh lùng nói rùi bước đi

-Lúc nảy mầy và Anh Thái mất bình tỉnh quá đó-Thiên trách

-Bực quá mất khôn hj``hj``-Thái cười trư``

-Tụi bây chơi bai`` nay`` vưa`` nhẹ nhàng vừa moi đc tin……..-BẢo

-Đối với loại như hắn phải chơi bài này, nhưng tao thấy trong hắn có cái gì đó hok tầm thường ………-Kiệt suy tư

-Thôi bỏ đi, hắn nói là cẩn thận với rắn độc là sao nhỉ, rắn độc là sao……-Thái vắc óc suy nghĩ

-rắn độc……DKm. Lại là tụi rắn

độc……-Bảo suy tư 1 lác rùi nhớ ra điều gì đó tùi quát lên, ánh mắt đầy thù hận

-tụi rắn độc hok cho nó bài học hok đc-Lâm cũng lên máu rùi

-Thui bây giờ cứ để im đi, khi nào Phương tỉnh dậy hã tính với lũ đó, nếu bây giờ làm lớn thì hok biết sẽ có chuyện gì xẩy ra với Phương nữa-Thiên

-Ma`` rắn độc là ai……..-Thái hỏi mà mặt ngu óc nỏi

-Sau này anh sẽ rõ, bây giờ xuống báo tin cho mấy nhỏ biết-Kiệt nói rùi bước đi, 4 chàng kia lạng bước theo sau…….

-Cái gì lại là tụi rắn độc ah``……….- Như, BB, Thảo quát lên

-TAo giết tụi nó………-Thảo kéo tay áo lên rùi bước đi với bộ mặt sát nhân

-Thảo bình tỉnh đã, giờ giết tụi nó hok có ích gì đâu, để Phương tỉnh lại rùi tính với lũ nó lun-BB kéo Thảo lại

-Em có cài này hay lấm nak``, mọi người thưởng thức nhé…….

-Như nói rùi loi cái dế iu ra rùi bấm bấm cài gì đó, sau 5s, từ trong chiếc điện thoại vang lên 1 cuộc nói chuyện:

“-Kaka……..hok ngờ sự việc lại tiếng triễn tốt đến như vậy-Lan cười

-hok nhờ tao chup lại tấm ảnh Phương vô tình kiss Hải thì sao mầy đc như thế nầy-Ngọc

-Có thế thôi cũng rêu rao, nếu hok nhờ tao quay lại cái clip Bảo tòa tình với nó thì sao đc như vậy-T.Uyễn

-2 đứa bây điều đúng, nhưng nếu tao hok nhờ tao lấy cái nit của tên Hải, để đang tấm ảnh đó cùng lời tuyên bố, và cắt cái clip đó rùi cùng đăng lên thì sao con Lan đc như vậy, rùi cho người hăm cho tên hải nghĩ học thì sao đc như vậy-Hạnh bon chen…

-Thui đi mấy mớ…muốn gì nói đại đi, lãi nhải hoài-Lan nhìn 3 nhỏ đầy nghi ngờ

-Thực hiện lời mầy nói y………- 3 con rắn độc nhìn Lan với ánh mắt long lanh

-Biết ngây mà, tý về đi đc chưa mấy mớ-Lan

-Có thế chứ ……kekek……..-3 con rắn độc cười mang rợn”

-Trời ơi là âm mưu của tụi nó sao-Bảo khụy xuống khi nghe xong cuộc nói chuyện cảu 4 con rắn độc đã đc Như vô tình nghe đc và nhanh tay ghi âm lại

-Còn cái chuyện Phương Kiss tên Hải là vô tình, hôm đó là ngày Phương trược nhật, Phương mới bước lên bục boi bảng thì bị choáng, dứng hok cững rùi xa chân ngã ra sau, may là có tên Hải đi ngang đỡ Phương, rùi hok biết do ông trời sắp đặc hay sao mà tên HẢi bị chượt chân thế là cả Hai ngã xuống, người này đè người kia, môi này đè môi kia, vừa lúc ấy Bảo bước vào gặp rùi hiểu lầm……..-Như nói rõ

chuyện hôm bữa cho Bảo nghe…….

-Tại tôi hết, tôi mù oán, tui ngu xi, hok biết suy nghĩ…….-Bảo nói trong nước mắt

-Đừng tự trách mình nữa,bây giờ việc Phương tỉnh lại mới quan trong…….-Thái an ủi

-……….-All im lặng, vì hok ai biết nên nói gì bây giờ để thôi buồn lo……..rùi mõi người ngồi 1 góc, từng người chiềm vào giất ngũ, chỉ còn Bảo

-Anh xin lỗi, anh đã trách làm em, anh hok bảo vệ đc cho em, nếu lúc tối anh Thái hok vào kiệp thi`` em đã bỏ anh lại rùi, anh thật vô dụng, anh hok lo đc cho em, em tỉnh lại đi, tỉnh lại để xử con rắn độc đã sai người ám sát em,em tỉnh lại mà xem đi All vì em mà hok ai chịu về hết rùi, em làm All lo lắng quá rồi đó, em tỉnh lại đi, hãy vì anh, 1 lần cuối vì anh, hãy tỉnh dậy đi, vì anh iu em quá rùi, mất em anh hok cón nghị lực, hok còn niềm tin, hok còn sức sống nữa, mất em anh sẽ chết, chết vì em là All of anh…..Phương ơi…….-nói tới đây Bảo hok kiềm đc nước mắt nữa, Bảo gục đầu xuống để từng dòng nước mắt lăng dài từ khóe mi

----------------------------

-TẠi 1 nơi #...........

--cô gái cúp dt với ánh mắt đầy sát khí

“ số mầy lớn đấy, tao sẽ tha cho mầy, còn ông trời có tha cho mầy hay hok thì còn phải xem số mầy hên đến đâu hahahaha……………-Côn gái, nói đúng hơn là con Lan, ah`` hok nói chính xác còn con rắn độc nghiến răng nói rùi cười như điên……..

_sáng hôm sau tại bệnh viện

-Bảo mờ mờ tỉnh dậy, cảm thấy tay mình lạnh ngắt………

-BẢo bật dậy như lò xo, khi hok thấy Phương đâu, chỉ thấy cài giường trống không, đc xếp gọn gàng………

-Phương ơi em đâu rùi……….-BẢo hét lên cảm giác sợ hãi lấn chiếm cả thể xác lẫn tâm hồn, còn All bị tiếng hét của Bảo làm giật mình thức giấc

-Gì vậy Bảo-Thái nói giọng ngái ngũ

-Phương đâu mất rùi…...

-Cái gì………….-All

_BÁc Sỹ………….

-Phương ơi………..

-All hét lên chạy đi tìm Bs………….

-vừa chay ra cửa phòng thì Bs vừa bước vào…….

-BS………bệnh nhận phòng này đây rồi…….-All

-XIN LỖI CHÚNG TÔI ĐÃ CỐ GẮNG HẾT SỨC, SẮNG SỚM HÔM NAY BỆNH NHÂN ĐÃ………….

-“ Chúng tôi đã cố gắng hết sức sáng sớm hôm nay bệnh nhân đã……….

-“Rầm”……. “Rầm”……”Rầm”……3 con heo, ý nhằm 3 nhỏ ngất đi trong khi Bs chưa nói hết câu.

-Băng…………-Kiệt bay lại đỡ BB

-Như……-Thiên và Lâm cùng đỡ Như

-Thảo……..-Thái bay qua đỡ Thảo………

-Rùi mấy chàng thay nhau đưa mấy nhỏ vào Phòng cấp cứu, ở lại chỉ còn BẢo

-Bệnh nhân sao………-Bảo quát lên………

-Bệnh nhận đã……………

-Chuyện gì mà anh quát dữ vậy...-Giọng nói quen thuộc phát lên từ phía sau, Bảo quay lại thì đập vào mắt BẢo là…………

-Phương………………-BẢo nhìn Thấy Phương đang cầm 1 đống thức ăn, miệng thì cười tươi ơi là tươi, liền chạy lại ôm lấy Phương

-Anh xin lỗi, tất cả là tại anh, anh hiểu lầm em với tên Hải, tại anh ghen, anh mù oán, anh hok suy nghĩ kĩ rùi quen con Lan để chọc tức em, tại anh hok tốt, anh nói những lời làm em đau lòng, tha lỗi cho anh, đừng bỏ anh, đừng rời xa anh……-BẢo nói 1 lèo, nước mắt hok ngừng rơi

-Phương ngơ ngát trong vài giây rùi cũng choàng tay ôm Bảo, bao nhiu nổi buồn đâu chôn trong lòng Phương giờ đã tang biến, nước mắt thay nhau rơi, em xin lỗi, vì em iu anh………rùi 2 con người, 2 trái tim đang hòa cùng nhịp đập, và 2 đôi môi cùng nở 1 nụ cười, 1 nụ cười hạnh phúc

-Thái đưa Thảo vào Phòng cấp cứu rồi liền chạy lại Phòng Phương

-Sao rồi Em tôi sao, nó đâu.........-Thái bấu vào vai Bs mà hét lên, hok để ý là có 2 người đang nhìn Thái mà cười sằng sặc vì cái mặt ngô ngố of Thái

-Bs hok nói gì rồi đưa tay chỉ chỉ về bên trái., Thái nhìn theo hướng Bs chỉ rùi đập vào mắt Thái là……..

-Phương………..-Thái chạy lại ôm Phương, và vô tình xô BẢo, làm Bảo bị mất đà rùi chúi nhủi

-OÁi…….-BẢo la lên vì bị Thái xô

-Ui!......anh xin lỗi, anh mừng quá……-Thái buông Phương ra rồi đỡ BẢo dậy

-Hok ……hok …..sao……Phương tỉnh dậy em bị té lầu cũng hok seo-----BẢo cười hề hề…..

-Nịn quá đi ông-Phương cười

-ỦA! Em tỉnh khi nào vậy, sao BS lại nói là “Chúng tôi đã cố gắng hết sức nhưng sáng sớm hôm nay bệnh nhân đã.......-Thái đang nói thì Bs chen vao``

-Bệnh nhận đã tỉnh lại rùi 1 mực đồi ra ngoài trong khi tình trạng sức khỏe vẫn chưa tốt, chúng tôi đã cố gắng hết sức nhưng đành bó tay......-Bs

-con nhock nay``,sáng sớm tỉnh dậy rùi hok gọi mọi người mà còn lén đi đâu thế, sức khỏe chưa tốt mà đi đâu

THẾ HÃ...............-Thái quát lên

-TẠi.........tại em thấy All ngũ say quá, mà em thấy đối nên đi mua đồ cho ăn sẵn mua cho All lun chứ bộ.......-Phương phụng phịu trong iu lém.........

-Con nhock này.......-Thái xoa đầu nói cười nói

-Thui đi xem 3 nhỏ sao ời-Phương nói rùi kéo tay Thái Và Bảo đi

-TẠi Phòng 3 nhỏ (1 Phòng có 3 Giường)

-Kiệt đang nắm tay BB.......

“BB đừng có sao nha, Đừng làm Kiệt sợ, mà nhìn BB lúc ngũ ntn hok # j`` 1 thiên thần, cái vỏ bộc băng giá đã bi lột bỏ.nhìn BB bây giờ thật bình yên “ BĂng BĂng Ah``,, Có Biết Kiệt Iu BĂng LẮm hok,”-Kiệt suy nghĩ

-Thiên Và Lâm thì đang ngồi 2 bên giường của Như, cùng 2 dòng suy nghĩ # nhau

“Bé ngốc của anh hằng ngày mạnh mẽ lấm cơ mà, sao hôm nay có tý chuyện là xỉu ngay rùi, làm anh lo chít đi đc, em hư lấm, mau tỉnh lại đi, sau này hok đc xỉu ngang vậy nha, vậy hoài chắc anh đau tim chiết mất, em mau tỉnh lai đi, nhìn gương mặt em lúc ngũ ntn iu làm sao ấy, anh sợ mình hok làm chủ đc bản thân mà hôn lên má em đó, Iu Quá ĐI Ah``.......”-Thiên miễm cười cùng dòng suy nghĩ

“Em hư lấm Như ah``, tự nhiên xỉu ah``,làm tim anh muốn nhảy ra ngoài vì hoảng đó,anh mà bị bệnh tim em fai? Chịu trách nhiệm đó nha......mà nếu anh bị bệnh tim mà em chịu ở bên anh thì anh cũng chấp nhận nữa.......” suy nghĩ của Lâm

-KHÔNG.!............PHƯƠNG ƠI!..............-Thảo bật dậy hét lên, dòng mồ hôi chảy dày từ trán xuống, 2 hàng nước mắt lăng dài.......

-Em sao vậy....-Lâm giật mình vì tiếng hét của Thảo nên quay qua ôm Thảo để trấn an Thảo( Lâm ngồi giữa Giường Như và Thảo)

-Em mơ thấy..... hức hức..... Phương..... Hức....... Hức..... Hức.... đi mất,em gọi mãi mà Phương hok quay lại....-Thảo khóc nức nở rùi ôm lấy Lâm.........

- Mơ thôi mà-Lâm trấn an Thảo

-HỨc.....Hức......Hức........-Em cũng mơ thấy Phương bỏ đi.....-Như và BB bị tiếng hét của Thảo làm thức giất, và rùi ôm mặt khóc rồng rã........

-Đừng Khóc......hok sao đâu mà......-Kiệt ôm lấy BB, như đang xoa diệu nổi lo của BB, BB cũng hok thể tạo vỏ bọc lạnh giá nữa, BB cũng ôm Kiệt

-“ĐỪng khóc...anh đau lòng lấm Băng ơi, Thà em lấy tim mà đâm vào tim anh đi chứ em đừng khóc, thấy em khóc, anh còn đau hơn ngàn kim xuyên tim nữa” DÒng suy nghĩ của Kiệt, và rùi 1 dòng nước mắt khẽ rơi........

-Như ngoan, đừng khóc, hok có chuyện gì đâu-Thiên ôm Như vào lòng an ủi......

“ anh ghét nhìn thấy cảnh em khóc, vì khi em khóc, tim anh lại nhói lên từng cơn, vì....vì....Anh Iu Em Quá Rùi, em đừng khóc nữa mà.......” Thiên suy nghĩ

“Sao nhìn thấy cảnh nay mình đau thế nhỉ, sao người ôm NHư, an ủi Như hok phải là mình, ôi mình nghẹt thở quá, làm sao đây, tim ơi mi đừng nhói lên nữa.......” –Lâm đâu khổ khi thấy Thiên ôm NHư

-Phương đâu rồi..........-3 nhỏ đồng thanh trong tiếng nấc...........

“Rầm.”......”Ầm”.......-ai đó đạp tung cánh cửa làm nó sặp lun ( nội công thâm hậu)

-TAO ĐÂY NAK,UI TRÙI LÀM GÌ MÀ ÔM NHAU TÌNH CUM? THẾ.MÀ LÀM GÌ TỤI BÂY KHÓC GIỮ VẬY,NHÌN TỤI BÂY NHƯ CON MÈO VẬY.........HAHA, BÂY GIỜ TA LÀ NGƯỜI ĐỆP NHẤT RÙI....... HAHA........ -MÀng tự sướng của Phương kết thúc rùi Phương chống nạnh ngước mặt lên trời cười ha hả, Bảo nhì mà bó chíu lun......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.