-XIN LỖI CHÚNG TÔI ĐÃ CỐ GẮNG HẾT SỨC NHƯNG………NHƯNG TRONG CA PHẨU THUẬT BỊ TRỤC TRẶC NÊN NGƯỜI HIẾN TỦY CÓ THỂ SẼ HOK TĨNH LẠI ĐC, NẾU TRONG 3 NGÀY BỆNH NHÂN HOK TỈNH ĐC THÌ……..-Bs nói từng chữ từng chữ như ngàn kim xuyên tim Bảo, Bảo ngã khụy xuống, nước mắt hok ngừng rơi, Thái thì đứng hok vững nữa, lưng ngã vào bức tường, Thiên, Lâm, Kiệt thì ngỡ ngàng, bàng hoàng trước sự việc, Thảo thì xỉu ngay, BB và Như vừa đỡ Thảo vừa khóc nức nỡ
“Sao ông trời lại nhẫn tâm
quá………..”-lời oán than trong tâm gan của mọi người
**************
-Tích tắc sáng hôm sau……………….
-Phương ah``, anh xin lỗi…….tại anh tất cả là tại anh, anh hok tốt, anh xấu xa, anh khốn nạn……sao anh có thể thiết suy nghĩ nông cạng như thế, sao anh hok nghĩ kĩ mà đã quen con Lan để chọc tức em, sao anh có thể nói ra những câu nói vô tình mà làm em đau lòng và em muốn rời khỏi cuộc đời này, anh xin lỗi mà, em mỡ mắt ra nhìn anh đi, xin em đừng ra đi, đừng bỏ anh mà đi mãi mãi, mất em anh hok sống nổi đâu, em tỉnh lại đi, mỡ mắt ra mà mắng chưỡi, rũa, đánh, đập anh đi, enh xin em đừng nằm im như thế nữa,anh hok muốn mắt em đâu, Phương ơi……………. –Bảo ngồi kế giường Phương, Tay thì nắm chặc, đầu gục xuống,nước mắt thay nhau rơi……….
-Trước Phòng bệnh, mọi người đã nghe thấy tất cả và lòng nhói lên vì thương cho số phận của bạn mình
-Ông trời Thật chả có mắt, người cần hiến tủy thì bình an, còn người hiến tủy phải chịu cái cảnh ngàn cân treo sợi tóc-Thảo hét lên mà nước mắt thay nhau rơi. All thì chỉ biết im lặng, khóc thang cho số phận nghiệt ngã
-Số em gái của tôi sao mà khổ thế này………-Thái nói mà nước mắt khẽ rơi
-Anh đừng vậy mà, Phương hok sao đâu-BB ôm lấy Thái, và an ủi, làm Thái bớt đi phần nào đau lòng, trong khi đó có 1 người bị đau tim và quay mặt đi tránh cái cảnh này ( bit' ai hok All …..Kiệt nhà ta đó)
-Pama anh hay chuyện này chưa……….-Như nói giọng nghẹn vì khóc
-Rồi,anh vừa diệt thoại nói cho họ biết, Nghe xong thì Pama hok quan tâm gì mà con rũa Phương là ngu ngục, tự đi hiến tủy cho người #, tự đâm đầu vào ngõ cùng, rùi khi anh nói nguyên nhân gián tiếp gây ra chuyện này là do Pama cứ cãi nhau giận cá chém thớt, khiếm Phương bị suy ngược & có những Biễu hiện giống bệnh ung thư máu, nên Phương mới đi xét nghiệm, mà nếu hok đi xét nghiệm thì Phương đâu có vì lòng nhân hậu mà hiến tủy…..và cùng lúc ấy, Thám tử (do Pama anh thuê để điều tra lẫn nhau xem đối phương có ngoại tình hay hok) đưa ra kết quả là cả 2 đều chung tình với đối phương,thế là Papa anh lên cơn đau tim, Mama xỉu ngay tại chỗ,hiện đang nằm trong bệnh viện bên Pháp, và hok thể về ngay đc do tình trạng sức khỏe hok tốt-Thái
-Thôi đừng lo nữa, mọi người đi ăn thôi,qua giờ hok ai ăn gì hết chắc đối lấm, đi thui…..-Thiên kéo cả đám đi ăn trong tình trạng chả người nào nuốt nổi……..
-Căn tin Tại trường Star……………
-Ủa sao hôm nay F4 hok đến trường nhỉ, cả con Như nữa-T,Uyễn
-Tao nghe đồn con Phương đi hiến tủy cho người ta rùi bị trục trặc gì đó sắp chết rùi-Ngọc nói với vẽ hớn hỡ
-Ô`` Thế A``,! Chết mẹ đi cho rồi còn sắp chi làm gì kaka-Lan cười khoái trí
-Muốn nó chết lun hok.............-Hạnh nói với bộ mặt gian ơi là gian.........
-Chả lẽ.........-3 nhỏ nhìn Hạnh rùi cả 4 con rắn độc cười gian ơi là gia..........
*****
-Tối... cả đám hok ai chịu về đồi ở lại trong Phương
-Bảo mầy về nghĩ đi trong mầy tàn tạ, quá, bóc mùi rùi,về tấm rữa đi rùi mai hã vô-Lâm chọc Bảo, Nhưng trong tình cảnh bây giờ Bảo hok nhếch môi nổi nữa nói chi là cười
-Mọi người về đi, để tôi ở đây đc rô``i Bảo nói lạnh lùng
-Bảo nghe lời mọi người đi, Thảo sẽ ở lại trong Phương cho
-Thôi để BB ở lại cho
-Thôi về hết đi Như ở lại đc rồi
-MẤy em về đi,để anh ở lại-Thái lên tiếng
-Thôi All thì về hết đi, để Lâm với Kiệt ở lại cho-Kiệt lên tiếng
-Thôi để^&*%^&*%^&*^&..............15’ sau..............
-Thôi xi`` tóp.........-Thiên hét lên
-Bây giờ oảnh tu`` ti`` đi,ai thắng ở lại ( ông này con nít óc mà nỏi)
-Thôi mọi người về đi để Bảo ở lại-Giọng nói lạnh lùng nhất của Bảo phát ra
-Nhưng...........-All đồngthanh nhưng bị Bảo cắt lời
-HOK NÓI NHIỀU, VỀ HẾT ĐI................-BẢo hết lên làm cả đám hú vía chạy mất dép vì giật mình
-Trong Phòng chỉ còn Bảo..........
-Em nghe hok, all đều lo lắng cho em đó, ai cũng đồi ở lại trong em hết, làm anh ranh tỵ quá-Bảo nắm tay Phương nói mà nước mắt cứ rơi
-sao em lỳ quá vậy, anh bảo dậy mà hok nghe, cứ nằm hoài, mặt em bây giờ xí lấm, xanh xao, mất hết sức cuống hút rồi, em dậy đi, anh thương……em hok ngoan tý vào, anh kêu hoài mà hok dậy, anh đánh đòn bây giờ dậy đi mà Phương ơi…….Hức…Hức……Hức…..-Bảo nói trong tiếng nấc……….
-11h 50 p.m, Bảo khóc rồng rã, mệt là người, Bảo đã chiềm trong giất ngũ mê say, vì mệt…….
-Rồi cửa Phòng Phương đc mở ra 1 cách nhẹ nhàn, ai đó bước vào( đố All người đó là ai đó), chăm chú nhìn Bảo rồi nhẹ nhàng bước đến cạnh Phương, đưa tay sờ mặt Phương, người đó khẽ lắc đầu rồi rút ra từ trong người 1 thanh kiếm nhật loại mimy( ek sát thủ ư, tiêu Phương rồi, Bảo Ơi dậy cứu Phương), mặt thanh kiếm sáng hơn gương, lưỡi thanh kiếm thì sắt bén( tiêu Phương rồi, Bảo ngũ rất mê, vì mệt mõi quá độ,ai help Phương đây rùi), rồi chuyện gì đến đã đã đến, Người đó dương cao cánh tay đang cầm thanh kiếm nhật lên và rồi ………. “Phập”…………1 dóng máu đỏ tuông ra, nhuộm đỏ thân thanh kiếm…
-Và rùi …..”Phập” ………"bốp"………1 dòng máu đỏ tuông ra, nhuộm đỏ thân thanh kiếm
-Mầy là ai, muốn áM sát em tao ah``-Thái từ ngoài bay vào oánh tên kia túi bụi ( số là do Thái lo cho Phương, ngủ hok đc nên muốn vào bệnh viện cùng trông Phương với Bảo, khi đi Thái đem theo cái loa nghe nhạc mà Thái mới mua mới toanh để kheo Bảo lun, ai ngờ mới bước vô thì thấy tên kia định đâm Phương, Thái hoảng quá quăng luôn cái loa mới mua, kết quả là cái loa bây trúng ngay vào bàn tay đang cầm thanh kiếm, và vô tình khứa vào Tay tên tội phạm)
-CÁi gì mà um sùm vậy-Bảo bị tiếng ồn do Thái oánh tên kia phát ra làm thức giấc, lấy tay dụi mắt nói giộng ngái ngũ
-Tỉnh lại coi Bảo, Có người ám sát Phương đây nak``, ở đó mà ngũ-Thái vừa oánh tên kia vừa quát, BẢo vừa nghe 3 chữ “ÁM sát Phương” liền tỉnh ngũ, đôi mắt trở nên thú tính, nhìn về phía tên tội nhận, Bảo lao vào oánh tên kia túi bụi, tên kia chỉ biết đứng chịu trận chứ hok có diệp trả đủa, Thái thì lấy điện thoại tụ hộp mọi người vào để tra khảo trên tội phạm………..
-sau 10’ bị hành hạ dã mang thì tên tội phạm cũng đc Bảo tha cho vì Bảo đã thấm mệt, và vì All đã có mặt đầy đủ
-AI SAI MẦY ÁM SÁT "VỢ "TAO. NÓI……………………-Bảo nếu cổ áo tên tội phạm rùi quát lên, cùng ánh mắt đầy sát khí
-Bảo bình tỉnh lại, đừng làm ồn ở đây, lên sân thượng đi…….-Thiên cang Bảo
-Như, Băng, Thảo, 3 em ở đây xem chừng Phương nha, có chuyện gì fone liền, tụi anh đi xử tên này-Lâm tiếp lời rùi 5 chàng loi tên tội phạm lên sân thượng của Bệnh viện
_khai mau. Ai sai mầy tới đây-Thái nảy giờ loi hắn (bi jo`` kêu tên tội phạm là hắn cho dễ), vừa tới sân thượng Thái quăng hắn xuống hok thương tiết
-Giết tao đi……..-hắn nói giọng lạnh tanh
-Mầy tưởng tao hok dám ah``-Bảo bay qua đưa cú đấm lên chuẩn bị nện cho hắn vài chục cái thì Kiệt ngăn lại
-Bảo bình tỉnh, giết hắn hok làm gì đc đâu, hok tìm đc chủ mưu,hok bảo đảm đc an toàn cho Phương mà còn bẩn tay nữa
-Mầy bị ép phải hok.-Thiên nói giọng từ tốn
-………..-hắn im lặng
-Mầy đang gặp khó khăng……..-Lâm tiếp lời
-………………-
-DKm nói nhanh hok thằng choa'….( Sr, t.g hok cố ý chu~ bậy đâu)-Bảo quát lên
-DKm, tao đã bảo hok nói rùi mà, giết tao đi……..-hắn quát lại……..
-Láo chóa………-Thái và Bảo chịu hết nỏi, cùng bay lên đạp hắn
-Anh Thái, BẢo, bình tình lại nào……..-Thiên, Kiệt LÂm đồng thanh rùi cang Thái và Bảo lại
-DKm, tao giết mầy…….-Bảo nổi điên lên dùng hết sức bay lại đập tên đó.
-“Bốp”.... Binh …. Binh.... Hự ……. Hự ………. -Lâm tức nện Bảo lun…
-Mầy có điên thì cũng chừa tao điên với,bây giờ mầy giết nó đc ít gì, lo mà bảo vệ Phương kìa, nổi điên hay lấm-Thiên quát Bảo, Bây giờ Bảo đã giữ đc bình tĩnh
-Mầy đi đi……….-Thiên nhìn hắn nói với vẽ nghiêm túc, làm hắn ngạt nhiên
-Hok đc. Thả nó sao biết chủ mưu là ai-Thái và Bảo hét lên
-Giữ lại hắn cũng chả nói gì đâu, thôi tha cho hắn đi, hắn chỉ bị ép buộc thui-Kiệt điềm đạm nói, rùi khẽ nháy mắt với Bảo và Thái
-Biến đi …..-Bảo nhìn hắn đầy câm thù rùi quát lên
-Hok cảm ơn……..-Hắn nói rùi gượng dậy bước đi, đi đc 3 bước hắn dừng lại