Ôm Chặt Em, Giam Cầm Em

Chương 18: Dịu dàng




-Bây giờ Lâm đã an tọa trên bộ ghế sofa nhìn thấy BB vào thì..

-11h là ra về rồi mà bây giồ gần 12h cô mới về tới nha`` ah``, nhà cửa bừa bộn chết đi mất, mao dọn dẹp đi-Lâm quát...( mượn chuyện trả thù đây mà.....)

-Thấy bừa bộn thì anh tự mà dọn đi, bây giờ tui đi ăn cơm-BB lạnh lùng ời bỏ đi

-Cô đứng lại, cô là osin hay là cô chủ vậy nói chuyện kểu đó hã-Lâm lên cơn điên

-Trong anh cũng đẹp trai vị mà sao óc nho quá vậy, tui là osin hay là cô chủ anh cũng hok pit hay sao-BB nói đầy mĩa mai

-Lâm cứng họng........

-Cô mao dọn dẹp nhà đi........-Lâm đánh trống lãng cho đỡ quê

-Tui chưa ăn cơn thì sao mà làm-TớiBB lên cơn

-Ai bảo cô về trễ làm chi-LÂm nói đắc ý

-Để cô ấy đi ăn trước ** rồi làm sao.-Kiệt lạnh lùng

-Hok.....-Lâm nhìn Kiệt ánh mắt hình viên đang.....

-" Bốp........"-Ai đó đá vào chân Lâm,Lâm ôm chân....

-Ui......sao pé khang đá anh 2 -Lâm xoa xoa cái chân đáng thương của mình

-Ai bảo anh hok cho chị Băng đi ăn cơm hã- Bé khang quát

-Anh 2 cho nó ăn cơm chứ sao hok cho đc, nhưng mà khi nào làm xong việc nhà rồi mới đc ăn-Lâm nói ời nhìn BB cười nữa miệng

-Ok....anh đừng hói hận nha-BB nói ời quay đi

--Thự dưng pé khang oa`` lên khóc tức tưởi

-Sao pé khang khóc-Lâm nhìn bé khang

-Em ghét anh 2, em đối bụng muốn chết mà anh 2 hok cho chị băng đi ăn-Pé khang nói trong tiếng khóc

-Pé khang đối thì pé khang đi ăn đi, chứ có liên quan gì nhỏ đó-Lâm nói ời nhìn về BB

-Sáng giờ em chờ chị băng về cùng ăn cơm, chờ mãi chị băng mới về, mừng muốn chiết lun mà giờ anh 2 hok cho chị băng ăn cơm nữa, em ghét anh 2...em điện thoại mét mamy nak``pe1 khang nói ời chạy đi nhắt cái điện thoại lên điện, nhưng đã bị LÂm giữ lại.......

-Thôi mamy đang đi công tác, pé khang đừng phiền mamy-Lâm nói + cười sượng

-Hok......-Pé khang quát Lâm

-Thôi pé khang ngoan vào ăn cơm đi nha, chị làm việc ời chị sẽ ăn sao-BB nói dịu dàng

-Ác quỹ là muốn hóa thành Thiên thần ah``, giã tạo-Lâm mỉa mai

-"Bóc........."- 1 cú đấm vào bụng Lâm

-Ui..........-Lâm la lên

-Em phải mét mamy-Pé khang cầm điện thoại lên bấm

-Thui....đừng mét mamy mà-Lâm nói giọng cầu xin

-pé khang vẫn cứ bấm số......mặt LÂm tái lại, mồ hôi bắt đầu đổ ra, vì mamy nó mà biết thì chắt cắt lương của nó luôn....

-Pé khang ngoan nào, vào ăn cơm với chị Băng đi-Kiệt lên tiếng giải vây cho Lâm

-Tui phỉa làm việc rồi mới đc ăn...phải hok cậu chủ Lâm-BB nói đầy mĩa mai ời nhìn Lâm cười nữa miệng

-Pé khang đi ăn với Chị băng đi ha-Lâm nói giọng tức

-Yeah...........-pé khang nhảy lên ời chạy lại nắm tay BB keo vào trong ăn cơm........

-Lâm thở phào nhẹ nhỗm, kiệt thì đứng cười thầm......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.