Oan Gia! Mình Ta Xuyên Không Đủ Rồi

Quyển 4 - Chương 4




- Hy vọng như thế, lão tổ rất tin tưởng thiên cơ, cũng không biết thiên cơ hôm nay rốt cuộc có đúng hay không. Ngụy gia chúng ta vốn có thể không bị tổn thất lớn như vậy, chỉ vì thiên cơ dự toán hôm nay lại trở nên như chó nhà có tang, cao thủ gia tộc suy yếu hơn nửa, trấn gia chi bảo Hỗn Thiên Côn cũng hủy diệt hoàn toàn, nếu suy tính sai lầm, kía thật đúng là hố chết người!

Đương nhiên lời này hắn cũng không dám ở trước mặt Tam gia gia cổ hủ nói, nếu không chờ đợi mình tất nhiên là một trận khiển trách.

- Tộc nhân trốn ra được thu xếp thế nào rồi?

Lão giả hỏi.

- Cũng đã thu xếp ổn thỏa! Nhưng mà cảm xúc mọi người có chút khẩn trương. Tam gia gia, con đề nghị chúng ta đổi nơi trú mới, mặc dù những người này là thông qua theo dõi pháp khí đặc thù mà đến, nếu lúc này tin tức lộ ra, sẽ dẫn cao thủ Thần Lang giáo tới đuổi giết, bằng vào thực lực hiện giờ của chúng ta căn bản là không thủ được.

Ngụy Duyên đề nghị nói.

- Không sao, chớ quên nơi này chính là Hắc Thủy Lâm, cho dù tin tức bị tiết lộ, Thần Lang giáo cũng chưa chắc có đủ can đảm phải cao thủ tiến vào. Nói cho cùng, chủ nhân những núi đồi này vẫn là linh thú. Nếu không phải chúng ta đã sớm chuẩn bị trước, cũng không thể có được chỗ an thân này.

Lão giả trầm giọng nói.

- Tam gia gia, nếu người trong tộc đã an toàn, con nghĩ muốn quay trở về Hắc Thủy vương thành!

Ngụy Duyên do dự một chút nói.

- Không được, Ngụy Duyên! Bây giờ ngươi vẫn là gia chủ Ngụy gia, lại càng là hy vọng của Ngụy gia, không phải thời điểm có thể hành động theo cảm tình.

Tam gia Ngụy gia không chút suy nghĩ liền cự tuyệt. Lúc này quay về Hắc Thủy vương thành chính là tìm chết. Đối với những thế lực lớn như Thần Lang giáo, Kim Mã đường, Phượng Hoàng cốc mà nói, một võ giả mới vừa bước vào Tiên Thiên chỉ giống một con kiến tồn tại, trở về chỉ có thể là chết. Huống chi theo thế cục trước mắt cũng có thể phán đoán, tam đại thế lực khẳng định đối với người Ngụy gia tiến hành treo thưởng rồi, nếu không sẽ không có nhiều tán tu không để ý nguy hiểm chạy tới kiếm tiện nghi như vậy. Cho dù Ngụy gia nay không bằng xưa, lại cũng không phải không có căn cơ để tán tu mơ ước.

- Tam gia gia, lần này Ngụy gia chúng ta có thể trốn thoát cứu được mạng những tộc nhân này là do may mắn được Tam hoàng tử Lý Lân của phủ tổng đốc Hắc Thủy vương thành tương trợ. Con từng thề, nếu Tam hoàng tử tương trợ Ngụy gia con, Ngụy Duyên con nguyện ý cả đời vì Tam hoàng tử Lý Lân hắn cống hiến. Tam gia gia, người cũng có thể hiểu rõ, khi đó ở phủ tổng đốc Đại Đường, Ngụy gia ta gặp phải nguy hiểm lớn cỡ nào. Ngụy gia chúng ta không thể vong ân phụ nghĩa, Ngụy Duyên con càng không phải là người tư lợi bội ước.

Ngụy Duyên kiên định nói.

Tam gia Ngụy gia kinh ngạc nhìn Ngụy Duyên, được nửa ngày thở dài một hơi nói:

- Thôi, đây cũng là số mạng, ngươi đi đi! Lão phu không ngăn cản ngươi, nhưng mà vị trí gia chủ là do phụ thân ngươi lúc trước truyền xuống. Phụ thân ngươi đem hy vọng của Ngụy gia đặt trên vai ngươi, tất nhiên có đạo lý của hắn, lựa chọn của ngươi đại biểu thái độ của toàn Ngụy gia. Còn có, trước khi ngươi đi, lão phu còn có đồ vật trọng yếu muốn giao cho ngươi!

- Việc này?

Ngụy Duyên ngạc nhiên, không nghĩ tới Tam gia gia bảo thủ vậy mà sẽ đồng ý không có để mình rời khỏi vị trí gia chủ, còn nói cái gì muốn tặng cho mình. Đây chính là Tam gia gia bảo thủ, hà khắc, không hợp tình người sao?

- Không sai, bất quá, bây giờ không vội, ngươi trước cứ an bài sự tình gia tộc, tuy rằng ngươi vẫn là gia chủ Ngụy gia, nhưng mà việc trong tộc không thể mặc kệ bỏ mặc nơi này, ngươi có thể từ trong tộc nhân chọn tạm một người thay thế đi!

Tam gia Ngụy gia nói.

- Đa tạ, Tam gia gia!

Ngụy Duyên cảm kích nói.

- Đi thôi! Lão phu chỉ hy vọng ngươi có thể nhớ kỹ, cho dù đến chỗ nào, cùng người nào, ngươi đều là họ Ngụy, phía sau ngươi còn có gia tộc Ngụy gia này!

- Dạ!

Đáy lòng Ngụy Duyên cảm động, lại không nói thêm gì, chỉ cung kính hướng Tam gia gia bảo thủ, khi trước mình cực kỳ chán ghét, cúi người thi lễ.

Cùng lúc đó, Lý Lân đang tiến tới cũng rất nhanh gặp phải phiền toái. Xông ngang đâm thẳng như vậy rốt cuộc làm cho hắn đá phải thiết bản. Phía trước một cự thú cao cỡ núi nhỏ ngăn cản đường đi của hắn.

Trên đường đi về phía trước, Lý Lân sử dụng toàn bộ linh giác, tận lực tránh né chỗ có thiên địa nguyên khí dồi dào, bởi vì chỗ đó tất nhiên bị linh thú cấp bậc cao chiếm cứ, linh thú cấp ba bình thường hắn cũng không để vào mắt, nhưng nếu là quần cư linh thú cấp ba, cho dù thực lực vượt xa cao thủ sơ cấp Tiên Thiên bình thường như Lý Lân cũng chỉ có nước chạy trốn. Huống chi theo hướng hắn xâm nhập phía trước xuất hiện Vương thú cấp bốn là không thể nào. Mặc dù dọc đường đi hắn cực kỳ cẩn thận, kết quả lại khiến hắn buồn bực không thôi. Giống như hiện tại, trước mắt là một đồi nhỏ không cao, dưới đồi là một mảnh Thạch Lâm lớn vừa phải, mặt khác bên cạnh còn có một con sông rất rộng, bên cạnh con sông dài, cây cối yếu ớt mọc thưa thớt, cùng cổ mộc che trời so sánh, những cây này cùng cây mới sinh quả thực không khác mấy. Chính là một chỗ thiếu thốn như thế lại ẩn núp một con Vương thú cấp bốn, Lý Lân ngẫm lại cũng bội phục vận khí của mình.

- Má ơi, vận khí này cũng thật sự là quá kém, vậy mà lại đâm đầu vào ổ linh thú cấp bốn. May mắn lão tử còn có chút bản lĩnh. Nếu đổi là người khác chỉ sợ ngay cả mạng cũng không còn!

Lý Lân cẩn thận đánh giá con linh thú giống như con gấu này, nhưng cả thân lại mọc đầy vảy mịn, phía sau còn có một đuôi quái thú rắn cường tráng, cũng không biết linh thú trong Hắc Thủy Lâm là sinh trưởng thế nào,. Thuyết tiến hóa của Đác-uyn kiếp trước căn bản vô dụng, phương pháp phân chia chủng loại dã thú cũng không thể thực hiện được.

- Nhân loại cũng dám xâm nhập lãnh địa của Mãng Hùng đại nhân, thật sự là không biết sống chết!

Thanh âm ồm ồm truyền ra, thoạt nhìn con Mãng Hùng này đối với sự xuất hiện tùy tiện của Lý Lân rất là bất mãn, trong giọng nói đã mang theo một chút sát ý.

Đối mặt với Mãng Hùng Vương thân dài hơn năm thước, cực kỳ kiêu ngạo, thần sắc Lý Lân cũng trở nên ngưng trọng dị thường.

Linh thú cấp bốn chính là vượt qua bức tường cản trở Tiên Thiên, hơn nữa thân thể linh thú trời sinh cường hãn, so chiến lực vượt xa cao thủ nhân loại bình thường vừa mới tiến giai. Huống chi con Mãng Hùng này vừa nhìn cũng không phải là mới tiến giai, khí tức trên thân tạo thành áp lực rất lớn với Lý Lân.

- Ta không có ý cùng người đánh nhau, lần này tiến vào Hắc Thủy Tùng Lâm chỉ là vì tìm Đại Địa Bạo Long Vương của các ngươi!

Lý Lân trầm giọng nói.

- Tìm Long Vương đại nhân? Một cái nhân loại nhỏ bé như ngươi tìm Long Vương đại nhân làm cái gì?

Mãng Hùng nghe vậy sửng sốt. Đại Địa Bạo Long Vương là Thú Vương của Hắc Thủy Tùng Lâm, linh thú dưới cấp sáu đều chịu sự thống lĩnh của hắn, con Mãng Hùng cấp bốn này cũng không ngoại lệ. Đại Địa Bạo Long là nổi danh cứng rắn trong phần đông Thú Vương, khác với các Vương giả linh thú khác ẩn núp bất động, Đại Địa Bạo Long Vương phần lớn thời gian đều là du đãng trong Hắc Thủy Tùng Lâm, nhân loại tu sĩ chết trong tay hắn là vô số kể.

- Ta cùng Đại Địa Bạo Long Vương có chút giao tình, lần này tiến vào chính là tới gặp hắn!

Lý Lân trầm giọng nói. Nếu như có thể thông qua con Mãng Hùng này liên hệ với Đại Địa Bạo Long Vương, cũng tiết kiệm cho hắn bất chấp nguy hiểm tiếp tục xâm nhập.

- Ha ha ha!!! Bản vương không nghe lầm chứ! Một nhân loại như ngươi vậy mà có giao tình với Long Vương đại nhân, thật sự là chết cười ta. Ngươi tiểu tử nhân loại này ngay cả nói xạo cũng không biết. Trong Hắc Thủy Tùng Lâm này, người nào không biết Long Vương đại nhân nổi danh là thống hận nhân loại. Nếu không phải có Nữ Vương đại nhân đè ép, chỉ sợ linh thú chúng ta đã sớm lao ra khỏi rừng rậm, giết thẳng tới quốc gia nhân loại của các ngươi. Long Vương đại nhân cùng nhân loại có giao tình, thật là chết cười ta. Bản vương cũng không muốn vì lời nói dối của ngươi mà đi tìm mắng.

Mãng Hùng Vương kiêu ngạo cười to. Nếu Lý Lân nói cùng Thú Vương khác có giao tình, có lẽ Mãng Hùng Vương sẽ còn tin tưởng một chút, nhưng cùng Đại Địa Bạo Long Vương căn bản không có khả năng.

- Nói như vậy, ngươi có thể liên hệ với Đại Địa Bạo Long Vương đi?

Lý Lân trầm giọng hỏi. Mặc dù hắn có thể thông qua liên hệ máu huyết cảm giác được phương hướng của Đại Địa Bạo Long Vương, nhưng là thực lực của hắn vẫn còn quá yếu, không thể thông qua cái này truyền đi cái gì. Nếu không hắn cũng sẽ không phiền toái như vậy, tự mình tiến vào trong Hắc Thủy Tùng Lâm.

- Đương nhiên, đến tu vi Thú Vương cấp bốn chúng ta, muốn liên lạc với Long Vương đại nhân cũng không khó khăn!

Mãng Hùng Vương lớn tiếng nói.

- Kinh xin ngươi liên hệ với Đại Địa Bạo Long Vương, hãy nói ta là người đã từng đạt được vảy của hắn, hắn nhất định sẽ tới gặp ta.

Lý Lân vẻ mặt tự tin nói.

- Cái gì? Vảy của Long Vương đại nhân?

Mãng Hùng Vương ngạc nhiên, ngay sau đó một mặt gấu cực lớn tiến đến trước mặt Lý Lân, hướng Lý Lân cao thấp đánh giá một phen.

- Tiểu tử, vảy của Long Vương đại nhân ở nơi nào?

Mãng Hùng Vương cẩn thận cảm ứng nửa ngày cũng không có phát hiện một chút hơi thở của vảy Long Vương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.