Oa! Tối Nay Nơi Nào Có “Bánh Chưng”?!

Chương 17: Trừ tiền lương, thật quá đáng!!




Yêu Long tiếp tục nói:

- Huống hồ, thân thể của ngươi chẳng phải còn cách bất diệt chi thân không bước hay sao? Dẫn ma khí nhập vào cơ thể, vô cùng có khả năng rèn luyện thân thể, đạt tới cảnh giới cuối cùng này. Hơn nữa cho dù ma khí không thể rửa sạch thủy nguyên tố, nếu có thể đột phá đến bất diệt kim thân thì dùng lực lượng của kim thân có thể bức thủy nguyên tố ra khỏi thân thể, thậm chí là hấp thu cũng không hẳn không thể.

Lý Vân Tiêu nghe xong cũng động tâm, Yêu Long nói đúng là có lý, nhưng mà ma khí nhập vào cơ thể hậu quả thập phần nguy hiểm, nếu khống chế không tốt, vô cùng có khả năng tẩu hỏa nhập ma, sinh ra ma niệm, từ đó nhập ma đạo.

- Ngươi đã không đường có thể đi, nếu không thfi thế này, cứ tiếp tục hấp thu linh khí, trực tiếp đột phá tới Võ Tông bát tinh, lại hấp thu ma khí vào người a.

Sau khi Yêu Long nói xong, nhắm mắt lại, tiếp tục tu luyện.

Lý Vân Tiêu cũng hiểu được không còn biện phá nào tốt hơn, lực lượng thủy nguyên tố giống như độc dược mạn tính, thân thể của hắn chậm chạp càng ngày càng lợi hại.

Nghĩ thông suốt thì thu hồi nguyên khí quanh thân thể, trạng thái chân không lập tức biến mất, hồ nước lại bao phủ lấy hắn.

Lý Vân Tiêu tiếp tục niết pháp quyết, thi triển ra tạo hóa một mạch không ngừng hấp thu linh khí, trùng kích bình cảnh Võ Tông bát giai.

Thời gian trôi qua, linh khí trong hồ nước càng ngày càng mỏng manh, lúc trước luyện chế Vũ Vu Nhất Trạc Bình Hồ Kính, Lôi Phong thương hội tiếp tục rót một mạch khoáng cỡ nhỏ vào, lúc này mới luyện chế thành công. Tuy đằng sau dần tản mát một ít, nhưng linh khí lưu lại rất kinh người, nếu là người khác đã sớm bạo thể mà chết.

- Đoán thể, bát tinh cảnh hiện!

Lý Vân Tiêu khẽ quát một tiếng, bình cảnh bị phá vỡ, lực lượng ngăn cản toàn thân buông lỏng, giống như lập tức khôi phục bình thường, nhưng mà nhanh chóng trầm trọng tiếp.

- Hoàng Triêu Chung, đi ra!

Năm ngón tay bắt pháp quyết, điểm vào đan điền vài cái, trong đó có tiếng chuông vang lên, ngay sau đó sóng âm nhộn nhạo trong nước, trực tiếp bài xuất ra một khu vực chân không.

Chuông nhỏ to cỡ nắm tay, dần dần hiện ra từ đan điền của hắn, lâm không bay lên, lơ lửng trên đỉnh đầu.

Hồ nước dường như sợ hãi cổ chung này, đáy nước bình tĩnh trở nên cuồng bạo, một lớp sóng lớn sinh ra.

Yêu Long quát:

- Bắt đầu đi, ta sẽ hết sức bảo vệ linh đài thức hải của ngươi, nếu xong đời thì mọi người cùng xong đời.

Khi Hoàng Triêu Chung rời khỏi, ma khí bị trấn áp lập tức lộ ra ngoài, điên cuồng lan tràn ra các nơi trong thân thể, trực tiếp chui vào kinh mạch cùng thân thể, cưỡng ép ăn mòn tất cả.

Làn da Lý Vân Tiêu vào lúc này xuất hiện vằn đen, dĩ nhiên là từng ký hiệu cổ quái hiện ra, mỗi khi xuất hiện thì ma khí trong người mạnh hơn một phần, rất có sẽ chiếm lĩnh toàn bộ thân thể của hắn.

- Cái này...

Lý Vân Tiêu chấn động, hoảng sợ nhìn qua hoa văn màu đen trên thân thể, thống khổ cực lớn sinh ra, sợ hãi nói:

- Yêu Long, ngươi xem thân thể của ta bình thường không?

Yêu Long trầm giọng nói:

- Không bình thường!

- Cái gì?

Lý Vân Tiêu thất thanh nói:

- Không bình thường? Ngươi đừng có hại chết ta đấy, đây rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Ta cảm thấy những hoa văn này hỗ trợ lẫn nhau, hình thành ấn ký kỳ lạ diễn sinh từng tầng, nhưng mà là lực lượng thuần túy, giống như chúng có thể tự kết ấn.

Yêu Long cũng cảm thấy đau đầu, ngượng ngùng nói:

- Cái này, loại tình huống này ta chưa bao giờ gặp qua. Có phải ma khí trên người đại ma và ma khí khác là khác nhau?

Lý Vân Tiêu tức giận nói:

- Ta còn tưởng rằng ngươi rất hiểu, khốn kiếp, bị ngươi hại chết! Đều thời điểm này thì chỉ cố nuốt vào mà thôi.

Nội tâm của hắn dâng lên cảm giác vô lực, đã bắt đầu kiên trì tới cùng. Chỉ cần linh đài thức hải không mất, vậy vấn đề không lớn. Hơn nữa ma khí mở rộng cũng dần dần ăn mòn kịch độc thủy nguyên tố trong người.

Hai tay của hắn thi triển Đại Diễn Thần Quyết, một khoa đẩu văn màu vàng hiện ra trong thức hải, tràn đầy lực lượng, tản mát hào quang điềm lành, chiếu rọi xuống làm linh đài vô cùng tường hòa.

Rất nhanh, cả mặt ngoài thân thể xuất hiện ma vân, Lý Vân Tiêu phát hiện cho dù hắn có vận khí ngăn cản cũng bị phá vỡ dễ dàng, hắc khí vẫn kéo dài tới cổ, sau đó đường vân che kín đôi má, lan tràn lên tới trán.

Thái Cổ Thiên Mục đột nhiên mở ra, linh quang trong mắt bắn ra ngoài, một quyền hoàng sắc quang mang tỏa ra, hình thành một vòng kim mang bao quanh thiên mục, thủ hộ linh đài ở mi tâm, ngăn cách ma khí ở bên ngoài.

Yêu Long vẻ mặt kinh hãi, nhìn qua bộ dáng toàn thân Lý Vân Tiêu, trừ mi tâm ra toàn là ma văn rậm rạp, hiển nhiên giống hình tượng đại ma, hắn kiềm chế kiếp sợ trong lòng, nói:

- Hình như thành công? Tiểu tử, không có sao chứ?

Liên tiếp hỏi vài lần, Lý Vân Tiêu không có lên tiếng, vẫn im lặng.

Đột nhiên Lý Vân Tiêu chậm rãi năng hai tay lên, dùng động tác cổ quái nặn cổ, hắc sắc ma khí chậm rãi ngưng tụ dưới thủ ấn của hắn, rõ ràng lăng không xuất hiện ấn phù màu đen.

Yêu Long cả kinh nói:

- Cái này, đây là thủ ấn gì? Ngươi, ngươi muốn làm gì?

Hắn hoảng sợ phát hiện, hai tay Lý Vân Tiêu niết thủ pháp lại ấn thẳng vào Thái Cổ Thiên Mục.

Yêu Long kinh hãi, nói:

- Ngươi làm cái gì vậy? Mau dừng tay!

Hắn vội vàng thoát thể mà ra, hóa thành Yêu Long hét to lên, nó đánh ấn ký trong tay Lý Vân Tiêu xơ xác.

Nhưng mà đã muộn, trên mặt Lý Vân Tiêu hiện ra nụ cười cổ quái, đột nhiên điểm ấn phù màu vàng vào Thái Cổ Thiên Mục.

Phù văn màu đen rơi xuống, một đạo kim quang bắn ra từ trong Thái Cổ Thiên Mục, giống như kim hoa nở rộ, hào quang thật mạnh bắn ra ngoài, ngăn cản chân khí màu đen.

- Ah!

Trong miệng Lý Vân Tiêu phát ra âm thanh khủng bố, khí tức màu đen nhanh chóng lui ra khỏi gương mặt, tiến xuống dưới cổ.

Yêu Long hoảng sợ kêu to lên, nhìn thấy bộ dáng hiện tại của Lý Vân Tiêu thì trong lòng sinh ra hối hận và rung động, quay chung quanh hắn một vòng, cả kinh nói:

- Ngươi làm sao thế? Nói gì đi chứ!

Lý Vân Tiêu giương mắt nhìn qua, nói:

- Hiện tại không có việc gì, vừa rồi nguy hiểm thật, ma khí bị phong bế thoát ra, may mắn ma đầu này ngu xuẩn, vậy mà vọng tưởng phá vỡ linh đài thức hải của ta, đáng đời nó!

Yêu Long kinh hãi, nói:

- Cái gì? Trong ma khí có thần thức của ma đầu?

Lý Vân Tiêu nói:

- Không biết, nhưng cảm giác hình như có linh trí. Hừ, trong Thái Cổ Thiên Mục của ta ẩn chứa hai đạo nguyên tố chi lực, chỉ là một chút ma khí cũng muốn phá vỡ, nằm mơ đi! Hiện tại nguyên tố chi lực đã bị giải trừ, không cần dùng tới ngươi nữa, tiếp tục bị Hoàng Triều Chung trấn áp đi.

Hắn giơ tay lên, điểm ra một ngón tay!

Cổ chung trên đỉnh đầu rơi xuống, trực tiếp biến mất trong thân thể, không ngừng tỏa ra phong vận cổ xưa, chung vận áp xuống, hoa văn màu đen không còn khuếch trương càn rỡ nữa, mà là không ngừng lui xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.