Ở Ký Túc Xá Coi Trai Đấu Kiếm Bị Bạn Cùng Phòng Phát Hiện

Chương 4




A - Long hít sâu một hơi, hắn lúc này đang ở Kinh Thành, nơi mà hoàng đế Hắc Kim Quốc / Dạ Ưng ngự trị trong hoàng thành, mà hôm nay A - Long đến đây, cũng không phải là đến gặp Dạ Ưng, hắn lúc này đang đứng trước cửa một biệt viện vô cùng cao quý, nơi này xây dựng vô cùng hoành tráng, ở giữa là cảnh cổng đại viện, cao khoảng hơn 10 mét, cửa đại viện tràn ngập khảm nạm lên đó vô số hoa văn màu vàng, của Kim Tệ đúc thành, trên đỉnh của cái cổng đó ghi bốn chữ!

“ Phượng Hoàng Gia Tộc ”

- Thấy bốn chữ này, trong tim hắn như bị người cầm dao gọt đi một mảnh, hắn lại nhìn cửa đại viện đóng chặt, hắn trong mắt me li đi bơi những ký ức hoài niệm, hắn trong mắt, nhìn vào góc khuất bên trái cửa Phượng Gia cách đây vài năm, liền có một đứa trẻ, toàn thân khắp người băng bó bởi vết thương, thân thể bẩn thỉu, từ người nó bốc ra mùi hôi thối, cũng vì nó không có điều kiện để tắm rửa, cũng vì những vết thương trên người nó không được chữa trị hẳn hoi, liền dẫn tới da thịt bị hoại tử!

- Hắn nhớ năm đó hình ảnh một đứa trẻ, hàng ngày trời nắng cũng như trời mưa, ngủ muộn hơn chó,giậy sớm hơn gà, giơ cánh tay gầy guộc tràn ngập vết thương kia, mong chờ người cha không hề biết tới sự tồn tại của hắn nắm vào, cho hắn một cái hơi ấm của tình thương, cũng mấy năm hôm nay hắn đã trở về lại nơi này, đây là ký ức đau thương nhất của hắn ở thế giới này!

“ Phu Quân.... Người không sao chứ ”

- Lúc này bên cạnh A - Long, là một nữ nhân xinh đẹp, thân hình yểu điệu, đeo mạng che mặt, nàng thấy hắn không ổn, liền nắm lấy bàn tay đang run rẩy kia của hắn mà dịu dàng nói ra, nghe thấy thế, A - Long hít sâu một hơi, quay qua nói với Long Nhu bên cạnh người hắn!

“ Nhện trắng... Nàng có bao giờ tự hỏi, xuất thân lai lịch của ta hay không ”

- Long Nhu dịu dàng lắc đầu nói!

“ Nếu chàng không muốn nói, ta cũng không hỏi, khi nào chàng muốn nói, thì sẽ nói cho ta biết thôi ”

A - Long nghe thấy vậy, miệng nở nụ cười đắng chát,hắn nơi đại phủ này nói!

“ Đây là nhà của ta ”

- Long Nhu kinh ngạc hỏi!

“ Đây là nhà của chàng ư.... Vậy Đông Phương Phu Nhân hôm bữa chàng cứu.... Không phải là nữ nhân kia ”

- Nói tới đây Long Nhu biết mình nói lỡ lời, nghe thấy vậy A - Long cũng chỉ cười khổ mà thôi, hắn biết Long Nhu biết hắn trong tâm có hình bóng của Nhược Lan, nữ nhân bội bạc ở trái đất kia của hắn, nàng cũng biết hắn khai chiến với Mộc Tây Gia là vì Đông Phương Lan Lan, hôm đó ha noi còn bị thương nặng,thậm chí biết hắn có Niết Bàn Tinh Huyết, nhưng mà nàng không hỏi,bởi vì nàng biết trong người hắn không chỉ có một loại tinh huyết, có thể nàng cho rằng, Đông Phương Lan Lan là nữ nhân đã bội bạc hắn kia, nên Long Nhu không nói, nhưng hắn biết nàng có khúc mắc trong lòng!

- Hắn chỉ đắng chát lấy ra từ túi áo,một bao thuốc, “ Lách cách.... Xèo ” vẫn thói quen cũ, lại một bao thuốc không đầu lọc, một cái zippo bình thường, khi hắn đốt cháy một điếu thuốc, đầu điếu thuốc bắt đầu bốc lên nhưng làn khói như sương ảo, hắn rít một hơi, bàn tay một bên vẫn nắm chặt không buông tay của Long Nhu, hắn không cần nhìn cũng biết Long Nhu đang ánh mắt mong ngóng mà nhìn hắn, hắn ánh mắt vô cùng buồn bã,đau đớn không tả xiết, miệng lưỡi đắng chát nói!

“ Đông Phương Lan Lan.....nữ nhân đó..... Là người đã sinh ra ta trên thế giới này ”

- Long Nhu trong đầu Oanh một tiếng, nàng không giám tin vào những gì mình đang nghe, Tiểu Nam Nhân của mình, lại là con trai của Hắc Kim đại tướng quân Phượng Kinh Lôi sao, thế mà nàng trước giờ tuy không nói, nhưng nàng lại ghen tuông với Đông Phương Lan Lan, nàng cho rằng A - Long để ý nhan sắc của nàng kia, hắn hận nàng kia, bởi vì nàng kia kết hôn với đại tướng Hắc Kim, nàng nghi ngờ là bởi vì, trong một lúc sơ hở, A - Long có nói tên nữ nhân A - Long hận nhất có một chữ Lan, với lại với tính nết như ông cụ non của A - Long, không hề thấy điểm nào là thiếu niên trẻ tuổi từ người A - Long cả, từ lần đầu tiên nàng gặp hắn, nhìn vào mắt hắn nàng đã thấy hắn không tầm thường!

- Nàng từ lâu, đã xem thân thể của A - Long tuy là một đứa trẻ chưa tới 10 năm đó, lại có thể có kiến thức của người mấy trăm năm tu luyện nghiên cứu chưa chắc đã làm ra....dù có học từ trong bụng mẹ, cũng không thể nào làm được, với lại nàng một thời là tiểu thư thế gia lớn, ngay lập tức liền cho rằng, A - Long là cái Vương Cấp cường giả, đoạt xá thân thể A - Long mà hình thành, nàng nghi ngờ cũng phải thôi, tại vì nàng nghe ra tên có chữ Lan, lại liên tưởng mỹ nữ một thời đệ nhất danh bảng Đông Phương Lan Lan!

- Lại mỗi lần nhắc đến nữ nhân này, A - Long lại làm ra hành động kỳ quặc, thậm chí là nổi khùng nổi đóa với nàng, mặc dù lúc đó nàng đang đóng giả nam nhân, mà ở bên cạnh hắn, nàng lại thấy thân thể A - Long bị người phế đi, lại thấy A - Long có kỹ năng chiến đấu phi phàm,lại thấy hắn không bao giờ tu luyện cả, mà dù có tu luyện cũng không có đột phá dù chỉ là một ít, điều này chỉ có thể là Vương Cấp cường giả đoạt xá người khác, tu vi trì trệ không cách nào tiến thêm, nàng nghi ngờ cũng đúng thôi, tại vì chồng hiện giờ của Đông Phương Lan Lan là Phượng Kinh Lôi!

- Với trí thông minh của nàng, nàng với kinh nghiệm của con cháu thế gia, nên nàng liền cho rằng A - Long là Vương Cấp cường giả vo danh,sau đó thành danh nữ nhân với Phượng Kinh Lôi sau đó bị người ta giết chết, may mắn hồn anh chạy thoát, trong lúc bí quá liền đoạt xá thân thể A - Long, nên nhiều lúc A - Long lại ngu ngốc thật thà, lúc thì lại như lão cáo già hồ ly tinh, như muốn nuốt người không nhả xương,mà A - Long lúc hành y cứu người, cũng lấy danh là Vô Danh thần y,thậm chí còn tinh thông toàn bộ cách vận chuyển Đấu Khí của Võ Giả,đây là điều không phải ai cũng biết, trừ khi đích thân thử nghiệm, mà lúc gặp lại A - Long, thân thể A - Long đã trưởng thành, nàng liền khẳng định điều nàng suy đoán là đúng!

- Bây giờ đích thân tiểu nam nhân của mình nói, mình là con trai, mà nữ nhân mà Long Nhu nàng vốn xem là tình địch nhất lại là mẹ của nam nhân của nàng, cũng chính là mẹ chồng của nàng, nàng lúc này sau lưng chảy không ít mồ hôi lạnh, nàng lúc nắm quyền lực, có không ít lần, có khi thấy nam nhân mình ngẩn ngơ khi đọc báo cáo về Đông Phương Lan Lan,nàng không ghen là nói dối, nhưng nàng vẫn nhẫn nhịn, tiếp tục là chuyện gần đây, nghe thuộc hạ báo rằng, tiêu nam nhân của nàng, liều mình đi cứu Đông Phương Lan Lan,mà đắc tội gia tộc lớn, hưng binh động chúng, mà không quản đường xa,bất chấp nguy cơ bị tiêu diệt mà đến giải cứu nữ nhân kia, nhưng mà một lời không có, liền bị nàng kia một dao đâm xuyên tâm của nam nhân của nàng!

- Nàng rõ hơn ai hết cường độ thân thể của A - Long cùng với tính cách sát phạt của A - Long, ngay cả nàng cũng không giám chắc, một khi nàng chĩa kiếm về phía A - Long, liền không bị hắn giết chết cũng rất khó nói, nhưng mà hôm đó, nàng âm thầm từ xa cùng Phong Thải Vận đứng xem, nàng thấy hắn không những không giết nàng kia, lại dịu dàng hết mức,ngay cả ở bên cạnh nàng cũng ít khi như thế, lại giúp nàng ta chữa thương, lại đem cho nàng ta Chân Long Lệnh bắt kỳ khi nào bóp nát, liền mở ra truyền tống trận, đem toàn quân xong ra truyền tống,mà giải cứu người bóp nát lệnh!

- Đã như thế mà đội quân đó là do nàng dẫn đầu kia chứ, phải liều mạng hy sinh tính mạng của thân tín, chỉ để tiểu tình nhân của nam nhân của mình, dù nàng có là nữ nhân rộng lượng như thế nào, nàng cũng không chịu được, có nữ nhân nào chịu được cảnh, nàng vất vả đi làm, nam nhân của nàng ở nhà không giúp, lại đem tiền của nàng cho nữ nhân khác, lúc đó nàng đã ghen,nàng lại ghen tuông đến mức muốn giết chết Đông Phương Lan Lan, khi mà nam nhân của nàng, lại đem đại đội tinh nhuệ nhất của Ám Vệ nhường cho Đông Phương Lan Lan để mà bảo vệ an toàn của nàng trở về nhà với chồng của nàng ta!

- Long Nhu lúc đó ghen, không những nàng, thậm chí là Mạc Lưu Tô, thậm chí Phong Thải Vận cũng rất muốn giết Đông Phương Lan Lan, thậm chí cực kì bất mãn nam nhân của nàng, là bên trọng bên khinh, vì tình nhân mà sẵn lòng vứt đi tất cả, công danh, sự nghiệp, thậm chí là cả tính mệnh chỉ để bảo vệ tình nhân,Mạc Lưu Tô lúc đó còn hận, chỉ muốn Thiên Mệnh Cảnh cường giả lúc đó đi theo bảo vệ Mạc Lưu Tô trên đường về, âm thầm giết chết Đông Phương Lan Lan, diệt đi một kẻ địch, nếu là nữ nhân bình thường thì các nàng có thể công bằng cạnh tranh, nhưng mà Đông Phương Lan Lan là nữ nhân không biết điều, nàng kia phải chết!

- Tuy các nàng rất ghen, lại cực kì hận Đông Phương Lan Lan làm khổ nam nhân trong tim các nàng, nhưng một tia lý trí cuối cùng, cũng khiến các nàng dừng lại đúng lúc, không phái người bất chấp tất cả giết chết Đông Phương Lan Lan kia, các nàng vẫn tin rằng nam nhân của các nàng, sẽ hồi tâm chuyển ý mà toàn tâm toàn ý hảo hảo yêu thương các nàng, về tư sắc, tài năng, mỹ mạo, các nàng không thua gì Đông Phương Lan Lan, lúc này Long Nhu nghe A - Long nói đến, Nữ nhân các nàng cho rằng tình địch kia lại là mẹ ruột của hắn, lại nghĩ đến hậu quả xấu nhất là hôm đó cho người diệt Đông Phương Lan Lan!

- Khuôn mặt Long Nhu tái nhợt,toàn thân toát hết mồ hôi lạnh, nàng không giám tưởng tượng nữa, nếu nam nhân các nàng mà biết, người mẹ đã sinh ra hắn, lại bị chính vợ của hắn giết chết, bởi vị ghen tuông tranh dành tình cảm, thì không biết sẽ có hậu quả gì, các nàng bị giết chết thì là tốt nhất, nhưng mà nếu hắn không giết các nàng thì sao... Người đời cho răng Hắc Ma là tên ma đầu khát máu, vô tình thích chém giết, uống máu người sống qua ngày!

- Nhưng khi tiếp xúc nhiều mới biết, hắn là kẻ ngoài lạnh trong ấm, vô cùng trọng tình trọng nghĩa, vì người thân sẵn sàng lao vào biển lửa không hề do dự chớp mắt lấy một cái,nếu như hắn không xuống tay giết chết các nàng, dù hắn không tự sát vì có tội với mẹ hắn, thì cũng thiêu đốt sinh mệnh để cứu sống nữ nhân kia,dù không cứu được, dù hắn có sống sau chuyện đó, các nàng cũng không cách nào cùng hắn nối lại tình cảm với hắn nữa, mà các nàng biết, hắn cũng sẽ không trách tộicác nàng, mà hắn chỉ cho rằng lỗi của hắn, hắn sẽ phải sống một đời ray rứt, ân hận thống khổ suốt một đời, nghĩ đến đây, toàn thân Long Nhu không rét tự run, cũng may hôm đó các nàng không mất đi lý trí, bằng không lúc này thật sự khiến mọi người không cách nào vãn hồi thế cục nữa rồi!

“ Phu Quân thiếp........!!! ”

- Long Nhu muốn nói gì đó, nàng muốn nói toàn bộ chuyện mà các nàng muốn làm với Đông Phương Lan Lan, tuy nàng đã dừng lại đúng lúc bằng không nàng trong lòng cảm thấy bứt rứt khó chịu, như biết Long Nhu muốn nói gì đó,hắn vội khoát tay ngăn lại!

“ Mọi chuyện các nàng muốn làm.... Ta đã biết.... Nàng không cần phải nói những điều này.... Ta không trách các nàng.... Nhưng không được phép có lần sau ”

- Long Nhu nghe thấy thế hai mắt long lanh ngấn lệ,thân hình mềm mại khẽ run, A - Long hắn hít sâu một hơi trong lòng rất muốn quay lại, lau nước mắt cho nữ nhân của mình, nhưng bản năng cùng lý trí mách bảo hắn không nên làm như thế, làm như thế các nàng sẽ cho rằng hắn nhu nhược, hắn không có như thế, hắn đối với người nhà có thể mềm lòng, đối với nữ nhân của hắn, hắn không muốn một cái bình hoa di động, hắn cũng không ngăn cản vợ mình có tâm cơ,cùng thủ đoạn, thậm chí là ham mê quyền lực, hắn thậm chí còn khuyến khích các nàng làm như thế!

- Hắn không cần nữ nhân vô dụng bên mình, nữ nhân tâm cơ,nhưng trước mặt hắn, thì phải thu cái đuôi của mình lại, ngoan ngoãn sử dụng bộ mặt thật mà nói chuyện với hắn, bằng không nữ nhân bên cạnh hắn cứ giả tạo lấy lòng hắn, nữ nhân như thế không cần giữ lại bên người làm cái gì, không tiện tay bóp chết đi, thì để đó sinh hoạ,các nàng ghen tuông, các nàng sợ hắn bị Nữ nhân khác bán đi, sợ hắn bị nữ nhân kia hãm hại, nên các nàng mới ra quyết định như thế, hắn hoàn toàn thông cảm cho các nàng, nhưng mà các nàng điều tra chưa kỹ,liền cho răng mẹ của hắn, là nhân tình của hắn, điều này Lý Lão còn biết,lấy gì nữ nhân của hắn lại không tìm ra!

- Cũng may Long Nhu sợ hắn bị tổn thương nên mới dừng lại đúng lúc,bằng không hắn sẽ ngăn cản ngay lập tức, hắn tuyệt đối không để ai làm hại mẹ hắn ở thế giới này, huống hồ gì các nàng lại là nữ nhân của hắn kia chứ, hắn cũng biết người đưa ra đề xuất này là Mạc Lưu Tô, nàng kia từ bé mẹ đã không còn, cũng bởi vì những ám toán âm mưu thủ đoạn trong gia đình hoàng tộc, mà lúc đó cha nàng lại chỉ là ngũ vương gia thôi đó mà đã như thế, nàng giữ được chức Quận Chúa 5 Quận to lớn, nàng là nữ nhân thiện lương, không có thủ đoạn, lại có mỹ mạo không kém như thế, mà có thể sống tới bây giờ, mà không bị người ăn xương cũng không còn!

- Nếu có ai nói nàng thuần khiết không có thủ đoạn sát phạt tàn nhẫn là một tiểu quận chúa ngây thơ, hắn là người đầu tiên không tin, tuy hắn không muốn làm to chuyện này, cũng không muốn lớn tiếng trách mắng, nhưng các nàng là vợ của hắn, hắn không nặng lời hay tức giận hắn không nói cũng không phải là hắn không biết, nhưng mà gõ các nàng vài cái để cho các nàng rút kinh nghiệm, hắn là nam nhân của các nàng hắn buộc phải làm, bằng không sau này, hắn có nhiều nữ nhân!

- Thậm chí sau này có nhiều con cái, các nàng vì tâm cơ của mình, liền dùng thủ đoạn ám toán nhau, vì muốn con mình có lợi, các nàng để con của các nàng và hắn xem nhau là kẻ thù, hắn mà ngu ngơ, tưởng hắn có vườn hoa xinh đẹp, nhưng bên dưới là hậu viện nổi lửa, hắn điều này không muốn chút nào, dù các nàng ai thắng ai thua,người hại nhất cũng là hắn, là nữ nhân của hắn, không phải minh tranh ám đấu, mà là phải cùng hắn chống đỡ cái gia đình, quát tháo một phương trời, khiến người nghe thấy tên cũng phải sợ, thứ đó được tạo ra, không phải từ mấy thủ đoạn vặt vãnh có thể làm được!

“ Két.....két.....két....”

Lúc này cửa đại viện được A - Long vung tay một cái liền mở ra, hắn về nhà hắn cũng không phải kẻ trộm, hắn không muốn đi cửa sau,hắn phải đường đường chính chính mà tiến vào, lúc này hắn mở rộng Thiên Nhãn, hắn hôm nay đến đây sớm như vậy là vì tình báo của Long Nhu,không phải là để giết mấy tên sâu độc ăn mòn sinh cơ gia tộc này,bởi vì trong mắt hắn, hầu hết người ở Phượng Gia đều là kẻ đã chết, hắn lạnh lùng mở thiên nhãn nhìn về phía xa xa, ở nơi đó là một gốc cây cổ thụ trong hậu viện Phượng Gia,hắn biết nơi này, nơi này hẳn đã cùng với một cô gái hẹn ước từ rất lâu!

- Nhưng hôm nay, cũng cô gái đó, ở nơi đó, cũng nơi năm đó hai đứa trẻ, một đứa thương tích đầy mình,cùng một cô thiếu nữ, tay ôm trường kiếm, khuôn mặt lạnh lùng như băng, hai người nguắc tay hẹn ước!

“ Tiểu Long....ta đi Dược Cốc học tập, ta muốn làm một cái luyện dược sư, phát huy tốt nhất những gì ngươi dạy ta....ta tin ngươi không phải là vật trong ao, ta đọc trong sách cổ có một câu nói, Kim lân vốn dĩ không phải vật trong ao, nhất ngộ phong vân liền hóa rồng..... Ta tin Phượng Gia không thể ngăn cản được bước chân của ngươi ”

- Bên trong sân chính xác hơn là ở ngay dưới gốc cổ thụ đó từng đoạn ký ức ùa về, nữ nhân đó đi được nửa đường đến Dược Cốc, đang lúc đêm tối không quản đường xa, quen thuộc địa hình, âm thầm mang hắn chạy trốn khỏi Phượng Gia năm nào, bây giờ dưới gốc đại thụ đó, nữ nhân đó vẫn ở đây, nhưng mà toàn thân nàng bị trói, treo lên cao, ở xung quanh nàng,có hơn chục cường giả đứng đó,tay cầm pháp khí hình roi, liên tục thay phiên nhau đánh về phía nữ nhân kia, mà nữ nhân kia không phải Phượng Vũ thì là ai?

- Lúc này hắn trong lòng cực kì hối hận mình đã quá vội vàng, giết chết Phượng Kinh Thiên, thiên tài luyện dược của Phượng Gia, lại nghe tin mẹ hắn Đông Phương Lan Lan bị Mộc Tây Gia Tộc ám toán muốn bắt đi, hắn lúc đó mất hết lý trí,liền nổi điên bất chấp hậu quả, cũng như sắp xếp ổn thỏa một số chuyện, sau đó lại ở trong bất tử thụ nhờ Mộc Đồng chữa thương, ngay sau khi tỉnh lại, lại đem quân đánh nhau với Phong Tuyết Ngân Thành, mà hắn lại quên mất một người nữ nhân, vẫn một mực âm thầm ở bên cạnh hắn mà dịu dàng không một lời oán trách trả giá vì hắn!

- Lại không để ý, lại khi cứu được Đông Phương Lan Lan, vì hắn quá gấp chữa thương, chỉ biết ra lệnh cho Ám Vệ, đem mẹ hắn về với Phượng Vũ, để Phượng Vũ đem hắn về Phượng Gia, bởi vì hắn tin tưởng Thanh Lão Quỷ thực lực Thiên Mệnh bị ma uy của hắn hù doạ,có cho Thanh Lão Quỷ trăm ngàn cái lá gan, liền không giám phản bội hắn, hắn biết lão già này là người khôn khéo,hắn sẽ biết Đông Phương Lan Lan được Phượng Vũ đưa về nhà, liền có ý gì, hắn trừ khi chán sống, bằng không cũng không ngu đến mức không biết, A - Long hắn muốn Thanh Lão Quỷ bảo vệ hai người Phượng Vũ cùng Đông Phương Lan Lan kia!

- Hắn cũng không muốn nói thân phận của mình với Phượng Gia, hắn từ lâu đã xem nhẹ sống chết, cũng khi nghe Long Nhu báo cáo, Phượng Vũ gặp rắc rối ở Phượng Gia, không phải Thanh Lão Quỷ mang một thân trọng thương, chạy đến Hắc Phong Trấn mà báo, thì A - Long hắn quả thật không biết, tuy Thanh Lão Quỷ là Thiên Mệnh Cảnh, nhưng mà là tán tu cũng một phần do tông môn bị gia tộc bị hủy diệt, Công Pháp thất lạc, tạp nham không thể tạp nham, chắp vá không thể thảm hại hơn được nữa, cũng là ứng trước tiền lương của Dược Cốc, nên mới tân tấn đột phá, cảnh giới chưa ổn định,lại chiến đấu với người của Phượng Gia!

- Nghe Long Nhu nói, Thanh Lão Quỷ kể lại rằng, Phượng Gia sau một tuần, lúc nghe thấy Phượng Kinh Thiên thiên tài trăm năm của Phượng Gia bị A - Long không nể mặt mũi giết chết, liền nổi khùng nhảy dựng lên từ Phượng Gia tổ địa liền muốn xông ra ngoài, muốn đến Hắc Phong Trấn giết chóc một phen, báo thù cho con cháu tộc nhân, cũng không thèm để ý tới ma uy của A - Long từng chém giết Thiên Mệnh Cảnh trước đây, nhưng đi được nửa đường, lại nghe Ma Danh của A - Long, có thực lực giết chết Niết Bàn Cảnh, vì bọn chúng cao cao tại thượng, sung sướng an nhàn đã quen, lúc đầu nghe con cháu thiên tài bị giết lòng không cam,muốn đi báo thù đòi mặt mũi!

- Nhưng khi nghe thấy hung danh của Hắc Ma, ngay cả Dược Cốc hắn cũng giám diệt, cũng là chỗ dựa vững chắc nhất của Phượng Gia, cuối cùng bọn họ đi đến hùng hổ,lúc về nhà chạy trốn như chó nhà có tang, bọn họ chỉ là loại sợ mạnh, lấn yếu, ba người vây công đánh Thanh Lão Quỷ chạy trốn, liền cho rằng thiên hạ vô địch, nhưng khi biết thuộc hạ của Hắc Ma, Thiên Mệnh cảnh cường giả tính theo số hàng ngàn, bọn họ một câu ngoan thoại cũng không giám phóng, cũng phải cụp đuôi lại, nhưng mà bọn họ lại không cam lòng, thế là thù mới hận cũ,lại đổ lên đầu Phượng Vũ, từ Phượng Vũ bị giam lỏng trong nhà, bây giờ liền bị phế đi tu vi, đem đi tra tấn tới chết, lấy danh nghĩa giết chết vị hôn thê!

- Nhưng mà bọn chúng nào biết, bon chúng e sợ cái gì, liền đến cái đó, bọn chúng sợ Hắc Ma, nhưng nào biết một hành động nhỏ giết chết tộc nhân của bọn hắn, đích thân mời Hắc Ma đến đây tính sổ,đòi thù mới hận cũ,cũng có thể thấy cao tầng Phượng Gia thối nát đến nhường nào, không làm gì được người ta, đem người không liên quan ra trút giận, mà chuyện lần này liên quan trực tiếp đến Lý Gia, Vương Gia của Lý Lão, Vương Lâm, thì một cái rắm cũng không giám phóng lấy một cái, nếu bọn chúng mà khôn ngoan, khi nghe tin Hắc Ma giết chết Phượng Kinh Thiên, đem từ trên xuống dưới Dược Cốc giết sạch,cũng như tiêu diệt Phong Tuyết Ngân Thành!

- Liền phải đem lễ vật đến trước mặt Hắc Ma mà nhận tội, mà bon chúng biết chỉ duy nhất Phượng Vũ của Dược Cốc là người duy nhất được A - Long tha mạng không giết, bọn chúng không biết quý trọng,dù là thằng ngu cũng biết hai người có vấn đề, không có vấn đề cũng là có quan hệ bằng không hung tinh như Hắc Ma sẽ vì Phượng Vũ có chút tư sắc mà không giết sao,nếu là kẻ khác được điều kiện thuận lợi như Phượng Gia, còn không nhanh chóng ăn mừng, thắp nhang đa tạ tổ tiên 18 đời, chỉ hận họ không có truyền tống trận, không nhanh chóng cho bà mối tới đề thân với Hắc Ma, thế mà Phượng Gia lại ngu si đến mức, đem Phượng Vũ làm vật đổ tội trút giận, thử hỏi xem A - Long hay bất kỳ nam nhân nào, khi biết nữ nhân trong lòng mình, bị người khi dễ,không đến gia tộc đó kiếm chuyện, liền là chuyện lạ!

- Lúc này A - Long hai mắt híp lại, trên người hắn tỏ ra hàn ý vô cùng đáng sợ, như muốn đồng bằng toàn bộ trang viện này vậy, thấy A - Long như thế, người bên cạnh không khỏi rùng mình không thôi, lúc này A - Long miệng không nói, nhưng trong lòng lại nổi lên một ngọn lửa giận, đặc biệt là lúc thấy đám người này đang cầm roi quất đến thân thể bị vết thương chằng chịt Phượng Vũ,dung mạo hoàn toàn bị hủy, không chỗ da thịt nào còn nguyên vẹn cả, tóc tai Phượng Vũ bù xù, đầu rũ xuống, trên người nàng máu me đầy mình, rõ ràng là vết roi, quần áo bị đánh đến nỗi dường như chỉ còn mảnh vải che thân, mỗi một roi đánh xuống, liền muốn đem toàn bộ da thịt của Phượng Vũ đánh nát

- Thấy một màn này A - Long trong lòng trầm xuống, như vực sau vô hạn,lửa giận trong lòng của A - Long đã muốn đốt cháy toàn thiên hạ, tay cầm Côn Ngô Kiếm, một kiếm chém ra, trước sự không biết gì của đám người dùng hình, kiếm quang nhanh hơn tốc độ ánh sáng!

“ Phốc Phốc Phốc Phốc”

- Hơn chục tên hán tử cầm roi quất Phượng Vũ liền bị Côn Ngô Kiếm, kiếm Quang chợt loé chém ra vô số đạo anh kiếm, chém trực tiếp đến đám người, khiến thân thể họ, trở thành sương máu,ngay cả cặn bã cũng không còn huống hồ gì là kêu lấy một tiếng, phục một tiếng dây trói của Phượng Vũ bị kiếm quang vô cùng tinh xảo chém đứt lìa,Phượng Vũ bị trói treo trên cây rơi xuống đất, một đôi cánh tay chắc khỏe ôm lấy nàng, Phượng Vũ hai mắt nhắm chặt thì thào, tuy giọng nói nàng yếu ớt, nhưng mà vô cùng kiến nghị!

“ Các ngươi có khả năng liền giết ta đi.....dám động vào thân thể sự trong sạch của ta, ta lập tức tự tuyệt...dù ta có chết các ngươi cũng đừng hòng biết được bí mật của ta ”

- Nghe thấy thế A - Long hai tay phát run,liên tục truyền Linh Lực vào trong thân thể Phượng Vũ, hàn khí cùng sát ý của A - Long quần quận, lửa giận trong lòng của A - Long không cách nào có thể miêu tả, hắn nở nụ cười đầy chết chóc rạng rỡ như ánh nắng mai,Long Nhu một bên thấy nụ cười này trong lòng không khỏi rét run, A - Long mỉm cười nhìn về một nơi xa xa, có một đám người đang đến, hắn cười lạnh trong lòng!

“ Các ngươi đã muốn chết..... Để ta đưa các ngươi một đoạn ”

Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.