Nương Tử, Vi Phu Muốn Ăn Thịt

Chương 2: Mơ về người ấy




Linh trận thiên cấp.

Ánh mắt Mục Trần trở nên nóng bỏng, loại linh trận này, là lần đầu tiên hắn nhìn thấy, không kịp đợi, bàn tay nắm lại, quyển trục Lục Đạo rơi vào lòng bàn tay của hắn.

Linh lực tràn ra, trực tiếp tiền vào bên trong quyển trục, đại lượng tin tức dũng mãnh tràn vào đầu hắn.

Địa phẩm Cao cấp Linh Trận, Thanh Liên Linh Kiếm Trận.

Địa phẩm Cao cấp Linh Trận, Thiên La trận.

Địa phẩm Cao cấp Linh Trận, Bất Diệt Kim Chung trận.

Đầu tiên trong đầu Mục Trần, chính là ba cuốn Địa phẩm Cao cấp Linh Trận, loại linh trận đẳng cấp này, coi như là lục phẩm Chí Tôn cũng vô cùng kiêng kị.

Mà ba đạo linh trận này, vừa có linh trận công kích, vừa có khốn trận, vừa có linh trận phòng ngự, đều có uy lực ko tầm thường, hiển nhiên Mạn Đà La khi thu thập cũng có chút dụng tâm.

Bất quá ba đạo linh trận này cũng ko phải thứ làm Mục Trận động tâm nhất, tâm thần khẽ động, trong đầu hắn liền có kim quang tỏa ra, bên trong hào quang, có thêm văn tự hiển lộ.

“Thiên phẩm hạ cấp Linh trận, Thiên Sơn Thần Ấn.”

“Thiên phẩm hạ cấp Linh trận, Tru Tiên Trận.”

Mục Trần nhắm mắt lại cảm nhận tin tức trong đầu, đến khi mở ra, trong mắt ko thể che dấu sự vui mừng. Hắn nắm chặt quyển trục trong tay, lẩm bẩm nói: “Thiên phẩm Linh trận...”

Tuy nói nhận dc chỉ là linh trận hạ cấp, nhưng bố trí ra, coi như Thất phẩm Chí Tôn, cũng có thể đánh hắn trọng thương.

“Ta vồn muốn thu thập cho ngươi một ít cao cấp trận đồ, nhưng thời gian quá gấp gáp... Trận đồ bực này, đều nằm trong tay linh trận sư, mà Linh trận sư lại đem trận đồ xem như sinh mệnh, nên ko thể giao dịch đơn giản đc.: Mạn Đà La nói.

“Vậy là đủ rồi.”

Mục Trần gật gật đầu, dùng thực lực hắn hôm nay, dù muốn bố trí Thiên cấp hạ phẩm linh trận cũng có chút miễn cưỡng. Muốn thực sự đem linh trận bực này bố trí ra, hắn còn cần quan sát thể ngộ rất nhiều.

Cho nên nói coi như Mạn Đà La vì hắn tìm tới Thiên cấp Trung phẩm hoặc Thượng phẩm Linh trận đồ, Mục Trần hắn đều khó có khả năng bố trí ra.

“Trong hai cuốn Thiên cấp linh trận, cuốn cuối cùng, càng cường đại, giá trị của nó nhiều gấp đôi cuốn Thiên cấp linh trận khác.” Mạn Đà La nhìn thoáng qua quyển trục trong tay Mục Trần, nói.

Mục Trần trong mắt lóe sáng, biết Mạn Đà La nói chính là cuốn Tru Tiên Trận trận đồm, hắn xem lại tin tức trong đầu, hai mắt tỏa sáng.

“Linh trận này chỉ là tàn trận...: Mục Trần chậm rãi nói, nhưng ánh sáng trong mắt không hề giảm đi.

“Đây là viễn cổ linh trận, tổng cộng có ba cuốn, đây là phầm thượng. Nếu tìm đủ ba cuốn, chỉ sợ dù là Thượng vị Địa Chí Tôn, cũng có thể diệt sát.”

Tam Hoàng bên cạnh nghe đc, trên mặt lập tức hiện lên vẻ chấn động. Có thể diệt sát Thượng vị Địa Chí Tôn, chẳng lẽ nói chính là Tông sư linh trận trong truyền thuyết hay sao?

“Bất quá... cái Tru Tiên Trận này xem như là yếu nhất trong ba cuốn, cho nên mới đc truyền lưu, về hai cuốn khác, lại cực hiếm thấy. Muốn góp đủ khả năng ko cao.”

Mục Trần lắc đầu, thoáng có chút tiếc nối.

Ba cuốn Tru Tiên Trận này nếu như có thể tề tựu, chỉ sợ giá trị ko kém hơn Thánh Vật Tinh Không Trấn Ma Tháp. Dù sao đối với linh trận Tông sư, loại linh trận cấp bậc này mới là đáng giá nhất.

“Nhưng cuốn Tru Tiên Trận này dù là phần yếu nhất, nhưng vẫn lợi hại hơn Thiên cấp hạ phẩm linh trận tầm thường. Giá trị ngang với cao cấp Linh trận đồ, ngược lại là đáng giá.” Mục Trần cười cười, xem ra hắn phải hảo hảo nghiên cứu cái gọi là Tru Tiên Trận này. Có nó trong tay, tất nhiên sẽ là một đại sát khí ko tệ. Nếu như đi Thần Thú chi nguyên, càng nhiều hơn một it đảm bảo.

Mà lần đột phá này, cũng là Mục Trần tự tin ko ít. Hắn hôm nay, dù ko dùng ling trận, muốn thắng Liễu Thanh ko phải là việc khó.

“Kỳ hạn hai tháng, còn lại nửa tháng, ngươi lại nghỉ ngơi mười ngày, đến lúc đó, chúng ta liền tiến về Cửu U Tước tộc!” Mạn Đà La nhìn về phìa Mục Trần, nói.

“Tốt.”

Mục Trần gật đầu, hắn vừa mới đột phá, đích thực cần thời gian thích ứng với linh lực tăng vọi trong cơ thể. Đồng thời hắn cũng muốn trong thời gian này, đem linh trận trong tay đều thể ngộ một phen, chính thức đem chúng bố trí ra.

Đã có mục tiêu, ko trì hoãn, Mục Trần thân hình khẽ động, trực tiếp hóa thành lưu quang lướt về phía Cửu U Cung (khẽ động kiểu j mà hóa thành tia sáng đc =.=”), tiến sâu vào địa phương u tĩnh nhất...

Trong nửa tháng này, Mục Trần chửa tường bước ra khỏi Cửu u Cung, thời gian của hắn, đều dùng để thích ứng Linh lực trong cơ thể với thể ngộ Linh trận.

Trong quá trình thể ngộ linh trận, Mục Trần cũng dần thăm dò đc cách bố trí, bất quá trong thời gian đầu, hắn gặp phải ko ít thất bại, mỗi lần như vậy, sâu trong Cửu U Cung đều bộc phát ra Linh lực cuồng bạo, làm cho ko it cường giả trong Cửu U Cung kinh hãi lạnh mình. Bọn họ phát hiện, chỗ Linh lực bạo tạc kia, dù là Lục phẩm Chi Tôn đều ko có cách nào thừa nhận.

Quá trình này, kéo dài tới mười ngày, mới bắt đầu giảm bớt. Thẳng tới hai ngày cuối mới dừng hẳn. Ở sâu trong Cửu U Cung, Linh lực bạo phát phóng lên cao, phô thiên cái địa, giông như một đầu hung thú đang hinh thành...

Biến hóa này, dẫn tới cường giả trong Cửu U Cung sợ hãi, ko ít người hướng tới chỗ sâu nhất trong Cửu U Cung đề phòng. Bất quá khi họ đang lo lắng, khí tức đáng sợ kia tựa hộ cũng ko có đi ra, ngược lại bắt đầu trở nên yên lặng rút đi.

Tình huống này làm cho nhiều cường giả cảm thấy mờ mịt, chỉ có thể đổ cho Mục Trần lại thất bại, rồi than thở tiếc hận rời đi...

Trong khi những người khác đang tiếc hận, ở chỗ sâu nhất trong Cửu U Cung, Mục Trần chắp tay đứng. Hắn nhìn vào Linh lực chấn động đang dần tiêu tán trong không trung, ánh mắt có chút lóe lên, bộ dạng như đang cười, ko giống như thất bại, lại như có chút hiểu ra.

“Thiên cấp linh trận...” Mục Trần cúi đầu nhìn hai tay, khẽ cười một tiếng.

Sau thời gian nửa tháng thể ngộ, dù thất bại nhiều lần, nhưng cũng giúp Mục Trần thể nghiệm đc uy lực của Thiên cấp Linh trận. Uy lực bực này, hoàn toàn chính xác hơn xa Địa cấp Linh trận.

Không uổng hắn trong nhiều lần thất bại tìm ra thành công.

Trong lòng cảm thán, ngoài đình viện đột nhiên vang lên tiếng bước chân rất nhỏ, hắn cười cười, ko đợi các nàng lên tiêng, nói: “Vào đi.”

Hai thân hình sexy tiến vào, chính là tỷ muội Đường Băng cùng Đường Nhu. Đường Băng trong hai năm qua tận chức tận trách làm đại quản gia Cửu U Cung, địa vị chỉ dưới Mục Trần cùng Cửu U, nàng lúc này đã có một ít khí chất của thượng vị giả.

Mà Đường Nhu thì trc sau như một ôn nhu thẹn thùng. Mặc dù cùng Mục Trần vô cùng wen thuộc, nhưng thấy ánh mắt mỉm cười của hắn, khuôn mặt vẫn như cũ có chút hồng lên.

“Ngươi những ngày này có ý đem Cửu U Cung chúng ta hủy đi phải ko...” Đường Băng đi tới, trắng mắt liếc Mục Trần, nói.

Đối với Đường Băng ngày thường làm việc đặc biệt chăm chú, trong Cửu U Cung mọi việc đâu ra đấy, Mục Trần chỉ có thể cười khan một tiếng. Tuy nói hắn hôm nay trong Đại La Thiên Vực địa vị cực cao, nhưng đối với tỷ muội Đường Băng thật tình coi như bằng hữu, tự nhiên ko có khả năng áp bách với họ.

“Vực Chủ để chúng ta đến thông tri cho ngươi, chuẩn bị ngày mai khởi hành đến Cửu U Tước tộc.” Đường Bằng làm việc vẫn gọn gàng linh hoạt, gặp mặt liền đem chính sự nói ra.

Mục Trần nghe vậy, sắc mặt hởi đổi, nhẹ nhàng gật đầu.

Đường Băng khẽ cắn cắn cặp môi đỏ mọng, trên khuân mặt xinh đẹp, sự lãnh ngạo bắt đầu tán đi. Nàng nhìn chằm chằm vào Mục Trần, thấp giọng nói: “ Cửu U tỷ còn có thể trở vệ sao?”

Cửu U cung là một tay Cửu U tạo ra, mà các nàng là do Cửu u dẫn về, các náng xem đây là nhà của mình, nhưng các nàng cũng biết, nếu Cửu U thực sự rời đi. Mục Trần như trc vẫn có thể chống đỡ Cửu U Cung ko ngã, nhưng cảm giác vẫn thiếu một cái gì đó...

Mục Trần nhìn Đườn Băng có chút sa sút, Đường Nhu đã hai mắt đỏ hồng, hắn có chút trầm mặc. Cửu U ly khai, đối với các nàng mà nói, cũng là một loại đả kích thật lớn, bất quá ngày thường các nàng vẫn kiên cường ko để lộ ra mà thôi. Nhưng khi Mục Trần phải ly khai, vẫn có chút ko nén đc để lộ ra.

Mục Trần nhìn đôi tỷ muội xinh đẹp trc mặt, vươn tay ra vỗ nhẹ lên vai các nàng, khuân mặt tuấn dật, nụ cười ôn hòa, nói: “Yên tâm đi, ta sẽ đem Cửu U trở về.”

Hai người nhìn thấy trên mặt Mục Trần bộ dáng tươi cười lộ ra vẻ ôn hòa, nhưng vẫn cảm giác đc trong lời nói ẩn chứa một tia kiên định.

Hai tỷ muội đều nhoẻn miệng cười, dùng sức nhẹ gật đầu.

“Đúng rồi, ngươi đem theo cái này...”

Đường Băng đột nhiên lấy chiếc vòng trên cổ tay xuống đưa cho Mục Trận, nói: “Trong này có 150 vạn Chí Tôn Linh Dịch, là ta tận lực thu thập trong khoảng thời gian này, có lẽ sẽ cho ngươi một ít trợ giúp... “

Mục Trần nhìn Càn Khôn Trạc, có chút kinh ngạc. Hắn rất rõ, Đường Băng là một đại quản gia tận tâm và kỹ tính, Chí Tôn Linh Dịch của Cửu U Cung đều trong tay nàng, giúp cho Cửu U Cung đang dần trở thành thế lực khổng lồ có thể thuận lợi phát triển xuống.

Trong dĩ vãng, Mục Trần hắn muốn từ chỗ nàng lấy đc một ít, chính là vô cùng khó khăn, cho nên lúc này nhìn thấy nữ hài xưa nay keo kiệt vậy mà cho hắn số linh dịch lớn như vậy, kho chánh khỏi cảm thấy kinh ngạc.

“Nếu như Cửu u Cung ko còn ngươi cùng Cửu U tỷ, số Chí Tôn Linh Dịch dữ lại còn có ý nghĩa j``?”

Đường Băng như đọc đc suy nghĩ của Mục Trần, mấp máy môi nói, chợt nàng trừng mắt liêc Mục Trần: “Đừng cho là ta ko biết ngươi thầm mắng ta là quỷ hẹp hòi.”

Mục Trần mỉm cười, cũng ko cự tuyệt(ngu gì ko lấy:v), số Linh Dịch này chắc chắn có chỗ cần dùng. Thu hồi Càn Khôn Trạc, hắn lần nữa nói: “Ta sẽ dẫn nàng trở lại, nhất định!”

“Chúng ta tin ngươi...Còn có... Ngươi cũng phải cẩn thận.” Lần này lại là Đường Nhu nói. Khuân mặt thẹn thùng, nàng nhìn chằm chằm Mục Trần, trong đôi mắt đẹp tràn đầy tín nhiệm.

Mục Trần hít sâu một hoi, hắn chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về hướng Cửu U ly khai lúc trc, bàn tay nắm lại.

Cửu U, xem ra ko thể nghe lời ngươi rồi, Cửu U Tước tộc, ta phải tới rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.