Nương Tử, Hậu Cung Mãn

Chương 14: Duẫn Nhi mà anh biết




Biện Thái tỉnh lại thấy mình đang ở một nơi lạ lẫm, hắn vừa động một cái, cả người liền truyền đến cảm giác đau nhức không ngừng.

Hắn nhớ rõ ngày hôm qua ở trên xe cùng Biện Hỏa làm một hồi lâu, sau đó xe chạy về Biện Để, đại ca đem đôi song sinh đuổi xuống xe rồi mới theo hướng biệt thự không xa đi tới.

Nguyên bản nghĩ Biện Hỏa là muốn tiếp tục làm, dù sao lửa nóng dục vọng của y chôn trong cơ thể hắn vẫn còn tràn ngập sức chiến đấu, Biện Hỏa chính là người có lực kéo dài nhất trong huynh đệ Biện gia a, nhẫn nại hết sức phi thường, nhưng là lái xe đem xe chạy vào ga ra xong rồi thì liền xuống xe đi mất, Biện Hỏa cũng không có ý muốn xuống xe, ngược lại chính là không chút kiêng nể gì đặt hắn xuống ghế, làm thêm một trận mưa rền gió giữ tấn công điên cuồng.

Ai gọi hắn không ngừng.

“Bảo bối… ta nhịn không được….” Biện Hỏa nói những lời này, tựa như ác lang muốn đem hắn ăn từ đầu đến chân ăn một lần lại thêm một lần.

Ở lần thứ ba, Biện Thái đụng vào cửa xe, thừa dịp Biện Hỏa bắn tinh liền giãy dụa một cái mở cửa xe, đi a đi ra khỏi xe.

Hậu huyệt bị thao mất đi lửa nóng của nam nhân, bạch trọc ấm áp thuận thế chảy xuống đọng trên đường.

“Ngươi muốn đi đâu?” Biện Hỏa cũng đi theo xuống.

Biện Thái ngẩng đầu, vừa vặn thấy chỗ quần đang mở của đại ca, kia dục vọng mới vừa phát tiết xong ấy vậy mà vẫn hiên ngang như cũ.

Này còn muốn cho người ta sống với không vậy a! Đại ca một năm qua không có phát tiết lần nào sao?

“Để cho ta nghỉ ngơi một chút…”

Biện Hỏa lắc đầu, “Ngươi nói ta muốn tùy tiện làm thế nào cũng được.” Y trong nháy mắt liền bắt lấy hắn hôn tới, đã muốn nhẫn nại đủ rồi!

“Kia cũng không cần làm ở đây, chúng ta vào phòng đi…” Đại ca khi nào trở thành sắc quỷ rồi.

Biện Hỏa đem Biện Thái kéo đến, cười cười nhìn khuôn mặt đang dịch dung kia.

“Ngươi thật sự càng nhìn càng chán ghét….” Y hai tay bóp cổ Biện Thái nhấc lên tới ngang bằng y.

Biện Thái hạ thân trần trùi, trên đôi chân thon dài của hắn, chất lỏng ái muội theo từ chỗ ẩn mật chảy dọc đi xuống.

“Đại ca…. Bớt giận ~…. Khụ…. Khụ….” Ngu ngốc cũng biết hiện tại Biện Hỏa đang trong tình trạng điên cuồng.

Biện gia tam huynh đệ cái gì cũng đều hảo, cái duy nhất chính là lý trí nhiều khi y hệt Phong Tử, “Ta không thở được….” Đại ca buông tay a!

“Ngươi căn bản một chút cũng không yêu chúng ta, ngươi luôn muốn đem chúng ta đẩy ra, muốn rời đi chúng ta, có phải hay không chúng ta làm cho ngươi chán ghét đến như vậy.” Ánh mắt y tràn ngập thương tâm.

Y đem Biện Thái vứt trên mặt đất, ngồi xuống sô pha ở một bên, lầm bầm lầu bầu..

“Đại ca…. Ngươi đừng sinh khí….. Ta sao có thể không thương các ngươi…. Nếu không thương, ta như thế nào trở lại Biện gia a~?…” Đồng chí Biện Thái thiện lương của chúng ta tiến tới giữ chân Biện Hỏa, dùng ngữ khí nũng nịu nó, kéo kéo quần của y, “Ngươi phải tin tưởng ta, ta cũng vì bị người ta uy hiếp mới có thể mất tích như vậy. Cái tên Thành lão nhân kia uy hiếp ta nếu ta không làm liền độc chết các ngươi, các ngươi đều là người nhà của ta, ta sao nhẫn tâm để cho các ngươi bị như vậy chứ!” Hắn tiến lên trên sô pha, thâm tình nói với Biện Hỏa.

Biện Hỏa nhìn Biện Thái, “Nếu ta không phát hiện, ngươi không phải cả đời này sẽ dùng khuôn mặt này lừa gạt chúng ta?”

“Sao có thể như thế a? Ngươi xem ta vào Biện gia trăm phương nghìn kế dụ hoặc các ngươi, là ngươi cho ta mũi dính đầy tro đó chớ, không phải chỉ thay đổi mặt thôi sao, ta còn là ta a! Đừng tức giận nữa a! Đại ca~” Rõ ràng là bọn họ không nhận ra hắn, còn bảo hắn là không có lương tâm?

“Hừ, ngươi làm cho Quang đệ cùng Kháng đệ thượng ngươi… Còn *** đãng câu dẫn bọn họ…” Y là đại ca, muốn câu dẫn cũng nên câu dẫn y trước!

“Ta này không phải là đang đối với ngươi câu dẫn sao~?” Biện Thái xoa xoa nam tính vẫn đứng thẳng của đại ca, vươn đầu lưỡi đỏ đỏ ra, ở trên tính khí kia liếm liếm.

Đưa một tay khinh nhu xoa bóp đỉnh đầu.

“Ngươi đừng tưởng như vậy ta sẽ tha thứ ngươi! Ngươi đối với hai người bọn họ còn tốt hơn đối với ta!” Lời nói đầy tức giận, nhưng là thanh âm đã muốn mang theo tiếng thở dốc.

Biện Thái mắt trợn trắng.

Hắn này không làm gì được tính tình tiểu hài tử của đại ca, y cứ ăn dấm chua mãi không a.

Tuy nói Biện Hỏa là đại ca, bao nhiêu áp lực đều ở trên người y, nhưng là y bất quá so với Biện Kháng cùng Biện Quang chỉ lớn hơn được có vài phút chào đời thôi.

Bọn đệ đệ có thể tùy hứng, có thể tùy ý sinh hoạt, tất thảy mọi chuyện đều do Biện Hỏa duy trì, cho nên mọi người đôi khi cũng quên y cũng là một người nam nhân cần được quan tâm.

“Đại ca, ta nhưng đối với ngươi là nhất kiến chung tình, lời này ta chỉ nói với một mình ngươi thôi!” Hắn ai oán nâng lên mặt nhìn Biện Hỏa, “A~ tay ngươi không cần ở bên trong như vậy ~” Đại ca thế nhưng lại thừa dịp hắn không chú ý đem tay thâm nhập vào tiểu huyệt ướt át, kìm lấy nội vách tường của hắn.

“Không cần…. Ngừng a~” Biện Hỏa một tay đem đầu Biện Thái đặt xuống dục vọng của y, một tay kia tiến tiến xuất xuất vào bên trong tiểu huyệt chứa đầy yêu dịch kia.

Biện Thái biết nếu chính hắn không tự dâng người lên, đại ca nhất định lại sẽ để tâm mấy chuyện vặt vãnh nữa cho mà xem.

Hắn dùng sức mút lấy dục vọng của nam nhân, chỉ hi vọng nam nhân này ở thời gian tới đây giảm bớt tinh lực đi một chút thôi.

Chỉ tiếc là hắn đã xem nhẹ nam nhân qua một năm chưa phát tiết này rồi, y chính là tinh lực dồi dào a!

Ở trong ga ra bị y thượng hai hồi, lại bị ôm vào phòng rầm rì rì rầm làm thêm vài lượt.

Trước lúc hôn mê hắn chỉ có thể cảm thán… Đại ca nhĩ hảo cường a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.