Lam y nữ tử nháy đôi tú mục hữu thần, dịu dàng nói:
- Truyền thuyết sau khi chín mươi chín cái thi thể của hung qỷ hóa thành
Thiên Quần đảo, lông của bọn hắn sinh trưởng thành cây cối, cây côi này
chính là Quỷ Hòe thụ. Truyền thuyết thụ giao của Quỷ Hòe thụ chính là
trớ chú chi huyết của hung quỷ, người nào nếu như bị lây nhiễm trớ chú
chi huyết này liền sẽ phải chịu nguyền rủa.
- Đại thúc, ngươi nhưng là phải cẩn thận rồi, vạn nhất bị nguyền rủa, trong truyền thuyết sẽ bị hóa thành tảng đá.
Lam y nữ tử cười khẽ nói.
Đối với thuyết pháp như vậy của lam y nữ tử, Lý Thất Dạ là nở nụ cười.
Lam y nữ tử không nhịn được hỏi:
- Đại thúc, ngươi đây là cười cái gì, đây cũng là truyền thuyết có thật đấy, cũng không phải là cố sự mà ta nói bừa đâu.
Lý Thất Dạ liếc nàng môt cái, tự nhiên tự tại nói:
- Nguyền rủa, ngươi biết nguyền rủa đáng sợ nhất thế giới là cái gì không?
- Là cái gì?
Lam y nữ tử cũng không khỏi tò mò, nghiêng đầu nhìn Lý Thất Dạ nói.
Lý Thất Dạ chỉ chỉ lỗ mũi, tự nhiên tự tại nói:
- Nếu như nói trên thế giới có nguyền rủa gì đáng sợ nhất, đó chính là
ta! Cái gì mà hung quỷ tró chú, đó tính là cái gì, coi như là thương
thiên chi trớ đối với ta cũng chỉ là phù vân mà thôi.
- Đại thúc, ngươi đây là nói ba câu liền không rời nghề chính rồi, thôi da trâu đến trời cao!
Lam y nữ tử không nhịn được mà há miệng cười khẽ, cười rất xinh đẹp, mỹ mâu nheo lại.
Lý Thất Dạ nở nụ cười, nhẹ nhàng mà lắc đầu, lại không để ý đến nàng, bí
mật trong đó thì một cái nữ tử như vậy làm sao có thể biết được.
- Đại thúc, ngươi thu hoạch nhiều thụ giao như vậy để làm gì?
Lam y nữ tử chưa từ bỏ ý định, đi theo phía sau Lý Thất Dạ, nàng rõ ràng
là lớn hơn so với Lý Thất Dạ nhưng mà có chủ tâm đùa giỡn hắn, cho nên
một câu lại một câu đại thúc mà gọi, gọi đến vang dội.
Lý Thất Dạ ngừng lại, nhìn lam y nữ tử, cười nói:
- Ngươi thật muốn biết ta muốn làm gì?
- Xin lắng tai nghe!
Lam y nữ tử thần thái còn là rất trang trọng, làm cho cả người nàng
thoạt nhìn là yểu điệu động lòng người vô cùng, làm cho người ta không
dám khinh tiết.
Lý Thất Dạ híp mắt nhìn lam y nữ tử, thời điểm một đôi ánh mắt của Lý
Thất Dạ híp lại, phương tâm của lam y nữ tử đột nhiên nhảy lên một chút,
bỗng nhiên cảm nhận được khí tức nguy hiểm, vào giờ khắc này trực giác
nói cho nàng biết ý vị nguy hiểm cái thần thái này của Lý Thất Dạ.
Vào lúc này nàng cảm giác Lý Thất Dạ giống như là hồng hoang mãnh thú,
mà nàng lại là giống như tiểu sơn dương bất lưc bị nhìn chằm chằm vào.
- Muốn biết bí mật cũng không khó!
Lý Thất Dạ cười nói:
- Con người ta luôn luôn đều rất nhân từ, vui lòng đem bí mật chia sẻ
với người khác, như vậy đi, ta đang cần một thiếu phụ luống tuổi có
chồng nấu cơm, ngươi liền lưu lại nhóm lửa nấu cơm đi, nói không chừng
ngươi sẽ nhìn được ra bí mật trong đó.
Lý Thất Dạ nói như vậy để cho lam y nữ tử không khỏi theo bản năng mà sờ
khuôn mặt của mình một chút, nữ hài tử đối với dung mạo của mình luôn
luôn là rất nhạy cảm, tức giận nói:
- Ta mới không phải là thiếu phụ luống tuổi có chồng.
- Không sai biệt lắm!
Lý Thất Dạ rát tùy ý nói:
- Cho dù là không phải, cũng cách thiếu phụ luống tuổi có chồng không
xa, ngươi lưu lại nhóm lửa nấu cơm cho ta, làm một cái thiếu phụ luống
tuổi có chồng, đó cũng là không đến nỗi bôi nhọ ngươi.
Lam y nữ tử nhất thời im lặng, thậm chí có chút vọng động phát điên! Mặc
dù nói nàng với tư cách là thiên chi kiêu nữ cũng không phải là hết sức
để ý tới dung nhan của mình, nhưng mà hôm nay bị Lý Thất Dạ nói như vậy
nàng liền thật có vọng động phát điên.
Lấy dung nhan của nàng, lấy mỹ mạo của nàng, cho dù ở Diêu Vân không thể
đứng hàng thứ nhất, đó cũng là đứng ở trong hàng mấy người, tuyệt đối
là đại mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, bây giờ liền ở trong miệng
của Lý Thất Dạ biến thành thiếu phụ luống tuổi có chồng.
Càng làm cho nàng phát điên chính là Lý Thất Dạ căn bản không đem nàng
xem ra gì, lấy thiên phú của nàng, xuất thân của nàng, đó chính là thiên
chi kiêu nữ kiệt xuất chói mắt nhất hiện nay.
Ở Diêu Vân, nàng tuyệt đối là trẻ tuổi đứng đầu nhất, bất luận là dung
mạo, bất luận là đạo hạnh, bất luận là thiên phú đều có ít người có thể
bằng được! Thường ngày nếu như nàng xuất hành, không biết có bao nhiêu
trẻ tuổi tuấn ngạn nguyện ý đi theo nàng, ở Diêu Vân, không biết có bao
nhiêu thiên tài trẻ tuổi muốn thấy được phương dung của nàng có thể nói
là khổ tâm.
Hôm nay đến trong miệng của Lý Thất Dạ, đó căn bản là không xem nàng vào
đâu, thế nhưng để cho nàng làm ra chuyện của người phàm nhóm lửa nấu
cơm, nhóm lửa nấu cơm cho hắn còn chưa tính, càng làm cho nàng cảm thấy
tức giận chính là thật giống như nàng có thể nhóm lửa nấu cơm cho hắn là
một việc vinh hạnh.
- Không muốn thì coi như xong!
Lý Thất Dạ đều lười lại nhìn nàng một cái, tiếp tục thu gặt lấy thụ giao.
- Tốt, ta lưu lại là được rồi!
Lam y nữ tử hít vào một hơi thật sâu, thật vất vả mới nhịn xuống một hơi này.
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà phất phất tay, nói:
- Sắc trời không còn sớm, vậy ngươi đi về trước đi, làm tốt cơm trưa cho ta, đợi ta trở về là có thể kịp giờ ăn rồi.
Lam y nữ tử bị tức đến run run, nàng nhưng là thiên chi kiêu nữ, hiện
tại thật giống như là người giúp việc của hắn! Lam y nữ tử có một cỗ
vọng động phát điên, nhưng mà nàng còn là hít vào một hơi thật sâu.
Nhịn xuống, nhịn xuống, ngàn vạn lần phải nhịn xuống, sau này lại thu
thập tiểu quỷ này cũng không muộn, đến lúc đó nhìn xem tiểu quỷ này còn
lớn lối như thế nào!
Lam y nữ tử bị Lý Thất Dạ làm tức giận đến run run, cuối cùng nàng vẫn
là trở về nhóm lửa nấu cơm cho Lý Thất Dạ. Nếu như ngoại giới có người
biết được chuyện như vậy, đây tuyệt đối là mắt sẽ rơi trên mặt đất.
Buổi trưa, Lý Thất Dạ trở lại hòn đảo mà hắn ở, vừa vào nhà liền nghe
được mùi khét, khi thấy trên bàn cũng có chút ít thức ăn bị thiêu rụi,
hắn lắc đầu cười nói:
- Ta nói đúng chưa, cái trình độ nấu cơm của ngươi so với thiếu phụ luống tuổi có chồng vẫn là kém xa.
Lam y nữ tử bị tức đến hộc máu, nàng đường đường là thiên chi kiêu nữ,
thế nhưng làm ra chuyện xuống bếp nhóm lửa nấu cơm cho người ta, chuyện
tình thô tục như vậy căn bản cũng không phải là nàng muốn.
Mặc dù nói thức hẳn là cháy xém một chút, nhưng đây dù gì cũng là một
phen tâm ý của nàng! Huống chi điều này cũng không thể trách nàng, nàng
từ nhỏ bái nhập sư môn tu đạo, căn bản chưa bao giờ làm loại việc vặt
thô tục này, nàng có thể làm ra thức ăn có tài nghệ như vậy đã là rất
giỏi rồi.
- Tiểu quỷ đầu, không ăn liền đổ đi!
Lam y nữ tử bị tức đến hộc máu, cũng nhịn không được mà gầm thét nói.