Nương Nương Cát Tường

Chương 5: 5: Hạ Sát




- "Aaaaa". Bổng một tiếng la thất thanh vang lên. Và điểm phát ra tiếng đó không ai khác chính là ở phòng cô.

Anh vốn ở thư phòng nghe tiếng la liền chạy xuống xem. Cửa phòng của anh mở toan anh vội chạy vào bên trong.

Hình ảnh trước mắt khiến anh nhíu chặt mi tâm. Cô gái giúp việc khi nảy nấu cháo cho cô đang đứng đánh một người giúp việc đã lâu ở Tần Gia. Cô gái bị đánh tên là Tiểu Nhu.

- " Thiếu Gia cứu em". Tiểu Nhu thấy anh liền đổi giọng yếu ớt cầu xin.

- " Cô cầu cứu đi". Cô gái giúp việc mới vào thấy cô ta cầu cứu liền lạnh giọng nói.

Bàn tay bóp cổ Tiểu Nhu cũng buông ra. Cô gái không ngại có mặt anh ở đây thẳng tay đạp ngay ngực Tiểu Nhu một phát khiến cô ta thổ huyết.

Cô gái kia ngang nhiên đi lại ôm chặt cô vào lòng bàn tay thuần thục vuốt nhẹ mái tóc bồng bềnh của cô. Ánh mắt trở nên dịu dàng hơn khi nhìn Tiểu Nhu.

-" Cô là ai? Muốn gì?". Anh lạnh giọng hỏi cô ta.

- " Là ai không quan trọng". Cô gái kia nhìn anh sao đó nhìn lại Tiểu Nhu.

- " Cô cứ đợi đó tôi sẽ không để yên cho cô". Tiểu Nhu nhìn cô gái kia căm giận nói.

-" Ưm". Cô đột nhiên tỉnh giấc do thuốc mê đã hết tác dụng. Cảm giác có người ôm mình cô dùng sức đẩy người đang ôm mình ra.

-" Aaa". Khi nhìn rõ người ôm mình cô liền ôm vào lòng đồng thời hét lên. Anh đen mặt nhìn cô coi anh là không khí sao??

- " Mấy năm nay em sống ở đây hả?". Cô gái kia dịu dàng hỏi.

-" Em mới về đây thôi. Cô dịu dàng nói với cô gái kia.

-" Lạc Y". Thấy có vẻ như cô không quan tấm đến mình anh liền gọi cô.

Nghe giọng nói quen thuộc bất giác cô buông cô gái kia mà nhìn sang anh. Cô nỡ nụ cười tươi như hoa nhìn anh.

Anh lắc đầu rồi đi lại ngồi trên chiếc ghế salon ở trong phòng ngồi xuống. Cô thấy vậy cũng vội chạy theo ra ngồi vào lòng anh. Cô gái kia thấy vậy đôi môi bất giác nỡ một nụ cười.

Cô gái kia dùng chân đá nhẹ vào người Tiểu Nhu sao đó đi lại chổ của anh. Ngồi vào ghế đối diện với anh ánh mắt thâm độc nhìn về Tiểu Nhu.

-" Tiểu Ngạn chị ấy là chị họ của em, Chân Ân". Cô dựa vào lòng anh nói. Anh gật đầu rồi nhìn cô gái tên Chân Ân kia.

-" Tiểu Nhu đã giúp việc ở đây từ nhỏ đến giờ tại sao cô đánh cô ấy?". Anh lạnh giọng nhìn Chân Ân hỏi.

- " Nếu không phải tôi đánh chắc giờ cô ta tiếp tục giả ma giả quỷ ở đây rồi ". Chân Ân nhìn anh nói. Tuy có sợ nhưng Chân Ân không thể để cho cô phải lo sợ được.

-" Ngạn Ngạn. Là em đã kêu chị ấy đến đây để tìm hiểu về những chuyện sảy ra trong biệt thự này". Cô nắm tay anh nói anh gật đầu rồi nhìn sang Tiểu Nhu.

-" Tại sao cô làm vậy?". Anh lạnh lùng nhìn Tiểu Nhu. Lời nói mang sát thương rất lớn khiến Tiểu Nhu rùng mình.

- " Ngạn Quân, em vốn đã ở cạnh anh suốt 13 năm rồi. Em yêu anh suốt bao năm qua em vẫn luôn chăm sóc cho anh tại sao người anh chọn lại là cô ta?". Tiểu Nhu gằn giọng nói ánh mắt trở nên lạnh lẽo hơn bao giờ hết.

Anh nheo cặp mắt nguy hiểm nhìn Tiểu Nhu. Khiến Tiểu Nhu chợt run rẩy.

- " Ngạn Quân, em đã ở cạnh anh suốt 15 năm rồi. Cố Lạc Y có cái gì hơn em chứ?". Tiểu Nhu chỉ tay về phía của cô nói ánh mắt muốn giết cô.

-" Những chuyện sảy ra trong căn biệt thự này vừa qua đều do cô hại tôi? Muốn đuổi tôi đi sao?". Cô trừng mắt nhìn Tiểu Nhu.

Tiểu Nhu nghe cô nói vậy liền bật cười như kẻ điên. Phải rồi tất cả là do cô ta đã làm mà.

- " Đúng, tất cả là do tôi làm. Từ việc bỏ thuốc ngủ vào sữa của cô đến việc giả ma giả quỷ để hù dọa đuổi cô đi.

Tối qua cái hình nhân đó cũng là do tôi cố tình để cô thấy đó". Tiểu Nhu gằn giọng nói. Ánh mắt mang đầy vẻ căm hận với cô.

-" Hình nhân? Rõ hôm qua trên sân thượng chỉ có một cái bóng bóng hình người thôi". Anh nhìn cô ta lạnh giọng nói.

- " Đúng vậy, Bóng bóng hình người khi bơm khí vào sẽ tự to ra. Với lại còn công của tôi đã gắn lên đó vài cái đầu mèo mà ha...ha....ha ". Tiểu Nhu nói xong bật cười như điên.

-" Có chuyện vui sao không rũ tôi?". Hạ Khải Phong vừa vào nghe Tiểu Nhu nói vậy liền dở giọng trách móc.

Đầu đuôi mọi việc Hạ Khải Phong cũng vừa điều tra được nên cũng không có gì làm anh ta bất ngờ cả.

-" Lôi ra ngoài mai tôi và cậu xử lí". Anh nhìn Hạ Khải Phong nói. Nhìn dáng vẻ của Hạ Khải Phong thì anh cũng đoán ra được việc anh ta biết hết rồi.

-" Là do cậu nói". Anh ta vỗ vai anh sau đó liền vổ tay hai cái lập tức liền có 2 người đàn ông vào lôi Tiểu Nhu đi bản thân Hạ Khải Phong cũng đi theo.

-" Còn sợ không?". Anh cất giọng trầm trầm không còn giọng nói lãnh khốc như khi nảy.

-" Không sao, Tiểu Ngạn có thể cho chị họ của em ở đây được không?". Cô nũng nịu nói.

Anh gật đầu rồi hôn lên trán cô. Anh không ngờ cô còn có chất giọng này nữa.

-" Ở lầu 2 còn phòng trống cô ở đó đi". Anh nói rồi bế cô lên giường.

Chân Ân nhìn màng ân ân ái ái này liền chịu hết nổi mà đi ra ngoài. Ở đây thêm chút nữa chắc Chân Ân hết ăn cơm nổi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.