Nuôi Anh Là Họa

Chương 39




Cuối tuần tôi chăm chỉ ở nhà hồng hộc mà luyện YOGA. Giờ tôi đã thấy nguy cơ tuổi trung niên gần kề rồi. Thân thể không thể so với hồi 30 tuổi. Sinh lý giống y đường Parabol, hàng năm đều tự cảm thấy nó đang tuột dần xuống.

Trước kia ngàn chén không say, giờ mới ngồi uống vài tiếng đã muốn đỡ không nổi. Trên giường lại càng đau đớn, hơn nữa từ đầu đến cuối đại khái 10’ là hết phim.

Đi tập thể thao vẫn không đủ, cố sức ăn canh đại bổ này nọ lại thừa đạm, sợ mỡ thừa, biến thành con nhện, bụng to chân tay teo thì bỏ mẹ.

Nghe nói YOGA có thể làm cho đường cong cơ thể kiện mỹ, tăng cường thể lực, còn có thể ngừa bênh tim và trầm cảm. Ai nha, tốt như vậy, đương nhiên không thể không tập.

Chỉ đáng thương tôi lại là một đại nam nhân, toàn thân xương cốt cứng đờ, hơi hơi duỗi thân đã giống ngọn núi lớn, kéo được một nửa thì chỗ nào đó đã muốn đứng hình, giống như rút gân quả không sai.

Nghe tiếng cửa mở, tôi đang tập tư thế LẠC ĐÀ , chân quỳ, hai tay nắm mắt cá chân, cả người như giương cung, mông hướng ra, liều mạng giãy dụa cho thẳng thắt lưng.

“Á?” Người vừa đến cơ hồ hoảng sợ “Anh làm gì vậy?”

Là Kha Lạc, cậu có chìa khoá phòng tôi. Lục Phong có ý muốn tôi nuôi cậu như con, thân mật, không hiềm khích, cho nên có khi ban ngày cậu sẽ đến đây.

“Ha…” Tôi bị quấy nhiễu, lại không đào đâu ra khí lực, cả người loạn thất bát tao, tứ chi múa may nửa ngày mới miễn cưỡng thoát được, bò bò đứng lên “Tôi… ah … lau nhà.” =))

Kha Lạc nhếch miệng cười cười, lộ hàm răng trắng đều tăm tắp, cậu vẫn mặc áo thể thao, tóc có điểm xoà xuống, trán đầy mồ hôi, trên tay là một gói to. Xem ra cậu lại chạy đi chơi bóng, tuổi trẻ thích vận động quả là tốt, đường cong trên bả vai đều mê người như thế.

“Đúng rồi… Cái này cho anh.”

“Gì?” Tôi thấy mùi thịt xông vào mũi, bên trong là cái đùi dê nướng vàng ươm.

“Tôi nghĩ anh sẽ thích ăn.”

“A….”

“Hàng này làm không nhiều lắm, lại nhiều người mua, không chen lấn xô đẩy mua không được đâu á.”

Nhìn đi, quan hệ giữa tôi với Kha Lạc đâu có tồi. Kha Lạc rất thân mật, thường mang cái này cái kia đến cho tôi, còn giúp tôi dọn dẹp nhà cửa, sửa sang mấy cái giá hỏng, vân vân và mây mây.

Không biết cậu sinh ra tính đã tốt thế, hay là vì tôi là trưởng bối mà thế, hoặc trong lòng cậu tôi rất đặc biệt. Chịu! Không đoán được!

Bất quá, cho dù cậu vì nguyên nhân nào mà chăm sóc tôi, tôi cũng biết sự săn sóc này là thật tình, lý nào tôi lại đi trách móc hảo ý của cậu?

“Tiệc rượu tối nay anh chuẩn bị chưa? Chú Lục kêu tôi qua đón anh.”

Mấy ngày nay vẫn là Kha Lạc đến đưa đón tôi. Xe của tôi hai ngày trước đã đến nơi, nhưng tôi đưa cho 1 cậu nhỏ học trường Điện Ảnh mượn đi vài vòng đã gây tai nạn, bung bét cả, giờ đang đại tu.

“Tôi không đi.”

“A? Sao thế?”

“Ờ…. Tự nhiên dạ dày hơi có vấn đề.”

Thật ra, tối qua tôi có cùng cậu kiến trúc sư qua đêm trong khách sạn. Mẹ nó, chán gần chết, thà lấy tay giải quyết xem ra còn hay ho hơn. Tôi vừa ra sức làm vừa nghe được phòng bên cạnh vừa chốt cửa, thậm chí còn rảnh rang đến độ nghĩ coi mai đi ăn chay ở đâu cho ngon.

Chuyện chán đời như thế, hôm nay nhỡ hai bên gặp lại, có khi xấu hổ chết mất.

Kha Lạc nghe tôi nói như vậy lại thôi, cuối cùng vẫn khách khí nói: “Vậy anh cứ nghỉ ngơi đi.”

Với tôi mà nói, nghỉ ngơi không bao giờ mang nghĩa nằm trên giường một mình. Ít nhất phải có hai người.

Đến tối, tôi ăn mặc cẩn thận, chạy đến quán bar gần đó. Kỳ thật nơi này quán thì xấu, rượu thì chán nhưng phục vụ lại rất đẹp trai. Cuối tuần rồi có ghé đây, tôi đã tăm được rồi.

Mà những người có cùng ý nghĩ với tôi không phải ít. Nếu rượu khó uống như vậy, ngồi lại không thoải mái thì việc tranh giành dzaj đẹp hẳn sẽ không thể tránh.

Tôi ngồi đó uống đến 3 tiếng đồng hồ cũng không cua được cậu phục vụ kia, dạ dày quặn lên đau thật, cười méo cả miệng.

Thôi, bỏ của chạy lấy người thôi, dù là dzaj đẹp tôi cũng không ngu gì bán mạng như thế.

Thế nhưng, buồn cái là lúc tôi sờ đến ví thì tiền thanh toán không đủ, thẻ cũng đều để ở nhà, mà chìa khoá cửa hình như cũng sập vào mà không mang đi.

Gọi Kha Lạc tới cứu nguy đương nhiên là hạ sách, nhưng mà thượng sách đào mãi cũng không ra, tôi bèn rút máy ra gọi.

Sắc mặt Kha Lạc lúc tiến vào quả thật rất khó coi. Nhưng tôi nói dối đã thành tính, cậy mình lớn tuổi, dày mặt nói bậy: “Rượu có thể làm ấm dạ dày, cho nên mới chạy qua uống.”

“Lại còn ấm dạ dày!” Cậu hừ một tiếng, rút tiền ra trả rồi vẫy vẫy “Về thôi! Anh cẩn thận dưới chân đó!”

Tôi nhìn cậu đi phía trước. Thật muốn chết, tôi thích áo sơ mi cậu đang bỏ trong quần, cái thắt lưng đó, mềm dẻo mà có lực, cong cong mê người. Ngoại hình của cậu chắc chắn có duy truyền từ bố, tỉ lệ các phần vô cùng hài hoà, chân dài thẳng, không thèm trang điểm thêm cái gì cầu kỳ mà vẫn động lòng người. Đáng tiếc không phải là của tôi.

Ngồi vào trong xe tôi như thế nào cũng vẫn muốn ngồi ghế phụ, không chịu xuống ghế sau nằm nghỉ. Tôi quơ quào mang dây an toàn không nổi. Thấy vậy, Kha Lạc đành nghiêng qua cài hộ.

Tóc cậu lướt qua miệng tôi, còn hít được hương vị rất thoải mái trên người cậu, tôi không hiểu ra làm sao lại nhe răng ra cười.

“Anh sao thế?”

“Không! Tôi đang nghĩ mông cái cậu phục vụ trong quán lúc nãy rất gợi cảm. Cậu không thấy sao?”

Kha Lạc chịu không nổi cái kiểu “già không nên nết” của tôi, lừ mắt một cái.

“Tôi không để ý, nhưng mà chắc là đẹp anh mới khen” cậu lễ độ đáp lại “Hôm nay có mấy người hỏi anh, có phải ngay cả cái tay Kế toán viên cao cấp mới vào cũng bị anh… Anh để ý đó, công ra công, tư ra tư chứ.”

“Không có phức tạp như vậy đâu. Đàn ông với nhau mà quan hệ kiểu đó là đơn giản nhất.” Tôi mượn gió bẻ măng, cười cười ghé sát vào tai cậu nói “Chỉ càn đừng quên dùng CONDOM là được rồi.”

Kha Lạc lập tức nhíu mày, quay qua nhìn tôi vẻ không tán thành.

Tôi cợt cợt nhả nhả. Cảm giác nào là sao? Tôi vẫn dựa vào cậu, thật sự vẫn muốn thân cận một chút.

Kha Lạc bị quấy rầy quả thật không làm thế nào được, lại không thể quăng tôi xuống, chỉ hàm súc buông một câu: “Tôi đang lái xe.”

“A?” Tôi lộ ra vẻ mặt chú LEE tươi cười “Vậy lát nữa không lái xe nữa thì được hả?”

Cậu hơi cau mày, lại tà tà liếc tôi một cái.

Tôi tự đắc cười ha hả, đương nhiên là không được rồi.

Bất quá tôi đâu phải chính nhân quân tử gì, cũng không phải hạng kiêm cả đạo đức lẫn liêm sỉ trong nguyên tắc làm người. Chờ lúc lên đến phòng, tôi giả say, cả người đè lên cậu.

“Mạc Diên, anh uống nhiều lắm rồi.” Cậu nửa ôm nửa tha lôi tôi ném lên giường “Ngủ sớm đi.”

Nếu là tôi uống nhiều thì có làm bậy cũng không cần so đo nhỉ?

Tôi quyết định rất nhanh, mượn rượu hành hung, nhân cơ hội này ôm lấy cậu, như hổ báo mà áp cậu xuống giường.

Cậu lập tức có phản ứng, bất quá lại là dùng tay đẩy tôi ra.

SHIT! Rõ ràng trước đây quan hệ nhiệt tình như lửa, không cần tôi trơ mặt ra tay trước, cậu đã chủ động đưa môi ra hôn tôi, sang ra tỉnh dậy chơi bời, vần vò nhau không biết chán. Vậy mà, nhóc con này trở mặt, làm như tôi xâm phạm cậu không bằng.

Nháy mắt, lòng tôi nguội lạnh, nhưng vẫn làm ra vẻ không có chuyện gì.

Trông mong gì việc tôi có địa vị trong lòng cậu chứ? Cứ coi như mình là ông chú vô lương háo sắc đi, bất chấp thái độ cậu thế nào.

Tốt nhất nhóc con này nên thông minh, ngoan ngoãn để tôi đè một lần, chúng ta sẽ không thiếu nợ nhau, từ nay về sau hết vướng bận.

Giằng co trên giường mười mấy phút đồng hồ, hai người hổn hển thở đến độ hụt hơi, tuy rằng tôi ăn không được nhưng Kha Lạc cũng giãy không ra.

Cái tôi chiếm ưu thế hẳn nhiên không phải thể lực mà là độ dày da mặt. Nói thế nào thì tôi cũng là trưởng bối, chắc chắn cậu không dám tóm đèn ngủ ở đầu giường mà cho tôi một nhát. Vừa giãy dụa vừa khách khí thì thoát được mới hay à.

Tôi tự sướng rằng mình dùng ma công đè ép tới khi cậu hết sạch khí lực, sẽ an nhiên ăn cho sạch sẽ.

Cái này gọi là cậy già lên mặt, cấm có sai.

Kha Lạc bị tôi sống chết ấn xuống, hình như cũng đã mệt, bả vai cũng chùng xuống, thở phì phò, mặt hơi đỏ lên. Tôi thở sâu, đưa mặt đến hôn, cậu có vẻ phản ứng chậm chạp, đến khi hai môi sát sạt mới giật mình ý thức được.

Thật lâu sau cũng không thấy người phía dưới đón nhận, không hiểu thế nào tay chân tôi đột nhiên run rẩy, tim đập thình thịch. Kha Lạc chỉ mím chặt môi, không rên một tiếng. Tôi kiên nhẫn liếm liếm, lại đưa tay lùa vào tóc cậu, tay còn lại ve vuốt bên sườn, cậu thích như vậy, ít ra cũng ĐÃ TỪNG thích như vậy.

Vừa âu yếm lấy lòng, tôi lại vừa suy nghĩ coi làm cách nào để mở bờ môi đang khép chặt kia. Trong miệng cậu, là hương vị ấm áp, tươi mát, tôi lại muốn thêm 1 lần cảm nhận. Tiếc thay, một chút phản ứng Kha Lạc cũng không có, chả khác gì xác con trai ngọc, kiên quyết ngậm chặt.

Tôi giẳng co nửa ngày, lại giống như nằm đè lên hòn đá tảng, có chút mệt mỏi, liền đứng dậy cười cười.

Kha Lạc dường như thở phào một cái, chống khuỷu tay, rõ ràng cũng muốn ngồi dậy.

Tôi cười toe, một phen đẩy ngược cậu xuống, thừa dịp cậu còn đang ngơ ngác, nhanh tay cởi dây lưng da của cậu, thuận thế đem quần xả một đường xuống dưới.

Không phản ứng thì không phản ứng, không cho hôn thì cũng chả thèm hôn. Nhưng chỉ thế mà muốn tôi bỏ cuộc? Mơ đi!

Tôi kéo tiếp quần lót của cậu xuống, nhìn thấy vật giữa hai chân cậu, tôi tựa hồ kinh hách mà giật nảy mình theo cậu.

Cậu chắc chẳng nghĩ tới tôi lại “trực tiếp” thế này, mà tôi thì đang mang tư thái “Không nghe lời anh anh cắn chết” nên nhất thời không có dám lộn xộn.

Tuy cùng là thân thiết nhưng hôn môi với việc này hoàn toàn khác nhau. Nói thật, hôn môi luôn đưa lại cho tôi một cảm giác rất vi diệu. Còn chuyện này thì đơn giản, đàn ông nửa thân dưới không có sai biệt lắm, phản ứng cũng giống nhau cả, cho dù chỉ cần một con chó vừa cắn vừa liếm cũng cương được ngay ấy mà. (=)) )

Tôi thuần thục dùng răng nhẹ nhàng kích thích cậu, rồi ngậm lấy. Quả nhiên đầu lưỡi vừa bắt đầu động, Kha Lạc đã run lên. Tôi ngẩng đầu lên nhìn cậu, khuôn mặt kia đã đỏ bừng.

Tôi cười cười, chỉ SEX thì quá đơn giản. Huống chi tôi biết người biết ta, kinh nghiệm lão luyện, thực hành qua biết bao người, cái thằng Thư Niệm gì gì đó tuyệt đối không phải đối thủ.

Kha Lạc cũng không giãy giụa nữa, mà có muốn cũng khó làm, thứ kia đang nằm giữa hai hàm răng tôi, nhóc con không thúc thủ chịu trói mới lạ.

Đùi cậu gắt gao khép chặt, hiển nhiên đã “lên” rồi. Tôi dùng miệng đùa bỡn cậu, tay chầm chậm mò ra phía sau tìm kiếm.

Vừa nhiệt huyết trào sôi, lại vừa muốn thoả mãn, tôi cố sức mà làm. Nhóc con à, chờ tôi “làm” xong sẽ thư thái mà quên cậu đi, không vướng bận chi nữa.

Làm cho đến độ Kha Lạc xuất ra, tôi đứng thẳng dậy, ánh mắt đen tối dõi theo khuôn mặt đang đỏ bừng lên của cậu.

Khi tôi tiếp tục đè lên người cậu, cậu cũng không phản kháng, môi phát run, thậm chí còn có phần đáp lại. Tôi càng cố sức hôn cậu, thật muốn thâm nhập khu vực giữa hai chân kia quá.

Nồng nàn hôn môi, hai thân người áp sát vào nhau đến ngạt thở, phần tính khí tiếp xúc do cọ sát khiến toàn thân nóng lên. Tôi thiếu chút nữa nhịn không được mà bắn, mẹ nó, biết thế lúc nãy làm hai viên thì giờ khoẻ rồi.

Hai chúng tôi ở trên giường quả thật rất chi là thích hợp, nhưng mà… có điều gì đó quai quái…

Lúc tôi đưa tay sờ đến phía sau cậu, một đôi tay cũng lại mò ra phía mông tôi, đầu tiên là vuốt ve xoa nắn, sau nữa là lấy thuốc bôi trơn, một đường tiến vào.

Bà mẹ! Cậu nghĩ cái chó gì thế? Ông đây là “Bá vương ngạnh thượng cung” (a.k.a R.A.P.E) cậu, chẳng lẽ lại muốn tìm người đè mình ra sao?

Tôi tiên hạ thủ vi cường, tách chân cậu ra trước, vô luận thế nào cũng tìm được chỗ đi vào rồi nói, gạo nấu thành cơm rồi, cậu có làm sao cũng chả kịp nữa.

Trên vai đột nhiên thấy nằng nặng, tôi còn chưa biết phản ứng ra sao đã đột nhiên bị cậu trở mình áp xuống.

Lại một hồi vật lộn, vừa rồi nhóc con chết tiệt khiến tôi mất không ít khí lực khiến tôi gần như xụi lơ.

“Quân tử không nên tham cái lợi trước mắt”! Tôi bất chấp người mình vẫn còn nóng, nhanh miệng đình chiến.

“Này, này… dừng ở đây, vừa rồi tôi đùa chút thôi.”

Kha Lạc ghé vào bên mặt tôi, thở dốc, từ trên nhìn thẳng xuống. Rõ ràng nửa người dưới cậu đang bốc hoả mà ánh mắt vẫn rất ôn nhu.

Tôi nghĩ đại loại ánh mắt ấy hiểu hết ý nghĩ cùa tôi. Nó khiến tôi có một loại ảo giác rằng tôi mới là người trong lòng cậu. Nhất thời mạch máu sau gáy lại đập nhiệt tình, muốn quay qua nhìn cậu cho rõ nhưng không có được, lúc nhận thức ra đã thấy cậu đang gắt gao ấn tôi xuống.

“Này, chờ chút đã…”

Cậu vươn tới dùng sức hôn môi tôi, rồi trượt xuống cằm, cổ. Tôi một thân lông tơ dựng lên bằng hết, bất chấp hình tượng oai phong, hú hét bậy bạ: “Tôi nói cho cậu nghe, cậu ngoan ngoãn để tôi thượng một lần sau này chúng ta không dây dưa nữa…. Tôi sẽ… không bao giờ bám lấy cậu nữa… tức là….”

Kha Lạc thực sự đã bị tình dục che mờ mắt, giả câm giả điếc hôn không thiếu chỗ nào trên người tôi. Nhiệt tình như vậy đương nhiên là OK, nhưng mà, mẹ nó, đổi vị trí được không?

Cố sức đến độ mặt mũi đỏ bừng tôi vẫn không lay động được cậu. Tôi ra đầy một đầu mồ hôi. Khốn! Không biết có phải bố cậu ta có lai quái vật hay không mà giờ di truyền sang cả cho cậu, một khi đã kích động thì chẳng khác gì “tổ tiên” cả. (Ý chú nói là giống cái con quái vật đã XYZ để đẻ ra Lục Phong, hơ hơ, khúc này chọc ngoáy đc chú Lục 1 tí, dễ chịu hẳn)

Cảm giác hậu môn đã bị dương vật vừa cứng vừa nóng của cậu tựa vào, tôi run da đầu, nhịn không được lại hét lên be be : “Cậu dám sao? Dám thì làm thử cho tôi xem! Cậu mà làm thì từ nay về sau đừng mong tôi để cậu yên! Con mẹ nó!”

Vừa nghe mắng, cậu vừa kéo chân tôi ra mà đi vào. Vừa đau lại vừa căng thẳng, cảm giác bị lấp đầy khiến lông tơ tôi lại rủ nhau một đường dựng cả dậy.

Kha Lạc cắm được vào hết bèn ngừng lại, nhỏ giọng thở hào hển. Cảm nhận được rõ ràng từng mạch máu, từng dòng sinh lực trong người cậu cuộn chảy, tôi sợ run cả người, lại chả biết phải làm sao. Mẹ, thế nào mà vừa đau đến xẹp lép cả giờ em nó đã lại giương cung bạt kiếm thế kia?

Cảm giác tê dại bắt đầu, Kha Lạc đã muốn giật giật, tôi bị kích thích, nhịn không được lại to mồm: “Cậu đừng có làm bậy, cử động nữa là tôi cam đoan nửa đời còn lại cậu hối hận không kịp á. A….”

Kha Lạc chỉ ôm lấy thắt lưng tôi, đem mặt chôn vào xương quai xanh của tôi, hạ thân mạnh mẽ đung đưa khiến âm thanh dính ngấy kia nghe rất rõ ràng. Tôi quả thực ná thở rồi, nhưng yết hầu kêu không ra tiếng, chỉ có thể dùng sức mà thở, muốn mắng cũng không nổi.

Mặt cậu lại dán vào bên xương sườn tôi, nghe được cả tiếng cậu thở dốc . Hơi thở ướt át cùng nóng bỏng kia phả vào người tôi chỗ nào thì chỗ đó cũng nóng lên đến phát hãi. Mãnh liệt dây dưa khiến não tôi như bị là phẳng, chỉ còn xúc giác hoạt động, đủ để cảm nhận nơi tiếp nhận cậu đang nóng cháy vô cùng.

Không biết ai trong chúng tôi có tiến bộ về mặt kỹ thuật, cảm giác khi MAKE LOVE lần này không có trúc trắc như trước nữa. Chiếc giường phải chịu áp lực lớn cứ kẽo kẹt phát ra tiếng, mẹ nó cái loại âm thanh này quả thật là đỡ không được.

Thật sự chịu không nổi sức lay động sau mông khi cậu ra vào, tôi chỉ còn biết ồ ồ hớp không khí nhưng lại phải cố kìm nén không rên rỉ ra tiếng. Khoái cảm sinh ra khi thân thể cả hai phù hợp mãnh liệt đến mức đáng sợ.

Chỉ dập vào một thời gian ngắn, lại không hề chuẩn bị kỹ nhưng tôi một giây nghiến răng nhằm thanh tỉnh đầu óc cũng không hề có. Tôi bị đè mạnh có điểm hỗn loạn, cái gì mà bị đè bị ép cũng có phản ứng đến nhường này?

Tôi nghĩ cũng chả có nguyên nhân nào khác. Đại khái là lâu rồi không có làm cùng cậu, cho nên dễ bị kích động. Chỉ cần cậu cắn một miếng vào cổ tôi, con nhà giời đã run rẩy không cưỡng được.

Nơi sát nhập kia lại ngày càng ướt át, Kha Lạc mở rộng biên độ, hơi thở cũng ngày càng nặng. Bản thân tôi vì khoái cảm mà đã muốn hùa theo cậu. Thắt lưng của cả 2 đều triệt để hoạt động, đem drap giường biến thành rối tinh rối mù.

Thế này mà nói tôi với cậu đã TUYỆT TÌNH, quỷ mới tin.

Nửa người dưới của đàn ông quả nhiên chả có nguyên tắc chó gì.

Kha Lạc lại bắt đầu gặm cắn từ cổ, lên đến cằm, hướng phía trên mà hôn đến môi, mũi, sau đó lơi ra, tăng mạnh thêm nhịp độ phía dưới, chăm chăm nhìn vào mặt tôi.

Tôi cũng đang nhìn cậu. Miệng cậu hơi giật giật, ánh mắt lại quá sức ôn nhu. Nhìn ra cậu định mở miệng nói cái gì, tôi ra tay chặn trước.

Cậu mà kích động theo quán tính mà gọi ra cái tên thằng Thư Niệm kia thì cao trào tôi vừa vươn tới hẳn bị hủy luôn đi.

*******

Sáng hôm sau tỉnh lại, toàn thân đều là cảm giác hư thoát vì hoan ái quá độ. Tôi có chút gì đó thật thật ảo ảo, khẽ mở miệng, lại tiện chân đá văng cái chăn nặng nề đang đắp ngang người, mơ màng thế nào rồi nhắm mắt lần nữa.

Tối hôm qua quả là thỏa mãn, ngọai trừ chuyện đi ăn trộm gà bị mất nắm gạo, tất cả đều có thể coi là quá sức tốt.

Lăn qua lộn lại đến quá nửa đêm, cứ tự nhiên mà thay đổi hết tư thế này đến tư thế khác, chỉ còn nước cái giường nó không sập, drap giường nát bét cả.

Không có tình yêu mà làm được đến mức ấy quả hiếm lạ.

Nếu như nói YÊU mới có thể hòa hợp tuyệt đối thì một đêm kịch liệt vừa qua dễ gây cho con người ta ảo tưởng đang YÊU thật, mà YÊU thì tất sẽ có “sản phẩm đi kèm” vào ngày hôm sau.

Nghe có tiếng động, tôi he hé một mắt ra nhìn.

Kha Lạc đi tới, nhìn thấy tôi đã đá chăn văng sang một bên, trắng trợn vắt ngang giường liền đỏ mặt lên, lấy tay cào cào tóc.

Tôi cười cười, có thể còn ngượng đến thế mới lạ.

“Anh tỉnh rồi à?”

Tôi “Ừm” một tiếng, bình thản mở mắt, thấy cậu đang nhặt quần áo ném sang chỗ tôi.

“Ờ…. Anh tắm đi. Rồi qua ăn sáng.”

Mẹ nó, sờ cũng đã sờ qua, làm cũng đã làm qua, đỏ mặt cái quái gì?

Tôi khập khiễng đi vào phòng tắm, hùng hùng hổ hổ kì cọ sạch sẽ. Lại nghĩ nghĩ lúc mình mà sướng lên thì sáng hôm sau sẽ ôm mấy nhóc con vào mà tắm dùm vì căn bản nửa người họ đang đau, lại mất hết khí lực. Mẹ nó, Kha Lạc cậu thật chả có nghĩa khí gì hết.

Ngồi vào bàn ăn, tôi đã thấy có hai bát cháo hoa, một đĩa cá tuyết nướng, một bát trứng trần, một đĩa cải trắng muối. Mấy ngày nay tôi đều ăn hàng, sợ tủ lạnh không dùng đến toàn vi khuẩn, dọn dẹp thì ngại, không dám bỏ thêm đồ ăn vào, thế nên ai nhìn vào sẽ nói ngay: “Đồ keo kiệt, tại sao chỉ có mấy lon bia và trứng thế này??!!”.

Cả đêm bị giằng co, cũng tự mình bắn ra vô số lần, hiện phần dưới eo tôi đã gần như tê liệt. Tinh thần mới tỉnh dậy máu chưa kịp lên não nên uể oải, ánh mắt cũng chán chường, đần độn vô vị mà uống cháo, lại gắp dưa chua trước mặt mà ăn.

“Tôi lấy trứng trong tủ lạnh….”

“Ờ…..”

Hùng tâm tráng khí lên đài mà bị dập cho tơi tả vào đêm qua, tự nhiên sẽ khiến cảm nhận của tôi khó mà tốt được. Không nói đến chuyện muốn “đè” cậu, tôi chỉ nhớ lúc đó mình sẽ gào cái gì mà “Cam đoan về sau cậu sẽ hối hận” gì đó.

Ai mà có đủ bản lĩnh khiến tiểu quỷ không tim thiếu phổi này hối hận chứ?

“Anh ăn cái này đi.” Kha Lạc gắp một miếng cá tuyết nướng bỏ vào bát tôi, lại đẩy thêm bát trứng trần tới trước mặt.

Tôi cười cười. Ra cậu đang muốn “bồi thường thiệt hại”, thật là trẻ con, kỳ thật đâu có cần chứ.

“Thêm một bát cháo nữa nhé.” Kha Lạc lại đứng lên, cầm lấy bát của tôi, động tác rất tự nhiên mà múc cháo. Sáng nay trời có gió, không khí thật tươi mát, tấm rèm phía sau cậu khẽ lay động, khoan nhặt để ánh mặt trời chiếu vào, làm khuôn mặt trẻ trung của cậu càng thêm hòa ái.

Hai người làm cái chuyện kia, rồi lại thản nhiên mà nhìn nhau ăn sáng, cậu đang múc cháo, tôi lại ngồi chờ.

Trong nháy mắt có một cảm giác khó gọi thành lời ùa vào, tôi lấy lại tinh thần, cười cười lắc đầu.

Vì muốn nhìn cậu đứng lên múc cháo, tươi đẹp như thế, tổng cộng tôi ăn hết 4 bát.

Hết Chương 5

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.