Nước Mắt Của Hoa Oải Hương

Chương 22




“Thẩm Hồng gia chủ có biết Thánh Linh bí điển chương thứ ba, bí kĩ thứ sáu, luyện hồn chi pháp!” Nhiếp Ly mỉm cười nhìn Thẩm Hồng.Luyện hồn chi pháp? Cái luyện hồn chi pháp này là phương pháp tra tấn bức cung hữu hiệu nhất, có thể trực tiếp đem linh hồn của con người, kéo ra khỏi thể xác, lúc này hồn phách không có bất cứ ý thức, lời nói tất nhiên đều là sự thật. (muốn học chiêu này ghê Biểu tượng cảm xúc pacman

)Nghe được lời mà Nhiếp Ly nói, Thẩm Hồng cũng hơi hơi biến sắc, hắn trầm giọng nói:“Ta dĩ nhiên cũng biết luyện hồn chi pháp, thế gian này người nắm giữ môn độc âm công pháp cấp độ ấy, chỉ sợ không có bao nhiêu, ý định của Nhiếp Ly công tử chắc khó thành.”

Thánh Linh bí điển là bảo điển lưu truyền nhiều bí pháp nhất, luyện hồn chi pháp tuy rằng rất nhiều người đều nghe nói qua, nhưng biết sử dụng, cũng không có mấy, môn pháp bậc thấp này, Nhiếp Ly dĩ nhiên không thể không biết, hơn nữa hắn trước mắt đã Hoàng Kim cấp tu vi, cũng đủ xuất hồn Thẩm Minh ra.

“ Luyện hồn chi pháp này, lão phu ngược lại có biết chút chút, có thể giúp Nhiếp Ly công tử một tay.” Bên cạnh Diệp Sóc mỉm cười nói.

Nghe được lời Diệp Sóc nói, Thẩm Hồng sắc mặt liền đổi, Diệp Sóc thân phận thần bí, người khác không biết Diệp Sóc, nhưng hắn lại biết, Diệp Sóc chuyên môn phụ trách thu thập tình báo cho Phong Tuyết thế gia, ám sát, tra tấn, bức cung, linh tinh công tác, là người không nên dây dưa.

“Gia chủ, cứu mạng, ta Thẩm Minh vì Thần Thánh thế gia trung thành và tận tâm, kính xin gia chủ cứu ta một mạng!” Thẩm Minh nghe được lời Diệp Sóc nói, sắc mặt trắng bệch, một khi bị thi triển luyện hồn chi pháp, chỉ sợ mạng cũng chẳng còn.

Thẩm Hồng lạnh lùng nhìn chăm chú vào đám người Diệp Sóc nói:“Phong Tuyết thế gia làm như vậy, không khỏi ( thật là) cũng quá tàn độc đi. Thẩm Minh này tốt xấu gì cũng đã ở Thần Thánh thế gia ta nhiều năm như vậy, dù đã bị trục xuất khỏi Thần Thánh thế gia, ta cũng không cho phép bất kì kẻ nào lăng nhục với hắn!”

“Thật là không biết rằng, Thẩm Hồng gia chủ thật sự là người vĩ đại a! dù sao Thẩm Minh cũng là Thần Thánh thế gia lão thần, chúng ta cảm giác làm như vậy cũng không dễ chịu gì!” Nhiếp Ly trầm giọng nói,“Đem một người khác dẫn tới.”

Sau một lát. Vân Hoa chấp sự bị áp giải lên, thân mặc áo vải màu xám, lộ ra vài phần chật vật.

“Thẩm Hồng gia chủ chắc nhận ra hắn?” Nhiếp Ly mỉm cười nhìn về phía Thẩm Hồng.

Thẩm Hồng lông mi thoáng nhướn, hừ lạnh một tiếng nói:“ Làm thế nào ta nhận ra được?”

“Người này gọi là Vân Hoa, là chấp sự của Hắc Ám công hội, phụ trách việc liên lạc với Thần Thánh thế gia. Ngươi làm sao lại không nhận biết được chứ?” Nhiếp Ly cười nhẹ nói, hắn bình tĩnh nhìn Thẩm Hồng. Nhiếp Ly biết, hiện tại mặc kệ vạch trần Thẩm Hồng như thế nào, đều không có hiệu quả, điều hắn muốn làm, chính là kéo dài thời gian chờ Diệp Tông trở về mà thôi.

“Hừ, Nhiếp Ly công tử nói như vậy, liệu có bằng chứng?” Thẩm Hồng cười lạnh một tiếng.

“Đối với Thẩm Minh trưởng lão sử dụng luyện hồn chi pháp, chúng ta cũng không đành lòng. Thế nhưng đối với Hắc Ám công hội Vân Hoa chấp sự dùng luyện hồn chi pháp,vậy thì Thẩm Hồng gia chủ liền sẽ không có ý kiến gì!” Nhiếp Ly mỉm cười nhìn về phía Thẩm Hồng nói.

“Điều đó dĩ nhiên là không có ý kiến gì.” Thẩm Hồng lạnh lùng cười nói, nhìn thoáng qua Vân Hoa chấp sự đang bị buộc chặt kín mít, tay phải kết ấn thật nhanh.Loại người giống như Vân Hoa chấp này, nếu lưu trữ, với hắn mà nói chính là một mối họa!

Vân Hoa chấp sự nghe được lời Nhiếp Ly nói, sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, đang chuẩn bị nói chuyện. Đột nhiên hai mắt biến thành màu đen, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi. Một cỗ sức mạnh dồn dập oanh kích vào trái tim của hắn, trái tim nháy mắt bạo liệt (vỡ tim), hắn đưa ngón tay chỉ hướng Thẩm Hồng:“NGƯƠiii......” Nhưng chưa nói được một câu, đã liền ngã xuống đất, mắt đảo lên rồi tắt thở.

Hừ, đáng chết. Thấy Vân Hoa chấp sự đã chết. Thẩm Hồng thần sắc không có một chút biến hóa, chỉ lạnh lùng nhìn Nhiếp Ly.

Thi thể Vân Hoa chấp sự, cứ như vậy lẳng lặng nằm trên mặt đất, máu tươi dần lan ra.

“Nhiếp Ly công tử, người này bị làm sao vậy? Như thế nào mà đột nhiên miệng phun máu tươi liền chết? Nhiếp Ly công tử sẽ không định dùng người chết này nói xấu ta Thần Thánh thế gia chứ?” Thẩm Hồng cười lạnh một tiếng nói. Có vẻ không sợ hãi.

Nhiếp Ly khẽ nhíu mày, lại là linh hồn xiềng xích, một khi bị khoác lên linh hồn xiềng xích, ngay cả Nhiếp Ly cũng vô pháp giải trừ, Vân Hoa chấp sự là người của Hắc Ám công hội, bị linh hồn xiềng xích cũng là chuyện bình thường,lúc trước Vân Hoa chấp sự vẫn không chết, là vì người thi pháp ở cự ly quá xa, không có biện pháp phát động linh hồn xiềng xích. Lần này Vân Hoa chấp sự vừa xuất hiện, Thẩm Hồng ngay lập tức có thể thúc dục linh hồn xiềng xích, trực tiếp làm Vân Hoa chấp sự chết bất đắc kỳ tử.

Trong cuộc đối đầu này, Thần Thánh thế gia có thể nói rất cẩn thận, Nhiếp Ly cũng không chiếm được thế thượng phong.

Nhưng ở đây, các thế gia gia chủ, trong mắt của từng người, bọn họ nhìn thấy một chút gì đó, trước khi Vân Hoa chấp sự chết, Thẩm Hồng xác thật có một chút động tác kết ấn. Bọn họ trong lòng đối với thần thánh thế gia cũng sinh ra một chút kiêng kị (sợ hãi), chẳng lẽ Thần Thánh thế gia thật sự cấu kết với Hắc Ám công hội? Bọn họ cũng không hấp tấp, lẳng lặng chờ xem kế tiếp sẽ đấu khẩu (lý sự) như thế nào.

Nhiếp Ly cũng không trông cậy vào việc dựa vào mỗi Vân Hoa chấp sự có thể làm gì được (vạch mặt) Thần Thánh thế gia, cái chết của Vân Hoa chấp sự, chẳng qua là khiến các thế gia gia chủ bắt đầu cảnh giác mà thôi, hiện tại trước tiên phải kéo dài thời gian, nếu trực tiếp chỉ điểm (vạch trần) Thần Thánh thế gia, thì Thần Thánh thế gia tất nhiên sẽ chọn cá chết lưới rách (quyết tử một phen), một khi khai chiến, nơi này không biết vấy máu (chết) bao nhiêu người.

Nếu có thể trì hoãn đến khi Diệp Tông dọn dẹp xong Hắc Ám công hội phân hội cùng Thần Thánh thế gia tổng bộ trở về, thì không còn gì tốt hơn.

Thẩm Hồng cho rằng Phong Tuyết thế gia hình như vẫn chưa thu thập chứng cứ đủ mạnh, về phần Thẩm Minh cùng Vân Hoa chấp sự, hắn muốn loại bỏ Thẩm Minh lúc nào cũng được, chỉ là giết chết hai tên phản nghịch, thì cũng chẳng làm ảnh đến Thần Thánh thế gia, thế nhưng Thẩm Hồng có chút buồn bực là, các thế gia gia chủ kia hiện tại đều đối với hắn đề phòng, dù cho Phong Tuyết thế gia không thể tìm được chứng cớ mạnh mẽ đủ để chứng minh Thần Thánh thế gia làm phản, nhưng chỉ cần Phong Tuyết thế gia xác nhận Thần Thánh thế gia tạo phản, các thế gia kia ít nhất sẽ có bảy tám phần tin.

Tuy rằng Diệp Tông không ở đây,Thẩm Hồng nói Diệp Tông đã chết, thế nhưng Phong Tuyết thế gia chèn ép Thần Thánh thế gia, đã bắt đầu từ sớm, hơn nữa lại là Diệp Tông hạ lệnh.

Trong so sánh, đám thế gia gia chủ rõ ràng càng tín nhiệm Diệp Tu, Diệp Sóc cùng Hô Diên Hùng!

Thần Thánh thế gia.

Diệp Tông phá vỡ đại trận, mang theo một nhóm người trên lưng ngựa đánh vào bên trong đại điện.

Thần Thánh thế gia ba Hắc Kim cấp Thái Thượng trưởng lão đồng thời xuất thủ, công kích đến hướng Diệp Tông.

“Thành chủ đại nhân, Thần Thánh thế chúng ta gia phạm vào tội gì,khiến ngài khổ tâm lớn đên như vậy, đến tiêu diệt Thần Thánh thế gia ta? Chúng ta yêu cầu Diệp Mặc đại nhân đến để cho chúng ta đòi lại công đạo (công lý)!” Trong đó một Hắc Kim cấp Thái Thượng trưởng lão phẫn uất nói.

“Thần Thánh thế gia cấu kết Hắc Ám công hội, phản bội Quang Huy chi thành, tất cả các ngươi đều đáng chết. Nếu các ngươi bó tay chịu trói, ta có lẽ còn có thể cho các ngươi một con đường sống, nếu các ngươi tiếp tục ngoan cố chống lại, kia liền đừng trách ta không khách khí!” Diệp Tông quát lạnh một tiếng. ( chém chết hết tụi nó đê ai bảo dám đưa 2 thằng Thẩm Việt + Thẩm Phi thối tha đó lại gần Diệp Tử Vân + Tiếu Ưng Nhi Biểu tượng cảm xúc pacman

)Nghe được lời Diệp Tông nói, ba Thái Thượng trưởng lão nhìn nhau, tất cả đều im lặng không lên tiếng, đồng thời ra tay công hướng Diệp Tông.

Thấy ba Thần Thánh thế gia Thái Thượng trưởng lão hành động như vậy, Diệp Tông lam sao lại không biết, ba Thần Thánh thế gia Thái Thượng trưởng lão đã chuẩn bị tinh thần đi đến cùng (một là sống hai là chết). Diệp Tông rống giận một tiếng, dung hợp phong tuyết cự viên đón đánh, bên cạnh Diệp Tông là năm Hắc Kim cấp võ giả thị vệ cũng hướng đến bao vây xung quanh ba Thái Thượng trưởng lão.

Một cuộc hỗn chiến kịch liệt bùng nổ.

Thành chủ phủ bên trong đại điện.

Cùng Nhiếp Ly tranh cãi Thẩm Hồng mơ hồ cảm thấy có một tia cảm giác bất an, bởi vì hắn cảm giác được, đám người Nhiếp Ly cố ý tại đây đang cố kéo dài thời gian.

Thẩm Hồng đột nhiên nghĩ tới cái gì, nếu trường hợp Diệp Tông thật sự không chết, hoặc là Diệp Hàn tiểu tử kia là người của Diệp Tông, như vậy Diệp Tông chắc chắn là đã xác nhận Thần Thánh thế gia phản bội,với tính cách mạnh mẽ cương quyết kia của Diệp Tông, nói không chừng Thần Thánh thế gia bản bộ hiện tại đã tao ương (bị san bằng)!

“Phong Tuyết thế gia nếu đã không tín nhiệm Thần Thánh thế gia ta, Thần Thánh thế gia ta lưu lại chỗ nàycòn có ý nghĩa gì, chúng ta đi!” Thẩm Hồng vỗ bàn một cái, quát lạnh một tiếng nói, lập tức đứng dậy.

Thần Thánh thế gia mấy trăm người đang tọa (ngồi) toàn bộ đều đứng lên.

“Thẩm Hồng gia chủ, thành chủ trước đã nói với chúng ta, lần này tụ hội chính là liên quan đến an nguy đại sự của Quang Huy chi thành, nếu là có người không đến tham gia hoặc là muốn ly khai (rời đi), thị đều là phản loạn!” Diệp Tu thanh âm, thình lình truyền đến.

Không nghĩ tới Diệp Tu quả quyết như thế,chung quanh toàn bộ các thế gia cao thủ, tất cả ánh mắt đều tụ lại ở trên đám người Thẩm Hồng.

Ai cũng đều có thể cảm giác được, bầu không khí này giương cung bạt kiếm (đầy căng thẳng), bọn họ đều rất nghi hoặc, tình thế sẽ phát triển như thế nào, chẳng lẽ thật muốn đánh lên? Chẳng lẽ Phong Tuyết thế gia thật muốn xử lý Thần Thánh thế gia? (nói trắng ra là thanh trừng tụi nó đó Biểu tượng cảm xúc colonthree

)Thẩm Hồng cười lạnh nhìn đám người Diệp Tu nói:“Nếu là Diệp Tông thành chủ khiến chúng ta lưu lại, chúng ta đây tự nhiên sẽ không có gì để nói, thế nhưng các ngươi tính là thứ gì (ý nói trong mắt mọi người chả có một tí trọng lượng nào sất), các ngươi có thể đại biểu Phong Tuyết thế gia, có thể đại biểu thành chủ sao? Thành chủ đại nhân đến nay sinh tử còn chưa biết, các ngươi lẫn đám người kia, tất nhiên là có tâm địa khác, hoàn toàn muốn làm loạn Quang Huy chi thành!”

Tuy rằng các thế gia gia chủ tin tưởng đám người Diệp Tu, nhưng đám người Diệp Tu thật muốn hiện tại đối phó Thần Thánh thế gia, bọn họ vẫn có chút do dự bất (khó) quyết, liệu điều Thẩm Hồng nói là thật?

“Nếu Thần Thánh thế gia không tin, vì sao Thần Thánh thế gia lại sốt ruột muốn rời đi như vậy? Cùng lắm thì chúng ta lưu lại (ở lại) đây, chờ thành chủ đại nhân trở về, như thế nào?” Diệp Tu nheo mắt lại, hắn minh bạch (biết) lão hồ ly Thẩm Hồng này chắc chắn đã nhận ra điều gì, hiện tại chỉ có thể uy bức (hiếp) Thẩm Hồng.

“Ai biết các ngươi triệu tập toàn bộ cao thủ của các thế gia chúng ta ở nới này, có phải hay không có ý đồ bất chính?” Thẩm Hồng hừ lạnh một tiếng,“Nói không chừng là kế điệu hổ ly sơn, các ngươi đã phái người đi thanh tiễu (san bằng) bản bộ chúng ta!”

Thẩm Hồng câu nói như xuyên tim, ngay cả phần đông đám người thế gia gia chủ, giờ phút này cũng nghi ngờ tầng tầng.

“Thẩm Hồng, lần này tụ hội là thành chủ đại nhân tự mình thông báo các vị gia chủ, chẳng lẽ ngươi vẫn còn hoài nghi thành chủ đại nhân?” Nhiếp Ly nhìn thẳng Thẩm Hồng, hắn biết lão hồ ly này khó có thể giữ lại được nữa, có thể kéo dài được càng lâu càng tốt.

“Không biết thành chủ đại nhân hiện tại thế nào, ai biết các ngươi bây giờ đang âm mưu gì?” Thẩm Hồng hừ lạnh nói,“Chúng ta quyết rời đi, xem ai dám ngăn đón(cản/chặn) chúng ta!”

Thần Thánh thế cao thủ toàn bộ đều hướng ra ngoài đại sảnh.

Những thế gia những cao thủ khác cũng rối rít nhường đường, dù sao không có bất cứ chứng cớ nào, bọn họ cũng không biết nên tin bên nào, chỉ có thể tiếp tục quan sát tình hình phát triển.

“Ngăn bọn họ lại!” đám người Diệp Tu hừ lạnh một tiếng quát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.