Nửa Vòng Tròn

Chương 44: Trăng sáng trên cao




Tầm Thiên Hoan sợ tối, đây cũng không phải là bí mật gì, vì vậy, đến buổi tối, Bắc Diệc Uy cũng rất có ý làm bạn bên cạnh cô, trải qua chuyện buổi tối hôm trước, Bắc Diệc Uy không dám lại muốn cô, sợ là thân thể cô không được khỏe, Tầm Thiên Hoan cũng quá mệt mỏi nên vừa nằm xuống giường đã ngủ. Vì vậy, hai người ôm nhau trên giường im lặng qua một đêm.

Buổi tối ngủ từ sớm, nên sáng hôm sau trời vừa tờ mờ cô đã tỉnh giấc, trên giường lật qua lật lại mãi cũng ngủ không được, nhàm chán đến cực điểm. Vì vậy cô nổi lên ý đồ chơi xấu hắn, lén lút cởi bỏ áo ngủ của hắn, bàn tay nhỏ bé thon dài vê lộng lấy tiểu đậu đỏ trước ngực hắn, ai ngờ tay vừa chạm đến đã bị Bắc Diệc Uy trong cơn mơ màng dùng một tay đẩy tay cô đi.

Tầm Thiên Hoan bĩu bĩu môi không cam lòng, vì vậy tiếp tục vân vê, nhưng lại lần nữa bị hắn vô tình gạt đi. Tầm Thiên Hoan cảm thấy không vui, chu môi, không nghịch phá tiểu đậu đậu của hắn, mà chuyển qua tấn công cực đại nam căn phía dưới. Oa, không ngờ lại cứng rắn đến vậy, Bắc Diệc Uy tinh lực cũng thật dồi dào, trong lúc ngủ mà cũng có tinh thần như vậy.

Trong phòng rất ấm áp, dù cho vén chăn lên cũng sẽ không cảm thấy lạnh, Tầm Thiên Hoan nhẹ nhàng mà vén chăn lên, vặn bung ra hai chân của hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn đưa sát lại nơi tư mật, nhìn chằm chằm vào cây nam căn, trừng mắt nhìn rồi dùng lưỡi khẽ liếm liếm đầu nhỏ đồng thời hai tay cầm lấy nam căn mà lắc nhẹ.

Tầm Thiên Hoan liệt môi cười, nhìn chủ nhân của nam căn này vẫn đang ngủ say không hay biết mà vui thầm, tiếp tục đùa bỡn...... Chơi đùa một lúc, trong người lại như phát hỏa, bản thân cô đã có cảm giác, hạ thể có chút ẩm ướt, nhìn nhìn hắn, sau hai giây Tầm Thiên Hoan lập tức quay đầu, lắc lắc rồi vội vã xoay người nhảy xuống giường......

Trên người áo ngủ mất trật tự, cô quyết định cởi ra để chuẩn bị thay một bộ thường phục. Nhưng là, thân thể lại càng cảm giác khô nóng, rất là không thoải mái, trong tủ quần áo lật tới lật lui vài cái đều không tìm được bộ quần áo mình muốn mặc. Cô quyết định rời khỏi phòng, vừa xoay người tiến đến cửa ra vào thì đập ngay vào trong mắt cô lại là thân hình nam tính gợi cảm tuyệt luân, lông mi của cô không tự chủ mà khẽ rung động, còn có ngón tay không kiềm chế được nhúc nhích......

Cô đảo tròn mắt, hừ, không chơi bạch không chơi! Cô một lần nữa bò lại trên giường, một lần nữa nắm cây nam căn, điều chỉnh tốt tư thế, giạng chân ngồi trên thân thể của hắn, đem cây nam căn cẩn cẩn dực dực mà chậm rãi đưa vào trong hoa kính của mình......

Đột nhiên hắn mở to mắt khiến cô giật mình, khẽ kêu lên: “Thì ra anh tỉnh?”

Hắn có chút phác thảo môi, hai chân kẹp lấy thân thể của cô, một cái thuận lợi cuốn, đem cô áp tại dưới thân, nói: “Anh cũng đã thức từ sớm.”

Huống chi là gần đây cô cảnh giác hắn tương đối nhẹ? Cô không hài lòng nói: “Vậy vì sao anh giả vờ ngủ?”

Hắn tà tà cười, hôn hôn gò má cô, nói: “Anh nghĩ em chỉ là chơi đùa mà thôi, không ngờ em rõ ràng khống chế không nổi.”

Gương mặt của cô đỏ hồng, nói: “Lần thứ nhất, tựu lần thứ nhất!”

Hắn hôn cô, nam căn đã tại trong cơ thể của cô ra vào, động tác hắn rất chậm, kéo nhẹ tiến sâu......

“Hảo, lần thứ nhất, bất quá, muốn xem em biểu hiện như thế nào.” Hắn phác thảo cười nói, động tác dần dần nhanh hơn, khí tức cũng dần dần bắt đầu hỗn loạn. Yêu kiều âm thanh lên......

Sau khi hoan ai, sắc trời cũng dần dần sáng lên. Lần này, Tầm Thiên Hoan cũng không quá mệt mỏi, Bắc Diệc Uy ôn nhu hầu hạ khiến cô thư thư phục phục. Ngược lại hắn, đầu đầy mồ hôi, cô tiện tay cầm lấy áo ngủ lau cho hắn.

Cô mỉm cười nhìn hắn, nói: “Anh cứ ngủ một lát đi, hiện tại cách giờ làm việc còn sớm lắm.” Tầm Thiên Hoan hô khẩu khí, thở dài: “Nghĩ đến đi làm, càng ngủ không được.”

“Vậy đừng đi ” Bắc Diệc Uy sủng nịch: “Hắn bên kia tôi thay ngươi giải quyết.”

Tầm Thiên Hoan lạnh nhạt nói: “Thôi đi, anh cũng không phải không biết, người nọ ý xấu vô cùng, hắn nhất định sẽ làm khó dễ anh, tôi không muốn gây phiền toái cho bất kì ai.”

“Nhưng mà anh......”

“Ha ha, cám ơn hảo tâm của anh, chỉ trách tôi lúc trước quá không cẩn thận, làm sao lại quên cùng Hoa Thiên giải trừ hợp đồng. Hiện tại hối hận không kịp, hơn nữa trước đây tôi thật sự quá không cẩn thận, tôi bỏ bê công việc lâu như vậy, Hoa Thiên đều không gửi người nào tới tìm, đúng ra tôi nên nhìn ra điểm kì quái này......” Tầm Thiên Hoan thở dài: “Chuyện này cũng do người nọ ở sau lưng điều khiển.”

Bắc Diệc Uy nhìn cô, nhịn không được lại hỏi: “...... Em thật sự đối với hắn hết hy vọng?”

Tầm Thiên Hoan cho hắn một cái khinh khỉnh: “Anh đang nói nhảm sao?”

Bắc Diệc Uy cười cười: “Hi vọng vậy.”

Tầm Thiên Hoan hô hơi thở, sau đó từ trên giường đứng lên, nói: “Tôi đi chuẩn bị bữa sáng.”

Bắc Diệc Uy kéo cô lại, nói: “Hay là để anh làm, em ở đây nghỉ một lát.”

Tầm Thiên Hoan nhìn hắn cười nói “Nào có người đàn ông nấu cơm? Được rồi, anh cứ yên tâm mà ngủ đi, tôi không phiền lụy, tôi có thói quen làm bữa sáng.” Một câu nói khiến cho hai người nảy ra rất nhiều suy nghĩ...... Thói quen, cô trước kia có thói quen mỗi sáng sớm đều làm bữa sáng cho Âu Dương Tịch......

Bắc Diệc Uy cũng xuống giường, nói: “Vậy hai người chúng ta cùng làm bữa sáng.”.

..... Bình thường Tầm Thiên Hoan làm bữa sáng chỉ trong nửa tiếng đã hoàn thành, hôm nay lại kéo dài thêm nửa tiếng nữa, nguyên nhân vì người bạn cùng làm – Bắc Diệc Uy...... Ăn xong hai người dọn dẹp mọi thứ rồi bắt đầu chuẩn bị đi làm. Tầm Thiên Hoan không quên uống thuốc tránh thai, sau đó quần áo chỉnh tề đứng soi mình trước gương, lại một lần nữa khẽ thở dài...... Thật sự không muốn đi làm......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.