Nửa Đời Quen Thuộc

Chương 4




- Bởi vậy, chúng ta nương tựa theo năng lượng định vị của Thánh Nguyên mới tìm đến nơi này. Tuy rằng tiêu hao một cái quyển trục truyền tống định vị cự ly xa, nhưng cũng rất đáng giá a.

Văn Đình nhìn Tề Nhạc thật sâu nói:

- Là em làm phiền hà tới anh rồi.

Tề Nhạc nhẹ nhàng lắc đầu, nói:

- Không cần nói thêm nữa, hãy nghỉ ngơi cho tốt. Anh đã nói rồi, chỉ cần anh còn sống, bất kỳ kẻ nào cũng không thể làm tổn thương em.

Vừa nói quang mang trong mắt sáng rực của Tề Nhạc, hào quang Tường Vân bốn màu lóe lên. Thân thể Văn Đình đã bị trực tiếp đã thu vào bên trong Kỳ Lân Châu. Vốn Tề Nhạc sợ Văn Đình bên trong Kỳ Lân Châu sẽ cảm thấy cô độc, mới một mực ôm nàng, nhưng giờ khắc này, thế cuộc trước mắt hiển nhiên đã không thể không làm thế. Người của giáo đình tuyệt không hiền lành như mặt ngoài thể hiện, nhất là trước ích lợi vô cùng lớn như thế này. Nhìn thoáng qua Hồng Y Đại Chủ Giáo ở năm phương hướng, Tề Nhạc hiểu rõ mình muốn bay đi là không thể nào. Vân Lực dưới chân có chút thu liễm, hắn đã phiêu nhiên rơi trên mặt đất. Kỳ Lân giáp ngăm đen tản ra quang mang nhàn nhạt, tuy rằng hắn chỉ có một mình, nhưng mà sống lưng Tề Nhạc vô cùng thẳng, trong mắt thiểm động quang mang, khí thế không hề thua kém đối phương.

Trong ánh mắt hắn tỏa ra uy thế nhìn mọi người Giáo Đình chung quanh một vòng, Tề Nhạc nhàn nhạt hỏi:

- Las Ogg giáo chủ, ta không rõ ngài đang nói cái gì. Cái gì Thánh Nguyên? Ta căn bản cũng không biết.

Las Ogg ra vẻ kinh ngạc mà nói:

- Ah? Tề tiên sinh không biết sao? Vậy vừa nữ tử cùng một chỗ với ngài là ai? Chúng ta trước đó chưa từng gặp qua nàng, nàng tựa hồ cũng không phải thuộc về Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần các ngươi a.

Tề Nhạc hừ lạnh một tiếng, nói:

- Vậy là bằng hữu của ta, Las Ogg, ngươi đang chất vấn ta sao? Ngươi nghĩ thế nào, dám quản cả chuyện của chúng ta.

Lúc này trong lòng hắn, cho dù là người của Hắc Ám nghị viện cũng không có đáng giận như đám Giáo Đình trước mặt luôn ra vẻ đạo mạo này, cách nói chuyện của Tề Nhạc lập tức trở nên không khách khí.

Las Ogg lắc đầu, cũng không có bởi vì Tề Nhạc không khách khí mà phẫn nộ:

- Không, không, không, đây cũng không phải là việc đâu đâu. Tề tiên sinh, Viêm Hoàng các ngươi có câu nói người sáng mắt không làm chuyện mờ ám. Thánh Nguyên là mục tiêu của chúng ta lần này, vì không cho thế lực tà ác đạt được nó, xin ngài hãy giao nó cho chúng ta.

Tề Nhạc nói:

- Nói như vậy, trong mắt các ngươi ta chính là loại người tà ác sao?

Las Ogg nói:

- Cũng không có thể nói như vậy, bất quá, ta cho rằng vẫn là Giáo Đình có năng lực bảo hộ an nguy của Thánh Nguyên. Hi vọng Tề tiên sinh không nên để cho chúng ta khó xử.

Tề Nhạc cường ngạnh nói:

- Ta đây nếu không giao ra thì sao? Ngươi muốn cắn ta à?

Sắc mặt Las Ogg hơi đổi, hắn lạnh giọng nói:

- Tề tiên sinh, đã hơn nhiều năm không người nào dám nói như vậy với ta rồi.

Tề Nhạc nở nụ cười:

- Đáng tiếc, ta không tin Thượng Đế. Có lẽ, Thượng Đế nếu xem lại tác phong mạnh mẽ cướp bóc của các ngươi, có lẽ sẽ không khoan dung cho các người đâu.

Las Ogg thở dài một tiếng, hai tay đem Thánh kinh để trước ngực lạnh nhạt nói:

- Xem ra, chuyện này không thể dùng phương thức hòa bình để giải quyết. Tề tiên sinh, thật xin lỗi, ta chỉ có thể hướng ngươi nói tiếng xin lỗi mà thôi.

Vừa nói, hắn chậm rãi lui về phía sau, bốn gã Thánh Kỵ Sĩ phân biệt từ bốn phương tám hướng bức tới Tề Nhạc.

Ánh mắt của Tề Nhạc sáng rực lên, hai đạo quang mang màu bạc từ trong mắt hắn điện xạ ra ngoài. Trong đêm tối mênh mông nhìn vô cùng rõ ràng. Gió thổi qua, ánh trăng chiếu xuống, bóng cây trên mặt đất ào ào vũ động.

Bá khí ngập trời lập tức tràn ngập, hư ảnh Kỳ Lân cực lớn lăng không xuất hiện sau lưng Tề Nhạc. Tuy rằng phải đối mặt với phía địch nhân cường đại như thế, nhưng xét chỉnh thể khí thế thì Tề Nhạc lại nương tựa theo lực lượng một người áp chế toàn bộ Giáo Đình.

Kỳ Lân giáp bị cơ bắp của hắn phồng lên khiến dáng người càng trở nên cao lớn cao ngạo, phảng phất như đang đội trời đạp đất.

Điện quang màu tím vây quanh thân thể Tề Nhạc không ngừng phát ra những thanh âm ba ba, Kỳ Lân Châu trước ngực lóng lánh quang mang mỹ lệ. Kỳ Lân Ẩn sau lưng không ngừng sinh ra một tầng huyết sắc quang hoa như là gợn sóng dao động. Tuy rằng Kỳ Lân giáp trên người hắn là màu đen, nhưng lúc này xem ra, thân thể Tề Nhạc giống như là một viên minh tinh chói mắt nhất, hào quang tản ra tứ phía.

Bốn gã Thánh Kỵ Sĩ rõ ràng không chống chịu được khí thế điên cuồng tăng lên của Tề Nhạc. Bốn người đồng thời duỗi ra tay phải của mình, bạch sắc quang mang sáng lên, trong tay từng người xuất hiện một thanh kiếm quang ngưng kết bằng năng lượng tinh khiết. Một đôi cánh màu ngà sữa vô hình xuất hiện sau lưng họ, lập tức từng chuỗi hư ảnh lưu lại trên không trung, bốn người phóng về phía Tề Nhạc.

Kiếm quang trên không trung trướng đại, bốn đạo Thập tự quang ảnh bao trùm tất cả lộ tuyến Tề Nhạc có thể né tránh, Nhạc Nguyên đã từng lĩnh giáo thực lực của Tề Nhạc, bởi vậy trong quá trình công kích, bốn gã Thánh Kỵ Sĩ đều không hề giữ lại. Hai mươi tên Quang Minh kỵ sĩ cũng không có tham dự trong chiến đấu, mà phân tán đến bốn phía, từng người tăng Thánh Lực của mình lên canh phòng nghiêm ngặt đề phòng Tề Nhạc muốn đào thoát.

- Hừ!

Tề Nhạc hừ một tiếng, trong chốc lát, không gian chung quanh thân thể của hắn bóp méo một chút. Hắc ngân sắc quang mang hư ảo xuất hiện biến hóa rất nhỏ. Tề Nhạc xoay tròn một vòng như thiểm điện tại chỗ, nắm tay phải đồng thời hướng bốn phương tám hướng oanh ra mỗi nơi một quyền.

Không có năng lượng thấu ra, nhưng mà bốn quyền của Tề Nhạc công kích đón đúng bốn đạo Thập tự quang trảm đang đánh tới.

Địa phương mạnh nhất thường thường cũng có nơi yếu nhất, tuy rằng bốn gã Thánh Kỵ Sĩ đều có được tu vi không kém. Nhưng Tề Nhạc oanh ra bốn quyền lại ẩn chứa năng lượng vô cùng cường hoành của Kỳ Lân Tí.

Rầm rầm rầm oanh --

Bốn tiếng nổ mang theo quang điện đầy trời bay tán loạn, năm tiếng kêu đau đớn đồng thời truyền đến. Bốn gã Thánh Kỵ Sĩ đang vọt tới trước thì thân thể bỗng nhiên khựng lại. Bốn đạo Thập Tự Trảm đã sớm biến thành những đốm sáng bay đầy trời.

Tề Nhạc đứng tại chỗ, phảng phất từ đầu đến cuối đều không có di động, mà bốn gã Thánh Kỵ Sĩ tức thì dừng lại cách hắn hơn mười thước, khóe miệng đồng thời chảy ra một đám tơ máu.

Sắc mặt Las Ogg không khỏi thay đổi, hắn mặc dù đối với Tề Nhạc đã có đánh giá rất cao, nhưng thật không ngờ, bốn gã Thánh Kỵ Sĩ mà liên thủ công kích lại có kết quả này. Nhẹ nhàng lật Thánh kinh trong tay ra, hắn hướng năm tên Hồng Y Đại Chủ Giáo làm thủ thế.

Kỳ thật, tình huống hiện tại của Tề Nhạc cũng không phải quá tốt, chỉ từ mặt ngoài mà xét thì thực lực của bốn gã Thánh Kỵ Sĩ, ít nhất có thể cùng so sánh với Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cấp bậc Năm Vân. Hơn nữa Thánh Lực viêm lực của mấy người đã ngưng kết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.