Nữ Xứng Ta Tới Sủng

Chương 10: Cái khó ló cái khôn




Trong hai tháng, ta theo Hoa Phong và quán chủ học tập thế nào để chiêu đãi và lấy lòng khách nhân, đồng thời học tập thơ ca, vũ đạo và nhạc khí.

Sinh nhật của ta cũng tới, Hoa Phong giúp ta mặc nhất kiện tân y tiên hồng *đỏ tươi*, quán chủ giúp ta chải tóc, ta tự thoa son cho bản thân.

Cùng một chỗ an bài xong, ta dùng chiết phiến *quạt* che khuất gương mặt, mềm mại đi lên sân khấu, ngẩng đầu nhìn, tất cả đều là người, ta âm thầm cả kinh, không nghĩ tới sẽ có nhiều người như vậy tới ủng hộ.

Thế nhưng theo âm nhạc vang lên, ta bắt đầu chuyên chú vũ khởi.

Ta múa mềm mại, tựa như tiên nhân hạ phàm, con mắt nửa khép. Ta dùng dư quang nhìn dưới đài, đều bị dáng múa tiên hồng của ta mê hoặc, ta cười đến càng yêu mị.

Một khúc kết thúc, ta lại dùng phiết chiến che khuất mặt. Quán chủ đi tới bên cạnh ta, hướng các đại gia cao giọng nói: “Bản *** tiểu quan, tên là Dạ Nguyệt, từ nhỏ sỡ hữu nước da so với nguyệt quang càng sáng hơn, tồn tại đôi mắt so với bóng đêm còn thâm thúy hơn, thơ ca, vũ đạo, nhạc khí mọi thứ tinh thông, xem qua vũ tư *điệu nhảy*, chắn hẳn tất cả mọi người thấy rõ tư thái của tiểu nhân này chứ.”

Quán chủ mới vừa nói xong, tất cả mọi người tại tán thành, quán chủ nhìn ta nói tiếp: “Tối nay là đêm đầu của Dạ Nguyệt, đây chính là khó có được. Đêm đầu Dạ Nguyện khởi giá 1000 lượng, có ai muốn không?”

Sau khi nghe xong quán chủ nói, mọi người bắt đầu ồn ào.

“1100 lượng!”

“1500 lượng!”

“1700 lượng!”

” “

Có một người đột nhiên mở miệng: “5000 lượng!”

Trong quán một mảnh vắng vẻ, quán chủ lập tức giống như gặp thần linh: “Vị đại gia này, 5000 lượng, còn có giá nào cao hơn không?”

Không một ai lên tiếng, đều là yên lặng.

“Thành giao, vị đại gia này, buổi tối hôm nay của Dạ Nguyệt là của ngươi. Hoa Phong!! Tới đây! Đem Dạ Nguyệt đưa tới gian phòng. Vị này đại gia, mời theo sau.”


.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.