Nữ Vương x Nữ Vương

Chương 46: Xa cách (3)




Phần 5: Vòng thứ nhất – Khảo thí trí tuệ

Người ngồi kế bên Di Nhiên quận chúa, vừa đúng là Mộ Dung Lăng, nữ nhi dòng chính của đệ nhất thế gia Mộ Dung gia. 

Sau khi nàng ta nghe Di Nhiên quận chúa đối xong, liền nhanh chóng động não, đáng tiếc lại không nghĩ ra được. Nàng ta nhịn không được nóng nảy cau mày, vì lo lắng nên sắc mặt trở nên đỏ hồng, nhưng là càng vội càng nghĩ không ra.

Mộ Dung Lăng vốn có dáng người bình thường, hơn nữa giờ phút này, vẻ mặt cùng cử chỉ của nàng ta còn thua cung nữ trong cung. 

Hình ảnh lôi thôi này của nàng ta trong mắt mấy nam tử ngồi đối diện, khiến bọn họ hiện lên phiền chán, liền nhìn sang hướng khác.

Nhưng Lý Thượng cung, thân là người của Thượng Cung cục, đương nhiên là có quan  hệ vo vùng tốt với Mộ Dung hoàng hậu, nên không dám làm khó Mộ Dung Lăng, bà ta đứng chờ nàng ta mở miệng đối, còn ôn tồn nói: 

"Mộ Dung tiểu thư đừng nóng vội, cẩn thận ngẫm lại rồi hẵn nói cũng không sao"

Đáng tiếc, gần hết một nén nhanh nhưng Mộ Dung Lăng cũng không nghĩ ra được vế đối, lúc này, ngồi ở bên cạnh nàng ta, Mộ Dung Tiếu nhỏ giọng mách cho nàng ta biết: 

"Khuất đả thành chiêu"

*Khuất đả thành chiêu: Vu oan giá hoạ.

Mộ Dung Lăng vừa nghe vậy, nhanh chóng mở miệng đối: 

"Khuất đả thành chiêu"

Đối xong, bản thân mình trước, thở dài nhẹ nhõm một hơi, Lý Thượng cung cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng mà mấy nam tử trong đại điện, rất nhiều người phát hiện tình huống của bên này, càng xem thường Mộ Dung Lăng.

Bọn họ liền nâng mi dời về Mộ Dung Tiếu, người ngồi bên cạnh Mộ Dung Lăng, chỉ thấy nàng cười tiếp lời: 

"Chiêu binh mãi mã"

"Chính xác"

Lý Thượng cung nhìn Mộ Dung Tiếu, hài lòng gật đầu, vị Mộ Dung tiểu thư này không tệ, đã có ý thức đoàn kết, lại thông minh, xem ra người đứng đầu hôm nay chính là nàng ta rồi. 

Nghĩ liền dời bước xuống, từng người từng người một cứ thế mà đối tiếp. 

Lý Thượng cung chưa từng lưu lại lâu một chỗ, nếu đối đúng, trực tiếp khen một câu, nếu đối không được, nàng cầm bút, lấy tập danh sách bên phía cung nữ bưng khay bạc, xóa đi tên của nữ tử đó, không lưu tình chút nào.

Ai trả lời đúng thì một mặt vui sướng, còn ai đang chờ đợi thì gương mặt ảo não, có vài người còn trực tiếp khóc lên, cho rằng đây là chuyện rất mất mặt.

Hôm nay, trong điện, cũng có hơn hai mươi người nữ tử, đợi cho Lý Thượng cung đi gần hết một đoạn đường, thì đã đến vị trí của Thượng Quan gia, Vãn Thanh đã ăn no rượu say, thoải mái ngồi xem náo nhiệt.

Lúc này, đã đến lượt Thượng Quan Nguyệt Phượng phải đối tiếp, chỉ thấy nàng ấy suy nghĩ một chút, liền thốt ra: 

"Vụ lí khán hoa"

*Vụ lí khán hoa: Ngắm hoa trong sương mù.

Kế tiếp là Thượng Quan Loan Thư, nàng ta nghe xong, lập tức bắt đầu nghĩ, nhưng mà không biết bởi vì nàng ta khẩn trương hay còn nguyên nhân gì khác, nhất thời thế nhưng sắc mặt đỏ bừng, một chữ cũng không nghĩ ra được. 

Lý Thượng cung đối với người của Thượng Quan gia rõ ràng không có hảo cảm, cho nên cũng không chờ lâu, liền trực tiếp dùng bút xóa đi tên của Thượng Quan Loan Thư, Thượng Quan Loan Thư vừa thấy, gấp đến độ khóc rống lên.

Còn Thượng Quan Liên Tinh khẩn trương bắt lấy tay Vãn Thanh xiết chặt, nhỏ giọng hỏi nàng: 

"Câu gì tiếp đây?"

Vãn Thanh không muốn làm khó nàng ta, nhỏ giọng nói cho nàng biết một câu: 

"Hoa tiền nguyệt hạ"

*Hoa tiền nguyệt hạ: Trước hoa dưới trăng (chỉ những nơi nam nữ hay nói chuyện yêu đương)

Vãn Thanh vừa động, Lý Thượng cung liền nhìn thấy, chẳng qua làm như không thấy, bà ta đã ở trong thượng cung biết bao năm, đương nhiên khéo léo, thông minh, bà cũng không nói gì, chỉ nhìn Vãn Thanh thêm mấy lần. 

Sau đó liền đi tới trước mặt Thượng Quan Liên Tinh, chỉ thấy Thượng Quan Liên Tinh cười mở miệng đối: 

"Hoa tiền nguyệt hạ"

Lý Thượng cung gật đầu, sau đó đi đến trước mặt Vãn Thanh, nhìn nàng, vừa rồi, những gì mà nàng làm, bà thấy rất rõ ràng, nàng rõ ràng là một chủ tử rất trí tuệ đây.

Vãn Thanh có chút phản ứng không kịp, vị Lý Thượng cung này nhìn nàng làm cái gì? Nàng tuy rằng ngồi ở chỗ ăn uống, nhưng lại là bồi Thượng Quan Liên Tinh tới tham gia, không phải chuyện của nàng nha. 

Nghĩ liền đứng dậy, nho nhã,lễ phép mở miệng nói: 

"Bẩm Lý Thượng cung, thần nữ là bồi muội muội Thượng Quan Liên Tinh tới tham gia phi yến chứ không phải đến tham gia"

Nàng vừa dứt lời, Thượng Quan Liên Tinh ngồi bên cạnh lệp tức đứng dậy tiếp lời: 

"Đúng, đúng vậy, tỷ tỷ chỉ là theo giúp ta tới tham gia phi yến mà thôi"

Thượng Quan Liên Tinh không đơn thuần bởi vì nàng giúp nàng ta, mà nàng ta đồng ý để nàng tham gia phi yến. 

Nàng ta thông minh như vậy, nếu tham gia, nàng còn có cơ hội không? Ngược lại, không bằng để nàng ta ngồi đây giúp nàng có phải hơn không.

Lý Thượng cung nghe Vãn Thanh nói xong, hơi gật đầu, nhìn phía cung nữ khay danh sách, mở miệng nói: 

"Cô nương là Thượng Quan Vãn Thanh sao?"

Vãn Thanh gật đầu đáp: 

"Đúng vậy"

"Trong danh sách có tên của ngươi, mời người đối tiếp"

Lý Thượng cung vừa dứt lời, Vãn Thanh ngây ngẩn cả người. 

Đây là có chuyện gì, lúc trước, trong danh sách mà Lễ bộ đưa qua chỉ viết là nàng bồi Thượng Quan Liên Tinh tiến cung, làm thế nào mà trong cung danh sách của thượng cung lại có tên của nàng kia chứ? Thật là vô lý mà. 

Nhất thời, không biết nói như thế nào, liền nghe được cách đó không xa, một giọng nói lặng yên vang lên: 

"Chắc là sợ không đối được, có bản lĩnh thì đối đáp đi, làm bộ õng ẹo cho ai xem"

Người nói chính là Đoan Mộc Hương, nàng ta đã qua vòng, cho nên giờ phút này khuôn mặt tràn ngập ý cười, nàng ta vừa nói xong, bên cạnh liền có người phụ họa.

Lúc này, mọi người trong điện đều nhìn Vãn Thanh, ân thanh trêu ghẹo của những nữ tử qua vòng vang lên khiến hoàng hậu bị kinh động, không kiên nhẫn mở miệng hỏi: 

"Lý Thượng cung, chuyện gì xảy ra bên dưới vậy?"

Lý Thượng cung lắc đầu hồi bẩm: 

"Không có việc gì, nương nương"

Nói xong. bà lại nhìn Vãn Thanh: 

"Thượng Quan tiểu thư, mời người đối đáp"

Vãn Thanh nghe xong, điều đầu tiên mà nàng nghĩ đến là không thể khiến cho người khác chú ý đến sự tồn tại của nàng, nhưng sau khi nghe được giọng nói trêu tức của Đoan Mộc Hương, nàng liền tức giận.

Hừ, không phải chỉ là chơi đối thơ nối vần hay sao? Có cái gì khó, nàng còn sợ bọn họ đối lại không được nữa kìa, lập tức chậm rãi mở miệng đối: 

"Hạ bút thành chương"

Vãn Thanh nói xong, Lý Thượng cung hài lòng gật đầu, sau đó trở lại chính giữa đại điện, âm thanh ôn nhu vang lên: 

"Đợt khảo thí đầu tiên của vòng khảo thí trí tuệ, hai mươi ba người tham gia, mười sáu người qua vòng" 

"Hiện tại, thỉnh dời án kỷ của những người không qua vòng ra ngoài, còn những người qua vòng thì dời vào trong, chuẩn bị đợt khảo thí lần thứ hai của vòng khảo thí trí tuệ"

Lý Thượng cung vừa dứt lời, những cung nữ cùng thái giám hầu hạ bên cạnh án kỷ lập tức động thủ, đem án kỷ của những người không lọt vào vòng thứ nhất dời ra ngoài thảm đỏ, mà án kỷ của Vãn Thanh liền hướng bên trong dời tới.

Vừa dời xong, vị trí của Vãn Thanh thế nhưng lại ngồi ngay chính giữa đại điện, nhất thời không biết làm thế nào, nàng vốn không muốn để ý tới việc này, không ngờ, thế nhưng lại biến thành cục diện như thế này, haizzz.

Xem ra, trong lúc này có Càn Khôn, không biết kết quả ra sao? 

Tuy rằng trong danh sách mà Lễ bộ đưa sang có nói, nàng chỉ là bồi Thượng Quan Liên Tinh tới tham gia, nhưng hôm nay, xem ra, trong cung rõ ràng là có người muốn nàng tham gia.

Chẳng lẽ việc này cùng Hạ Hầu Mặc Viêm có quan hệ, nàng vừa nghĩ liền ngẩng đầu nhìn lên, liền nhìn thấy Hạ Hầu Mặc Viêm đang nhìn nàng, nhẹ nhàng cười với nàng, chàng ngốc mà nàng quen thuộc đã trở lại.

Bất quá, nhìn nàng, đồng dạng còn có người khác, chính là Đoan Mộc Lỗi cùng một vài người quen nàng, tất cả bọn họ đều có hứng thú với nàng.

Lúc này, giọng nói của Lý Thượng cung lại vang lên: 

"Đợt khảo thí lần thứ hai của vòng trí tuệ là thành ngữ nối vần, lần này có thời gian hạn định, nói cách khác, không cho phép dừng lại, nếu dừng, liền bị loại"

Lời này vừa phát ra, liền có rất nhiều nữ tử khẩn trương, không thể đáp giống nhau, nếu chậm một chút liền bị loại bỏ, thật sự rất khẩn trương.

Vãn Thanh không quan tâm, chuyện này không làm khó được nàng, ở hiện đại, học nhiều như vậy, nếu ngay cả chuyện cỏn con như thế này mà đáp không được, không phải học uổng công sao? 

Vãn Thanh trưng gương mặt bình tĩnh ngồi chờ đến lượt mình.

Lý Thượng cung nhìn Thanh Nghi công chúa Hạ Hầu Vân Hà, mở miệng nói: 

"Công chúa bắt đầu trước đi, từ câu hạ bút thành chương mà bắt đầu"

"Ừ, Chương Đài dương liễu"

*Chương Đài dương liễu: hỏi thăm nàng Liễu ở Chương Đài (có một câu chuyện và một bài thơ nói về chủ đề này nha, e hèm, nếu thắc mắc mời bạn search google)

"Liễu ám hoa minh"

*Liễu ám hoa minh: là chỉ mắt nhìn thấy tình huống không còn đường tiến nữa, thì đột nhiên xuất hiện chuyển biến và hy vọng (có cả một câu chuyện về câu thành ngữ trên nha)

"Minh sát thu hào"

*Minh sát thu hào: nhìn rõ mọi việc, hiểu tận chân tơ kẽ tóc.

"Hào bất lưu tình"

*Hào bất lưu tình: không chút lưu tình.

"Tình bất tự cấm: Kìm lòng không đậu"

*Tình bất tự cấm: Kìm lòng không đậu.

Trong đại điện, càng đáp càng nhanh, một chút tạm dừng đều không có, nếu có người dừng lại, án kỹ sẽ trực tiếp bị dời ra ngoài, Lý Thượng cung liền xóa tên của người đó trong danh sách.

Trong lúc nhất thời, không khí trong điện càng ngày càng khẩn trương, ngay cả hoàng thượng cùng hoàng hậu còn có chúng phi tần, cũng cố giương mắt nhìn.

Còn về phần mấy vị nam tử kia, bọn họ cũng nôn nóng theo, có người còn đứng lên, nhìn nữ tử đáp thành ngữ nối vần.

Rất nhiều người đều nhìn ra, những nữ tử tham gia đáp thành ngữ kia, người lạnh nhạt bình tĩnh nhất không ai khác chính là Thượng Quan Vãn Thanh. 

Nàng không vội vàng, không kiêu ngạo, không siểm nịnh, vân đạm phong khinh, rất hợp với nụ thanh nhã trên mặt của nàng bây giờ, thật giống tiên nữ trên trời, ngẫu nhiên rơi xuống nhân gian, hấp dẫn rất nhiều tầm mắt của người xem.

Trong lúc nhất thời, giọng nói của Lý Thượng cung vang lên: 

"Ngừng"

Mọi người đều ngừng lại, trong đó có một vài nữ tử trên mặt toát ra mồ hôi, các nàng liền lấy ra khăn tay lau mồ hôi, ngồi xuống chờ kết quả.

Giọng nói của Lý Thượng cung lại vang lên: 

"Rất tốt, đợt khảo thí lần hai của vòng khảo thí trí tuệ lần này xóa tên năm người, hiện tại còn lại mười một người, tiến vào đợt kế tiếp" 

"Chuẩn bị vật dụng cho đợt khảo thí lần thứ ba của vòng khảo thí trí tuệ"

Nói xong, vung tay lên, liền có cung nữ thái giám đem án kỷ của những người bị loại dời xuống, vị trí của Vãn Thanh lại lên cao thêm mấy bậc thềm.

Người của Thượng Quan phủ hiện tại chỉ còn lại có nàng cùng Thượng Quan Nguyệt Phượng, hai người nhìn nhau cười, ánh mắt lạnh nhạt. 

Mặc kệ có thể đi vào vòng trong hay không đều không quan trọng, chỉ cần hết sức cho người khác nhìn là tốt rồi.

Thượng Quan Liên Tinh trực tiếp tức khóc, vòng này nàng bị loại bỏ không thương tiếc, không nghĩ tới, ngày hôm nay, phi yến thế nhưng lại khảo thí trí tuệ, còn chơi cái trò gì mà đối thơ nối vần với thành ngữ nối vần.

Thật không biết là ai ra cái chủ ý cùi bắp này, uổng công nàng mỗi ngày luyện ca luyện múa, đây là sở trường xuất sắc nhất của nàng. 

Nàng nào ngờ, vậy mà lại khảo thí cái vớ vẩn này, nàng căn bản không thích thơ ca, làm sao có thể đối đáp? Nhất thời, chỉ có thể ngồi nhìn người khác tỷ thí.

"Kế tiếp chính là sáng tác thơ, các vị mời xem"

Nói xong, Lý Thượng cung chỉ cung nữ đang bưng cái khay đứng ở phía sau, chỉ thấy trong khay đặt các loại thiệp nhỏ khác nhau.

"Mỗi một tấm thiệp này tượng trưng cho bốn mùa xuân hạ thu đông, tỷ như hoa mai, tỷ như Thu Cúc, người ngẫu nhiên lấy bất kỳ tấm thiệp nào, sẽ dùng thiệp đó làm nguyên đề, làm một bài thơ về chủ đề trên tấm thiệp đó"

*Tỷ như: ví dụ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.