Nữ Vương Ngốc Nghếch, Yêu Anh Nhé!

Quyển 1 - Chương 5: Lão đầu tử




“Luân hồi chi lực có thể giúp?“. Vũ Thiên Quân kinh ngạc nói.

“Đúng vậy! Có thể dùng Luân hồi chi lực che đi thiên cơ, dù sao ngươi Luân hồi chi lực cũng đã đến Chung cực lực lượng, cho dù là Thiên đạo muốn dò xét cũng không dễ dàng!“. Hắc Ô tự tin nói.

“Cứ cho là như thế thì ngươi cũng không thể câu thông được bản thể đi? Không phải ngươi nói bản thể ở trong dị tượng của ngươi ...“. Vũ Thiên Quân đang nói thì ngừng lại. “Ha! Ngươi nghĩ có thể được sao?“. Hắn nhếch mép nói.

“Tám thành! Nếu không được cũng đâu mất gì!“. Hắc Ô tự tin nói.

“Ah! Như vậy thử một chút cũng không sao...“. Vũ Thiên Quân cười nói. Kim bằng Thái cổ xem ra muốn hiện thế rồi.

Hắc Ô tính toán là dùng Luân hồi chi lực tác dụng lên dị tượng của Vũ Thiên Dương ah! Nếu có khả năng sẽ đưa dị tượng Hắc nhật phần thiên đến như ở Thái cổ cực hạn, nó có khả năng tận dụng một tia cơ hội đó đi câu thông bản thể!

“Trước đến Quỷ Nha đảo, ta muốn xem lão nhị thế nào rồi!“. Vũ Thiên Quân nói. Chuyện kia một lát làm cũng không muộn.

“...“. Phi Thiên bằng nghe Vũ Thiên Quân nói thì hưng phấn vô cùng, chuyện kia với Thiếu gia có thể chỉ là tiện tay thế nhưng với hắn chính là bước ngoặt đổi đời ah. Hắn huyết mạch nếu phản tổ chính là nhất phi trùng thiên, ngày nay Kim bằng tuyệt đối chính là đỉnh cấp huyết mạch, cho dù chỉ là một phần huyết mạch cũng vô cùng mạnh mẽ. Hắn âm thầm thề sẽ đi theo Vũ Thiên Quân, đời này sẽ tận trung với hắn mà thôi.

“Huh! Ngươi đã xong rồi ah, Lão tứ!“. Vũ Thiên Nhật đang nhắn mắt tu luyện thì mở mắt ra nói. Thời không Thánh điển quả không hổ danh Thánh điển, càng tìm hiểu hắn càng thấy nó cường đại cùng bá đạo, Thái cổ Thần tộc sáng tạo ra nó mà xưng bá Thái cổ cũng không phải không có đạo lý.

“Ha ha! Lão nhị! Hi vọng ngươi một ngày tu thành Thánh điển!“. Vũ Thiên Quân cười nói, Thời không Thánh điển kinh khủng hắn đương nhiên cũng biết, chỉ là không hợp với hắn, nó chỉ phù hợp cho hắn tham khảo thôi.

“Hi vọng như cát ngôn của ngươi!“. Vũ Thiên Nhật nhếch mép nói. Thời không thánh điển cao thâm thế nhưng hắn cũng chưa chắc có thể hoàn toàn lĩnh ngộ được, cho dù hắn là Thiên Hồn thể cũng không thể nói chắc được, dù sao Thánh điển vốn cũng xuất phát từ Thái cổ Thâng tộc mát không phải của Nhân tộc. “Ngươi tiếp tục có dự định gì?“.

“Không cần dự định! Chuyện nên đến thì sẽ đến thôi! Huống chi ta nghĩ chư tộc đại chiến muốn bắt đầu rồi!“. Vũ Thiên Quân không sao cả nói.

“Hả?“. Vũ Thiên Dương cùng Vũ Thiên Nhật giật mình không hiểu. Làm sao lại chuẩn bị chư tộc đại chiến rồi? Chỉ có Phi Thiên bằng là không mấy giật mình, chuyện này hắn biết từ lúc đến đây rồi. Về phần Hắc Ô thì cũng không mấy quan tâm, đã từng tham gia Thái cổ đại chiến, hôm nay chỉ là một đám Hư vô cảnh còn chưa đến đánh nhau, nó không mấy quan tâm!

“Ha ha! Chuyện này cũng xem như từ ta mà bắt đầu, chém giết hôm nay dị tộc không khai chiến mới lạ...“. Vũ Thiên Quân sơ lược một chút chuyện xảy ra.

“Giết được tốt!“. Vũ Thiên Nhật lạnh lùng nói, năm đó đại chiến bố mẹ hắn chưa chắc còn sống, đầu sỏ gây nên là Thánh tộc, hôm nay lại có Thánh tộc xuất hiện ám toán Vũ Thiên Quân, không những thế dị tộc còn chen chân vào, giết là đúng ah! Còn chư tộc đại chiến sao? Sớm muộn cũng sẽ đến, muốn đánh thì đánh đi!

“Chậc! Chuyện đó để mấy cái lão bất tử đi nói, không ảnh hưởng đến ta là được! Sau này ta chỉ tìm Thánh tộc cùng mấy tên dị tộc đánh lén ta tộc đàn mà trả thù, chư tộc đại chiến tính sau...“. Vũ Thiên Quân nói. “Bây giờ làm việc của chúng ta trước đi! Ngươi dự định như thế nào?“. Hắn quay sang nhìn Hắc Ô nói.

“...“. Chỉ có mình Vũ Thiên Nhật là tạm thời không hiểu, mấy người còn lại đều hiểu Vũ Thiên Quân nói gì.

“Huh! Trước để bọn ta tế ra Hắc nhật, sau đó ngươi tạo ta một cái phong ấn từ Luân hồi chi lực che lại Thiên đạo cảm ứng phòng khi ta có thể câu thông bản thể bị nó phát hiện, sau đó lại để một đạo Luân hồi chi lực tác động lên Hắc nhật! Sau đó là đợi rồi!“. Hắc Ô nói. Nghe như đơn giản thế nhưng nếu không có chung cực Luân hồi chi lực thì không thể làm được, che lại Thiên đạo cảm ứng cùng để luân hồi tái hiện đâu có đơn giản như Hắc Ô nói.

“Tốt! Như vậy bắt đầu đi!“. Vũ Thiên Quân cũng không chần chừ nữa, nhanh một chút hắn cũng nên làm việc của mình rồi.

“...“. Vũ Thiên Dương phía sau Hắc nhật lập tức hiện ra, Vũ Thiên Nhật cùng Phi Thiên bằng cũng lùi ra xa, chỗ này sẽ có phong ấn do Vũ Thiên Quân đặt ra.

“Ra đây nào!“. Vũ Thiên Quân nói nhỏ. Lập tức ba đạo Luân hồi chi lực xuất hiện, hai đạo được hắn ném ra ngoài rất nhanh bao lấy hắn cùng Vũ Thiên Dương cũng như Hắc nhật, từ bên ngoài nhìn thấy sẽ như một quả cầu xám bao bọc lấy bị hắn, ngay bệnh cạnh cũng có một quả cầu tương tực nhưng nhỏ hơn, chính là phong ấn Vũ Thiên Quân tạo ra bảo vệ mười bốn cái hài nhi Tử lôi giác tộc.

“Đến đi!“. Sau khi kết giới thành Hắc Ô nói.

“...“. Vũ Thiên Quân cũng không mấy biểu cảm ném nốt một đạo luân hồi chi lực vào Hắc nhật. Không như bất kỳ những thứ khác khi chạm vào Luân hồi chi lực lập tức bị phân hủy biến mất, hắc nhật chỉ rung lên một cái mà thôi, sau đó nó quanh thân nổi lên một loại kinh thiên khí tức, nếu không có Luân hồi chi cầu bên ngoài phong ấn nó khí tức chắc chắn cũng ảnh hưởng không ít đến xung quanh.

“Có thể đối kháng Luân hồi chi lực của ta mà không sao, Hắc nhật xem ra đã từng được diễn sinh đến ngang Chung cực lực lượng ah“. Vũ Thiên Quân thầm nghĩ. Sau đó trên tay lại xuất hiện ba đạo Luân hồi chi lực ném về phía khối cầu Luân hồi chi lực, vẫn nên gia cố phong ấn thì hơn, thật để Thiên đạo cảm ứng được không biết đưa đến thế nào Thiên phạt.

“Bây giờ phải đợi! Chỉ cần có thể đến được thời điểm ta từng diễn sinh đến cực hạn như vậy ta có thể câu thông được dị tượng! Không chừng còn có kinh hỉ!“. Hắc Ô tự tin nói.

“Ah! Hi vọng ngươi không nên có cái gì quỷ ý!“. Vũ Thiên Quân lạnh nhạt nói. Hắn vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng Hắc nhật Kim ô ah.

“Hắc hắc! Hiện tại chúng ta cùng một trận doanh...“. Hắc Ô cười hắc hắc nói.

##Truyện do tác giả Việt viết, cập nhật nhanh nhất tại http:///ma-than-thien-quan/ ##

Ở phía xa xôi cách xa Ma hải, nơi này là một cái cấm địa sinh mệnh tên là Thiên lôi cấm vực!

Thiên lôi cấm vực là thế giới của Lôi điện, nó rộng lớn không kém một cái đại tinh vực, đây chỉ là bên ngoài mà thôi, bên trong không gian lại càng thêm rộng lớn, không ai biết nó có bao nhiêu rộng lớn, ở đây lôi điện như tiếp nối thiên địa và không bao giờ ngừng hạ xuống Lôi điện, tu giả thông thường không dám đến đây, cho dù là ở phạm vi bên ngoài cũng không dễ tồn tại, dưới Thần cảnh đến đây chính là cửu tử nhất sinh, càng đi vào sâu càng thêm đáng sợ, tương truyền cũng chưa ai có thể đi vào sâu bên trong Thiên Lôi cấm vực một ngàn dặm! Còn có truyền ngôn, lôi điện bên trong Thiên lôi cấm vực thậm chí bá đạo không kém Thiên phạt lôi kiếp!

Nguy hiểm là không sai thế nhưng ở đây cũng có không ít bảo vật từ Thiên lôi kết thành như Lôi thiên thảo, Lôi thần tinh... Thậm chí ở đây có người từng gặp được truyền thuyết Lôi kiếp dịch! Điều này dẫn đến cũng có không ít tu giả đến đây tìm kiếm bảo vật, đặc biệt đối với luyện thể giả chỗ này chính là bảo địa! Đương nhiên bọn hắn cũng không dám vào sâu, chín phần người đến đây đều bị giữ bên ngoài phạm vi ba trặm không thể tiến vào thêm, bên trong sau ba trăm dặm không đơn giản chỉ có Thiên lôi mà còn có vô số sinh vật thích ứng với lôi điện cùng được sinh từ lôi điện, bọn chúng tu vi vô cùng đáng sợ, thậm chí có người nói từng nhìn thấy Thái cổ đến nay biến mất Lôi thú!

Hôm nay có một người ở bên trong Thiên lôi cấm vực đi ra, hắn hiện thân ở phạm vi chín trăm dặm tính từ bên ngoài đi vào Thiên lôi cấm vực! Đến được đây có ai không phải là một phương cự đầu siêu cấp cường giả? Đều là Đại Thánh cấp bậc đại năng mới có thể đến đây ah! Mà xem dáng dấp của hắn thì dường như là vừa mới từ chỗ sâu hơn nữa đi ra?!?

“Huh! Cuối cùng đã đi ra“. Người hiện thân nếu có thể nhìn thì sẽ thấy, hắn khuôn chỉ có hai mươi lăm hai mươi sáu mà thôi. Lông mày khá dậm, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng thế nhưng vẫn cho người khác cảm giác ôn hoà, hắn luôn một dạng không giận tự uy như thế. Tóc dài đen kịt tung bay tuỳ ý lại làm cho người ta cảm giác hư ảo... Nếu Vũ Thiên Quân ở đây có thể nhận ra người này không phải ai khác chính là phụ thân hắn, Vũ Thế Thần! Hôm nay hắn tu vi đã không phải là Thánh thần cực hanh nữa, thình lình đã đến Thánh tổ bước thứ hai siêu cấp tu vi!

“Xoạt!“. Ngay khi hắn xuất hiện chưa đến hai hơi thở thì có một đám hung thú bên trong Thiên lôi cấm vực sinh sống tiếp cận hắn thế nhưng cũng không công kích, bọn nó giống như còn có ý sợ hắn!

“Xẹt!“. “Xẹt!“. Bất chợt một đạo lôi điện từ phía sau hắn tiến đến, tốc độ nhanh vô cùng! Lôi điện dừng lại hiện ra bản thể, nó cũng không phải là cái gì lôi điện mà chính là một cái cự thú được bao bọc bởi lôi điện, nó đi chuyển rất nhanh nên mới có cảm giác như là một đạo lôi điện ah! Sau khi nó dừng lại thì mới hiện ra thân hình, so với một con mèo lớn không khác biệt lắm, chỉ là nó to lớn hơn nhiều, cao hơn hai trượng, dài gần năm trượng, thân hình cơ bắp nổi gồ lên đầu tính bạo tạc, sức bật chắc chắn là rất lớn! Nó một thân được bao phủ bởi lôi điện, bốn chân đạp lên lôi hoả, nó có một cái tên vô cùng được người nhớ đến, Lôi thú!

Ngay khi nó hiện thân, xung quanh sinh vật liền quỳ rạp xuống như cung nghênh đế giả của chúng, Lôi thú chính là sinh linh được dựng dục ra từ lôi điện chỉ khác đó là nó lại có thể cùng lôi điện câu thông, bản thân nó cũng có thể là lôi điện cội nguồn! Lôi thú cũng có thể sinh sản, thế nhưng rất khó, thiên đạo tuần hoàn, đây là cái giá của không chỉ Lôi thú mà là của tất cả sinh linh mạnh mẽ khác, càng cường đại thì khả năng lưu lại hậu duệ sẽ càng thấp.

“Hừm! Không hổ danh là Lôi chi đế giả, bốn năm không thấy ngươi tu vi lại tiến một bước đạt đến Thánh tổ bước thứ bảy rồi!“. Vũ Thế Thần đánh giá một chút Lôi thú trước mặt nói. Trước đó gặp nó mới đến Thánh tổ bước thứ sáu đỉnh phong mà thôi.

“Chủ nhân!“. Lôi thú đến bên cạnh Vũ Thế Thần nói. Giọng nói ồm ồm vang vọng. “Ngươi định đi ra ngoài sao?“. Vũ Thế Thần đột nhiên đi ra Thiên lôi cấm vực chỗ sâu không tiếp tục tu hành, không sai biệt lắm là đi ra bên ngoài rồi.

“Huh! Đã hơn bốn năm ta chưa ra ngoài, nên đi xem con trai ta cùng nghe ngóng xem tin tức của Tiểu Liên...“. Vũ Thiên Quân nhìn ra phía ngoài Thiên lôi cấm vực ánh mắt có chút nhu hoà nói. “Tiện thể lại nhìn xem Thái Thương gia cùng Thánh tộc có động thái gì rồi!“. Hắn đột nhiên chuyển giọng lạnh lùng nói. Sát khí như có như không hiện ra, hơn bốn năm trước hắn tu vi còn chưa đột phá Thánh tổ cảnh, chiến lực nghịch thiên nhưng vẫn có chỗ thiếu hụt, lúc đó nếu không có Vũ Thiên Quân giữa đường nhảy ra hắn chưa chắc đã toàn thân đi ra Ma hải. Bốn năm qua đi, hắn tu vi đề cao, vận dụng lực lượng càng thêm bá đạo, hắn tin tưởng hôm nay cho dù có gặp tên kia giao đấu với Vũ Thiên Quân, hình như là Thương Thánh không sai biệt lắm hắn cũng không chút e ngại!

“Ồ? Cho ta đi cùng ah!“. Lôi thú nghe vậy thì ánh mắt loé lên nói. Từ lúc nó sinh ra cũng đã có hơn nghìn năm thế nhưng vẫn chưa một lần đi ra Thiên lôi cấm vực, bản năng mạch bảo nó không nên ra ngoài, bên ngoài có quá nhiều nguy hiểm không báo trước, tuỳ tiện ra ngoài nó sẽ gặp nguy hiểm!

“...“. Đám sinh vật sống ở bên trong Thiên lôi cấm vực bên ngoài hình như cũng có linh trí không thấp nhưng kỳ lạ là bọn chúng không mở miệng nói chuyện, bọn nó giống như là chỉ dùng ánh mắt trao đổi mà thôi.

“Ah! Nếu ngươi muốn ra ngoài vậy thì cùng ta ra ngoài đi!“. Vũ Thế Thần cười nói. “Huh! Trước thay đổi chút đi, ngươi to lớn như vậy ra bên ngoài không gây chú ý cũng khó!“.

“Ồ! Như vậy chắc không sao“. Lôi thú ồ lên kinh nhạc một tiếng rồi thân hình lập tức thu nhỏ lại thành một con mèo trắng dài cỡ một thước rồi nhảy lên vai Vũ Thế Thần.

“Uhm! Như vậy cũng không bắt mắt lắm!“. Vũ Thế Thần cười nhạt nói. “Đi thôi!“. Hắn tung mình lên chạy ra Thiên lôi cấm vực bên ngoài.

“Ngao!“. “Gầm!“. Ngay sau khi Vũ Thế Thần chạy đi đám sinh vật sống bên trong Thiên lôi vực đột nhiên ngửa mặt lên trời vào rú, tiếng rống như dây chuyền như thế khắp cả Thiên lôi vực sinh vật đều ngửa mặt gầm thét, những tiếng đó mang theo hào hùng khí thế, bá đạo xung thiên như chúc mừng đế giả của bọn chúng ra ngoài xông xáo! Tiếng gầm có sức xuyên thấu vô cùng, cho dù ở tinh vực gần đó cũng có thể nghe thấy tiếng thú gầm, người nghe không biết đám thú nổi điên cái gì đây?

“Uông... Ầm!!!“. Lôi thú đang trên vai Vũ Thế Thần nghe thấy tiếng thú hống thì cùng gầm lên như đáp lại. “Ta sẽ trở về!“.

Tác giả: Đế Thanh

Nguồn:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.