Nữ Phụ Thêm Kịch Hằng Ngày

Chương 12




Thiên Cương Sơn Mạch, 1 nơi không biết tên

Trên thảm cỏ xanh mượt trải rộng 1 vùng, gió thổi vi vu kèm theo những chiếc là và cánh hoa bay lất phất trong gió, những con nai rừng đang cặm cụi nhai lấy những cọng cỏ xanh biếc. Gần đó có 1 con Tật Phong Báo đang rình lấy những con nai kia, nó thầm nghĩ những con nai béo mọng này sẽ là bửa ăn thịnh soạn cho nó đây.

Chợt không gian xung quanh đàn nay cuồng bạo, dọa cho bầy nai vàng ngơ ngác dẫm nát bãi cỏ xanh kia cuống cuồng mà chạy chốn, còn con Tật Phong Báo kia thì cũng hoảng sợ vì lực lượng tỏa ra xung quanh làm cho nó sợ hải, nó cũng nhanh chân tẩu thoát khỏi khu vực này.

Không gian bạo động hình thành 1 vòng xoáy và 1 bóng người bay ra từ đó, tức thì vòng xoáy biến mất và không gian xung quanh yên tĩnh lại, không một luồng gió nào thổi vào. Chừng 1 phút sau thì hoàn cảnh trở lại bình thường như lúc trước nhưng thay vào đó là không còn đàn nai và con báo nữa mà là 1 thiếu niên. Thiếu niên này là Tiếu Thiên vừa thoát khỏi động phủ của Phong Bất Hối, hắn đứng đó và quan sát lấy xung quanh. Đây là 1 thảo nguyên không lớn lắm, chắc hẳn vẫn còn nằm trong Thiên Cương Sơn Mạch. Không biết hắn đã ở trong động phủ bao lâu nhưng chắc hẳn được vài ngày rồi. Mặc dù không thể ích cốc nhưng nhịn đói vài ngày thì vẫn được. Việc đầu tiên mà Tiếu Thiên cần làm là đi tìm thức ăn. Chọn đại 1 hướng rồi xuất phát, tranh thủ lót bụng rồi nghiên cứu lấy truyền thừa của Phong Bất Hối.

Vừa vào rừng được 1 khoảng Tiếu Thiên đã thấy con mồi cho cái dạ dày đang biểu tình của mình.

Một con Tật Phong Báo đang rình lấy Một con Dã Trư đang nằm ngủ phía trước, nó đang từ từ tiếp cận con mồi và nó không hay rằng nó cũng đang trở thành con mồi của Tiếu Thiên. Nó vừa bò mà vừa tức, vì đàn nai béo mộng của nó đã bị dọa chạy mất, bắt buộc nó phải đi tìm con mồi khác. Nhưng trời không phụ lòng báo, nó tìm được con heo ngốc đang nằm ngủ, mừng rỡ nó vận dụng lấy bản năng của mình mà tiếp cận con mồi. Khi tới khoảng cách vừa đủ, nó chợt nhảy ra khỏi bụi rậm mà vồ tới con Dã Trư kia. Con Dã Trư bất ngờ thấy con báo vồ lấy mình thì lật đật quơ loạn lấy bốn chân để đứng lên mà chạy.

Nhưng chưa kịp đứng dậy thì nó đã bị 1 thứ gì đó đè lên và tiếp tục nằm bẹp xuống. Mà con Tật Phong Báo cũng bất ngờ vì trước mặt nó xuất hiện 1 cái bóng đã đè lên con lợn mà nó rình nãy giờ và chưa kịp phản ứng thì nó đã ăn 1 cú đá vào đầu, choáng váng không còn nhớ được gì nữa.

Con Tật Phong Báo ăn 1 cú Ca Diệp Thối vào đầu và bay thẳng vào cái cây bên trái Tiếu Thiên và tử vong. Hắn cũng bồi thêm 1 cú vào đầu con lợn đang bị hắn đè dưới chân. Tất thì Tiếu Thiên đã có được bửa ăn với thịt lợn và thịt báo.

Làm sạch Dã Trư và Tật Phong Báo, Tiếu Thiên bắt lên giá và nướng. Tay nghề nướng thịt của hắn không thua kém gì các đầu bếp thượng hạn, vì phải thường xuyên lưu trú trong rừng và những ngôi mộ nên buộc hắn phải học cách chế biến thức ăn. Từ Từ tay nghề cũng nâng cao mà món đắc ý nhất của hắn chính là món nướng, thịt lợn và thịt báo được tẩm gia vị cơ bản và cộng thêm gia vị đặc chế của hắn, chỉ nướng sau 15 phút thì đã thấy thịt lợn chảy ra mỡ và da nó đã vàng lên, màu vàng tươi và mỡ lợn chảy ra làm cho con lợn chính nhanh hơn, hương thơm từ gia vị được tẩm vào bay ra có thể làm cho những người kén ăn nhất phải chảy nước miếng ròng ròng. Trước tiên Tiếu Thiên tranh thủ chén sạch con lợn này, sau khi ăn xong con lợn thì con báo đã chín có thể quất luôn con báo. Vì là Võ Giả nên ăn 2 con thú này chỉ mới no bụng của Tiếu Thiên, thịt của Nhất Giai yêu thú vào dạ dày thì sẽ nhanh chóng chuyển hóa thành Võ Khí và chất dinh dưỡng để bồi bổ cho Võ Giả, vì thế thịt yêu thú rất được các tửu lầu trên Thiên Vân Đại Lục coi trọng, yêu thú tu vi càng cao thì hiệu quả càng cao. Bởi vậy, có thể nói trên người yêu thú mọi thứ điều có giá trị.

Sau khi lấp đầy cái dạ dày của hắn, Tiếu Thiên tìm vách núi và tạo ra 1 hang động đơn giản và tu luyện trong đó. Sau khi chuẩn bị ổn thỏa, Tiếu Thiên tiến nhập vào Ám Dạ Không Gian.

Tinh tế cảm nhận lấy truyền thừa của Phong Bất Hối, Tiếu Thiên thấy được Phong Bất Hồi để lại cho hắn chỉ duy nhất có 1 chiêu gọi là “Trảm Phong” nhưng độ khó của chiêu này không hề nhỏ.

Dựa theo miêu tả thì cần chế tạo lấy 1 thanh kiếm đặc thù của chiêu này và thành kiếm này theo Phong Bất Hối gọi là “Trăn Trối” nó trái ngược với tên của hắn, vì khi hắn sử dụng thanh kiếm này hắn luôn tự hỏi bản thân có hối hận hay không và người bị hắn giết có trăn trối gì không.

Dựa theo những gì Phong Bất Hối để lại thì để chế tạo thanh kiếm này, Tiếu Thiên cần chế tạo Vỏ Kiếm, những binh khí trên Thiên Vân Đại Lục ví dụ như: Đao, Kiếm, Trủy Thủ hay các thức khác điều không cần vỏ, vì chúng có thể cất trong túi trữ vật hoặc nhẫn trữ vật khi cần có thể tâm niệm là xuất hiện đỡ mất thời gian rút kiếm hay rút đao.

Nhưng thanh kiếm của Phong Bất Hối rất đặc biệt vì để có thể thực hiện chiêu “Trảm Phong” hoàn mỹ thì Vỏ Kiếm đóng vai trò rất quan trọng.

Tuy Tiếu Thiên không có kiếm và cũng chưa rèn thành thanh kiếm này, nhưng hắn có 1 thanh đao nhất phẩm, có thể thay thế tạm cho kiếm.

Ở trong Ám Dạ Không Gian diễn luyện lấy Trảm Phong, qua 1 ngày diễn luyện Tiếu Thiên chỉ có thể vận dụng Trảm Phong ở hình thức đơn giản. Tiếu Thiên lại bỏ ra 1 ngày nữa để luyện Như Ảnh Tùy Hình và Ca Diệp Thối đến cấp độ Tông Sư.

Ở một hạp cốc trong Thiên Cương Sơn Mạch, Tiếu Thiên đang giao đấu với Lục Lam Đường Lang, Nhị cấp yêu thú nhưng con đường lang này hoa văn màu Lam trên mình nó dày đặt và đậm hơn so với những con Lục Lam Đường Lang khác. Con Đường Lang này có tu vi ngang ngửa với Võ Sĩ cấp 8 – 9, chỉ cần có cơ duyên nó sẽ tấn chức thành Lục Lam Đường Lang Vương, Tam cấp yêu thú.

Với Tu vi Võ Đồ tầng 10 đỉnh phong, Tiếu Thiên đã ở trong Thiên Cương Sơn Mạch gần 1 tháng, tính toán cũng gần tới thời điểm để vào Tẩy Khí Trì của gia tộc rồi. Nên khi kết thúc con Đường Lang này hắn sẽ trở về.

Chỉ thấy Tiếu Thiên linh hoạt né tránh từng nhát đao của Lục Lam Đường Lang, nhưng nơi đi qua cây cối bị chém đỗ, những vết chém rất ngọt không để lại mảnh gỗ vụn nào.

Bật xa về sau lấy khoảng cách với nó, Tiếu Thiên vận dụng Như Ảnh Tùy Hình để tạo ra 1 bóng ảnh thực thể ảo mà y như thật chia ra 2 hướng tấn công Đường Lang, Đường Lang thấy con mồi luôn luôn né tranh những đòn tấn công của mình mà bây giờ bất chợt hóa thành 2 thì nhất thời không biết chọn lấy bên nào. Khi Tiếu Thiên gần tới thì Đường Lang chọn đại nhày vào và chém loạn xạ lên mục tiêu mà nó chọn. Chém được vài nhát thì nó thấy con mồi tan biến mà không rơi 1 giọt máu nào, nó chưa kịp phản ứng thì Tiếu Thiên đã xuất hiện phía sau nó.

-Ca Diệp Thối

Với lực đạo có thể miểu sát Võ Sĩ tầng 3 trở xuống và gốc đá xéo 45 độ lên trời thì con Đường Lang bị đá bay lên trên không.

Tiếu Thiên dồn lực vào 2 chân vận dụng Như Ảnh Tùy Hình tầng 1 “Tàn Ảnh” để tối ưu hóa sức bậc, vượt qua Đường Lang. Xuất hiện phía trên nó, lấy thanh đao Nhất Phẩm đã chuẩn bị sẵn ra. Tiếu Thiên vận dụng Võ Khí dọc theo kinh mạch của “Trảm Phong” và tràn về thanh đao, chỉ thấy 1 vòng xoáy bao bộc lấy thanh đao sức gió được tạo ra là rất lơn. Tiếu Thiên chém thẳng vào con Đường Lang đang bay đến, chỉ thấy con Đường Lang rơi xuống với tốc độ không thể đo đạt và chạm đất với tiếng vang rất lớn “ OÀNH!” nơi Đường Lang rơi xuống mặt đất chi chít lấy những vết chém được tạo ra từ gió. Và con Đường Lang thì không còn gì ngoài những thớ thịt rãi rác xung quanh.

Tiếu Thiên chạm đất đi lại móc lấy yêu thạch của nó và rời khỏi nơi này. Chỉ để lại hạp cốc đầy rẫy những vết chém và những gốc cây đã đổ ngã.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.