Nữ Phụ Siêu Quậy: Nữ Chính Ta Đến Đây

Chương 3: Oan gia kiếp trước




Editor: May

Tống Thanh Xuân ngượng ngập thu hồi ngừng tay ở giữa không trung, đứng ở chỗ cũ hai giây, hoàn toàn không có bởi vì sự coi thường và ngạo mạn của người đàn ông mà tức giận chút nào, xoay người, trên mặt vẫn là nụ cười xinh đẹp hoàn mỹ đến không có kẽ hở vừa rồi: “Dương tiên sinh, xin hỏi hiện tại chúng ta có thể bắt đầu phỏng vấn chưa?”

Dương Minh Tinh giống như vừa rồi, nhắm mắt làm ngơ với lời nói của Tống Thanh Xuân, hắn nhàn hạ ấn xuống chuông gọi một cái, liền cầm menu rượu trên bàn lên, tựa vào trên ghế sofa, bắt chéo hai chân lật xem.

Tống Thanh Xuân đã sớm quen thuộc với dáng vẻ lớn của vài người trong làng giải trí từ lâu, vẻ mặt bình tĩnh giống như chưa phát sinh chuyện gì, bước bước chân khoan thai, đi đến trước sô pha, tìm một chỗ ngồi cách Dương Minh Tinh không gần cũng không coi là xa, sau đó cứ thế liền lấy bút ghi âm và vấn đề mình muốn phỏng vấn đã mang theo bên người ra.

Dương Minh Tinh gọi một chai rượu tây và một dĩa đựng trái cây.

Chờ đến sau khi mọi thứ đều mang lên xong, Tống Thanh Xuân mở miệng hỏi lần thứ ba: “Dương tiên sinh, hiện tại chúng ta có thể bắt đầu chưa?”

“Không vội.” Lần này Dương Minh Tinh ngược lại tiếp nối đề tài, hắn ngồi thẳng thân thể, cầm rượu tây trên bàn lên, rót một chút vào hai cái ly người phục vụ để trên bàn, sau đó đặt một cái ly trong đó đến trước mặt Tống Thanh Xuân, chính mình tự ý bưng cái ly còn lại lên, giơ giơ lên với Tống Thanh Xuân, nói: “Trước uống hai ly rồi nói tiếp.”

Vào lúc cao trung, Tống Mạnh Hoa và Tống Thừa liền thường xuyên nói với cô, tuyệt đối không nên uống rượu với người không quen, cho nên những năm gần đây, Tống Thanh Xuân sẽ uống rượu, nhưng chỉ giới hạn uống khi tâm tình uất ức và lúc tham gia một vài bữa tiệc.

Cô nhìn ly rượu tây Dương Minh Tinh đặt ở trước mặt mình hai giây, trên mặt liền nâng lên một nụ cười xán lạn: “Xin lỗi, Dương tiên sinh, tôi sẽ không uống rượu.”

Dương Minh Tinh nhíu mày, không miễn cưỡng, trực tiếp ngẩng đầu lên, bưng ly rượu trong tay mình lên, uống một hơi cạn sạch, sau đó lại rót cho mình một ly rượu, cầm trong tay lắc lắc, nghiêng đầu nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ nhắn của Tống Thanh Xuân một lát, mở miệng nói: “Bắt đầu đi?”

“Được, Dương tiên sinh.” Tống Thanh Xuân nở nụ cười nhạt, đưa tay ra liền muốn đi mở bút ghi âm, kết quả cô còn chưa ấn nút công tắc, Dương Minh Tinh bỗng nhiên liền đưa tay ra, rút bút ghi âm từ trong tay cô đi, Tống Thanh Xuân hơi nghi hoặc ngẩng đầu một chút, Dương Minh Tinh chuyển bút ghi âm, uống một ngụm rượu, nói: “Tôi không thích ghi âm, cô có vấn đề nào cứ trực tiếp hỏi, dùng bản ghi chép đi.”

Ép buộc làm việc!

Tống Thanh Xuân vừa mắng ở dưới đáy lòng, vừa khuôn mặt mỉm cười phụ họa: “Được, Dương tiên sinh.”

Nói xong, Tống Thanh Xuân liền cắn bút viết, cúi đầu nhìn phiếu vấn đề một cái, sau đó mở miệng nói: “Xin hỏi Dương tiên sinh, đối với chuyện bộ phim truyền hình mới chiếu trên ti vi của mình lấy được thành tích ưu tú như vậy, anh có ý kiến gì không?”

Dương Minh Tinh làm bộ làm tịch nghiêng đầu trầm tư một lúc, vẻ mặt rất nghiêm túc trả lời vấn đề của Tống Thanh Xuân.

Tống Thanh Xuân theo lời nói của anh, nhanh chóng cầm lấy bút ghi chép vào sổ.

Lúc rượu tây uống đến một nửa, vấn đề cũng hỏi không gần xong, Tống Thanh Xuân cắn cán bút nhìn hai vấn đề cuối cùng một chút, sau đó trước chọn vấn đề tương đối bùng nổ một chút, mở miệng hỏi: “Dương tiên sinh, vừa rồi chúng ta đã tán gẫu nhiều vấn đề về công việc của anh như vậy, tiếp theo tôi có thể hỏi ngài một vấn đề riêng không?”

Tống Thanh Xuân chờ đến khi Dương Minh Tinh gật đầu, mới nói tiếp: “Trước đó không lâu, chuyện gần đây mà mọi người đồn đãi ở trên mạng, xin hỏi có phải là thật hay không? Anh chuẩn bị kết hôn vào năm nay?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.