Nữ Phụ Nghịch Tập Khuynh Thành Độc Tiên

Chương 2: Em vui là được




Đó không phải là trò rất hot do Hối thị sản xuất sao?

Thì ra là Tần Gia Ngôn đã chơi a…

Hắn vẫn luôn lấy lòng mẹ Tần cho nên quên mất Tần Gia Ngôn, nếu như cố gắng dỗ ngọt nhóc này, không chừng sau này hắn có thể điều tra từ cậu về cuộc sống mới của Tần Chỉ Ái đúng không?

Nhưng mà hắn cũng không chơi trò này, không có điểm chung, làm sao bắt quàng làm họ đây?

Cố Dư Sinh cụp mắt, yên lặng suy nghĩ trong chốc lát, liền vẫy vẫy Tiểu Vương qua nói nhỏ vào tai hắn hai câu.

Ngay sau đó, Tiểu Vương đưa điện thoại di động của mình cho Cố Dư Sinh rồi đứng dậy, rời khỏi Tần gia.

Cố Dư Sinh cầm điện thoại di động của Tiểu Vương, đầu tiên download trò Tần Gia Ngôn đang chơi, quan sát vài lần, có thể nhìn thấy tình hình của game như thế nào, chờ sau khi Tiểu Vương mang máy laptop lên, hắn lập tức mở máy tính ra bấm bùm bùm như có chuyện gì rất gấp vậy.

Qua khoảng 20 phút, Cố Dư Sinh dừng lại.

Hắn dùng phần mềm hack tài khoản của Tần Gia Ngôn, tất cả đều hiển thị trong điện thoại của Tiểu Vương, sau đó hắn chỉ thay đổi một chút cho giống tài khoản khác, sau đó lại xác định một lần nữa mọi thứ đều bình thường, sau khi âm thanh một màn chơi kết thúc xong, hắn mới hỏi Tần Gia Ngôn: “Đang chơi…… sao?” Cố Dư Sinh nói tên game.

Tần Gia Ngôn biết lúc trước Tần Chỉ Ái đóng vai Lương Đậu Khấu có qua lại vớiCố Dư Sinh, nên cậu hoàn toàn không có ấn tượng tốt với người này, Tần Gia Ngôn thật sự không muốn để ý đến Cố Dư Sinh, nhưng hôm nay không phải hắn xuất hiện thì thật sự đã lớn chuyện rồi cho nên hắn cũng phải nể mặt hắn, khách sáo “Ừ” Một tiếng.

Đây là lần đầu tiên trong đời Cố Dư Sinh phải cúi đầu chủ động nói chuyện với người khác, lại còn bị đối xử lạnh lùng như vậy, có điều Cố Dư Sinh vẫn bỏ qua, lại nói: “Đánh với anh một trận không?”

Hắn vừa quỷ dị nhìn mình, lại còn cười vô cùng đáng sợ, bây giờ lại còn rủ mình chơi game, ấn tượng vốn không tốt đối với Cố Dư Sinh lại càng ngày càng tệ…

Hắn nhìn chằm chằm màn hình điện thoại di động, trong lòng không đành lòng cũng phải mở miệng: “Được rồi…”

......

Sau đó, đánh một trận xong, Tần Gia Ngôn chẳng cần chờ Cố Dư Sinh đưa ra lời đề nghị lần thứ hai đã kéo hắn vào đánh tổ đội, sau đó lại chiến tới lần thứ ba, lần thứ tư…

......

Tiểu Vương ngồi ở một bên nhìn Cố Dư Sinh dùng phần mềm hack, sau khi giết người ta mất máu xong lại tặng trang bị của người bị đánh chết cho Tần Gia Ngôn, sau đó lại giúp Tần Gia Ngôn đánh hết quái, còn thấy Tần Gia Ngôn bị người ta truy đuổi liền nhảy ra dùng ulti, sau đó lại đổi mạng của mình cho Tần Gia Ngôn, sau đó lại nhìn thấy đối phương mắng Tần Gia Ngôn, lại chủ động gõ chữ chửi lại giúp Tần Gia Ngôn, nhìn Tần Gia Ngôn không giết người, hắn còn “ca ngợi” cậu ấy… Tiểu Vương thật sự không dám nhìn thẳng, liền che mắt của mình một chút, sau đó trong lòng thầm nhổ nước  bọt, Cố tổng thật sự là không biết xấu hổ!!

.....

Chơi xong màn thứ bảy, mẹ Tần và Tần Chỉ Ái bắt đầu bưng thức ăn ra.

Cố Dư Sinh và Tần Gia Ngôn dừng chơi game.

Cố Dư Sinh giống như vô ý hỏi Tiểu Vương: “Hội nghị của Hối thị tuần sau chuẩn bị xong chưa?” 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.