Nữ Phụ, Đừng Coi Thường Nữ Chủ

Chương 25




Editor: Thiên Vân

Beta: Vương Gia

——————

Vốn vẻ ngoài của Vệ Thư Tuân đã đủ hấp dẫn người ta, vừa rồi lại biểu hiện ra giá trị vũ lực siêu cao, bởi vậy người tìm y chụp ảnh chung rất nhiều. Nếu chỉ đứng một chỗ chụp thì không hề gì, nhưng các nữ sinh dắt y chạy tới chạy lui, muốn ở đây, ở đó chụp ảnh, chỉ thời gian nửa giờ mà thôi, Vệ Thư Tuân đã bị mệt đến đầu đầy mồ hôi.

May mà sĩ quan Lục đúng lúc đứng ra, vỗ vỗ tay nói: “Tốt lắm, các bạn, thời gian tự do chụp ảnh chấm dứt, kế tiếp, xin mọi người cất hết máy ảnh, theo tôi đến đại sảnh Khống chế phi hành tham quan, xin hãy giữ im lặng.”

Các sinh viên tuy khó nén hưng phấn, nhưng đều nhịn xuống không nói lời nào, hai người một hàng, song song đi theo sau sĩ quan Lục. Sĩ quan Hoàng vẫn không nói một lời mà đi bên cạnh đám sinh viên, có thể bởi vì đã giao thủ nên tương đối thân cận với Vệ Thư Tuân, đi đi đi đi, lại chậm rãi lạc lại sau, đi song song với Vệ Thư Tuân.

Vệ Thư Tuân liếc hắn một cái, hỏi: “Sĩ quan Hoàng, có thể hỏi một câu không?”

“Cái gì?”

“Tòa tháp tên lửa bên kia, lấy thân phận bây giờ của tôi, phải làm sao mới tham quan được vậy?”

Sĩ quan Hoàng liếc y một cái, lại quay đầu bước đi đều đều ngay ngắn: “Không có khả năng.”

“Aizz…” Vệ Thư Tuân thất vọng thở dài.

Đội ngũ thật dài đi qua hành lang, trong văn phòng hai bên hành lang thỉnh thoảng có nghiên cứu viên từ cửa sổ đánh giá bọn họ, mang theo hiếu kỳ thiện ý, các sinh viên cũng tò mò nhìn về. Khi đi qua một cái cửa sổ, đột nhiên có sinh viên kêu to, nhào về phía cửa sổ, các sinh viên khác cũng tò mò đi qua, tiếp đó phát ra tiếng oa oa.

Vệ Thư Tuân và Hàn Chi Tân cũng chen lên, mới phát hiện bên trong đang tiến hành thực nghiệm hàng không.

Vì sao nói là thực nghiệm hàng không?

Bởi vì người đang tiến hành thực nghiệm, là Viên Vĩnh cùng Chung Tín Lâm, hai người này là phi hành gia nổi tiếng cả nước, lúc trước khi phi hành vũ trụ có người lái thành công, ảnh chụp của bọn họ chiếm cứ các kênh tin tức lớn gần một tháng, ngay cả mấy bé nhà trẻ cũng biết mặt bọn họ.

Lúc này hai người đang đứng trong một gian phòng đầy thiết bị làm thực nghiệm gì đó. Chỉ thấy Viên Vĩnh đứng trước một thiết bị hình trứng, ngửa đầu thao tác trên đỉnh thiết bị, không bao lâu, thiết bị dưới chân phát ra chấn động, Viên Vĩnh lắc lắc đầu, đi xuống nói cái gì đó với nghiên cứu viên một bên.

Phát hiện đột nhiên có một đám người nhào vào bên cửa sổ, người trong phòng thí nghiệm giật nảy mình, sau khi thấy rõ là một đám sinh viên liền cười lắc đầu, một nghiên cứu viên đi đến bên cửa sổ ấn nút, bức màn liền chậm rãi khép lại từ trên xuống.

“A…” Rất nhiều sinh viên đều phát ra tiếng thở dài thất vọng, tiếc nuối không thể nhìn thấy thần tượng.

Hàn Chi Tân cũng thất vọng nói: “Tiếc quá, nếu có thể chụp ảnh chung với họ thì tốt rồi, đúng không Thư Tuân?”

Vệ Thư Tuân đang sững sờ, một lát sau mới phản ứng lại: “A? Cái gì?”

Sĩ quan Lục tiến lên đánh gãy lời bọn họ: “Được rồi các bạn, đều rời khỏi cửa sổ đi, mời tuân thủ kỷ luật!”

“Vâng ——!”

Ngày đầu tiên tham quan đã nhìn thấy thần tượng, các sinh viên khó nén hưng phấn, có người nhấc tay lớn tiếng hỏi: “Sĩ quan, tụi em có thể xin chụp ảnh chung với các phi hành gia không?”

“Đúng vậy đúng vậy, chỉ cần một tấm là được rồi, sĩ quan ơi có được không ạ!” Các nữ sinh chớp mắt to dùng sức bán manh, ý đồ dùng viên đạn bọc đường thuyết phục sĩ quan.

Sĩ quan Lục phản ứng nhanh đến bất ngờ về chuyện này, cũng có thể do người yêu cầu như vậy quá nhiều, hắn đã quen, bởi vậy cười nói: “Có thể…” Các sinh viên vừa vừa muốn hoan hô, lại bổ sung nói: “Trước khi các bạn rời đi, nếu các phi hành gia có thời gian, không thì hết cách.”

“Không sao, còn sáu ngày mà!” Các sinh viên đầy cõi lòng chờ mong.

Hàn Chi Tân hưng phấn lấy khuỷu tay thụi Vệ Thư Tuân: “Nghe được không Thư Tuân, có thể cùng phi hành gia chụp ảnh chung đó!”

“Cái gì?” Vệ Thư Tuân lấy lại tinh thần: “Xảy ra chuyện gì?”

“Thư Tuân cậu làm sao vậy?” Hàn Chi Tân khó hiểu: “Lời vừa rồi cậu cũng không nghe thấy à?”

“Xin lỗi, tớ đang ngẩn người.” Vệ Thư Tuân bất đắc dĩ vò vò tóc.

Vừa rồi tất cả mọi người vội vàng nhìn hai phi hành gia Viên Vĩnh cùng Chung Tín Lâm, Vệ Thư Tuân lại chú ý tới, vị trí phòng thí nghiệm của bọn họ, rất giống bên trong các tàu vũ trụ có trên ảnh chụp.

Lúc y vừa thấy rõ, trong đầu truyền đến giọng nói điện tử của máy học tập: “Nhiệm vụ, trợ giúp giáo sư Quan Trình hoàn thành sửa chữamiền đàn hồi khí nén.”

Đồng thời, một bên khác hành lang đang đi tới hai nghiên cứu viên mặc áo blouse trắng, một người đàn ông trong đó hơn ba mươi tuổi, đeo cặp kính không gọng, thoạt nhìn rất nho nhã, đúng là giáo sư Quan Trình mà Vệ Thư Tuân từng thấy trên trang web trường.

Hai người đang vừa đi vừa bàn gì đó, nhìn thấy các sinh viên đến tham quan, hai người gật gật đầu, bước qua.

Vệ Thư Tuân tai thính, đi xa còn nghe người còn lại hỏi giáo sư Quan Trình: “Quan Trình, điều chỉnh miền đàn hồi khí nén tới 2.5rvp, anh cần bao nhiêu thời gian?”

“Rất khó, lúc trước làm miền đạt tới 3.0rvp tương thích, đã là cực hạn tôi có thể làm được, giờ mới có hai năm, lại yêu cầu đạt tới 2.5rvp, tôi không nắm chắc, ít nhất cho tôi thêm một năm mới được.” Giáo sư Quan Trình đáp.

“Không được, tối đa ba tháng, dài nữa sẽ phải ảnh hưởng công trình khác, tôi sẽ tìm thêm người cùng nghiên cứu, tận lực đi!”

Vệ Thư Tuân quay đầu lại nhìn về phía bóng dáng hai người đi xa, Hàn Chi Tân giữ chặt y, bất đắc dĩ nói: “Thư Tuân, cậu lại ngẩn người.”

“À, xin lỗi.” Nói vậy thôi, Vệ Thư Tuân vẫn trong trạng thái lơ lững, nhưng ý thức lại đang nói chuyện với máy học tập: “Máy học tập, miền mà bọn họ nói là cái gì tao còn không hiểu, mày muốn tao giúp giáo sư Quan Trình thế nào?”

Bíp bíp bíp ——!!

Trên màn hình hư không trước mắt đột nhiên xuất hiện từng hàng công thức và bản vẽ: “Mở ra tư liệu công năng phụ trợ, xin kí chủ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ.”

Nói đến đó, đột nhiên tất cả tư liệu đều biến mất, một câu xuất hiện trước mắt Vệ Thư Tuân: “Nhiệm vụ cuối cùng: Trở thành người vĩ đại. Độ hoàn thành: 20%.”

“Xin kí chủ tiếp tục cố gắng.” Máy học tập nói.

Lúc mà Vệ Thư Tuân dần dần trở nên xứng danh mọt sách, danh vọng của y đã bất tri bất giác mà tăng lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.