Nữ Phụ Công Lược Truyện

Chương 20




Edit: Vân Khinh

Beta: Tiểu Ngạn

Tắm rửa xong, Bành Đại Hải nhìn kiểu tóc mới của mình trong gương, tuy rằng anh nói với Hà Thu chỉ cần cắt ngắn là được rồi, nhưng cô vẫn kiên trì cắt kiểu tóc có phong cách một chút.

Khi cánh tay nhỏ bé của cô đặt lên cánh tay của anh, dùng giọng nói ngọt ngào muốn anh ngoan ngoãn ngồi xuống, anh cứ vậy không chút phản kháng,mà thật sự nhà tạo mẫu cắt kiểu ngắn này rất đẹp, cho dù chiều dài không khác nhiều lắm, ngay cả trạch nam suốt ngày ngồi trong nhà như anh cũng nhìn ra được, trải qua lần cắt tỉa này, kiểu tóc của anh không còn kiểu dáng nghìn năm một kiểu nữa của trạch nam, nhìn thế nào cũng thấy giống nam diễn viên phim thần tượng.

Trong lúc nhất thời, anh vẫn chưa tin được một sự thật sau khi thay đổi mình đẹp trai hơn, sau khi tắm xong, ở trong phòng tắm nhìn cả buổi, cho đến khi hắt xì, mới nhanh chóng mặc quần áo bước ra ngoài.

Đi vào phòng khách, anh vốn định đi thẳng vào phòng làm việc, thấy Hà Thu cuộn mình trên sofa, ngủ gật.

Trước đây, ngoại trừ khi ngồi ăn, rất ít khi anh quanh quẩn trong phòng khách, nhưng từ khi có Hà Thu, phòng khách đối với anh mà nói, có lực hấp dẫn rất lớn. Trước kia, anh có thể bảo cô đem mọi thứ vào phòng làm việc, ngay cả cơm đều ăn trong đó, bây giờ anh chẳng những tự động ngồi vào bàn ăn cơm, thậm chí còn có thể kéo dài thời gian ăn cơm. Anh luôn nói với chính mình, có người bồi, mọi thứ sẽ ngon hơn, nhưng anh tin rằng, nếu hôm nay người khác bồi anh ăn cơm, anh nhất định không có hứng thú này.

“Hà Thu, Hà Thu……” Bành Đại Hải khẽ gọi, thấy cô không tỉnh, vì thế lấy áo khoác ở bên cạnh, đắp trên người cô, sợ cô cảm lạnh.

Lúc này, cô mới chậm rãi mở to đôi mắt tràn đầy mệt mỏi: “Anh tắm rửa xong rồi sao?”

“Ừ.” Anh nhanh chóng rút tay về, có chút xấu hổ đem áo khoát đặt sang bên cạnh: “Tôi gọi cô mấy lần, sợ cô cảm lạnh, cho nên….”

“Tôi không sao, chỉ là nằm một chút, còn có thể giúp anh chơi game online một chút!” Đây là thứ mà gần đây cô học được, lúc trước cô đối với game online không có chút hứng thú, nhưng mà nhìn thấy sự lo lắng của Bành Đại Hải, cô cũng rất cố gắng chơi tiếp, như vậy cô càng có nhiều đề tài để cùng anh nói chuyện, cũng có thể tìm được cơ hội ra vào phòng làm việc của anh.

“Không sao, nếu không nhìn trông cũng không sao, dạo gần đây công việc của tôi cũng nhiều, sau này cần nhận mấy công việc lẻ tẻ này, chơi game cũng là việc lãng phí thời gian.”

“Ồ? Anh không cần……Vậy sau này tôi cũng không cần chơi nữa?”

“Có rất nhiều trò chơi đều có thể chơi, đây cũng chỉ là một công việc mà thôi.”

“Nhưng mà cùng chơi với anh rất thú vị mà!” Hà Thu lộ ra nụ cười ngọt ngào.Từ khi anh nói cô cười nhìn rất đẹp, mỗi lần cười với anh, cô đều thấy mình rất xinh đẹp.

“Chúng ta cũng có thể chơi những trò chơi khác nhau.”

“Tôi đối với những trò chơi có tương tác với hoạt động cơ thể cũng rất hứng thú….Tôi không có ý gì khác, gần đây không phải mới ra loại trò chơi có tay cầm sao, cũng không cần biết rõ kỹ năng, chỉ cần đối diện tivi là được…..Tôi không phải ám chỉ chuyện nam nữ tiếp xúc đâu!”

Cô không giải thích, có lẽ Bành Đại Hải cũng không liên tưởng đến, nhưng giải thích này ngược lại như ám chỉ điều gì, làm cho anh nghĩ đến chuyện tiếp xúc thân mật trong phòng khách, lần đó nhìn thấy tấm lưng của cô, kết quả sợ tới mức xoay người bỏ chạy, thật ra anh biết không nên chạy trốn như vậy, cơ hội như vậy không phải ai cũng có, hơn nữa cô ấy chính là Hà Thu đấy!

“Thật sự thì tôi càng tô càng đen.” Cô có chút ngại ngùng, mỉm cười. “Tôi biết anh không có hứng thú với những chuyện như vậy.”

Những lời này của cô thật sự kích thích Bành Đại Hải, anh vội vàng phủ nhận: “Tôi…… Tôi không phải như cô nghĩ, tôi rất bình thường.”

Bình thường’ Hai chữ vừa ra khỏi miệng, lại càng tỏ vẻ không bình thường, chỉ thấy Hà Thu nhướng mày, giống như đang hỏi anh: Anh xác định sao?

“Nhưng mà anh chỉ mới nhìn thấy lưng tôi, lại sợ tới mức bỏ chạy….” Cô thử gợi lại.

“Đó là bởi vì…… Tôi…… Tôi sợ phản ứng của tôi sẽ dọa đến cô.”

“Nếu là phản ứng bình thường, càng không thể dọa đến tôi.”

“Tóm lại, trước kia tôi đã phạm lỗi giống như vậy, vì tránh cho chuyện đáng tiếc lại phát sinh, tôi phải……”

“Phải thủ thân như ngọc?”

Từ khi cô quen biết Bành Đại Hải, cho tới bây giờ cũng không thấy anh có quan hệ với người phụ nữ khác, cả ngày ngoài làm việc thì không làm gì khác, không phải thủ thân như ngọc thì là gì?

“Cũng không phải như vậy!”

“Vậy thì là do đối tượng quan hệ! Bởi vì đối tượng là tôi. Nếu như là mấy em gái showgirl mà anh thích, tình huống sẽ khác phải không?”Hà Thu cố ý nói như vậy.

“Ôi, tôi biết phải giải thích thế nào mới đúng?” Bành Đại Hải tỏ vẻ phức tạp, bởi vì anh không am hiểu nhất chính là giải thích cho bản thân.

“Cừ từ từ mà nói thôi!” Cô đưa tay về phía anh, dịu dàng nhìn anh.

Anh không có cách nào khống chế được hành động bản thân, chỉ có thể nghe theo lời của cô, ngồi xuống ghế sofa, ngồi bên cạnh cô.

“Tôi rất muốn biết vì chuyện gì khiến cho anh biến thành như vậy.” Hà Thu từ từ dẫn dắt muốn anh nói ra chuyện ở trong lòng, nhân tiện xua tan sự nghi hoặc của chính mình.

“Trước kia tôi đã phạm sai lầm, tôi…… Chính là nhất thời không khống chế được bản thân, cho nên không cẩn thận…… Cuối cùng mới cưới Angel.”

“Angel là vợ trước của anh?”

“Đúng vậy.”

“Ý của anh là trước đây hai người ở bên nhau là vì cô ấy chủ động?”

Bành Đại Hải do dự một chút, mới ấp a ấp úng nói ra do năm đó Angel chạy lên giường của anh.

Hà Thu ánh mắt trợn tròn. Cho nên chiêu sắc dụ của cô vẫn được gọi là ‘nhẹ’, người ta thì chạy thẳng lên giường của anh đó!

“Dù sao…… Cũng là vì tôi nhất thời không khống chế được bản thân, mới tạo thành tổn thương.”

“Cho đến bây giờ anh cũng chưa từng thích cô ấy sao?”

“Tôi đã thử qua, chỉ là tôi cũng không biết đối xử với cô ấy như thế nào mới là tốt nhất, hơn nữa lòng của phụ nữ….thật sự không có cách nào nhìn thấy,  hơn nữa năm đó công việc của tôi rất nhiều, thường xuyên không quan tâm đến cô ấy, chuyện đó tôi đều biết. Nhưng khi tôi có thời gian, cũng không biết quan tâm cô ấy như thế nào? Vẫn đều là cô ấy chiếu cố tôi, sau này có một ngày cô ấy nói với tôi là không chịu nổi nữa, nên tôi cũng đã kí tên ly hôn.”

“Bây giờ cô ấy ở đâu?”

“Tôi cũng không biết, từ khi về Đài Loan, cũng chưa từng liên lạc lại với cô ấy. Trước khi tôi về Đài Loan, cô ấy ở cùng người đàn ông khác, bạn bè nhìn hai người họ cũng thấy không hợp, muốn tôi khuyên nhủ cô ấy, nhưng bữa ăn tối đó khiến mọi người không vui vẻ, cô ấy rất tức giận. Đương nhiên tôi cũng có sai, cô ấy trách tôi khiến cô ấy cô đơn, cho nên cô ấy mới chọn gã Playboy kia, sau đó cô ấy không còn liên lạc với những người khác nữa.”

“Có lẽ cô ấy đã tìm được tình yêu đích thực, rồi gả cho người khác rồi cũng không chừng.” Hà Thu an ủi anh, bởi vì có vẻ anh rất áy náy.

“Cái gã Playboy kia lúc ở cùng cô ấy cũng đã có vợ, bên ngoài lại có nhiều tình nhân, cô ấy là một trong số đó, cho nên mọi người mới khuyên cô ấy tỉnh táo một chút, nhưng cô ấy không nghe, cuối cùng có một lần cô ấy gọi cho tôi nói rằng người đó đã ly hôn, nhưng khi tôi về Đài Loan mới biết, gã đàn ông đó đã cưới một người khác.”

“Đây là lựa chọn của cô ấy, cũng không phải do anh tạo ra, không phải sao? Mỗi người đều phải chịu trách nhiệm với cuộc đời của mình.”

“Nhưng mà…… Tôi vẫn cảm thấy chính mình đã hại cô ấy biến thành như vậy, cô ấy vốn là một người rất hoạt bát.”

“Anh cho rằng là vì cô ấy chọn anh, cho nên mới khiến tính cách cô ấy thay đổi?”

“Bởi vì tôi không phải là người biết quan tâm phụ nữ, không chủ động, còn thường chọc giận cô ấy.”

“Ai nói?” Hà Thu không cho là như vậy, vừa rồi anh còn muốn đắp áo khoác cho cô mà! Anh có thể làm được, chỉ là anh có muốn làm hay không. “Một khi gặp gỡ người khiến anh nguyện ý làm mọi chuyện, anh sẽ thay đổi bản thân, thậm chí không có biện pháp ngăn chặn các suy nghĩ trong đầu muốn vì cô ấy mà làm điều gì đó, chỉ cần có cảm tình, anh sẽ có năng lực làm  như vậy.”

“Tôi không cảm thấy tôi sẽ làm như vậy.”

“Chẳng lẽ thế giới này không có người nào anh cảm thấy muốn vì cô ấy mà làm một chút chuyện gì đó?”

Vậy còn cô thì sao? Thời gian này mỗi ngày cô đều ở đây giúp anh thu xếp cuộc sống, làm tất cả mọi chuyện Angel từng làm, cô không muốn kết cục của mình cũng giống như Angel, nhưng không có trả giá, làm sao có đáp lại? Cô vẫn tự nhủ tiếp tục cố gắng, nhưng như Đại Hải một chút cảm giác cũng không có, cô phải làm sao bây giờ?

“Đó là một thói quen, thói quen từ trước đến nay của tôi có vẻ là….có vẻ là không chú ý tới người khác.”

“Vậy anh chú ý tới tôi sao?”

Bành Đại Hải nở nụ cười: “Cô rất khó bị người khác xem nhẹ.”

Đáp án này xem ra có vẻ còn được, Hà Thu hài lòng gật đầu.

“Xem ra anh chỉ thích mấy em showgirl, đối với kiểu người thất bại như tôi cũng chỉ có sự đồng tình.”

“Cô không cần nói như vậy, cô nên biết điều kiện của cô rất tốt.”

Nghe cô ấy tự hạ thấp bản thân mình, Bành Đại Hải cảm thấy không thoải mái.

“Tôi đã nói với cô nhiều lần, cô chỉ là gặp sai người, một lần tình cảm thất bại cũng không phải chuyện gì to tát!”

“Anh mới trải qua một lần hôn nhân thất bại, mà tôi không phải chỉ mới trải qua một lần tình cảm thất bại.”

“Vậy thì thế nào? Cô vẫn có tương lai mà!”

“Anh đừng có an ủi tôi, vậy sao chính anh không nghĩ như vậy?”Hà Thu hỏi lại.

“Tôi với cô không giống nhau, với cô cuộc sống là một không gian rộng lớn, tôi chỉ là trạch nam thôi! Cuộc sống của tôi vốn rất nhỏ hẹp, không có cơ hội giao lưu kết bạn.”

“Nhưng là anh vẫn quen biết tôi mà.”Hà Thu chỉ vào chính mình.

“Có lẽ…… Tôi thật may mắn!”

“Đại Hải, nếu giống như lời anh nói, anh sẽ thích người như tôi sao?” Cô thuận thế tiếp tục hỏi.

“Đương nhiên sẽ như vậy! Cô là một sự lựa chọn tuyệt vời.”

“Đáp án này có vẻ quá khách khí.”

“Vậy cô muốn tôi phải trả lời thế nào?” Anh thật sự không rõ lắm cô muốn đáp án như thế nào, anh đã nói như thế, đáp án này bản thân anh cũng thấy giật nảy mình, không nghĩ tới cô ấy còn chưa hài lòng.

“Nếu là tôi và Angel, anh sẽ chọn tôi sao?”

“Vì sao lại là cô và Angel?” Thật ra anh muốn nói là vì sao phải lôi Angel vào? Bây giờ bên cạnh anh chỉ có một người phụ nữ đó là cô, không phải sao? Cô phải biết rõ ràng hơn bất kỳ ai chứ.

“Bởi vì cô ấy lên giường của anh, anh đã không khống chế được, mà anh chỉ nhìn đến lưng của tôi đã bỏ chạy…chẳng lẽ đây là đáp án của anh?”

“Chuyện của tôi với Angel, là sai lầm lúc trẻ, không thể khống chế bản thân.”

“Vậy hiện tại anh đã trưởng thành, hẳn là có thể làm ra lựa chọn chính xác!”

“Hiện giờ bên cạnh tôi không phái chỉ có một người là cô sao? Tôi cũng không có chọn lựa khác mà!”

“Sai! Cho dù bên cạnh anh chỉ có một mình tôi, cũng chưa từng chọn qua tôi.” Hà Thu dứt khoát trả lời.

Vậy cô……Cô muốn anh làm thế nào? Bành Đại Hải đột nhiên cảm thấy đau đầu, phụ nữ so với những code hay hệ thống mạng còn khó hiểu hơn, anh rất giỏi về công nghệ, thế nhưng đáp án mà phụ nữ muốn, anh lại luôn không thể trả lời.

“Tôi không phải như vậy.”Anh cũng chỉ có thể nói được một câu như vậy.

“Đại Hải……” Hà Thu nghiêng sát gần lại, hai mắt long lanh nhìn anh.

Anh gần như muốn thất thần: “Cô muốn hỏi tôi chuyện gì?”

“Nếu có một ngày anh thật sự thích tôi, là vì thật sự thích tôi hay là vì không có người muốn tôi nên anh mới đồng tình?”

“Không có người nào đồng tình cô, bởi vì cô vẫn là tốt nhất.”

“Thật vậy sao?”Trên mặt cô vẫn còn nét cô đơn.

Bành Đại Hải lưu luyến nhìn đôi môi của cô, khoảng cách gần như vậy, anh ngửi được một mùi thơm nhè nhẹ trên người cô. Anh muốn đến gần một chút để xác định được nơi mùi hương phát ra, nhưng toàn thân anh đều cứng ngắc.

Có một loại dự cảm không may, trong lòng sợ hãi, không giống lần trước muốn chạy trốn, anh cảm giác được tay cô khoác trên người anh, mà anh không muốn bỏ tay của cô ra, lúc này anh rất muốn nghe cô sẽ nói gì.

“Cô vẫn luôn là khát vọng của rất nhiều người đàn ông.” Anh không biết tại sao bản thân lại nói như vậy, nhưng anh lại muốn nói rõ đáp án cho cô biết.

“Nhưng em không phải  là Angel” Hà Thu rút ngắn lại khoảng cách của hai người, mặt kề sát vào anh, sau đó nghiêng sang bên tai, khẽ nói thì tầm: “Em sẽ không cởi sạch quần áo chạy lên giường của anh, cũng sẽ không ôm cổ anh để hôn anh, nếu….anh có thích một chút thích em, anh sẽ chủ động làm việc này.”

Hơi thở của cô khẽ lướt qua vành tai anh, giọng nói mềm mại truyền vào trong tai, khiến trái tim anh cũng muốn tan chảy, không phải vẻ mặt của cô khi nói chuyện làm anh rung động, mà là giọng nói của cô có chút run rẩy, muốn chứng minh cho anh thấy không phải chỉ có minh anh lo lắng, để cô nói ra những lời như vậy, cũng là chuyện vô cùng khó khăn.

Mà sự khó khăn của cô, lại là sự cổ vũ đối với Bành Đại Hải.

Sau khi phát hiện cô còn sợ bị cự tuyệt hơn so với anh, cánh cửa trong lòng anh cũng đã mở ra.

Tay anh đưa về phía sau đầu của cô, không có suy nghĩ gì, tấn công thẳng lên đôi môi đỏ mọng, như là khát vọng chờ đợi ngàn năm, phản ứng cuồng nhiệt khiến cho cô cũng cảm thấy kinh ngạc vài giây mới tỉnh táo lại, sau đó mỉm cười, nhẹ nhàng đáp lại anh.

Kết thúc sự mãnh liệt, hai người quấn vào nhau như bánh quẩy, ở trên ghế sofa dây dưa, hai người nhìn nhau, ánh mắt dường như không dám tin.

“Cho nên….Đây là chứng tỏ anh chọn em?”Hà Thu không che dấu được vui sướng, nhẹ giọng hỏi lại lần nữa.

“Trừ em ra, tôi sẽ không chọn người khác.”

Bành Đại Hải bắt đầu tin tưởng có một số việc có thể càng làm càng thuận tay, ví dụ như hôn môi.

Ngay từ đầu anh muốn hôn Hà Thu, căn bản không rõ lúc ấy bản thân làm thế nào có được dũng khí như vậy, nhưng Hà Thu đã từng nói, cô không phải Angel, cho nên đang trong quá trình theo đuổi, những việc kia là do anh chủ động, đương nhiên cô không phải Angel, bởi vì năng lực mê hoặc của cô so với Angel giỏi hơn nhiều, cô chỉ cần ở bên tai anh nỉ non vài câu, anh sẽ phải giơ tay đầu hàng.

May mắn là dù sao anh cũng đã từng kết hôn một lần, từng có kinh nghiệm, nếu ngay cả hôn môi cũng không biết, như vậy chẳng phải càng xấu hổ hơn sao?

Thời gian này cũng đã vài lần tập luyện hôn môi cuồng nhiệt, từ lúc đầu còn sợ hãi bị cự tuyệt, nhưng về sau hôn môi dường như trở thành việc tự nhiên.

Có lẽ giống như Hà Thu nói đi! Một khi thật lòng thích một người, một vài thói quen tự nhiên muốn thay đổi, mà anh dưỡng thành một thói quen là có thể được nhìn thấy cô mỗi ngày, anh phát hiện thói quen này khá tốt.

“Em đã đem hóa đơn tuần này giao lại cho anh rồi, anh đã nhìn thấy chưa?”

“Ừ, vừa rồi anh cũng đã chuyển tiền vào tài khoản của em.”

“Em không phải có ghi là anh không cần chuyển tiền cho em sao? Tiền thuê nhà tháng này vẫn còn, em dùng tiền này trả rồi. Tháng trước hơn mười vạn ở trong phong bì thư, em đặt ở phía dưới cái đĩa lớn cho vào trong tủ chén bát bên cạnh tủ lạnh trong phòng bếp rồi.”

“Không sao, tiền này em cứ giữ lại dùng, nguồn thu duy nhất của em cũng chỉ có vậy, trong tay có chút tiền, em muốn mua gì cũng tiện.”

Bành Đại Hải không biết phải đối xử với cô như thế nào mới là tốt, nhưng ở phương diện tiền bạc anh vô cùng rộng rãi, dù sao anh cũng không có việc gì để chi tiêu, mọi thứ anh sử dụng đều là cô mua, trong tay cô có thêm một chút tiền, luôn luôn hữu ích.

“Anh cũng quá dễ tin người rồi, anh chưa nhìn kĩ hóa đơn sao? Không có nghi vấn gì sao?Anh không sợ em vét sạch sẽ à?”

“Cũng không phải vấn đề lớn gì! Cho dù em tiêu tiền, cũng tính tất cả cho anh, không có gì không ổn. Bên cạnh đó, căn nhà là bất động sản, trừ khi có động đất làm căn nhà này sụp đổ, bằng không em muốn rời nó đi cũng không được.”

“Xem ra chuyện gì cũng không làm khó được anh!”Hà Thu đi đến bên người anh, lộ ra nụ cười ngọt ngào.

Trước đây, cô luôn ngại ngùng khi quấy rầy anh làm việc, bắt quá hiện tại thân phận không giống trước kia, tại căn nhà này, cô là nữ chủ nhân, ngay cả khu vực làm việc thần thánh, cô đều có thể tự do đi lại, không cần phải cẩn thận gõ cửa hay được phép mới được đi vào, cô có thể tự do tiến vào khu vực cấm, giống như một con bướm bay đến bên người anh, chờ anh bắt được mình.

Quả nhiên, cô mới đến gần, Bành Đại Hải đã tóm được cô, đem cô ôm vào lòng, cô thở nhẹ một tiếng, trên mặt tràn đầy ý cười.

Loại vui đùa chỉ dành riêng cho tình nhân này luôn tràn đầy ngọt ngào, cô đặt tay lên bàn tay anh, chờ anh hôn cô.

Cô không chủ động vì muốn lập ra quy tắc cho chính mình, bởi vì cô không muốn phải rơi vào tình cảnh của Angel, cô muốn cho anh biết, nếu bọn họ muốn phát sinh việc gì, đều phải từ anh chủ động đến làm, anh phải thật lòng muốn cô mới được.

Nhưng mà mỗi lần chỉ cần anh hôn cô, cô cũng sẽ đáp lại, coi như cho anh cổ vũ, cho anh biết cô vẫn chờ anh hành động, chỉ cần anh phát ra tín hiệu, cô vĩnh viễn sẽ là của anh.

Nhưng hôm nay cô còn cố ý ở viết trong hóa đơn có thứ làm anh sáng mắt, anh lại không thèm nhìn một cái, chỉ nhìn con số rồi chuyển tiền cho cô, hoàn toàn không quan tâm cô mua gì.

Cô rõ ràng viết là một bộ áo ngủ mà! Chẳng lẽ cô viết quá xúc tích rồi? Cô cũng không muốn ở phía sau ghi một chữ ‘ren’ đâu!

Thừa dịp không có khoảng cách khi hôn, Hà Thu nhỏ giọng nói: “Anh không chú ý tới em mua cái gì sao?”

“Hử?” Bành Đại Hải chỉ đơn thuần chú ý tới đôi môi của cô, hơn nữa đôi môi đỏ mọng toát ra sự mê người, vẫn muốn tiếp tục hôn, nên lời nói đó của cô không vào được tai anh.

Mỗi một lần hôn môi đều làm cho anh càng muốn đem cô dung nhập vào trong cơ thể, từng giây từng phút đều muốn hôn cô, có khi cho dù ôm chặt lấy cô, anh cũng không dám tin tưởng cô sẽ thân mật dựa sát vào anh, túy ý để anh hôn cô.

Theo tần suất nụ hôn gia tăng, chỉ ôm thôi cũng không đủ, anh khẽ vuốt đầu vai của cô, cảm thụ vòng eo nhỏ, càng ôm sát cô, có thể cảm giác được đường cong uyển chuyển của cô dán lên người anh, mỗi lần thở nhẹ bầu ngực sẽ phập phồng chạm vào người anh, lời dụ hoặc mềm mại khiến cho anh không nhịn được muốn chạm vào.

Tay anh tiến vào trong lớp áo của cô, ánh mắt cô thâm tình lại chân thành, hơn nữa vẻ mặt có chút ngại ngùng, khiến cho anh không nhịn được mà hôn cô thêm vài lần, bàn tay to ở sau lưng vỗ về chơi đùa, chỉ khi đụng đến lớp vải trơn bóng, thế nhưng không tìm ra móc nội y…không thể nào?

Anh lại cẩn thận tìm lại một lần nữa, vẫn là không có, tay đưa thẳng vào trong lớp vải satanh, vuốt ve da thịt mềm mại, chỉ là lưng của cô không có vật mà anh muốn cởi bỏ….

“Em không có mặc?”

“Em có mà!”

Hà Thu cởi bỏ nút áo sơmi, lộ ra nội y bằng ren bên trong, chất vải trong suốt bó sát lấy bầu ngực của cô, cho dù chỉ mới cởi bỏ một nút, nửa bộ ngực sữa vẫn làm cho anh không chịu nổi, hai mắt sắp bốc hỏa.

“Không phải em có ghi trong hóa đơn sao?” Cô làm bộ dáng vô tội, bổ sung thêm một câu.

“Em viết là áo ngủ mà!”Giọng của Bành Đại Hải khàn khàn, như là đang cố nhịn xuống cái gì đó.

Cô sẽ không nghĩ là thật sự anh không xem sao? Mà rõ ràng cô đang mặc là bộ quần nửa ren nửa trong suốt, thật sự dụ hoặc người phạm tội.

“Hôm qua em mặc đồ này đi ngủ mà!”Cô vừa nói, một bên giả vờ cài lại nút áo vừa cởi ra.

“Em ghi thứ này vào trong hóa đơn mà anh trả?”

“Ừm.” Cô gật đầu, trên mặt xuất hiện sắc thái đỏ bừng.

“Vì sao?”

“Anh thanh toán, còn hỏi em vì sao?”

Tay của Hà Thụ bị ngăn lại, sau đó là rời đi, cô chỉ còn cách ôm lấy cổ anh, nhìn anh di chuyển đến trước ngực, cởi bỏ cúc áo, gạt vạt áo sang một bên, dưới áo sơ mi màu đen là cảnh xuân vô hạn, bộ ngực theo nhịp hô hấp lúc lên lúc xuống, càng khiến người ta suy nghĩ xa xôi.

“Em đang dụ dỗ anh.”Ánh mắt Bành Đại Hải dường như không hề rời khỏi bầu ngực của cô, bàn tay to bao phủ lấy chỗ mềm mại kia, cảm xúc truyền lại khiến anh thêm khao khát.

“Em nói rồi, em sẽ không chủ động ôm anh, cũng sẽ không chủ động hôn anh……” Anh nhất định cảm giác được tim của cô đập nhanh bao nhiêu.

“Nhưng là em mặc loại quần áo này đến.”

Đụng chạm của anh quá mức thân mật, nhưng là chỉ cần cô lui lại, tay anh càng mạnh mẽ giữ cô lại, không cho cô có cơ hội chạy thoát.

“Em chỉ là…… Mặc bên trong.”

Hà Thu biết anh nhất định sẽ chạm vào cô, từ sau khi anh hôn cô, mỗi lần hôn môi, anh luôn kìm lòng không được muốn chạm vào cô, tay anh sẽ không an phận tiến vào quần áo cô, nhẹ nhàng vuốt ve da thịt cô, nhưng cũng chỉ là giới hạn như vậy.

“Em biết anh sẽ cởi nó, cho nên mới cố ý đem cái này khoác lên.”

Cô lắc đầu, cánh môi bị hôn mà có chút đỏ lên sáng bóng, mềm mại mở miệng: “Cho tới bây giờ, anh cũng chưa từng cởi quần áo trên người em xuống….”

Mặc nội y khiêu gợi như vậy trên người, hơn nữa vóc dáng của cô mê người như vậy, anh sao có thể nhẫn nhịn được?

Bành Đại Hải từ môi của cô nhẹ nhàng di chuyển xuống dưới, thỉnh thoảng cảm giác được cô run run, áo sơmi bị ném qua một bên, trên người chỉ mặc một bộ nội y màu hồng nhạt, khi môi anh di chuyển tới chỗ kia, thậm chí nghe được tiếng rên khẽ của cô.

Anh nhìn cô, chỉ thấy hai gò má ửng hồng, hai mắt nhắm nghiền, khẽ cắn môi, không cho bản thân thốt ra tiếng rên rỉ.

Anh không nhịn được cúi xuống hôn môi cô: “Cắn bị thương bản thân thì sao?”

Hà Thu vội vàng mở mắt, không cắn môi nữa.

Lưỡi của Bành Đại Hải xâm nhập tiến vào miệng cô, nụ hôn của anh một lần so với một lần càng nồng nhiệt hơn, như muốn thông báo trong đầu ý muốn giữ lấy cô càng thêm mãnh liệt.

“Chúng ta vào phòng, được không?” Hoàn cảnh phòng làm việc rất bất lợi cho sự việc phát triển tiếp theo, anh trưng cầu ý kiến của cô.

Cô thẹn thùng đem mặt vùi vào trong lòng anh, không phản đối.

Anh lập tức ôm ngang lấy cô, vừa vội vàng chạy về phòng, nhưng máy tính không thức thời phát ra tiếng chuông điện thoại (*).

(*) Có sử dụng phần mềm chat, có hệ thống call trao đổi trực tiếp (ở đây chắc là QQ)

Trong phút chốc cả hai đều dừng lại, mà hành động kế tiếp của Bành Đại Hải khiến cô tức điên, vậy mà anh buông cô ra, đầu óc cô còn đang choáng váng, chân còn mềm nhũn do nụ hôn vừa rồi! Chân vừa chạm đất, khiến cô thiếu chút nữa bị ngã, chỉ có thể nhanh tay chống đỡ vào một bên của chiếc ghế dựa, anh nhanh tay lẹ mắt tóm lấy con chuột, cũng di chuyển con chuột nhấn xuống nút trả lời trên màn hình.

Người này một giây trước còn ý loạn tình mê với cô, thế nhưng giây tiếp theo lại đi nghe điện thoại….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.