Nữ Ngụ Trù Trọng Sinh

Chương 7: Phiên Sơn




“Chít chít!”

Tiểu Hoàng ở dưới chân Triệu Vô Cực lập tức bất mãn kêu lên.

Chuột đắc tội ngươi rồi sao? chuột ăn của ngươi gạo sao? Sao phải mắng chuột a!

Quả thật Triệu Tiếu Tiếu không hề cố tình, chỉ là Thiết Đôn trông giống một đầu hèn mọn bỉ ổi phì thử nên mới khiến nàng nói như vậy mà thôi.

Nếu là Tiểu Hoàng trước đây chỉ sợ cũng có mấy phần giống, nhưng nó bây giờ đã là một đầu cơ bắp chuột rồi a, bởi vậy nó có thể kháng nghị, thể hiện bất mãn của mình.

Triệu Vô Cực liếc mắt nhìn nó một cái sau đó cười nhạt.

Trên sân, Thiết Đôn rút ra của mình bản mệnh pháp khí, hắn sử dụng đương nhiên cũng là phi kiếm.

Thanh Vân Tông đến chín thành tu sĩ đều sử dụng kiếm, bởi vậy tên này bàn tử Thiết Đôn nếu sử dụng kiếm có chút không hợp họa phong của hắn nhưng cũng không có gì là lạ.

Thiết Đôn mũi kiếm chỉ thẳng vào Triệu Tiếu Tiếu khuôn mặt một mảnh ngưng trọng thần sắc.

Chỉ cần qua được ải này, đến Nhất nguyệt bí cảnh Triệu Vô Cực cho dù cùng hắn có thù sẽ khiến cho hắn gặp một ít rắc rối nhưng vì đại cục Triệu Vô Cực cũng không thể làm khó được hắn quá nhiều, cuối cùng hắn cũng sẽ có cơ hội trúc cơ mà thôi.

Nhưng điều kiện tiên quyết chính là có thể thắng được Triệu Tiếu Tiếu, nếu để Triệu Tiếu Tiếu cướp được danh ngạch, vậy thì cái gì cũng đừng nghĩ.

Triệu Tiếu Tiếu thấy Thiết Đôn nghiêm túc như vậy khóe miệng khẽ cười, trong cơ thể linh lực nhanh chóng chuyển vận.

“trận đầu bắt đầu!”

Thoại âm vừa rơi xuống, Triệu Tiếu Tiếu ánh mắt quang hoa lưu chuyển lập tức sử xuất ra của mình bí pháp:

“ Ngân nguyệt mị nhãn!”

Ngân nguyệt cửu vĩ hồ thân là hồ tộc đương nhiên am hiểu mị hoặc chi thuật, bọn hắn khả năng chiến đấu có thể cao hay không không nói, nhưng nếu không biết mị hoặc chi thuật, như vậy cũng không cần xưng cái gì hồ tộc cho mất mặt.

Triệu Tiếu Tiếu trước đây cũng không luyện qua cái gì mị công, nhưng nàng bây giờ vô cùng xinh đẹp, cả người toát lên một loại thành thụ chín muồi phong vận khiến cho chỉ cần là nam nhân liền sẽ không thể không thừa nhận nàng xinh đẹp đồng thời đều có ý muốn sở hữu nàng.

Bởi vậy Triệu Tiếu Tiếu nếu không có được sự bảo hộ của Triệu Vô Cực chỉ sợ rất nhanh sẽ lại rơi vào vòng tranh đoạt của người khác, lại biến thành của rất nhiều người đồ chơi.

Nhưng nàng bây giờ so với trước đây đã hoàn toàn là hai người khác biệt.

Không những cảnh giới cao, thực lực mạnh mẽ, mà qua thời gian dài ở bên Triệu Vô Cực được hắn điều chỉnh tâm lí, sự tự tin đã trở lại.

Thực lực mạnh mẽ cùng xuất sắc truyền thừa khiến nàng ở chiến đấu thời điểm bắt đầu toát lên được một cái nữ cường nhân tư thế, khiến cho sức chiến đấu so với trước đây tăng lên rất nhiều.

Trong ánh mắt nàng bạch quang lưu chuyển, Thiết Đôn đôi kia thử nhãn lập tức xuất hiện mê thât chi sắc, khóe miệng chảy ra nước dãi, lộ ra mê mẩn cùng hèn mọn điệu cười.

Đối với người trải quá nhiều sóng gió cùng khổ sở như Triệu Tiếu Tiếu mà nói, nàng tinh thần lực chỉ sợ cũng không kém Triệu Vô Cực là bao nhiêu, đối với Thiết Đôn thi triển ra tinh thần mê hoặc bí pháp quả thật rất dễ dàng liền xuất hiện hiệu quả.

Triệu Vô Cực ở phía dưới nhìn thấy cảnh này lập tức gật đầu, chiến thắng đã bị Triệu Tiếu Tiếu khống chế trong lòng bàn tay.

Mọi người lúc này cũng nhận ra khác biệt, có người ngạc nhiên nói:

“ các ngươi nhìn, Triệu Tiếu Tiếu vừa rồi sử dụng là cái gì bí pháp? Tại sao Thiết Đôn trong nháy mắt liền lộ ra cái kia ngờ nghệch nụ cười rồi? Trông hắn thật khó xem a!”

“ là tinh thần mê hoặc chi pháp? Thanh Vân Tông chúng ta giống như cũng không có loại này võ kĩ a!

Ta xem khắp tàng thư lâu, luyện khí kì có thể dùng được võ kĩ sử dụng tinh thần lực công kích thủ đoạn gần như là không có, nếu có cũng chỉ là vài quyển hướng dẫn sử dụng tinh thần lực mà thôi!”

“ đúng vậy, tàng thư lâu quả thật không có loại này bí pháp.

Dù sao luyện khí kì tinh thần lực quá mức nhỏ yếu cùng hạn hẹp, muốn dùng tinh thần lực công kích phải đứng rất gần đối phương, nếu không phải là ở trên võ đài tình huống muốn sử dụng ra quá miễn cưỡng cùng nguy hiểm, bởi vậy không có dạng này bí pháp cũng không lạ gì!”

“vậy nàng sử dụng bí pháp là từ chỗ nào ra?”

“ cái này ai biết được, có thể là nàng cơ duyên đi! Hoặc là Triệu Tiếu Tiếu sau khi đầu nhập vào dưới vòng tay ôm ấp của Triệu Vô Cực đạt được chỗ tốt a.

Ngươi không thấy tu vi của nàng đều đã luyện khí kì đỉnh phong sao?”

“ đúng vậy, chỉ có như vậy mới có thể nói thông a.

Ta thật ghen tị với nữ nhân này a, chỗ tốt gì cũng bị nàng chiếm được!”

Triệu Vô Cực liếc mắt nhìn đám người.

Triệu Tiếu Tiếu quả thật từ chỗ hắn được chỗ tốt quả thật không giả, nhưng nếu không phải Triệu Tiếu Tiếu một lòng cầu tiến chăm chỉ tu luyện lại không ngừng cùng hắn ăn đủ loại khổ tiến hành thực chiến bây giờ nàng cũng không thể nào có cơ hội đứng ở đây.

Tuy mội người nhiệt tình thảo luận nhưng cũng không hề làm cho Thiết Đôn tỉnh lại.

Nhưng không phải ai cũng có ý thức giữ gìn trật tự trận đấu, Lý Tam lúc này bỗng nhiên dùng truyền âm nhập mật ở trong đầu Thiết Đôn la to:

“ Thiết Đôn, mau tỉnh lại. Ngươi bị yêu nữ kia lừa rồi!”

hắn vừa sử dụng bí pháp xong, đám trưởng lão phía trên đều đồng thời nhíu mày.

Triệu Tiếu Tiếu bí pháp chính là một loại bản lĩnh của nàng, dùng để khắc địch chế thắng nếu thành công cũng là bản sự của nàng.

Ngươi ở trong trận đấu ra ám chiêu can thiệp trận đấu đây là xem chúng ta như trò đùa, có mắt không tròng sao?

Chẳng lẽ ngươi lại nghĩ một cái luyện khí kì dùng truyền âm nhập mật trước mặt chúng ta còn có thể qua mặt được chúng ta sao?

Lý Tam vừa dùng truyền âm nhập mật xong hắn lập tức cảm giác được mấy cỗ mang theo phẫn nộ ánh mắt tràn đầy uy thế mạnh mẽ nhìn về phía mình.

Trong lòng Lý Tam lập tức mồ hôi lạnh chảy ròng, hai chân nhũn ra suýt chút nữa liền quỳ xuống tại chỗ.

Hắn hiểu, các vị trưởng lão đã biết hắn chút này thủ đoạn, đây chính là cảnh cáo.

Lần sau còn dám can thiệp trận đấu, chờ hắn kết quả không cần nói cũng biết.

Thiết Đôn ánh mắt bỗng nhiên lấy lại tiêu cự, trên mặt vẻ cười ngây ngô cũng rút đi, thay vào đó là tức giận thần sắc:

“ tiện nhân, ngươi dám mê hoặc ta, chịu chết đi!”

Thiết Đôn bị Triệu Tiếu Tiếu mê hoặc cảm giác mặt mũi muốn mất hết, lập tức vung kiếm lên, một đạo kiếm khí dài năm mét trực tiếp hướng Triệu Tiếu Tiếu bẩn, phá không mà tới.

Triệu Tiếu Tiếu thân hình liền động, dưới chân đạp lên Vân du thân pháp tránh né, nàng tay hơi để lên kiếm, muốn sử dụng Vân du kiếm pháp nhưng sau đó ý nghĩ nhanh chóng thay đổi.

Triệu Tiếu Tiếu trên tay nhanh chóng kết ấn, nàng quyết định dùng Ngân nguyệt bí pháp đối địch, để xem của nàng Ngân Nguyệt bí pháp có bao nhiêu mạnh mẽ.

Sau lưng Triệu Tiếu Tiếu bỗng nhiên xuất hiện một cái cao đến bốn mét trăng lưỡi liềm từ linh lực ngưng tụ mà thành lơ lửng nổi trên đầu của nàng.

Chỉ thấy Triệu Tiếu Tiếu ngón tay một chỉ đồng thời quát “ đi” một tiếng, trực tiếp hướng Thiết Đôn xông tới.

Trăng lưỡi liền như là mộ cái lưỡi cưa xoay tròn phá không xông tới.

Nó quỹ đạo không hề giống như hình tròn xông tới dễ đoán như vậy, ngược lại lưỡi liềm hình dáng khiến cho nó quỹ đạo biến đổi vô cùng khó chịu, không cẩn thận liền sẽ bị nó đánh trúng trọng thương.

Thiết Đôn vội vàng truyền linh lực vào phi kiếm khiến phi kiếm mạnh mẽ sáng lên, một kiếm dự đoán quỹ đạo của trăng lưỡi liềm trực tiếp mạnh mẽ vung chém.

Keng!

Một tiếng kim thiết va chạm vang lên, từ linh lực ngưng tụ mà thành trăng lưỡi liềm của Triệu Tiếu Tiếu vậy mà ngoài ý muốn cứng rắn, cùng Thiết Đôn phi kiếm va chạm vậy mà không hề thể hiện ra cái gì sứt mẻ yếu thế trạng thái.

Ngược lại nó thân hình động năng chưa hết tuy bị một kiếm cản lại nhưng vẫn kịp thời xoay tròn một cái cuối cùng, đầu nhọn hoắt của lưỡi liềm trực tiếp từ phía sau lưng của Thiết Đôn đâm một cái vào vai phải của hắn.

Phốc!

A a a a!

Máu tươi tung ra, Thiết Đôn ánh mắt kinh hãi nhìn về cái kia trăng lưỡi liềm, đối phương vậy mà ở cuối cùng một cái thời khắc ở dưới mình đánh trúng tình huống còn có thể xoay tròn một cái đi sát thương mình, quả thật khiến hắn khó có thể tin tưởng.

“không được, không thể để như vậy, nếu không Triệu Tiếu Tiếu kích bạo cái này trăng lưỡi liềm, ta cái tay này cũng xem như tàn phế!”

Thiết Đôn vội vàng bạo phát linh lực, linh lực ở trên người hắn như là một tòa núi lửa muốn bộc phát phun trào mà ra trực tiếp đem còn cắm ở vai hắn lưỡi liềm trực tiếp đánh bay ra ngoài.

Triệu Tiếu Tiếu tay như nhiếp một cái, lưỡi liềm ở trên không xoay tròn quay trở lại, hướng về Thiết Đôn đầu chém tới.

Thiết Đôn lại một kiếm vung lên đánh bay nó nhưng chính vì cái này vung kiếm khiến hắn lại động vào vết thương, cảm giác đau nháy mắt tràn ngập não hải, khiến hắn như muốn phát điên.

Đáng ghét, một cái không cẩn thận liền mất tiên cơ, không thể tiếp tục dạng này, nếu không ta trực tiếp liền xong.

Thiết Đôn nhìn một chút tay mình, hắn tức giận nói:

“ ngươi muốn chơi ngự kiếm thuật sao? Ta cùng ngươi chơi!”

nói xong tay phải hắn buông ra, phi kiếm trực tiếp lơ lửng trước người, linh lực toàn bộ rót vào trong phi kiếm, khiến trên người nó tỏa ra linh lực ba động vô cùng mạnh mẽ.

Không phải Thiết Đôn thật sự muốn chơi phi kiếm thuật, nếu cho hắn lựa chọn hắn vẫn muốn tự tay cầm kiếm thi triển kiếm pháp hơn.

Nhưng hắn tay đã bị thương không thể làm được việc này, bởi vậy mơi sử xuất ra phi kiếm thuật, cũng có thể gọi là ngự kiếm thuật.

Triệu Tiếu Tiếu nhìn Thiết Đôn lơ lửng trước người lóe lên mạnh mẽ linh lực ba động phi kiếm nàng cười lạnh nói:

“ phi kiếm? ngươi chỉ có một cái, có thể đánh lại ta sao?”

nàng nói xong trên tay thủ ấn cũng đã liên tục bắt ra mấy chục đạo, một cái trăng lưỡi liềm cao đến bốn mét lần nữa thành hình.

Phi kiếm thuật không phải chỉ là so kiếm pháp của ai càng cao minh, tấn công càng mạnh mẽ, ý cảnh càng siêu việt, mà còn so về số lượng.

ở bất kì cảnh giới nào, số lượng phi kiếm có thể ngự sử đều sẽ khiến cho chủ nhân có được nhất định lợi thế.

Nhưng ở luyện khí kì, cái này lợi thế sẽ càng to lớn.

Nhìn hai cái trăng lưỡi liềm đồng thời xuất hiện, Thiết Đôn trong nháy mắt tuyệt vọng.

Xong, lần này hắn thật sự xong!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.